Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

⛄ CHƯƠNG 571 - 575: CHÁU RỂ ĐẾN ĐÂY ⛄

Yugeom ở nhà cửa Lan Đình Cư, lúc trước vẫn không bán. Jeon lão gia di chuyển đến bên này, gọi Jeon lão gia đến ở, Jeon lão gia khinh thường: Cùng Jungkook không ở gần nhau...
Yugeom chỉ có thể buồn bực lui vào góc tường vẽ vòng tròn.

Hiện tại muốn hết năm, Yugeom và Bae Irene, Mina trái lại di chuyển đi vào, bởi vì đã thương lượng, quyết định ngay ở nơi của Jungkook hết năm, chính mình chủ động nấu cơm, càng thêm ấm áp. Tuy hẹp chút, nhưng càng náo nhiệt.
Bởi vậy tới gần quá năm, Tzuyu ở nơi đó đều có người. Mọi người từ sáng đến tối đều ở trog này, xem ti vi, chơi game, nói chuyện phiếm, chơi đùa với bọn trẻ con... Tối rồi mới mỗi người trở về.

Bọn Tzuyu ở thành phố A khi trở về, đang gặp được Yugeom phê đấu Mina, Mina ở trên ghế sofa, đối diện anh họ, chị dâu họ, bên trái là Jeon lão gia, Kim lão phu nhân, bà Taeyeon... Một dãy đều là trưởng bối, cảm thấy nhàm chán không thôi. Nghe được Tzuyu trở lại, Mina vội vàng nhảy dựng lên, đã chạy tới ôm trẻ:
"Ôi tiểu bảo bối, muốn chết cô rồi..."
"Lại làm gì?"
Jungkook hỏi.
Mina đặt bé xuống, cười hì hì:
"Không không không... Chúng ta chờ anh..."
Yugeom lập tức chỉ vào Mina:
"Anh họ như anh nói cho em biết, nha đầu kia đêm không về ngủ, mỗi ngày không biết ngủ ở chỗ nào, qua năm mới, nó lại chạy tới pha trộn với đàn ông."
"Em sợ quấy rầy anh và chị dâu!"
Mina lập tức nói.
"Nó và Tzuyu giống nhau. Em lại xem Tzuyu như đứa nhỏ?"
Jungkook nhàn nhạt nói.
Mina cảm động đến rơi nước mắt.:
"Anh nói quá đúng"
Jeon lão gia không liên quan, ông cũng quan tâm chuyện cả đời đại sự của cháu gái! Cháu gái đáng yêu như vậy, bị người đàn ông hư hỏng lừa thì làm sao bây giờ? Ông lập tức nói:
"Không thể nói như vậy! Nếu cảm tình đến mức không thể tách rời, như thế nào sao không mang về nhà ra mắt!"
"Đúng thế!"
Yugeom gật đầu.
Bà Taeyeon cũng gật đầu, lo lắng nói:
"Lại không ai phản đối con, con che đậy làm gì?"
Jungkook hạ lệnh:
"Dẫn người trở về, anh thấy em cũng kết giao qua lại vài năm rồi? Có cái gì mà không dẫn về? Về sau ai dám lén lút ra ngoài kết gia vài năm không lộ mặt, xem anh không cắt chân của cậu ta! Tới cùng là em không cho cậu ta tới, hay là cậu ta không muốn tới? Cậu ta không đau lòng em, chúng ta vẫn đau lòng em! Chỉ cần không lộ mặt, anh sẽ an bài tốt cho em."
Mina cúi đầu nói:
"Được rồi, dù sao anh ấy cũng chỉ một mình, gọi tới ăn cơm tất niên cũng được, nhưng mọi người không được làm anh ấy khó xử."
"Xem tình hình!"
Jungkook hừ lạnh.
Jeon lão gia hỏi:
"Cái gì mà một mình? Cậu ta không có người nhà sao? Khó mà làm được, mệnh quá mỏng, không có phúc, cháu đi theo cậu ta sẽ khổ..."
"Ông nội, ông mê tín gì đó?"
Mkma không nói gì.
"Cùng đến đây nhìn lại đi."
Jungkook nói.
Mina chép miệng, nói tìm Tzuyu và cháu mình:
"Chị dâu, cậu phải giúp mình, cháu cưng à, thúc thúc Jimin tốt đúng không? Làm rất nhiều món ăn ngon cho các cháu đúng không?"
"Đúng."
Hai đứa bé thành thực trả lời.
"Vậy nhóm người các cháu có thích hay không?"
"Thích."
"Uhm."
Mina ra sức hôn bọn chúng:
"Ngày mai Jimin tới, nhớ nói cho ba ba biết, cho người khác biết nữa chú ấy rất tốt."
Hai đứa con nít do dự một chút, nhìn Tzuyu. Mina cũng nhìn cô, sáu tròng mắt đều giống như nai con.
Tzuyu cười lạnh nói:
"Xem tình hình..."
"Làm sao..."
Mina nói:
"Cặp đôi các người..."
"Đôi chúng tôi làm sao?"
"... Không thể nào, nếu các người phản đối, mình chỉ có thể tự tử."
Tzuyu thở dài, nhấn đầu Mina một cái:
"Chừng nào thì cậu không tự tin như thế rồi hả?"
"Anh ấy không có gia thế tốt, trước kia còn là lái xe, mình sợ ông nội và anh chướng mắt."
"Cậu để ý là được rồi. Mình còn không có gia thế tốt, đại học cũng chưa học xong, còn là hai lần kết hôn... Ưm, nếu anh cậu phản đối, cậu liền đáp trả lại là được."
Mina run lên một cái:
"Mình không dám! Nếu không thì chỉ là cố ý bới móc, đều đã biến thành huyết hải thâm thù rồi."
"..."

Sáng sớm hôm sau, mọi người liền ở nhà chuẩn bị cơm tất niên. Người giúp việc nghỉ, trước khi đi chuẩn bị cho bọn họ không ít nguyên liệu nấu ăn, nên nấu ở nhà thì đã nấu, bọn họ nhận làm cũng dễ dàng.
Những người ở nhà biết nấu ăn có ba người: Tzuyu, bà Taeyeon, Yugeom.
Bà Taeyeon không am hiểu đồ ăn Hàn Quốc, chỉ biết làm chút điểm tâm, hai ngày trước bà chuẩn bị không ít, hôm nay chủ yếu theo mọi người làm mì vằn thắn.
Yugeom cũng làm chút đồ ăn, nhưng mọi người không thích đáng, không cho phép anh ta quấy rối, Tzuyu liền kêu anh ta lại, hợp những món ăn nguội, dù sao kỹ thuật cắt rau của anh cũng tốt. Jungkook cũng đồng ý, nhiều nguy hiểm? Tzuyu da thịt mềm mịn, bị dao cắt thì làm sao giờ? Yugeom da dày thịt béo, không cần sợ!

Tzuyu và Yugeom chuẩn bị được không sai biệt lắm, cũng tới làm mì vằn thắn, đồ ăn là buổi tối ăn, giữa trưa nấu cái lẫu, ăn bánh chéo.
Tiến hành được một nửa, chuông cửa vang lên, Yugeom nhảy dựng lên:
"Ông nội ơi cháu rể ông đến."
"Còn chưa chắc."
Jungkook nói.
Tzuyu liếc anh một cái, cấu mặt anh một cái, lưu lại chút bột mì, Jungkook liếc mắt cô, lấy tay cô lau lại.
Yugeom mở cửa, nhìn đôi nam nữ đứng ở cửa. Mina cười sáng sủa:
"Anh họ!"
Ầm.
Yugeom đóng cửa lại, Mina đang cười bỗng quay đầu khổ sở nhìn Jimin:
"Em đi theo anh..."
Yugeom hít sâu một hơi, lại mở cửa ra: Mẹ kiếp, vẫn là người này, chưa thay đổi.
Yugeom không nói gì nhìn Mina, Mina nhìn Yugeom, giống như muốn khóc.
Yugeom yên lặng lui vào:
"Mời vào."
Sau đó quay đầu nói với mọi người:
"Đến đây."
Mọi người ngẩng đầu, Mina và Jimin tiến vào, đứng ở cửa bất động.
Vẻ mặt Mina tức giận, nếu bọn họ dám nói lời không xuôi tai, Mina lập tức kéo người rời đi.
Jungkook nhíu mày, bí hiểm.
Jeon lão gia dịu mắt, cảm thấy trái tim có phần không tốt, cái này cái này... Không phải người kia sao? Trước có gặp qua, hình như là lái xe của nhà bọn họ? Ông không phải khinh thường người khác, chỉ là... Ông có phần khó chuyển đổi, bọn họ là như thế nào tiến đến? Hẳn không phải là...
"Chú Jimin!"
Mimi mềm dẻo hô một tiếng, mọi người hồi phục lại tinh thần.
Jungkook cúi đầu liếc nhìn bé một cái, ngẩng đầu nhìn Tzuyu.
Tzuyu cúi đầu làm vằn thắn, làm vằn thắn, làm vằn thắn...
"Vào đi."
Jungkook bất đắc dĩ dựa vào ghế sofa, xem ra chỉ có mình không hay biết gì. Anh hừ khẽ một chút, tay nhéo mặt cô.
Tzuyu quay đầu lại:
"Tự kỷ động thủ, phong y túc thực." (Ý nghĩa chính là "Tự mình làm việc, cơm no áo ấm." )
"Ừm."
Jungkook thu hồi tay, cầm một miếng da sủi cáo, không biết làm như thế nào.
Tiểu Hoon hỏi:
"Ba ba, có muốn con dạy ba không?"
Jungkook đen mặt:
"Con xem con gói thành cái dạng gì đi?"
"Ít nhất con tự gói..."
Tiểu Hoon ủy khuất nói, giống như anh quần áo chờ mặc cơm chờ há mồm. Hừ, người lớn thì sao a? Chỉ kêu đứa nhỏ học...
Jungkook cảm thấy bị xem thường, lập tức gói một cái, mặc dù khó coi, nhưng đúng là sủi cảo. Anh đem sủi cảo đưa tới trước mặt tiểu Hoon, tiểu Hoon nhìn thoáng qua, nhìn lại mình gói... Thở phì phì không để ý tới anh. Bởi vì anh gói cái khá lớn, tiểu Hoon gói cái vô cùng nhỏ.
Tzuyu nói:
"Đừng náo loạn."
Khách mời đến, như vậy thực không lễ phép.
Mina và Jimin đã gần tới, Mina ôm cánh tay Jimin, trên tay Jimin có mang theo quà tặng. Mina nói:
"Ông nội, mẹ... Đây là Jimin."
Bà Taeyeon hơi hơi nhíu mi, khó xử nhìn Jeon lão gia và Jungkook.
"Ngồi đi."
Jeon lão gia nói.

Sô pha không đủ chỗ ngồi, Tzuyu và Bae Irene ngồi trên ghế, hai đứa nhỏ cũng ngồi trên ghế... Trước mắt trên sô pha không còn chỗ ngồi nào.
Kim lão phu nhân đứng lên nhường chỗ ngồi, bà Taeyeon cũng đi theo đứng lên, đỡ bà ngồi lên sô pha, còn mình thì tìm ghế ngồi, nhìn Mina nói:
"Ngồi bên cạnh ông nội đi."
"Dạ."
Mina đáp ứng, lôi kéo Jimin ngồi bên cạnh Jeon lão gia, ôm cánh tay Jeon lão gia:
"Ông nội ~"
"Ừ."
Jeon lão gia cười, nhìn thoáng qua Jimin:
"Tuấn tú lịch sự, xem ra anh mắt cháu gái ta không tệ."
"Tất nhiên rồi ~"
Mina đắc ý nói, nhìn thoáng qua Jungkook. Sắc mặt anh nhìn không ra biểu tình, Mina nhìn không ra thái độ của anh nên không dám chọc anh.
"Tự kỷ động thủ, phong y túc thực." (Tự mình làm việc, cơm no áo ấm.)
Jungkook nói.
Tzuyu nhìn anh một cái, lời này của anh rõ ràng là nói cho Jimin nghe, xem bộ dáng là muốn làm khó Jimin. Nghĩ đến tài nấu ăn của Jimin, cô không nói gì liếc anh một cái.
Jimin xấu hổ cười, cùng mọi người chào hỏi qua, buông quà tặng ra, rửa tay gói sủi cảo.

Cái sủi cảo thứ nhất, Jungkook và Yugeom đang chờ nhìn Jimin bị chê cười, kết quả... Ta phi! Đây thật sự là hắn gói?

Mười cái sủi cảo sau, Jungkook và Yugeom quyết định không gói, xem TV thì xem TV, xem báo thì xem báo.
Mina cúi đầu cười trộm, nói với Tzuyu:
"Chị dâu, buổi tối để cho Jimin giúp chị nấu cơm nha?"
"Được."
Tzuyu vui vẻ đáp lời.
Jungkook đột nhiên hỏi:
"Hai đứa em bắt đầu từ khi nào?"
Đến rồi!
Mina ngồi nghiêm chỉnh, Jimin cũng khẩn trương thẳng cột sống. Sau đó Mina trả lời:
"Ừm... Cụ thể thì đã quên, dù sao cũng là tự nhiên mà đến ở cùng nhau thôi."
"Kia khi nào thì đến ở cùng nhau?"
"..."
Anh trai thật không phải là kẻ dễ bắt nạt! Mina thành thành thật thật trả lời:
"Bốn năm trước đi..."
Xôn xao một tiếng! Jungkook xé nát tờ báo, Yugeom trực tiếp đem cái ghế đang ngồi xô ngã xuống. Jimin buông sủi cảo, vẫn không nhúc nhích.
Jungkook đem tờ báo xé thành hai nửa, hỏi Tzuyu:
"Khi nào thì ăn cơm?"
"Ách... Hiện tại là có thể... Ách, nửa tiếng nữa đi."
Sắc mặt của anh ấy thật là khủng khiếp.
"Vậy nửa tiếng nữa."
Jungkook đứng lên, nói với Jimin:
"Chúng ta đi xuống lầu đánh cầu lông một chốc đi."
"Ừ, em cũng đi."
Yugeom nói.
"Được."
Jimin đứng lên.
Mina vội la lên:
"Phải nấu sủi cảo."
"Còn nửa tiếng nữa."
"Chúng ta ăn lẩu trước đi."
"Ừ, chúng ta trước tiên vận động một chút."
Jungkook khoát tay lên vai Jimin, cùng đi ra ngoài. Yugeom ở một bên ghìm cổ Jimin.
Mina nhìn mọi người:
"Con... Bọn họ..."
Tzuyu do dự một chút nói:
"Chúng ta đợi chút đi."
Lén lút ngủ với em gái người ta bốn năm, không đánh cho tàn phế đã tính là nhẹ rồi. Đợi chút, hình như không chỉ có bốn năm, Mina nói dối!
Mina cắn cắn môi, ngồi xuống, thỉnh thoảng nhìn ra bên ngoài. Cho đến khi bắt đầu nấu lẩu, ba người kia mới trở về, tựa hồ đã tiến hành một hồi vận động cực độ, trên đầu ba người đều là mồ hôi.
Mina muốn chạy về phía Jimin, nhưng sợ làm Jungkook và Yugeom tức giận, đành phải ngoan ngoãn ngồi đó. Chờ Jimin tới, mới thấp giọng hỏi:
"Không có việc gì chứ?"
Jimin lắc đầu, ở dưới bàn nắm tay Mina, để cho Mina yên tâm.

Kế tiếp thực tốt lành, buổi chiều làm cơm tất niên, Jimin nấu vài món ăn, khắc cho bọn trẻ một mâm mười hai loại hoa quả cầm tinh các con giáp. Bọn trẻ vui vẻ kêu to:
"Chú Jimin tuyệt quá!"
Jungkook và Yugeom ghen tỵ: Không phải là khắc hoa quả sao? Đó là mình không muốn học thôi!

Jimin nấu đồ ăn ăn thật ngon, Jeon lão gia khen không dứt miệng. Chậc chậc, đàn ông mà biết nấu ăn thì rất yêu bạn gái, cháu gái lại là đứa ăn hàng, đúng là tuyệt phối!
Jungkook biết, Jeon lão gia đối với đứa cháu rể này không có ý kiến gì, nhưng bản thân anh khó chịu a! Thế nào cũng phải tìm cơ hội làm cho Jimin chịu chút đau khổ! Hừ, hiện tại là cuối năm, không thể náo loạn không thoải mái, trước cứ để đó!

Cơm nước xong, tiết mục cuối năm đều đã làm một nửa, mọi người lục tục rời đi, Jeon lão gia gọi Mina:
"Sáng mai lại đây ăn bánh trôi."
"Dạ."
Mina vui vẻ cười, trở lại nơi ở của mình và Jimin, đem quần áo Jimin treo lên, thấy trên ngực trên lưng đều có vết xanh tím, liền khóc lên:
"Bọn họ tại sao lại có thể hạ độc thủ như vậy!"
Jimin vỗ vỗ đầu Mina:
"Anh có thể hiểu được, việc này chứng minh bọn họ thương em."
"Anh không đau sao?"
Mina nước mắt lưng tròng hỏi:
"Có bị thương chỗ nào không? Xương sườn, nội tạng?"
"Yên tâm, bọn họ đánh người rất có kỹ xảo... Chúng ta tình cảm hòa hợp thì bọn họ khẳng định sẽ không đánh anh đến tàn phế đâu."
Mina sửng sốt, yên lòng:
"Cũng đúng."
Khó chịu thì khó chịu, nhưng người nhà của mình vẫn biết nặng nhẹ. Hơn nữa nếu quả thực đánh tới xảy ra chuyện không hay, cuối cùng người chịu thiệt vẫn là mình. Mina hỏi:
"Có muốn tắm một cái không? Em xoa cho anh, trong nhà có rượu thuốc không?"
Jimin lấy trong ví lấy ra một bình rượu nhỏ:
"Anh họ em đưa..."
"..."
Đánh người xong còn đưa thuốc?! Jeon Yugeom em sẽ không để yên cho anh đâu!

Vài ngày sau, Tzuyu và Jungkook lại quay về A thị, đúng hẹn gặp bà Soyeon.
Jungkook còn có hai buổi tiệc rượu, gặp bà Soyeon xong, hai người cũng không vội vã trở về, mà là trở về nhà lớn Jeon gia.

Jungkook đi tham gia tiệc rượu thì Tzuyu và đứa nhỏ ở trong biệt thự, mẹ con ba người phân biệt nhau ra ôm sách xem. Đang lúc ấm áp yên tĩnh, điện thoại vang lên, cô vươn tay bấm máy:
"A lô?"
"Tzuyu?"
Trong điện thoại truyền đến thanh âm của một người đàn ông trung niên.
"Ai vậy?"
Tzuyu khép sách lại, tùy ý hỏi.

Điện thoại bên kia lại trầm mặc xuống, tim cô đột nhiên run lên: Chou Seung Ri?!
"Là ta."
Một tiếng này, rất quen thuộc, nhưng tựa hồ không phải Chou Seung Ri.
Tzuyu mờ mịt, trong lòng lướt qua một chút phiền chán:
"Ông là ai?"
"... Ta là Min Yoongi."
Tzuyu sửng sốt, Min Yoongi? Cô vừa tức giận lại vừa bình tĩnh, cuối cùng thế nhưng nở nụ cười hỏi:
"Có chuyện gì sao?"
Ông Yoongi sâu kín thở dài:
"Có thể gặp mặt sao?"
Tzuyu trầm mặc một lát, nghĩ tới ông sẽ không vô duyên vô cớ phủ định đáp án, nếu cự tuyệt, chỉ sợ ông sẽ nói ra rất nhiều chuyện của cô, vì thế nói:
"Có thể."
"Vậy khi nào thì cháu rảnh?"
"Tôi hỏi Jungkook."
"... Vậy cháu chọn thời gian tốt rồi liên hệ tới ta."

Tzuyu không có tâm tư xem sách, đợi cho anh quay về, nói chuyện này cho anh biết. Jungkook nhíu mày:
"Ông ta tìm em làm gì?"
"Em làm sao mà biết, nhưng mà em đã đáp ứng ông ta. Em không dám đi một mình____"
"Đương nhiên anh đi cùng em!"
Jungkook không giải thích, nhìn thoáng qua đứa nhỏ:
"Mang bọn nhỏ về C thị trước."
Tzuyu gật đầu.

Ngày hôm sau, Yugeom chạy về đến đây, hai người lại lười đi một chuyến, sau đó tạm thời gọi điện thoại cho ông Yoongi, hẹn ở một nhà hàng cao cấp.

Ông Yoongi tới trước bọn họ, nhìn thấy bọn họ, đơn giản co quắp đứng lên:
"Tzuyu..."
Tzuyu há miệng thở dốc, không biết nên xưng hô với ông ta như thế nào, dừng một chút vuốt cằm:
"Min tổng."
Thần sắc ông Yoongi ảm đạm, rất nhanh thanh thỉnh lại, máy móc nói:
"Mời ngồi."
Hai người ngồi xuống, chờ nhân viên phục vụ bưng trà lên, đều tự nhấp vài hớp, không có người nói chuyện, Tzuyu chủ động hỏi:
"Min tổng tìm tôi có việc gì?"
"Cũng không có việc gì?"
Ông Yoongi thấp giọng nói:
"Chú nghĩ... Cháu sẽ quay về Min gia nhìn xem."
"Không thấy đầu."
Tzuyu hỏi.
Ông ta gật đầu:
"Con của cháu... Chú đã nhìn qua ở trên mạng, thật là xinh đẹp."
Tzuyu gật đầu, nghĩ rằng về sau không thể để cho phóng viên chụp ảnh đứa nhỏ, bằng không quá nguy hiểm, có thể bị bắt cóc.
Ông Yoongi có chút vô lực, không biết nói cái gì với cô, dừng lại một chút hỏi:
"Mẹ cháu... Cháu chuyển mộ phần cho bà ấy?"
Tzuyu liếc ông ta một cái:
"Năm trước liền chuyển, trên nửa năm."
Không phải ông nói thiệt tình với mẹ sao? Vì sao chuyển mộ phần lâu như vậy mới phát hiện?
"Chú biết."
Ông Yoongi nói rõ:
"Lúc thanh minh chú có tới nhìn bà ấy, có đôi khi là sinh nhật bà ấy... Ngày giỗ chú không có mặt mũi đi. Năm trước lúc sinh nhật bà ấy, chú còn đi lạy bà ấy, đợi đến tháng bảy lại tới, thì không thấy được. Chú vẫn luôn muốn hỏi cháu, đáng tiếc không liên lạc được."
Ông nói xong, liếc mắt nhìn Jungkook một cái.
Tzuyu đã hiểu, ông ta tới tìm Jungkook.
"Hiện tại bà ấy chôn cất ở đâu?"
Ông Yoongi hỏi.
Tzuyu không nói lời nào, Jungkook nói:
"Sự tình đều đã trôi qua, Min tổng cần gì phải dây dưa? Tôi nghĩ mẹ của Tzuyu, cũng không hi vọng ông lại đi xem bà."
Ông Yoongi yên lặng.
Jungkook đưa tay lôi kéo Tzuyu, đang muốn đứng dậy cáo từ, điện thoại của ông Yoongi đột nhiên vang lên, hai người đành phải tạm dừng.
Ông Yoongi nghe điện thoại, nhẹ giọng nói hai câu rồi cắt đứt, ngẩng đầu nói với hai người:
"Ăn cơm cùng nhau đi, chú giới thiệu một người cho hai người nhận thức."
Tzuyu sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía anh, Jungkook nắm tay cô nói:
"Đi."

Ba người trực tiếp đến nhà hàng, ngồi ở ghế đợi khoảng mười phút, có người phục vụ tiến vào:
"Min tiên sinh, Bae tiểu thư đến."
Ông Yoongi đứng lên, đi về phía cửa.
Tzuyu và Jungkook ngẩng đầu, thấy Bae Suzy đi tới, nhìn không được liếc mắt nhìn nhau một cái, đều thực mê hoặc.
"Yoona."
Bae Suzy thấp giọng hô, sắc mặt có chút e lệ. Ông Yoongi đỡ thắt lưng của cô ta, giúp cô ta ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, nói với Jungkook và Tzuyu:
"Vị này là tiểu thư Bae Suzy đến từ Trung Quốc, là một diễn viên, các người hẳn là biết đi?"
"Có hơi nghe thấy."
Tzuyu nói.
Ông Yoongi nhìn về phía Bae Suzy giới thiệu bọn họ, cô ta gật đầu mỉm cười:
"Phiền toái hai người đợi lâu."
"Không có việc gì."
Jungkook thản nhiên nói, cầm lấy thực đơn đưa cho Tzuyu:
"Muốn ăn cái gì?"
Bên kia ông Yoongi cũng cầm lấy thực đơn đưa cho cô ta, dịu dàng nói:
"Đồ ăn Hàn Quốc được không?"
"Em thích đồ ăn Hàn Quốc."
Hai tay cô ta cầm thực đơn, im lặng chọn đồ ăn.
Tzuyu thấy bọn họ trong lúc đó có một cỗ ám muội, nhớ tới Bae Irene và Mina nói cô ta có rất nhiều ông bầu, chẳng lẽ ông Yoongi là một trong số đó? Ông Yoongi có chút quan tâm đối với cô ta, thoạt nhìn không giống như đơn giản chỉ là ông bầu... Có điểm tình cảm.

Bốn người đều không có khẩu vị gì, chậm rì rì ăn cơm, hành vi giống như cổ nhân nói "Lúc ăn không nói", ai cũng không nói chuyện nhiều.

Ăn xong, Bae Suzy có lỗi nói:
"Em nghĩ vào toilet một chút."
Ông Yoongi gật đầu:
"Anh chờ em."
Cô ta cười gật đầu, lại hướng về phía Tzuyu, Jungkook hơi hơi hỏi thăm, sau đó cầm túi sách đi toilet.
Tzuyu nhìn ông:
"Chú và Bae tiểu thư..."
Ông Yoongi mệt mỏi nói:
"Jooe mất, chú muốn sinh thêm một đứa nhỏ..."
Tzuyu ngạc nhiên, nhưng mà sự nghiệp của ông ta lớn như vậy, tự nhiên là muốn có người thừa kế, sinh thêm một đứa cũng là chuyện đương nhiên. Nhưng mà, vì sao lại là Bae Suzy?
Tzuyu nói:
"Cô ta là người Trung Quốc."
Người Hàn Quốc một bó, ngôi sao Hàn Quốc cũng một bó, tìm cái cây gậy làm gì?
Ông Yoongi chua sót cười:
"Thỉnh thoảng tiếp xúc qua vài lần, có chút cảm giác, có lẽ là duyên phận đi. Lại nói, tình yêu có phân cái biên giới nào đâu?"
"A..."
Này còn có tình yêu? Tình yêu của ông cũng thật nhiều. Tzuyu lười trách cứ cái gì, có tí ác độc thuyết:
"Ngôi sao Trung Quốc rất thích phẫu thuật thẩm mĩ."
Nếu bọn họ kết hôn, cũng không chắc chắn sinh ra đứa nhỏ xinh đẹp.
Ông Yoongi cười:
"Kỳ thật cô ta cũng không chân chính là người Trung Quốc. Mẹ cô ta là người Hồng Kong, sau khi mang thai nhập cư trái phép đến Trung Quốc, kết hôn với một người Trung Quốc lấy được quốc tịch, sau đó ở luôn nơi đó. Mấy năm trước cô ta ngoài ý muốn chỉnh dung, nhưng chú đã thấy ảnh của cô ta lúc trước, rất thanh tú."
Tzuyu muốn nói, cô ta có thể vì tiền của ông. Nhưng tiếp theo lại muốn, Min gia hại mẹ cô, cô quan tâm sống chết của ông ta làm gì? Ông ta bị lừa hết, mới vừa vặn báo thù vì mẹ.
Cô gật gật đầu:
"Đó là chuyện của ông, tôi và Min gia đã không có quan hệ gì, về sau... Cũng không cần lãng phí thời gian gặt mặt nhau chứ."
Nói xong, Bae Suzy trở lại. Tzuyu đứng dậy:
"Chúng tôi đi trước."
Ông Yoongi bất đắc dĩ gật đầu, nhìn bọn họ rời đi.
Bae Suzy mê hoặc nhìn ông ta:
"Làm sao vậy?"
"Không có việc gì."
Ông Yoongi đưa tay nắm tay cô ta:
"Em nói chúng ta khi nào kết hôn thì tốt?"
Bae Suzy sửng sốt, không áp chế được sắc mặt vui mừng:
"Anh quyết định đi, em nghe lời anh."

Jungkook trở lại C thị, bắt đầu đi làm.

Mấy ngày này Mina trôi qua thật sự rất khoái hoạt, cơ hồ mỗi ngày cô đều mang Jimin đi Lan Đình Nhã Cư ăn cơm, đương nhiên, mỗi lần đều là Jimin xuống bếp. Mina còn tưởng rằng mọi người thừa nhận Jimin, Jungkook cũng không so đo nữa!

Jungkook đi làm một hồi, liền gọi điện thoại kêu Mina tới công ty. Mina kích động chạy tới, đáy lòng ẩn ẩn cũng có chút sợ, làm tốt chuẩn bị phương pháp đối mặt với anh.

Đi vào công ty, trước tiên nhìn đến Jimin phân phó cấp dưới làm việc, cười híp mắt, trực tiếp vào văn phòng của Jungkook.

Người bên cạnh Jimin nói:
"Là đại tiểu thư nha ~ thật khá, quả nhiên là chuyện tốt hoàn hảo!"
Jimin ánh mắt sắc bén đảo qua:
"Xem ra ngươi thực nhàn rỗi? Mấy báo cáo đó trong ba ngày phải giao!"
"A --"
Cấp dưới hét thảm một tiếng, Park phó tổng ngươi không thể như vậy...
Jimin trong lòng hừ lạnh: Lão tử thèm quan tâm tới ngươi! Đó là nữ nhân của ta!

Mina đi vào văn phòng Jungkook, miệng cười tươi tắn nói:
"Anh ~"
Jungkook nâng mi, thản nhiên liếc mắt nhìn một cái, Mina ngoan ngoãn đứng vững:
"Anh, tìm em sao?"
Jungkook chậm rãi lật văn kiện, không trả lời. Mina đứng ở nơi đó, thật là đứng ngồi không yên. Được một lát, Jungkook mới nói:
"Em thực sự có tiền đồ đấy."
"Em làm sao vậy?"
Mina bất mãn hỏi.
"Anh nghĩ đến em so với anh trai em, so với anh họ em thì con mắt nhìn người phải lợi hại hơn!"
Jungkook mạnh quăng ngã văn kiện, giận dữ:
"Kết quả thì? E? thế nào lại có liên hệ với hắn?! Lúc trước đã thấy em cùng hắn không thích hợp, anh nghĩ em nhãn giới cao, sẽ không coi trọng hắn, ai biết em thật sự cùng hắn cùng một chỗ!"
"Anh ấy không tốt chỗ nào?"
Mina bất mãn hỏi:
"Đừng tưởng rằng em không biết, đều là anh chèn ép anh ấy!"
Jungkook chấn động, đẩy mạnh cái ghế một cái mà đứng lên:
"Hắn nói với em cái gì?"
"Anh ấy mới không phải như anh!"
Mina quét mắt từ trên xuống dưới nhìn anh trai:
"Anh quả thực chính là đồ thần kinh!"
"Em --"
Jungkook chỉ về phía Mina:
"Em phản rồi!"
"Ai bảo anh nói anh ấy không tốt?"
"Anh... Em... Em nha đầu giỏi rồi! Em còn tới đây bảo vệ hắn? Bị người ta lợi dụng cũng không biết! Em cho là hắn sẽ có tình cảm thật với em?!"
"Em Jeon Mina còn không có tư cách làm cho người ta thiệt tình yêu mình sao?"
Jungkook cứng lại, lật bàn:
"Dù sao ai cũng có thể thiệt tình yêu em, còn hắn không có khả năng!"
"Không có khả năng là anh cái đại đầu quỷ!"
"Em dám nói thô tục?"
"Đại đầu quỷ làm sao là thô tục?!"
"Em --"
Jungkook tức khí không nhẹ:
"Em thật sự là trưởng thành rồi cứng rắn rồi! Em còn dám cùng hắn ở chung bốn năm không lên tiếng --"
"Nếu anh không cứ luôn như vậy, em sẽ không lên tiếng sao?"
Mina ủy khuất nói.
"Lại thành sai lầm của anh rồi?"
"Là em sai."
Mina ủy khuất rơi nước mắt:
"Anh chỉ là không muốn em tốt! Anh ấy kiên định làm việc, năng lực tốt, lại biết đau lòng cho em, nấu cơm cho em... Còn có thể là ủy khuất em?"
"Hừ! Chờ hắn thành chồng em, anh sẽ không ủy khuất hắn!"
"Anh --"
Mina cứng lại, tức giận đến xoay người bước đi:
"Anh chính là lấy bụng dạ tiểu nhân đo lòng người quân tử!"
Jungkook tức khí lật bàn, một lát sau dùng máy nội bộ trên bàn rống lên với thư ký:
"Gọi Park Jimin vào đây!"
Thư ký hoảng sợ, nơm nớp lo sợ gọi điện thoại cho Jimin. Những người vừa mới bị Jimin huấn giáo huấn qua giờ vui sướng khi người gặp họa: Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, ngươi lợi hại cũng có người thu thập được!

Jimin lập tức đi vào văn phòng Jungkook, thấy văn kiện đầy đất, Mina đã đi mất. Jimin theo bản năng nhìn về phía ngoài cửa, đi rồi? Náo loạn vì mâu thuẫn? Cô ấy nhất định rất khó chịu...
"Cậu --"
Jungkook tức giận chỉ vào Jimin.
Jimin lập tức quay đầu:
"Tổng tài, anh tìm tôi?"
Jungkook chỉ vào Jimin nửa ngày, nhưng không biết như thế nào thu thập Jimin. Nói như thế nào, người này mấy năm nay đắc tội cũng có chút oan uổng...
Jungkook hít sâu một hơi:
"Cậu dám đả thương Mina nửa điểm, tôi đem cậu bầm thây vạn đoạn!"
Jimin lạnh nhạt nói:
"Tôi không đả thương cô ấy."
"Hừ... Cậu nhưng thật ra đi được một nước cờ hay đấy!"

Jimin trầm mặc, một lát sau nói:
"Có một từ kêu là đẹp cả đôi đường. Tôi không bảo toàn được chính mình, cũng sẽ bảo toàn chỗ ấy."
Jungkook ngẩn ra, chỉ mạnh ra ngoài cửa:
"Còn không đi ra!"
Mẹ nó! Đánh cũng không phải, mắng cũng không phải, anh còn không làm gì được bọn chúng?

Kế tiếp vài ngày, Mina thường đi Lan Đình nhã cư, nhưng vừa nhìn thấy Jungkook liền xoay đầu.
Jungkook vừa thấy, cũng không chịu được. Anh đều là vì ai a? Anh còn nói cùng con bé giải hòa, hỏi nó chuẩn bị thì gả đây! Nếu nó khó chịu, anh sẽ không trông nom, trước tính toán đã, xong xuôi chuyện của anh cùng Tzuyu tổ chức hôn sự thì nói sau!
Jeon lão gia nhìn huynh muội nhà này, cùng tiểu Hoon và Mimi giống y hệt, thậm chí so với lúc tiểu Hoon và Mimi náo loạn mâu thuẫn còn ngây thơ hơn, nhịn không được buồn cười. Chờ Jungkook đi rồi, ông hỏi Mina:
"Con như thế nào lại dỗi với anh trai a? Cẩn thận nó không cho con ăn trái cây nha!"
"Anh ấy sẽ không cho con ăn trái cây đâu!"
"Xem ra con là không muốn gả cho Jimin."
Bà Taeyeon nói.
Bà Taeyeon Tâm lý kỳ thật đối Jimin có ý kiến, cảm thấy Jimin không xứng với Mina. Nhưng Jeon lão gia không ý kiến, Jungkook cùng Yugeom tuy rằng trên mặt bất mãn, nhưng kỳ thật không nhúc nhích một chút phản đối, bà cũng chỉ có thể duy trì thế này.
"Hừ!"
Mina tức giận đến nghiến răng:
"Con lại không vội!"
"Con không vội nhưng ta vội, con xem tiểu Hoon và Mimi đã bao lớn? Jimin tuổi cũng không nhỏ chứ?"
"Ách..."
Mina ngẫm lại cũng là, Jimin tựa hồ thực thích tiểu Hoon và Mimi, phỏng chừng cũng muốn làm ba ba chứ? Mina lập tức buông gối ôm ra, kéo tay Tzuyu:
"Tzuyu, bằng không chúng ta cùng nhau kết hôn đi?"
"A?"
Cô kinh ngạc trừng lớn mắt.
"Đồng thời cử hành hôn lễ, nhiều náo nhiệt, nhiều lãng mạn a?!"
Mina nghĩ tới hứng thú nói:
"Như vậy cũng bớt việc! Bằng không anh chị năm nay làm, em nhiều nhất là năm sau sẽ làm, rất phiền toái. Hiện tại danh sách tân khách cũng có, nơi tổ chức cũng có, chỉ cần thêm vào một số thứ, chỗ này của em chỉ cần chuẩn bị áo cưới là đủ rồi, bớt việc a! Ông nội, mẹ, các người nói đúng không?"
Jeon lão gia cùng bà Taeyeon suy nghĩ một phen, bà Taeyeon nghĩ đến Jungkook xưa nay quái dị, nói:
"Chuyện này ta không làm chủ được."
Jeon lão gia nói:
"Nhớ tới rất không sai, đồng thời gả cháu gái, cưới cháu dâu, xác thực náo nhiệt, trong lòng ta cũng thấy tốt. Bằng không chỉ có ngươi xuất giá, trong lòng ta là nhiều khó chịu a!"
"Ông nội là cùng ý kiến?"
"Ta đồng ý vô dụng." Mục lão gia lắc đầu: "Đây là hôn lễ của anh trai ngươi, ngươi nghĩ chiếm tiện nghi của nó, phải được nó đồng ý."

"Ai chiếm tiện nghi của anh ấy a?" Thiên Tuyết lẩm bẩm, anh ấy tính tình nhỏ nhen, Uyển Tình đồng ý là có thể! Cô lập tức quay đầu nhìn Uyển Tình, đáng thương nói: "Đại tẩu..."

Uyển Tình mới không dám đáp ứng đâu. Nàng biết tâm tư Mục Thiên Dương, đau Thiên Tuyết là đau đến tâm khảm, ra vẻ cùng A Thành còn có chút ân oán, nhất định là lo lắng. Trong lòng tuy rằng đồng ý, nhưng mấy ngày hôm trước ầm ỹ một trận, có điểm sượng mặt...

"Chính cậu nói với anh ấy! Tớ ở bên cạnh hát đệm!"

"... Được rồi." Thiên Tuyết nghĩ ầm ỹ một trận, trong lòng cũng băn khoăn. Hai mươi mấy năm là huynh muội, nào có thù nào qua đêm, nhất định là rồi sẽ hết, chính là... Cô thật sự thực bực mình với anh! Quả thực là cái bệnh thần kinh!

Kế tiếp, Thiên Tuyết nhìn thấy Mục Thiên Dương đều là tươi cười. Mục Thiên Dương nghĩ rằng: Vô sự xum xoe, không gian thì trộm!

Đợi đến tiết Nguyên tiêu ngày đó, mọi người cùng nhau ăn bánh trôi. Ăn một nửa, không khí tốt lắm, Thiên Tuyết nhân cơ hội nói: "Anh, em với ngươi thương lượng một chuyện."

"Nói!" Mục Thiên Dương ngắn gọn sáng tỏ, nhìn đám nhỏ ăn bánh trôi, cảm thấy thật gian xảo!

'''''''''''''''''''''''
"Em nghĩ... Lúc anh và Uyển Tình cử hành hôn lễ, em và A Thành cũng bắt đầu! Anh em kết hôn cùng một ngày, em và Uyển Tình vẫn là chị em tốt, thât tốt..."

"Khụ..." A Thành ngồi ở bên cạnh, một viên bánh trôi trực tiếp mắc kẹt trong cổ hỏng, rõ ràng bị kinh ngạc.

Thiên Tuyết sửng sốt, nhớ tới một sự kiện vô cùng nghiêm trọng: A Thành còn chưa cầu hôn cô, cô gấp cái gì?

Mục Thiên Dương hơi híp tròng mắt, đã nhìn ra, cười lạnh: "Người ta còn chưa bảo em gả cho người ta, em gấp cái gì?"

Ngô NHã cũng nhớ tới, A Thành căn bản chưa hề cầu hôn, thương lượng hôn lễ gì chứ? Đây là người con gái vừa lãnh đạm vừa nóng, quả thực là làm bậy, nhất thời vừa tức vừa giận, cái gì cũng không ăn vào nữa. Là Thiên Tuyết không tốt, khiến A Thành lại chưa hề tính toán cưới con gái mình!

Thiên Tuyết cúi đầu, ra sức ăn bánh trôi, tức đến mắt cũng đã đỏ lên.

Bên cạnh còn có Mục Thiên Thành, Trâu Tranh và Kim lão phu nhân, đều không dễ nói chuyện... Này hình như là Thiên Tuyết mất mặt rồi.

Tất cả mọi người cực kỳ xấu hổ, không biết ai hơn ai. Chẳng những a Thành cực kỳ xấu hổ, lại vẫn cảm thấy rất nguy hiểm. Chuyện này, một cái xử lý không tốt,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com