⛄ CHƯƠNG 624: ĐẠI KẾT CỤC 2⛄
Thời điểm Jungkook ghé vào trên bàn mổ lâm thời, Bae Suzy cùng bác sỹ đã bị cảnh sát bắt đi, người Long Diễm Minh cùng Nghĩa Hải được cảnh sát để cho rút lui -- này xem như cảnh dân hợp tác, hơn nữa cảnh sát không dính đến hắc đạo nhiều, vũ khí cũng không như hắc đạo hoàn mỹ, tự nhiên không muốn khó xử.
Sau Jungkook bị đưa đi bệnh viện trung tâm thành phố, lúc rời khỏi kho hàng thì anh đột nhiên bắt lấy tay Yugeom:
"Sau khi trở về dạy Mimi cùng tiểu Hoon võ công... Còn có Tiểu Han."
Tốt nhất đạt tới hiệu quả ai dám bắt cóc bọn họ lại bị trói tay sau lưng!
Yugeom gật đầu:
"Ân! Anh không cho em dạy, em cũng muốn dạy!"
Tzuyu nghe nói Jungkook bị thương, một đường khóc theo trong nhà chạy tới, tiến phòng bệnh, liền nằm úp sấp đến trên người anh:
"Jungkook... Ô ô..."
"Anh không sao."
Jungkook nói.
"Anh có chuyện gì, em cũng không sống..."
Tzuyu khóc không kềm chế được, gắt gao ôm anh, thật giống như anh ngay sau đó sẽ bay đi.
Jungkook hôn đầu cô:
"Nghe được những lời này, cuối cùng xem như đáng giá. Nhưng chúng ta còn có đứa nhỏ, nếu anh thực có chuyện, em cũng không thể thế a."
"Ô..."
Tzuyu hung hăng nức nở một tiếng, bỗng buông ra:
"Bị thương làm sao? Em có đụng tới miệng vết thương của anh không."
"Không, ở trên lưng."
Anh nằm nghiêng, Tzuyu lập tức mở chăn xem, khóc hỏi:
"Có đau hay không? Ô ô..."
"Không có việc gì."
Jungkook vuốt mặt của cô:
"Em yên tâm, chính là bị thương ngoài da, dưỡng tốt lắm đối với các công năng khác không có ảnh hưởng, sẽ không ảnh hưởng cuộc sống hằng ngày của chúng ta."
Tzuyu chậm chạp hảo một lát mới hiểu được anh đang nói cái gì, nhịn không được mắng anh:
"Đều lúc nào rồi anh còn có tâm tình nói này?"
"Anh đây không nói, em đừng khóc."
Hai người khuyên giải an ủi trong chốc lát, Jeon lão gia cùng Mina bọn họ đi tới. Tzuyu thế cấp bách quay đầu lại hỏi:
"Mimi thế nào?"
"Đang ngủ, không có việc gì."
Mina nói.
"Tớ đây đi xem nó..."
Tzuyu buông anh ra:
"Em đi nhìn xem Mimi a."
"Ân, trong chốc lát đem con bé tới phòng anh."
Anh sợ hãi Mimi có việc, để cho Yugeom ôm con bé đi kiểm tra toàn thân rồi.
Mimi buổi tối liền tỉnh, nhìn đến Tzuyu ngồi ở bên người, ngồi xuống.
"Mimi?"
Cô gấp hỏi bé.
"Mẹ?"
Mimi mạnh nhào vào trong lòng cô, mở to mắt to nhìn bốn phía một lát:
"Con ở nơi nào? Con giống như gặp phải người xấu..."
Bé nhớ rõ đi đến trong đình, phiá trước liền đi tới hai người. Bé cảm thấy trong đó một người giống tiên nữ tỷ tỷ trên TV, quay đầu nhìn, lại thấy tiên nữ tỷ tỷ lấy từ trong túi ra một cái cờ lê, hướng tới đầu lái xe gia gia đánh xuống. Bé còn không kịp kêu, đã bị người phía sau bịt khăn, mùi kỳ quái bay vào trong lỗ mũi, sau đó bé hôn mê bất tỉnh...
"Không có việc gì."
Tzuyu nói:
"Ba ba đem người xấu đánh chạy rồi. Đều là ba ba cùng mẹ không tốt, ba mẹ hẳn là tự mình đi đón con... Về sau sẽ không còn như vậy."
Mimi lắc đầu:
"Không quan hệ, không quan hệ... Ba ba đâu?"
Bé quay đầu chung quanh tìm kiếm, gặp Jungkook nằm ở trên giường bên cạnh, lập tức muốn xuống:
"Ba ba làm sao vậy?"
Jungkook không có ngủ, mỉm cười nói:
"Ba ba không có việc gì."
Mimi nhanh chân chạy tới, thấy anh trên tay còn cắm kim, không dám đụng vào anh:
"Ba ba ngươi sinh bệnh? Có phải hay không bởi vì con?"
"Ân, ba ba lo lắng con, mới bệnh đến đây."
"Là con không tốt."
Mimi áy náy rơi nước mắt, lôi kéo tay kia anh nói:
"Ba ba tha thứ con."
"Con là tâm can bảo bối của ba ba, ba ba như thế nào trách con?"
Jungkook vuốt đầu bé:
"Mimi không có việc gì, ba ba liền vui vẻ."
"Ba ba phải nhanh hồi phục lên! Ba ba không có việc gì, Mimi mới có thể vui vẻ."
Jungkook vừa nghe, cao hứng ở trên mặt bé hôn một cái.
Ngày hôm sau, ông Yoongi đến bệnh viện, muốn thăm anh.
Jungkook ngụ ở phòng bệnh cao cấp,
Jeon gia mọi người ở trong phòng bệnh, nhưng không có người để ý đến hắn. Hắn đứng trong chốc lát, đem hoa quả để xuống liền ly khai. Trên tay hắn là nữ nhi nho nhỏ, tiểu nữ nhi nhưng thật ra xinh đẹp, mở to con ngươi tinh thuần nhìn hắn:
"Ba ba?"
"Ba ba mang con tới bác sỹ."
Ông Yoongi ôm lấy bé, mang bé đi khoa tim.
Trong phòng bệnh, Jungkook hỏi:
"Chuyện Bae Suzy xử lý như thế nào?"
"Cô ta vẫn là quốc tịch Trung Quốc, khả năng sẽ chuyển giao cho Trung Quốc đi."
Yugeom nói:
"Em đã cho người đi thăm dò chuyện trước kia, xem có thể hay không đào ra mấy chuyện, tiêu diệt cô ta!"
Tzuyu không thích nghe chuyện này lại càng không nguyện đứa nhỏ nghe, nhíu mày nói:
"Trước ăn trái cây đi."
Sau đó bác sỹ vội tới đổi dược cho Jungkook, Mimi phát hiện ba ba bị thương, cả người đều trở nên rất khó xoay trở. Đổi dược xong, bé vươn tay nhỏ bé ở bên miệng vết thương chỉnh băng gạc một chút.
Jungkook nhìn bé.
Bé cũng nhìn anh:
"Ba ba..."
"Ba ba không có việc gì."
"Ba ba làm sao có thể bị thương?"
"Chính là không cẩn thận."
"Ba ba gạt người."
Mimi nhỏ giọng nói.
Jungkook cười, cầm mặt của bé nói:
"Được rồi, ta là vì đi cứu Mimi của chúng ta. Mimi bị Đại Ma Vương bắt đi, ta chỉ có thể cùng Đại Ma Vương đánh nhau a. Bằng không Mimi không trở về nhà, mẹ, anh trai, thái gia gia... Mọi người đều hương tâm. Ta không phải vì một Mimi, mà là vì mọi người."
Mimi gật gật đầu, nhìn anh một cái, ôm lấy anh:
"Ba ba... Ba thật dũng cảm, Mimi yêu nhất ba."
Jungkook liếc mắt nhìn Tzuyu bên cạnh, nhỏ giọng hỏi:
"So với yêu mẹ còn yêu hơn sao?"
Mimi gật đầu:
"Ân, so với yêu mẹ còn yêu hơn."
Jungkook nhếch miệng cười, ôm mặt bé hung hăng hôn một cái. Trời ạ, này thật sự là rất không dễ dàng! Lại đến một đao anh cũng nguyện ý!
Vài ngày sau, Yugeom quả thực tra được chuyện đáng kể -- Bae Suzy chân chính đã chết, hiện tại Bae Suzy này là giả! Mượn thân phận Bae Suzy, bắt chước bộ dáng Bae Suzy để trang điểm dung nhan.
Yugeom cảm thấy không đúng lắm, cùng cảnh sát cùng nhau đến Min gia xem xét, lại tìm rất nhiều người giới giải trí hiểu chuyện Bae Suzy, lấy được một ít ảnh chụp lén cô ta.
Yugeom nhìn ảnh chụp, hốt hoảng nhớ tới một người, đem ảnh chụp giao cho Jungkook xem. Anh vừa thấy, từ trên giường ngồi thẳng thân mình, hỏi:
"Xác định sao?"
"Con gái của cô ta cùng Min Yoongi, liền cùng họ Chou vô cùng giống!"
Jungkook đem ảnh chụp ngã ở trên giường, nảy sinh ác độc nói:
"Tra! Tra rõ ràng! Thật sự là lời của cô ta, giết chết cô ta!"
Năm đó anh không nên thả cô ta đi, anh nghĩ đến, làm cho cô ta còn sống mới là Chou gia thống khổ, không nghĩ tới nàng còn có một ngày ngóc đầu trở lại! Quả nhiên là "Dã Hỏa đốt vô cùng, gió xuân thổi lại sinh"! Nhưng anh tuyệt đối sẽ không cho cô ta tiếp theo cơ hội!
Rất nhanh, tin tức liền tuôn ra Bae Suzy là Chou Lisa. Chou Lisa là ai? Báo chí cùng tin tức sẽ kể lại.
Tzuyu tự nhiên cũng nhìn thấy tin tức, vội vàng đến hỏi Jungkook cùng Yugeom.
Yugeom nói:
"Là cô ta. Lúc trước ta còn tra qua Chou Lisa, khi đó còn rất thành thật. Sau lại dù sao chị cũng đi rồi? Em sẽ không chú ý cô ta! Ai sẽ nghĩ tới cô ta biến thành Bae Suzy đâu? Trực tiếp hướng Bae Suzy tra đi qua, còn tra không đến trên đầu cô ta! Theo cô ta kia tra, cũng liên hệ không đến Bae Suzy! Nếu không phải cô ta hiện tại bộ dáng còn có chút bóng dáng cũ, ai sẽ nghĩ tới a?"
Tzuyu sửng sốt một lát, hỏi:
"Ba mẹ cô ta đâu?"
Yugeom trầm mặc một chút, nói:
"Chị dâu cũng không cần thương tâm, cô ta không phải chị của chị."
"Thật không?"
Tzuyu cũng không phải như thế nào kinh ngạc, cô sớm có như vậy hoài nghi, hoặc là nói có như vậy từng suy nghĩ.
"Bọn họ một nhà ba người thời điểm ở Mĩ, gặp được ở Las Vegas một người Hàn Quốc mở sòng bạc, mọi người đoán xem thế nào? Người này là trượng phu đầu của Kim Jennie! Kim Jennie mang theo Chou Lisa đi tìm hắn, nói Chou Lisa là con gái của hắn... Sau đó bọn họ đi xét nghiệm, nam nhân liền nhận bọn họ."
"A..."
Tzuyu đột nhiên nở nụ cười. Chou Seung Ri a Chou Seung Ri, ông liền vì một đôi mẹ con như vậy, từ bỏ vợ cả cùng thân sinh con gái.
"Sau lại thôi, ba ngươi... Khụ, Chou Seung Ri thực phẫn nộ, bỏ chạy đi sòng bạc tìm Kim Jennie, kết quả..."
"Ra sao?"
"Trượng phu đầu của Kim Jennie nhốt ông vào bao tải, cột lấy tảng đá ném xuống biển."
Tzuyu sửng sốt trong chốc lát, hỏi:
"Ông ta đã chết?"
Yugeom gật gật đầu, không nói chuyện.
Tzuyu ngu ngơ, Jungkook cầm tay cô, cô đột nhiên cười:
"Báo ứng! Đây là báo ứng... Jungkook, em như thế nào cảm thấy thở dài nhẹ nhõm một hơi đâu?"
Nói xong, cô khóc lên.
Anh ôm cô, không nói chuyện.
"Em vì sao sẽ khó chịu đây?"
Tzuyu khóc hỏi, nàng cũng không biết mình ở khóc cái gì.
Jungkook vỗ vỗ vai của cô, há miệng thở dốc, nhưng không biết khuyên như thế nào. Cô khóc, đại khái là vì Chou Seung Ri biến mất, ý nghĩa cực khổ đã chấm dứt. Không, ý nghĩa đi qua hết thảy, đã là chuyện đời trước.
Tzuyu bắt lấy ống tay áo anh, hung hăng khóc một hồi. Buổi tối, Jungkook đem cô kéo đến trên giường mình, cô mơ mơ màng màng liền đã ngủ. Ngày hôm sau tỉnh lại, phát hiện đoạt giường bệnh, cô rất là băn khoăn. Chuẩn bị xuống giường, chân vừa động, đụng phải anh...
Mặt cô đỏ bừng, ngẩng đầu nhìn anh, phát hiện đã sớm tỉnh, nhịn không được thầm oán trừng anh liếc mắt một cái.
Jungkook cười, lôi kéo tay cô đi xuống:
"Muốn hay không kiểm tra một chút chỗ thắt lưng của anh, xem có hay không chịu ảnh hưởng?"
"Lưu manh!"
Tzuyu thấp giọng mắng một tiếng, thu tay lại, bay nhanh nhảy xuống giường.
Kéo ra rèm cửa sổ, phát hiện hôm nay ánh nắng tươi sáng, cô tâm tình trước đó chưa từng có thoải mái, nhắm mắt lại thật sâu, mỉm cười hạnh phúc.
Jungkook xuất viện ngày đó, Mimi đưa cho anh một bức họa: Suất ba ba dũng đấu Đại Ma Vương!
Chỉ thấy trên phong cảm đen tối, một đại quái vật đỉnh thiên lập địa giương nanh múa vuốt, một bóng dáng anh tuấn mang theo một thanh đao dài nhỏ, đao phong liễm diễm, tuyệt không khiếp sợ mà đối diện quái vật. Mà tay còn lại không nắm đao, thì nắm tay một tiểu cô nương cao đến trên đùi, tiểu cô nương trong tay còn ôm một chú chó nhỏ 3 chân...
Jungkook hốc mắt ẩm ướt, khom người đem Mimi ôm lấy:
"Bảo bối bức tranh thật tốt."
Mimi ở trên mặt anh thơm thơm:
"Bởi vì ba ba tốt."
Jungkook hung hăng thơm lại:
"Vì con, lại đến mười người Đại Ma Vương, ba ba cũng sẽ ngăn trở!"
Mimi ngượng ngùng nở nụ cười, sau một lúc, tinh tế nói:
"Ba ba, thả con xuống đi."
"Ân?"
"Chờ vết thương của ba ba tốt lại ôm con."
"Là con gái ngoan nên đau lòng ba ba, tốt!"
Jungkook buông bé xuống, ra khỏi bệnh viện, một đám phóng viên xúm lại.
Bảo tiêu đến từ Long Diễm Minh đẩy người ra, hộ tống anh và mọi người lên xe.
Bae Suzy tuy bị bắt, nhưng tạm thời còn không có tuyên án. Phỏng chừng chờ phán xuống dưới, thế nào cũng muốn ba năm tháng, hơn nữa cô ta còn có thể chống án.
Ông Yoongi biết được cô ta là Chou Lisa, nhìn con gái đều cảm thấy ghê tởm, trong lúc nhất thời tâm phiền ý loạn, cái gì cũng không muốn quản.
Nhưng thật ra Kim Jennie cùng cha cô ta phái người về bảo lãnh, Long Diễm Minh bên này động tác nhanh gọn, rất nhanh tìm sát thủ đem cha cô ta xử lý rồi. Kim Jennie trong lúc nhất thời không có núi dựa vào, lui ở Mĩ không dám trở về.
Jungkook ăn một lần khổ, tự nhiên không hề ăn lần thứ hai, lệnh cưỡng chế Yugeom hiện tại đem Chou Lisa thu thập. Muốn ở trong lao làm chết một người rất đơn giản, mà Chou Lisa còn không có chính thức ngồi tù, càng có thể cho cô ta sợ tội tự sát!
Tin tức còn đang bay đầy trời, Chou Lisa đột nhiên chết, mọi người có chút thất vọng.
Jungkook lại đang lúc này từng bước ép sát Min thị, ông Yoongi nhìn Chou Lisa đã chết, ngược lại cảm thấy nhẹ nhàng thở ra, nhìn con gái, nghĩ rằng là tốt rồi hảo nuôi con gái đi, sau đó đem công ty giá thấp chuyển nhượng nhanh, mang theo con gái xuất ngoại chữa bệnh đi.
Hết thảy giống nhau hết thảy đều kết thúc, Tzuyu đi viếng mồ bà Jihyo, nhìn mộ phần cỏ xanh, nhớ lại năm đó, giống như đã muốn cách vài cái thế kỷ.
Jungkook nắm tay cô, thấp giọng nói:
"Không có việc gì."
"Ừ."
Tzuyu gật đầu, đột nhiên tay lại sờ tới sẹo trên lưng anh.
Jungkook giật mình một cái, thiếu chút nữa có phản ứng. Anh nhìn nhìn người bên cạnh, hạ giọng:
"Làm gì đó? Đây là mộ địa."
"Chúng ta lại sinh một cái đứa nhỏ đi."
Tzuyu nói.
Jungkook sửng sốt, nhìn cô:
"Nhưng là..."
Tzuyu nhào vào trong lòng ngực của anh:
"Em nghĩ muốn sinh."
Jungkook run rẩy ôm chặt Tzuyu:
"Tốt."
Anh biết, cô là vì anh. Từ khi Mina sinh ra tới nay, anh không có lúc nào là không hy vọng lại có một đứa nhỏ, để anh được trải qua mỗi một khắc trưởng thành của đứa nhỏ! Anh muốn khuyên cô không cần như vậy, không cần vì anh mà ủy khuất chính mình, bởi vì cô đã không còn quá trẻ, sinh đứa nhỏ rất đau, bọn họ đã có hai đứa...
Nhưng là nói đến bên miệng, anh đột nhiên phát hiện, có lẽ cô cần anh đáp ứng, bởi vì cô thương anh, anh cũng yêu cô, cô khả năng không chỉ là vì anh, mà là chính cô cũng muốn sinh. Bất luận như thế nào, anh muốn nói một tiếng cám ơn, nhưng nói đến bên miệng, lại cảm thấy vũ nhục phần tình cảm này...
Lúc này không tiếng thắng có tiếng, muốn sống thì sống, đêm nay liền sinh!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com