Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Của anh

Hạo Vũ vừa bước ra khỏi phòng tắm liền thấy Châu Kha Vũ cầm gối đặt xuống sàn đất. Anh vốn nghĩ cậu chấp nhận ở cùng phòng với anh đã là tốt lắm rồi, khi nãy cũng vì không kìm được cảm xúc nên mới doạ cậu một phen như vậy. Anh hối hận rồi, nếu cậu đòi chia phòng ngủ thì phải làm sao? Kha Vũ tính toán mọi điều, suy cho cùng vẫn chọn nằm đất là tốt nhất, tuy lạnh và không êm ái nhưng chí ít vẫn được chung phòng với bảo bối.

-Anh đang làm gì vậy?

Kha Vũ bất ngờ ngẩng mặt lên nhìn, Hạo Vũ vừa tắm xong, hương thơm lại càng thêm cuốn hút. Thiết nghĩ việc ngủ dưới đất là hợp lí nhất.

-Em tắm xong rồi sao? Mau nghỉ ngơi đi

-Anh định ngủ dưới đó à?

Thấy tay Kha Vũ cầm gối chuẩn bị đặt xuống sàn đất cậu cũng đoán chắc chắn anh định làm gì.

-Ngủ trên đó không thoải mái tí nào

"Không thoải mái" này của Kha Vũ không phải là chăn ấm đệm êm gây khó chịu mà là cứ phải kìm chế cảm xúc đến mức bức bối khi nằm cạnh cậu.

-Có giường không nằm lại muốn xuống đất nằm, dưới đó lạnh lắm, anh mau để gối lên giường ngủ đi.

-Không không, anh không nằm trên đó, anh ngủ dưới đây được rồi

Dù cho cậu có nói thế nào, Kha Vũ vẫn nhất định muốn nằm dưới đất. Lúc này, anh thấy chịu lạnh còn thoải mái hơn là nằm bên cạnh Hạo Vũ.

Thuyết phục thế nào anh cũng không nghe, Hạo Vũ cho dù xót xa đến đau lòng nhưng vẫn không làm gì được. Cậu biết tại sao anh phải như vậy, cậu đâu còn là trẻ con mà không nhận thức được. Cậu cảm thấy có lỗi hơn bao giờ hết vì để anh chịu thiệt thòi. Sau cùng, Hạo Vũ vẫn nghe lời anh lên giường nghỉ ngơi.

Nằm trằn trọc một lúc, cậu quay sang nhìn xuống vị trí nằm của Kha Vũ. Anh nằm rất yên nhưng cậu thừa biết rằng anh không thể ngủ được. Hạo Vũ nhớ lại anh từng nói với cậu rằng anh luôn nhớ cậu, đặc biệt là mỗi khi đêm xuống. Giờ đây Hạo Vũ đã ở ngay trước mắt thế nhưng anh lại không thể chạm vào, cảm giác đó còn day dứt gấp vạn lần.

Một tiếng trôi qua, Hạo Vũ vẫn không thể đi vào giấc ngủ, cảm giác tội lỗi cứ bao vây lấy cậu. Doãn Hạo Vũ lại ngó xuống chỗ anh, cậu thấy Kha Vũ đã nhắm nghiền hai mắt, nhưng ngủ chưa thì không rõ. Cậu lại muốn ôm anh ngay lúc này. Sau một lúc suy nghĩ, Hạo Vũ đã ra một quyết định chắc chắn.

Nhẹ nhàng bước xuống giường, cậu di chuyển thật khẽ đến bên anh rồi nằm xuống ngay cạnh Châu Kha Vũ. Mặc kệ anh ngủ hay chưa, cậu vòng tay ôm lấy Kha Vũ từ phía sau. Vẻ mặt hụt hẫng đó của anh làm cậu nhớ mãi, day dứt vô cùng. Yêu nhau mấy tháng rồi, cậu cũng muốn trao cho anh điều quý giá nhất của mình. Khi nãy là anh đột ngột động chạm mới khiến cậu hoảng loạn, giờ đây nếu cậu chủ động có phải sẽ dễ dàng hơn?

Kha Vũ nhận được cái ôm từ bảo vật nhỏ mà anh yêu thương nhất thì trong lòng lại tràn ngập sự ngọt ngào. Anh quay lại đối diện với cậu.

-Em không ngủ được

Khuôn mặt diễm lệ đang hiện hữu trước mặt anh, Hạo Vũ ánh mắt hơi buồn đặt lên Kha Vũ. Anh vội ôm đứa nhỏ vào lòng mà vỗ về.

-Anh ôm em, Hạo Vũ ngoan, mau ngủ đi nào

Khác với yêu cầu của anh, Doãn Hạo Vũ rướn người đặt lên môi Kha Vũ một nụ hôn say đắm. Lợi dụng lúc anh chìm trong đê mê, không để ý, cậu đè lên người anh. Một lần nữa thả xuống môi đôi phương sự ngọt ngào cuồng nhiệt.

-Em sẵn sàng rồi

-Hạo Vũ, em không cần ép buộc bản thân mình, khi nãy do anh quá vội vã khiến em sợ rồi, anh xin lỗi

Cậu vội lắc đầu, ngón trỏ thon dài đặt lên môi Kha Vũ, cậu muốn ngăn cản lời nói của anh

-Không, em muốn là của anh

Chỉ với câu này của cậu đã đủ đạp đổ hàng rào chắn mà Kha Vũ cố gắng xây dựng để không làm tổn hại cậu. Anh ngồi dậy tiện thế bế cậu lên giường, lấy thân cao lớn đè Hạo Vũ xuống phía dưới mình.

-Không hối hận?

-Tuyệt đối không

Một lời khẳng định chắc nịch từ phía Hạo Vũ, ngay lập tức Châu Kha Vũ gạt bỏ tất cả suy nghĩ mông lung trong tâm trí, mãnh liệt hôn cậu.

Anh mơn trớn khuôn mặt trời ban đã xuất chúng của Hạo Vũ, ngón tay vuốt ve bờ môi quyến rũ sau đó trực tiếp đưa vào khoang miệng ấm áp. Cậu rất biết phối hợp mà thoải mái để anh đùa nghịch, một hồi lại khát khao nụ hôn của Kha Vũ.

Hạo Vũ vươn tay kéo anh xuống gần mình, anh biết ý mà bỏ ngón tay ngập trong sự ướt át đó ra, đón nhận sự chủ động của cậu. Hạo Vũ chìm trong say đắm, lần này cậu không còn giật mình hãi sợ khi anh chạm vào thân thể mình.

Kha Vũ cởi bỏ chiếc áo vướng víu đang che chắn sự mềm mại tự nhiên nơi Hạo Vũ. Đặt từng nụ hôn lên cơ thể ngọc ngà, Châu Kha Vũ khiến cậu ngửa cổ ra sau, thoải mái kêu lên nhẹ nhàng. Thanh âm nỉ non như tiếng mèo kêu lại hối thúc anh đem cậu yêu chiều từng giây phút.

Từng nụ hôn đặt lên thân thể ấy đều thể hiện sự yêu thương, trân trọng mà Kha Vũ dành riêng cho cậu. Anh lần nữa rúc vào cần cổ trắng nõn, ngang nhiên để lại vô vàn dấu hôn đậm ái tình. Như vậy chưa đủ, Kha Vũ di chuyển xuống xương quai xanh quyến rũ, anh cắn nhẹ làm cậu kêu lên một tiếng "ưm" ngọt ngào.

Hạo Vũ khuôn mặt hửng đỏ khi bị anh liên tục xoa nắn đầu nhũ hoa hồng hào. Châu Kha Vũ liếm lấy vùng bụng mềm mại của cậu, tay vẫn không ngừng trêu đùa bờ ngực phập phồng vì hô hấp khó khăn. Hạo Vũ nhạy cảm uốn người theo cử động của anh, thanh âm ngọt ngào như rót mật vào tai.

-Cởi áo cho anh

Lời nói quyến rũ lởn vởn quanh tai, Hạo Vũ bỗng run lên khi bị anh gặm lấy vành tai sớm đã chuyển sắc. Cậu vẫn rất nghe lời, cởi bỏ áo cho đối phương.

Thân hình khoẻ khoắn đầy nam tính trái ngược hoàn toàn với sự uyển chuyển mềm mại của Hạo Vũ. Cậu ôm lấy tấm lưng anh, dịu dàng lôi kéo Kha Vũ vào một nụ hôn khác. Doãn Hạo Vũ hé miệng tự nhiên để anh dễ dàng xâm nhập, tiếng nhóp nhép vang lên khiến mặt cậu càng thêm đỏ. Hạo Vũ cuồng sự điêu luyện của anh, mỗi lần hôn anh, cậu đều bị anh kéo vào sự quyến luyến không muốn buông.

Rất nhanh chóng, anh nhân lúc cậu bị chìm trong bể tình mà cởi luôn chiếc quần ngủ của Hạo Vũ. Lúc rời nụ hôn nồng nàn ấy cũng là khi chiếc quần đáng thương đã yên vị dưới sàn đất. Anh di chuyển xuống phía dưới động chạm nơi nhạy cảm nhất của Hạo Vũ khiến cậu vội khép chân lại. Lúc Kha Vũ ngẩng lên nhìn đã thấy cậu kéo chăn che đi khuôn mặt đỏ ửng dễ thương.

Không cố ý tấn công phía dưới nữa, anh biết cậu đang rất ngại ngùng, dẫu sao đây cũng là lần đầu tiên cậu đối diện với việc này. Châu Kha Vũ lại từ từ đè lên thân cậu, anh nhẹ nhàng kéo tấm chăn mềm mại đang che đi khuôn mặt diễm lệ kia.

-Bảo bối, em có tin tưởng anh không?

Hạo Vũ thấy anh rất dịu dàng thế nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định. Cậu lúc nào cũng tin tưởng anh tuyệt đối, nhưng đột nhiên bị người khác đụng chạm nơi nhạy cảm, ai chẳng xấu hổ, không giữ được bình tĩnh.

Anh hôn lên hai bên má đáng yêu rồi lại cưng chiều xoa xoa lên đó.

-Trả lời anh

-Em có mà, em có tin anh

Sao đứa trẻ này lại ngoan đến thế, Kha Vũ yêu chết mất bảo vật dễ thương này.

-Anh có thể tiếp tục không?

Hạo Vũ sau một hồi nhìn anh thì gật đầu. Từ lúc quyết định muốn trở thành người của anh, cậu chưa từng có ý nghĩ muốn từ bỏ. Anh nhận được sự chấp thuận thì mỉm cười, trước khi tiếp tục đại sự còn tặng cho Hạo Vũ thêm một cái hôn âu yếm.

Khoảnh khắc hai thân thể hoà làm một, Hạo Vũ đau đớn bám chặt lưng của anh. Cậu sẽ chẳng thể ngờ nổi nó đau đớn đến vậy, khoé mắt long lanh đã xuất hiện lớp sương mờ.

-Hức..hức... Kha Vũ, em đau

-Ngoan, nhanh thôi sẽ thoải mải

Rất xót xa khi thấy cậu đau đến phát khóc, Châu Kha Vũ chỉ có thể trấn an cậu bằng lời lẽ ngọt ngào cùng vài nụ hôn quen thuộc.

Chỉ sau một lúc, sự đau đớn hoá thành sung sướng, dường như cậu còn muốn nhiều hơn.

-Em muốn

-Muốn điều gì?- Kha Vũ biết thừa nhưng vẫn gặng hỏi cậu

-Muốn anh nhanh hơn một chút

Ấy vậy mà anh vẫn cứ bình tĩnh không đáp ứng yêu cầu của cậu. Điều này làm cậu khó chịu đến phát khóc, không phải khóc vì đau như lúc nãy mà là khóc vì anh trêu đùa quá mức.

-Anh.. hức.. anh bắt nạt em.. hức...

Thấy cậu nức nở anh liền hoảng hốt ôm cậu vào lòng, gạt đi hàng ngọc lăn dài trên gò má.

-Em đừng khóc, anh xin lỗi, xin lỗi em nhiều

Sau đấy, cuộc hoan ái vẫn tiếp diễn, chỉ là Kha Vũ không dám đùa cậu nữa. Nước mắt của cậu là thứ vũ khí đáng sợ nhất, thấy thôi cũng làm anh tim đập chân run.

-Có thể gọi anh một tiếng chồng được không?

Đây mới là điều mà Kha Vũ khát khao muốn nghe, anh sớm đã muốn cưới Hạo Vũ về để chăm sóc cậu một đời rồi.

Cậu nhìn anh đầy âu yếm, Hạo Vũ có hơi ngại ngùng, lời này cậu chưa từng nói. Nhưng nghĩ lại, cậu cũng rất muốn dành cho anh điều ngọt ngào ấy.

-Chồng, em yêu anh nhiều lắm

-Vợ à, anh cũng yêu em nữa

Dứt lời hai người lại kéo nhau vào một màn mây mưa cuồng nhiệt. Từng nụ hôn, từng lời nói, từng cử chỉ đều chứa đựng tình yêu nồng nàn.

.
.
.

Chủ nhật này mình có việc nên tranh thủ ra chương vào giữa tuần. Đêm qua mình đã soạn xong bản thảo của hai chương, mình chỉ định đăng một chương thôi nhưng nghĩ thế nào lại mò vào đăng nốt. 🤣🤣🤣
Hehe đọc truyện vui vẻ, hẹn gặp mọi người sớm nhất ❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com