Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

"Bị người lớn hỏi: Bao giờ kết hôn..."


Nayeon vừa về tới nhà liền thấy bà nội đang ngồi ở trên ghế phòng khách liền vui vẻ đi lại chỗ bà.

"Bà ơi! Con về rồi."

Nghe được nàng nói, bà liền đưa mắt chuyển về trên người Nayeon hừ một tiếng.

"Con hôm nay mới chịu trở về, con nói xem con một tuần không có về nhà là chạy đi đâu."

Nayeon xin khoan dung, cúi người ôm bà nội mà làm nũng " Con xin lỗi mà, con cũng không phải cố ý không trở về nhà~ công việc quá bận rộn ~"
còn có bạn gái của nàng như con cún con thực sự là quá dính người nữa.

Thấy cháu gái yêu quý của mình làm nũng bà nội một chút giận cũng không còn. Bà giơ tay, vỗ vỗ vai Nayeon, cùng nàng nhẹ giọng nói: "Đứa nhỏ này, nhanh đi rửa tay, một chút nữa ăn cơm."

"Ngày hôm nay đã làm rất nhiều món ăn ngon."

Nayeon đáp lại liên tiếp được được được, rồi đi rửa tay. Lúc đi ra, trên bàn ăn đã dọn xong món ăn.

Juha ăn bữa tối rất vui vẻ, cô ấy ở nước ngoài đã lâu nên nhớ nhung nhất chính là món ăn quê hương, bởi vậy trên bàn cơm vẫn luôn khen tay nghề mấy dì làm cơm.

Thấy đứa cháu ăn ngon miệng như vậy bà nội cũng cảm thấy hài lòng. Trên căn bản Juha cứ khen cái gì ăn ngon là bà nội Im liền gắp cho Nayeon món đó.

Trong lúc, Bà nội còn hỏi chỗ ở của Juha. Juha nói sẽ ở nhà của Nayeon cho tiện nên bà không có giữ nàng ở tại biệt thự. Vẫn còn nói chuyện trung thu kêu nàng nhớ về ăn cơm.

Bà nội nói rằng Chị hai Im gia chuẩn bị đính hôn, lại thở dài một hơi, nhìn về phía Nayeon nhắc tới nói: "Con đó, lúc nào mới dắt người về nhà cho bà nội xem một chút."

Nayeon một hồi liền không nói gì, nàng nhìn về phía Juha, quả nhiên Juha nhanh miệng nói: "Bà nội, dì hiện tại có đối tượng rồi ."

Juha vừa nói, tầm mắt bà nội liền chuyển tới chỗ Nayeon, nghi ngờ nói: "Nayeon, chuyện của con là tình huống thế nào?"

"Con đến cùng là có đối tượng hay là không có đối tượng?"

"Làm sao đều không nói với bà nội."

Nayeon tự giác đuối lý, nhìn bà nội vô cùng chột dạ nở nụ cười.

"Bà nội. .. Chuyện này thì nói đến nó lại có chút dài dòng."

Bà nội quở trách nàng: "Vậy thì nói tóm tắt."

Nayeon nghĩ, chuyện này vẫn đúng là không thể nói tóm tắt.

"Được rồi bà nội, ăn cơm trước đi. Cơm nước xong, con sẽ báo cáo với bà."

Nghe Nayeon nói vậy bà cũng không cố gắng truy hỏi Nayeon cuối cùng lạnh nhạt gật gù, đáp ứng chuyện này.

Nhưng mà Juha không bỏ qua "Dì nói một chút đi mà, con còn muốn biết bạn gái mới của dì là người như thế nào đây? Phải là một người rất lợi hại nha, mới bao lâu mà liền đem dì nhỏ của chúng ta một phát bắt lấy rồi."

Nayeon mang theo tôm đặt ở trong chén cô ấy, từ tốn nói: "Ăn nhiều một chút đi, ăn nhiều đồ ăn ngon một chút thì ở trên bàn cơm không còn nói nhiều lời như vậy nữa."

Juha hừ một tiếng, ngậm tôm lầm bầm nói: "Dì cũng quá che chở người ta. Cũng không biết là thần thánh phương nào, có thể để dì che chở cô ấy như thế."

Nayeon chỉ để ý ăn cơm, mặc kệ đứa nhỏ này. Sau bữa ăn tối, Nayeon dẫn Juha về phòng khách, Juha đi theo bên cạnh nàng còn líu ra líu ríu hỏi bạn gái mới của nàng là người như nào.

Đứa nhỏ này càng muốn biết, Nayeon càng không muốn nói.

Juha cuối cùng làm nũng: "Dì thật nhỏ mọn, hiện tại cũng không nói với con đối tượng dì quen."

Nayeon thảnh thơi nói: "Khi con quen bạn trai cũng không có cùng dì nói sao."

Juha phản bác: "Nhưng không phải sau đó con đã nói dì sao."

Nayeon nghĩ thầm, có là bị dì phát hiện đứa bé trai kia viết thư tình cho con thì con mới chịu nói cho dì. Bây giờ là đổi ngược lại Nayeon liền oán giận nói: "Vậy con chờ dì đi sau đó sẽ nói với con."

Nayeon nói như vậy, đưa tay đẩy mạnh Juha vào phòng cho khách, nhắc nhỏ: "Được rồi được rồi, nhanh đi tắm rửa. Chơi một ngày, con không chê mệt dì đây cũng cảm thấy mệt mỏi."

"Tắm xong cũng sắp đến thời gian đi ngủ, ngủ ngon."

Juha bất đắc dĩ nhưng cũng vẫn là nghe Nayeon nói mà ngoan ngoãn đi tắm rửa.

Nayeon xử lý xong chuyện ở đây, nghĩ đến bà nội nơi đó lại là trở nên đau đầu.

Nàng giơ tay, vỗ vỗ đầu của chính mình rồi về phòng của mình tắm sau đó mới ôm gối đi đến phòng bà nội.

Bà nội nữ sĩ theo thường lệ ngồi ở đầu giường xem tiểu thuyết, thấy nàng lại đây, đẩy kính mắt một cái, ngẩng đầu nhìn nàng, "Con là tới báo cáo?"

Nayeon gật đầu như chim cút, ôm gối ngôi ở bên cạnh bà nội ngoan ngoãn nói rằng: "Con thẳng thắn, con nhận tội."

Thế là Nayeon đem mọi chuyện kể hết với và nội.

Bà sau khi nghe xong, đưa tay đẩy kính mắt của chính mình rồi xem kỹ cháu gái ngoan của mình, chậm rãi nói: "Con hiện tại quen với đứa nhỏ là sinh viên? Còn đang đọc sách? Còn nhỏ hơn con vài tuổi?"

Nayeon gật đầu, nói bổ sung: "Sinh viên nghiên cứu năm hai, 24 tuổi cũng chỉ nhỏ hơn hai tuổi."

Bà nội gật gù, còn đắp thêm một đao, "Còn là em gái của bạn thân con."

Nayeon cảm thấy câu nói này thật đúng là đau tới tận tâm can, nàng cẩn thận từng li từng tí một liếc mắt nhìn bà hỏi: "Vậy bà nội cảm thấy như thế nào? Có thể hay là không thể?"

Bà nội liếc nàng một chút, học khẩu khí của nàng nói rằng: "Vậy bà còn có thể như thế nào, là người con yêu, con cảm thấy có thể là có thể. Chính là tuổi nhỏ hơn con, khả năng cần con quan tâm là nhiều."

Nayeon nghĩ thầm, em ấy có chỗ nào cần mình chăm sóc, rõ ràng cho tới nay đại đa số đều là em ấy chăm sóc mình.

Nayeon thấy bà nội mình đã rõ ràng tình huống, thế là di chuyển vị trí ngồi ở bên cạnh bà nội, đụng phải bờ vai của bà, cùng bà nói rằng: "Vậy bà nội là nghĩ như thế nào, thấy người cháu dâu này thế nào?"

Bà nhìn nàng: "Chưa từng gặp, không thể đánh giá. Nhưng chỉ cần là con coi trọng chắc sẽ không kém đâu."

Nayeon vừa nghe, liền vội vàng nói: "Em ấy đương nhiên không tồi a."

Nói, Nayeon còn vươn ngón tay, bẻ ngón tay đếm ưu điểm của Mina "Em ấy từ nhỏ học tập rất tốt, đang học ở đại học Y siêu cấp lợi hại, mà mỗi một năm có thể lấy học bổng, là nghiên cứu sinh được cử đi học, mỗi lần nghiên cứu được đều sẽ nhận thưởng."

"Vóc dáng rất cao, thân thể rắn chắc khỏe mạnh, tuổi trẻ lại có sức sống." Sống còn siêu cấp, siêu cấp tốt.

"Tuy rằng bình thường không nói nhiều, thế nhưng thời điểm bọn con ở chung một chỗ rất thú vị. Em ấy cũng quan tâm, sẽ làm cơm, nguyện chăm sóc con."

Nayeon nghĩ thầm, cô mặc dù là học sinh, nhưng nguyện ý dùng những gì tốt nhất đối xử với nàng, đúng là siêu cấp khó mà có được.

Bà liếc mắt nhìn Nayeon, cùng nàng nói rằng: "Con là đang nói tốt cho người ta trước mặt bà sao."

Nayeon cười cười, vươn tay nắm lấy tay bà rồi bắt đầu làm nũng nói: "Là bà hỏi mà, con là đang nói sự thật bà sao lại nói là con nói tốt cho em ấy chứ."

Bà đưa tay chọc chọc cái trán của nàng nói: "Con nha! liền chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu. Luôn ở trước mặt bà nói ưu điểm của người ta, kết quả đều không kéo dài."

Bà vỗ tay của nàng thở dài nói: "Lần trước đứa nhỏ kia con nói so với con lớn tuổi hơn lại làm quản lý cũng rất biết chăm sóc con. Cũng là đi công tác rất nhiều nhưng sẽ bỏ thời gian đến gặp con."

"Khi đó nội liền rất lo lắng, công việc cô ấy như vậy, bọn con ở cùng nhau thì ít mà xa cách thì nhiều, sợ là rất khó dài lâu. Bà cũng không biết hai đứa bởi vì lý do gì mà tách ra, nhưng chung quy cũng không thể không liên quan đến nguyên nhân này. Hiện tại con nói đứa nhỏ kia ngoan ngoãn, từ nhỏ nghe lời nhưng vẫn còn là sinh viên, không có trải qua cuộc sống ngoài xã hội, tính tình còn rất khó nói đây."

"Hơn nữa chị gái người ta còn là bạn tốt của con, nếu như sau này hai con cãi nhau, không thể không ảnh hưởng tới bạn thân của con đó là chuyện phiền toái nhất."

Bà nội nói xong lại than thở nói rằng, "Con nói xem con vậy phải làm sao bây giờ a."

Nayeon đúng là rất lạc quan, ôm bà nội nói: "Vậy còn có thế làm sao được? thuận theo tự nhiên đi."

"Bà nội, bà không cần bận tâm như vậy. Bà nói tuổi còn nhỏ tính tình không ổn định, nhưng con người vốn là sẽ theo tuổi tác mà trưởng thành, từng trải tăng nhanh, chậm rãi thay đổi. Cả đời dài như vậy, có ai biết trước chuyện gì sẽ xảy ra sao? Nói cách khác, bà những năm trước đây còn nghĩ con có thể quen bạn trai đó, hiện tại liền bắt đầu thúc giục con cùng cô gái khác kết hôn."

Bà nội nghe đến đây lại nói: "Con giỏi, còn dám nói đến chuyện này?Con cái đứa nhỏ này, bà nội là sợ con cô đơn, đến lúc nội không còn con liền rất cô đơn. Muốn con sớm tìm bạn đời không được sao?"

Nayeon liền vội vàng gật đầu, "Được được, con biết bà nội đây là vì muốn tốt cho con. Nhưng là cả đời dài như vậy, sao có thể nói cưới liền cưới. Nếu bây giờ chúng con cùng nhau kết hôn, rồi chờ thêm mấy năm lỡ em ấy mất hứng thú với con, con mất hứng thú với em ấy, sau đó liền ly hôn rồi sao."

"Hiện tại xã hội này những tình huống như thế quá phổ biến. Chuyện tình cảm, nói trước không được."

Bà nội thở dài, vỗ vỗ đầu của nàng, "Người trẻ các con bây giờ thực sự là quá khó hiểu. Nếu thích hợp liền cũng nhau sinh sống đi chứ."

Nayeon trả lời: "Con là đang sống rất tốt nhưng người ta nghĩ như thế nào thì con không biết."

Bà nội vừa nghe, lập tức cuống lên, "Tình cảm đứa bé kia dành cho con làm sao? Hay là không muốn cùng con chân thành, đứa bé kia là tùy tiện chơi đùa phải không?"

Nayeon mau mau giải thích, "Không phải, con không phải đang nói em ấy. Mina là người siêu cấp tốt, em ấy đối với con đặc biệt đặc biệt chân thành, mới vừa quen đã nghĩ cùng con kết hôn. Con là đang nói những người khác, những người khác."

Bà nhìn bộ dáng cháu gái bảo bối gấp gáp như thế, liền nói: "Nếu con bé muốn cùng con kết hôn, vậy con kết hôn đi. Làm sao, lẽ nào con không thích con bé?"

Nayeon dở khóc dở cười, "Đương nhiên không phải, chúng con mới vừa ở chung không bao lâu, liền cấp tốc kết hôn làm sao được?"

Bà phản bác: "Vậy lại có cái gì không thể? Năm đó mẹ con gặp phải ba con, cũng không bao lâu liên đã kết hôn. Chuyện kết hôn này, miễn là yêu đối phương là tốt rồi mà. Ngược lại con vừa rồi cũng nói, kết hôn cũng vẫn có ly hôn. Đương nhiên là đúng nhưng chung sống hoà thuận mỗi người nhường nhịn nhau một chút mới tốt."

Nayeon vội vàng nói: "Có thể coi là có tính toán đó, cũng không cần quá sớm. Mina hiện tại còn đang đi học mà bà nội."

Bà Im nói tiếp: "Đến trường cũng không quan trọng lắm, trên đời này nghiên cứu sinh kết hôn rồi học cũng không phải là không có."

"Nếu con nghĩ thật đứa nhỏ này thật sự đáng tin cậy thì chúng ta liền tìm thời gian, hai nhà hẹn nhau ăn một bữa cơm, cùng cha mẹ đối phương nói chuyện. Tiệc cưới do bà nội đến xử lý. Các con năm nay kết hôn, nếu như muốn có con, con bé không muốn sinh con có thể sinh mà. Sinh ra rồi, bà nội có thể giữ cho các con, ngược lại con cũng là nội nuôi lớn."

Nayeon thấy bà nội mình càng nói càng thái quá, cuối cùng cũng coi như là cảm nhận được bà đối với với chuyện mình kết hôn này có bao nhiêu nôn nóng. Nayeon quả thực không thể làm gì khác hơn đối với bà nội nói rằng: "Bà nội nếu thật sự kết hôn, con sẽ không có thời gian trở về gặp bà như này."

Sau đó bà Im mở miệng, một câu nói liền làm Nayeon chịu thua: "Hiện tại con cũng không có thời gian đến gặp bà lắm? Bà nhìn con là từng ngày từng ngày phải cùng đối tượng ở bên nhau, không rảnh trở về xem bà nội, chuyện cùng với con kết không hay không kết hôn có sự khác biệt sao?"

"Còn không bằng để hai người các con mau mau kết hôn, chuyển về biệt thự ở cùng hà càng thuận tiện hơn."

Nayeon thở dài một tiếng, cầu xin tha thứ: "Bà nội... Đừng nói nữa, con biết sai rồi. Con sau này, mỗi một tuần nhất định sẽ dành một nửa thời gian tới thăm bà một."

Nàng nói xong, còn nhấc tay xin thề, "Con xin thề, thật sự, con xin thề!"

Bà Im vỗ vỗ bờ vai của nàng, ôm nàng vào trong lòng lắc lắc, nhẹ nhàng nói rằng: "Bà nội cũng không phải đang buộc con kết hôn, cũng không phải con nhất định phải từ bỏ công việc để mỗi ngày trở về gặp bà. Chỉ là một đời người dài như vậy. Bà nội là không nỡ, muốn nhìn con chia tay lại tìm người mới thêm vài lần."

Nayeon tựa ở trong lòng bà, nhẹ nhàng đáp: "Con biết, con biết. Con biết, bà đều là vì tốt cho con."

Kết hôn, có đứa bé, chỉ là là một loại hi vọng nàng có chỗ dựa vào mà thôi. Cứ trong nháy mắt như vậy, Nayeon đang nghĩ nếu như cùng Mina kết hôn lại cùng nhau tiến vào tòa nhà lớn này không biết cô sẽ cảm thấy ra sao.

Chỉ là không biết Mina có nguyện ý ở cùng hai bà cháu hay không.

Coi như nguyện ý, có thể kéo dài bao lâu đây?

Nayeon suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nhìn hướng về bà Im quyết định nói rằng: "Vậy... Trung thu con thử xem có thể dẫn em ấy trở về gặp bà hay không."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com