Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

16. Sinh nhật vui vẻ


Sau khi khai giảng năm học mới một tháng khối 12 ở trung học B sẽ trải qua kì thi thử đại học đầu tiên. Không khí của lớp bọn họ khác hẳn so với hồi lớp 11, cả ngày đều thấy đám học sinh chúi đầu vào sách vở. Giờ ra chơi vẫn cắm đầu học bài.

Khu bàn cuối của hai người nào đó cũng không ngoại lệ. 

Vì thỏa thuận với ông Châu mà suốt từ lúc bắt đầu học bổ túc cho đến hiện tại, mọi người luôn bắt gặp Châu Kha Vũ cặm cụi học bài. 

Ngay cả lúc phải tham gia hoạt động công ích vì cuộc ẩu đả lần trước, cứ lúc rảnh là hắn lại lấy sách ra xem. Người ngoài nhìn vào còn nghĩ hắn là một học sinh xuất sắc nào đó tình nguyện tham gia hoạt động chứ không phải đang bị phạt ấy chứ.

Thế còn chưa đủ, sau khi tan học, học-sinh-chăm-chỉ Châu Kha Vũ còn thường xuyên đến nhà bạn cùng bàn để làm bài tập. 

Hôm nay cũng thế.

Châu Kha Vũ vừa làm xong trang cuối cùng của đề môn Ngoại ngữ. Hắn quẳng bút sang một bên, nằm vật ra bàn.

Lưu Vũ mới xuống dưới nhà lấy hai ly sữa nóng, mở cửa ra đã thấy hắn nằm một đống. 

"Làm xong chưa mà nằm bẹp thế?" Cậu ngồi xuống bên cạnh, lấy bài của hắn nhìn sơ một lượt, "Woa, tiến bộ thật đấy Kha Vũ, chỉ sai đúng năm câu thôi nè."

Hắn vẫn nằm ườn trên bàn, "Uhm."

"Sao thế?"

"Hết pin rồi."

Lưu Vũ phì cười. Lại còn hết pin, hắn nghĩ mình là người máy chắc. Cậu đưa tay chọt chọt mũi của hắn, "Vậy phải sạc làm sao đây?"

"Thế này." Châu Kha Vũ nói xong liền kéo cậu lại, ôm gọn trong lòng mình, "Cho mượn sạc pin chút nha."

Cái tên này lại lợi dụng cậu rồi.

Lưu Vũ cào cào nhẹ vào lưng hắn ra vẻ giận dỗi, "Lừa đảo, thế này mà sạc cái gì chứ..."

"Sao lại không tin người ta thế nhỉ... nhưng mà thật ra có một cách còn giúp tôi đầy pin nhanh hơn nữa đó."

"Cách gì?"

Hắn thả Lưu Vũ ra, nghiêng mặt về phía cậu. 

"Được nhóc sữa hôn một cái, bảo đảm đầy pin ngay tức khắc."

Lưu Vũ đỏ mặt, đẩy đầu hắn sang một bên, "Cậu nằm mơ đi."

Một lúc sau.

"Kha Vũ."

Châu Kha Vũ vừa lấy ra thêm một đề Ngoại ngữ mới, chuẩn bị đặt bút giải, "Hửm?"

"Đã đủ chưa?"

"?"

"Sạc pin ấy, còn cần nữa không?"

Hắn còn chưa kịp trả lời đã thấy một cục bông hồng hồng chui vào lòng mình, ôm chặt cứng. 

"Vì cậu... cậu rất chăm chỉ rồi, nên tôi cho mượn sạc một lúc đó."

Dễ thương chết mất.

Nội tâm ai đó đang cực lực gào thét. Phải kìm nén lắm mới nhịn xuống ham muốn ngay lập tức đè cục bông nhỏ vừa trắng vừa thơm này ra mà cắn một trận. 

Châu Kha Vũ vòng tay ôm siết lấy người trong lòng, còn lắc qua lắc lại vài cái. Hắn thích cậu chết đi được.

Nhóc sữa thật biết cách khiến người ta chẳng nỡ rời xa.

Như thế này hắn lại càng có thêm động lực để điên cuồng mà học rồi.

.

Chỉ còn hai tuần nữa là tới kì thi thử, gần đây Châu Kha Vũ cắm đầu học quên cả ngày tháng. 

Đến cả ngày sinh nhật của bản thân hắn cũng chẳng nhớ.

Tiếng tin nhắn điện thoại dời sự chú ý của hắn ra khỏi bài Toán nâng cao, Châu Kha Vũ lén nhìn xuống hộc bàn.

[Gia Nguyên]: Đại ca, nay sinh nhật có tính đi chơi bời ở đâu không?? Đem Lưu Vũ theo nữa.

Châu Kha Vũ giật mình, nhìn lại ngày tháng trên điện thoại, đúng hôm nay rồi. Hắn lén nhìn sang bạn cùng bàn đang vô cùng tập trung nghe giảng bên cạnh, lại nhìn tới tờ đề dày cộp mà cậu giao cho hắn hôm nay phải làm xong. Có vẻ là không biết rồi...

Hắn cúi đầu, gõ gõ vào điện thoại rồi tắt chuông, tiếp tục làm bài toán còn dang dở.

[Đại ca về hưu]: Không đi, bận học rồi.

.

Tan học Lưu Vũ bảo có việc bận không giúp anh ôn tập hôm nay được, còn cẩn thận dặn hắn khi nào làm xong thì chụp đáp án để cậu kiểm tra. Nói xong liền chạy tót đi mất.

Châu Kha Vũ ngẩn tò tè nhìn theo bóng dáng nhỏ xíu đang dần khuất sau con phố. 

Cậu nhóc thật sự không biết hôm nay là ngày gì rồi.

Mặc dù mọi năm sinh nhật của hắn cũng chẳng phải dịp gì đặc biệt, chỉ cùng đi ăn với đám Gia Nguyên rồi lại đi đánh game, như một ngày bình thường. Nhưng lần này, hắn không hiểu sao lại có chút thất vọng.

Hắn thở dài, quay đầu chậm rãi đi về nhà.

Tối hôm đó.

Châu Kha Vũ vừa tắm xong, trở ra thì thấy có điện thoại tới. 

Là Lưu Vũ.

"Bài sắp xong rồi, nộp ngay đây, phải cho tôi thời gian tắm rửa nữa chứ học bá ơi." Hắn than vãn, ngồi vội xuống bàn học.

"Không có bảo cậu gửi bài..."

"Thế cậu gọi làm gì đó?"

"Tôi... tôi đi tìm nhà cậu." Giọng Lưu Vũ ở đầu dây bên kia có chút ngập ngừng

Hắn hơi mất kiên nhẫn, "Tới nhà tôi làm gì? Nhưng cậu đâu rồi, tôi ngó ra không thấy?"

"Bị lạc rồi."

Châu Kha Vũ vơ lấy cái áo khoác, lao ra khỏi nhà, tóc vẫn chưa kịp sấy khô. 

"Nhóc ngốc này, cậu đang ở đâu, mô tả chỗ đó cho tôi đi. Tôi đến đón cậu ngay."

"Hình như là công viên thì phải... đối diện còn có một tiệm trà sữa."

"Tôi biết chỗ đó rồi. Nghe tôi dặn nhé nhóc sữa, cậu đứng trước tiệm trà sữa nhé, đứng ở chỗ đông người ấy."

"Uhm."

"Ai cho kẹo cũng không đi theo nghe chưa, coi chừng người ta bắt cóc mất bảo bối của tôi."

"..."

Gọi bảo bối nghe cũng thuận miệng quá rồi đấy...

Châu Kha Vũ nói xong một tràng liền tắt máy, chạy như bay đến chỗ Lưu Vũ đã miêu tả. Từ xa đã thấy bóng dáng nhỏ xíu cuộn thành một cục trắng tròn ở trên ghế đá công viên.  

"Đã bảo... đứng ở chỗ đông người mà." Hắn đi tới trước mặt Lưu Vũ, hơi thở đứt quãng vì chạy cả đoạn đường.

Lưu Vũ nhìn người trước mặt, gấp gáp đến nỗi chưa kịp thay dép đi trong nhà ra. Trán còn lấm tấm mồ hôi. Cảm giác tội lỗi tràn ngập trong lòng.

Vốn dĩ định đến gây bất ngờ cho người ta, cuối cùng lại hại người ta phải chạy đi tìm mình.

Châu Kha Vũ lúc này mới để ý, bên cạnh cậu có một hộp bánh. Hắn nén cười, đưa tay lau đi một ít bột còn sót trên má cậu.

"Nhóc sữa, có âm mưu gì đây."

Lưu Vũ sờ lên má, ban nãy vội quá nên cậu quên mất xem lại mặt mũi, lúc làm bánh không cẩn thận để bột dính lên mất. Bị phát hiện mất rồi.

Cậu cầm hộp bánh lên, đưa về phía hắn, mỉm cười đầy đáng yêu.

"Kha Vũ, sinh nhật vui vẻ."

Hắn chầm chậm mở ra xem. Bên trong là một cái bánh kem tự làm có vị chocolate, ngoài dòng chữ chúc mừng sinh nhật còn có hình vẽ một chú cún ôm một trái bóng rổ, bên cạnh là vài trái tim bay bay. 

Trông hơi vụng về nhưng vẫn rất đáng yêu. Như cậu nhóc trước mặt hắn vậy.

.

Cả hai cùng về nhà Châu Kha Vũ, vừa vặn hôm nay hai người kia lại ra ngoài dùng bữa. Hắn bảo cậu lên phòng trước rồi xuống bếp lấy để ăn bánh kem.

Hắn múc một muỗng đầy ắp kem, đưa về phía Lưu Vũ, "Há miệng nào."

Lưu Vũ vốn định bảo hắn ăn trước nhưng nhìn vẻ mặt của hắn không có ý định sẽ nghe theo cậu, đành há miệng để hắn đút cho ăn.

"Ậu ông ăn ả?" Hai má Lưu Vũ phồng ra, ngọng nghịu nói.

*Cậu không ăn hả?

"Có chứ."

Lưu Vũ bắt chước, cũng múc một muỗng bánh đưa về phía Châu Kha Vũ, bảo hắn há miệng. Nhưng người nọ mãi vẫn kiên quyết không chịu mở miệng ra.

Cậu giận dỗi bỏ muỗng xuống, "Cậu chê tôi làm bánh dở hả?"

"Tôi đâu dám."

"Vậy tại sao không chịu ăn."

Châu Kha Vũ mỉm cười đầy đáng ngờ, hắn chống cằm nhìn cậu, "Chắc chắn muốn tôi ăn chứ?"

"Uhm, ăn đi, dù hơi không đẹp nhưng mà cũng ngon lắm đó."

"Được."

Hắn bất ngờ ghé sát người đến, liếm nhẹ lớp kem còn dính trên khóe môi của Lưu Vũ. 

Lưu Vũ cảm giác như cả người bị điện giật, cậu vội bịt miệng lại, lùi ra xa khỏi hắn. 

"Châu Kha Vũ! Cái đồ lưu manh nhà cậu..."

Hắn không những không cảm thấy xấu hổ, còn bật cười lớn, giơ ngón cái về phía Lưu Vũ.

"Nhóc sữa tay nghề thật tốt nha. Bánh vừa đẹp..." Hắn liếm nhẹ môi, "Lại còn vừa ngon nữa."

'Bịch'

Người nào đó vừa bị ăn một cái gối vào giữa mặt.

.

Từ trước đó một tuần Lưu Vũ đã suy nghĩ sẽ tặng gì cho Châu Kha Vũ vào ngày sinh nhật. Tình cờ một buổi tối lên mạng, cậu bắt gặp một topic 'Tặng quà gì cho người yêu vào ngày sinh nhật'. 

Lưu Vũ lại bận rộn nghĩ ngợi hết một lúc. 

Cho dù hắn không phải... à chưa phải người yêu của cậu. Nhưng mà cả hai lại đã ôm rồi, hôn rồi, hắn cũng bảo thích cậu... thì có được tính là người yêu không?

Vò đầu bứt tai một lúc, cậu nhóc vẫn bấm vào topic đó. Vừa vặn lựa chọn tặng bánh kem tự làm lại được bình chọn nhiều nhất.

Lưu Vũ từ lúc tan học đã chạy đến tiệm bánh của dì để làm bánh. Dù cậu có học qua vài lần nhưng bánh kem thì lại là lần đầu tiên. Cái bánh lúc đầu bị cậu làm hỏng mất, phải nhanh chóng làm lại cái khác để kịp đem đến cho hắn. 

Lúc đem sang lại còn bị lạc đường, đi mỏi cả chân.

Vất vả cả một buổi, đổi lại là nụ cười vui vẻ của người ta. Còn có... được hôn một cái nữa. Phải hôn không nhỉ? Nhưng... nhưng cũng chạm môi rồi.

Dù sao thì, cũng đáng quá đi. Không vất vả chút nào.

.

Sau khi giải quyết xong bánh kem, Châu Kha Vũ vẫn bị bắt làm cho xong bài tập, dù sinh nhật cũng không được có ngoại lệ.

Hắn vừa mếu máo ngồi vào bàn học thì có tin nhắn điện thoại tới.

[Gia Nguyên]: Đại ca! Sinh nhật vui vẻ! Có cần bánh kem đem tới tận nhà khônggg?

[Đại ca về hưu]: Có rồi, rất ngon rất ngọt rất hài lòng.

[Gia Nguyên]: Ai đem đến thế??? 

[Đại ca về hưu]: Bảo bối của tao.

[Gia Nguyên]: ... Bát cẩu lương này, em xin từ chối ăn. Làm phiền rồi ạ.






*Tác giả:

Như truyền thống, bfzy phát đường thì Cel cũng phát đường =)))))))

Theo các chị hai cháu có là người yêu của nhau chưa, ai trả lời giùm nhóc sữa iii =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com