Chương IV:Phủ Thế Tử
"Rein tỷ..." Thiếu nữ tóc hồng buồn bã nhìn con bạch miêu cúi đầu than vãn. "Muội là quả thực không cố ý..."
"Ý muội là việc muội đại náo thiên cung bỏ trốn là hoàn toàn vô tình sao?" Rein ngồi chăm chăm hướng mắt về vầng trăng sáng toả trên trời đêm lắc đầu.
"Thường Nga mỹ nhân..." Fine bắt đầu giở trò nhõng nhẽo. "Là do muội hồ đồ ngu muội. Tỷ cứ về báo cáo lại với Ngọc Hoàng là muội không muốn làm người của thiên đình nữa, muội không muốn trường sinh bất lão, muội muốn như người trần mắt thịt có thể đầu thai chuyển kiếp, đời này kiếp nọ sống với người muội yêu."
"Fine tỷ!" Con mèo bấy giờ mới lên tiếng, nó lắc đầu để sợi tơ đỏ bay trong gió. "Một khi đã chấp nhận cuộc sống trên thiên đình, nếu chết đi như phàm nhân thì sẽ hoàn toàn tan biến, mãi mãi không được đầu thai."
"Milky tiểu muội, tỷ biết là thế nhưng mà..." Fine lại quay qua Rein nài nỉ. "Cho muội ở lại vài năm rồi mới về không được sao?"
"Lại càng không được." Bạch miêu mọt sách bắt đầu giảng đạo lý. "Người của thiên đình nếu không nuốt "Bất lão đơn" mà tự ý xuống trần gian thì sau 49 ngày thân xác sẽ bị mài mòn đi tương đương với thời gian sống trên thiên đình, Fine tỷ mới đến ở tiên cảnh 168 ngày tính theo phàm gian là 56 năm, nếu Fine tỷ ở đây thì vài ngày nữa sẽ hoá thành lão bà bà 80 tuổi. Đến lúc đó dù tỷ có quay lại thiên đình thì cũng không giữ được cái gọi là mỹ nhân nhất tiếu khuynh thành đâu."
"Há?" Ngọc Thố bị doạ đến xanh mặt đưa tay nhẩm tính. "Muội đến đây vào ngày trăng khuyết tháng trước, đến nay là...chỉ còn 23 ngày thôi sao? Nhưng mà muội vẫn còn nhiều điều chưa nói với Shade huynh mà..."
"Fine cô nương!" Con bạch miêu bỗng đổi giọng cương quyết, giữa cảnh trăng thanh sợi tơ hồng bay phần phật như đe dọa. "Duyên phận giữa tỷ và Thế Tử chỉ kéo dài 8 kiếp, cố ý kéo dài nhân duyên sẽ dẫn đến kết cục mãi mãi không được đầu thai chuyển kiếp bị nhốt trong ngục Xiêm La ngày ngày vòng lửa thiêu đốt. Sợi tơ hồng của hai người đã đứt từ sau khi Thế Tử tự tay giết tỷ rồi."
"Nhưng năm đó chàng là do bị người khác lừa nên mới làm thế với ta, duyên phận oan nghiệt như thế làm sao ta chấp nhận được!"
"Fine!" Rein nhìn chăm chăm lên ánh trăng bạc cương quyết. "Ai chẳng muốn ngàn đời vạn kiếp chỉ bên một người nhưng nếu duyên kiếp đã tận căn bản là không thể níu giữ!"
"Níu giữ nhân duyên thì bị trách phạt vậy còn như tỷ với Thái Bạch Tinh Quân đại nhân là tự ý cắt đứt tơ hồng thì trách phạt thế nào chứ?" Fine bực bội hất văng chén trà quát lớn toan bỏ chạy. "Tỷ về đi, đã thế muội thà không về, thà để muội biến mất mãi mãi còn hơn!"
"Fine cô nương!" Bạch miêu chồm lên cản đường. "Ngọc Hoàng Đại Đế đã nói nếu như không đem được cô nương về thì Thường Nga Tiên Nữ cũng không được phép quay về, cô nương nếu cứ cứng đầu như thế, Thường Nga Tiên Nữ sống trên thiên cung đã ngàn năm, sau 49 ngày nữa đừng nói là bộ xương trắng, e là thân xác hay linh hồn đều không thể giữ lại một hạt bụi!"
"Chuyện đó thì liên quan gì đến ta? Không phải trước đây tỷ ấy mắc nhiều sai phạm thì sao đệ nhất mỹ nhân trên thiên cung có thể bị trách phạt thế được!" Fine hất văng con bạch miêu rồi chạy biến vào màn đêm.
"Thường Nga Tiên Nữ ..." Con mèo lồm cồm bò dậy bức bối nói. "Người sao lại không lên tiếng gì chứ?"
"Kệ muội ấy thôi." Rein lại hớp một ngụm trà mà nhìn lên bầu trời. "Ta chỉ là thấy thích muội ấy, hợp nhau như một tri kỷ nên mới mong muốn giữ lại để bầu bạn sau này. Lí ra ban đầu không nên mới phải, thân làm Thường Nga Tiên Nữ lại hết lần này đến lần khác sai phạm. Lời muội ấy nói chẳng có chỗ nào sai cả... Mà Milky muội nhìn xem, ngôi sao sáng nhất bầu trời kia có phải là Kim Tinh không?"
Bạch miêu ngước mắt nhìn rồi lắc đầu nhìn sợi chỉ đỏ đeo nơi cổ:
"Sư phụ có nói: Thái Bạch Tinh Quân cùng Thường Nga Tiên Nữ tu thân ngàn năm nay xe sợi tơ hồng kéo dài trăm kiếp, không thể nào muốn chia cắt mà được."
"Muội làm ơn đừng nói nữa." Khoé ngọc nhỏ một giọt lệ mà lắc đầu. "Ta thực sự không muốn làm điều gì hại đến ngài ấy."
--Bên--Thế--Tử--Shade--
"Chàng xem đó, sao tỷ ấy có thể lớn tiếng quát mắng thiếp như thế?" Thế Tử phi giận dữ vừa chén con gà quay vừa phân trần.
Shade chống tay nhìn phu nhân ăn uống vô độ trước mặt mà phì cười:
"Nàng đó, tỷ ấy đường đường một dòng trâm anh thế gia, trên chiến trường cũng uy phong lẫm liệt mưu kế vô song, nay lại thành hầu nữ của nàng đau sao thấu."
"Chàng lại bắt nạt thiếp, sao lại về phe Rein tỷ chớ?" Fine không cười nữa giờ mếu máo khóc, quân lính quanh bàn tiệc trầm trồ nhìn ngắm, đại tướng quân thống lĩnh ba quân trên chiến trường vung đao thương tàn nhẫn không tiếc mạng người ấy giờ lại như con rối trong tay mỹ nhân sai khiến, thật đúng đáng bật cười mà.
"Đừng khóc, đừng khóc, nàng muốn gì nói đi, ta sẽ đáp ứng cho nàng."
"Thiếp dĩ nhiên là muốn đời đời bên chàng trăm kiếp rồi!"
Quân lính khắp sân cười vang rền rã, thế tử đúng là anh hùng không vượt được ải mỹ nhân bị nàng năm lần bảy lượt đẩy vào tình cảnh xấu hổ mà. Chàng đỏ mặt tía tai trừng mắt với bọn họ:
"Khụ khụ...nàng có phải là nhớ thân quyến rồi không? Ngày mai nhân có Thái Tử phi từ Hoả Quốc trở về Hoàng Thượng đã ban chỉ ta phải vào cung..."
"Thái Tử phi? Chàng nói Thái Tử..." Fine lắp bắp bỏ ngay cái đùi gà xuống lấy khăn chùi miệng rồi nắm lấy tay áo Thế Tử. "Thái Tử có..."
Shade nhíu mày nhìn Fine, nàng từ lúc nhìn thấy tên Thái Tử Điện Hạ ấy cứ hành động như một cô nương ngốc nghếch vậy? Nàng có biết là nàng đã có phu quân rồi không? Chàng hất tay nàng ra hững hờ buông một câu nghi vấn:
"Nàng đau lòng sao?"
"Dĩ nhiên là thiếp buồn rồi!" Fine đẩy Shade một cái rồi chạy đi. "Phải báo cho Rein tỷ chuẩn bị gặp Thái Bạch Tinh Quân đại nhân mới được."
"Không phải hai người vừa cãi nhau à?" Shade lắc đầu nhìn theo bóng hồng vừa khuất, nàng thế mà bảo muốn sống với chàng trọn đời trọn kiếp, tên thái tử kia sao lúc nào cũng được nữ tử trong thiên hạ chào đón thế kia.
--Thế--Tử--phi--
"Mới đấy đã lại vào kinh sao? Ta không đi!" Rein lắc đầu quấn mình trong chăn phản đối.
"Tỷ đi đi mà! Tỷ đi rồi muội hứa muội sẽ về thiên đình với tỷ."
Rein chồm dậy nhìn vẻ mặt lương thiện của Thế Tử phi lắc đầu.
"Muội thề đi!"
Fine giơ tay lên kiên định nói:
"Thề có Ngọc Hoàng Đại Đế, thề trước Vương Mẫu Nương Nương, nam tử hán nói là làm!"
"Vậy muội chuẩn bị mai lên đường vào kinh thành. Muội nên nhớ ta không được phép vào cung." Rein trùm chăn vẫy tay đuổi Fine đi.
"Tỷ là coi thường danh hiệu nhất tiếu khuynh thành của muội quá rồi!"
_________
_________
Lại một lần nữa tiến cung nhưng là để đón thái tử phi mỹ nhân trở về. Thường Nga Rein vào thành sẽ ra sao đây? Dự kiến tiểu Fine Ngộ Không sẽ có một màn náo loạn.
Chương 5: Mỹ nhân Hoả Quốc
Gửi ngàn nụ hôn đến bạn đọc! Chụt!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com