Chap 27:Bảo Bình,Tôi đến rồi đừng sợ!
(Lưu ý:Chap này hơi bị biến thái:vvv)
Bảo Bình Pov
-Ưm...-tôi nhăn nhó,mặt đỏ dần lên...vì tức giận...
Tức giận vì thằng cha đang ngồi vắt vẻo trên ghế kia ư? Sai bét rồi! Tức giận vì mình quá là ngu! Ngu mới tin người lạ... Nên bây giờ mới bị đưa vào một cái tình trạng khó xử như thế này này! Tay bị cột chặt, người không còn mảnh vải che thân,còn vải đối diện với một lũ biến thái nữa chứ! Thôi rồi,đời tôi coi như tiêu tan rồi...
-Hàng ngon đã đến!-một người trong đám biến thái đó nhìn tôi,chảy dãi
-Làm nhanh gọn và lẹ!-người đàn ông hồi nãy... Giờ mới nhận ra đó chính là cha của con nhỏ Linh Nhi! Hèn gì hồi nãy nghe giọng thấy quen quen!
=========================
-Ưm...Song Ngư....cứu...ưm!-nhìn vào cái máy điện thoại của cha Linh Nhi,tôi nhìn thấy thằng đó trên màn hình,liền kêu cứu
Thiệt tình thì tôi không những bị bắt cóc lần 1...lần này đã là lần 2 rồi đấy nhưng mà từ lần 1 đến lần 2 cách nhau chưa đến 10 ngày nữa! Đời tôi xui đến vậy sao?! Lần trước thì xém bị thịt... Lần này,cái đám biến thái vừa nói những từ biến thái...đã vậy tay không ngừng bóp vào ngực tôi nữa chứ mới điên!
-Nào nào cô em,làm gì đó kích thích bọn anh đi chứ!-một tên trong đám đó đề nghị
-Đúng đấy,cứ như vậy hoài thì chán lắm!-tên kia nói
-Ưm....còn lâu...ưm..!-tôi nhăn mặt,hét lên
Chát...!
-Cấm hỗn láo nha con kia!-tên kia tát vào mặt tôi, giận dữ hét lên
-...-người cha của Linh Nhi hình như đang linh tính chuyện gì đó xấu xa,liền đứng dậy rồi chạy khỏi khu đó ngay lập tức-Tiền sẽ được chuyển vào tài khoản!
-Haha... Khỏi cần tiền! Chỉ cần con nhỏ này thôi!-một người cười lớn
-Thôi vậy tôi đi!-cha của con Linh Nhi đi,miệng thì cười gian
Sau Khi Con Linh Nhi Đi Mất...
Rầm....!!!!
-Ai...?! Thằng nào dám phá đám chuyện tốt của tao?!-đang hưởng thụ,tên biến thái nghe thấy tiếng động,liền tức giận hét lên
-tôi...Song Ngư!-thằng đó liếc nhìn tên biến thái kia rồi lại nhìn tôi,mặt có vẻ tức giận
Song Ngư Pov
Bảo Bình,tôi đến rồi! Đừng sợ!...
Tôi tức giận,lấy chân đạp cửa
-Ai..!?thằng nào dám phá đám chuyện tốt của tao?!-Một tên nhìn tôi có vẻ tức giận
-Tôi...Song Ngư!-tôi nhìn liếc hắn ta rồi lại nhìn người con gái của mình
Tôi nắm chặt tay,có lẽ là mình đã quá chậm trễ, bà đó,người con gái của tôi=)) bị hành hạ làm sao đến nổi chỗ nào chỗ náy sưng lên,mấy vết bầm tím đầy trên cơ thể... Đã vậy bọn chúng còn lột đồ ra,cưỡng hiếp... Đáng Chết! Thực sự là Đáng Chết!
-Song Ngư....cứu!-nhìn thấy tôi,bà ấy liền kêu cứu,nước mắt tràn ra
Chát..!
-Câm miệng đi con khốn!-Một người kế bên dùng bàn tay bẩn thỉu của mình tát vào mặt bả rồi lại tiếp tục hành động của mình
-Ưm...cứu...!-bà đó khóc nức nở,miệng kêu cứu
-Im miệng đi con kh...-Chưa nói hết câu,hắn ta nằm xuống đất,máu tràn khắp nơi
Tôi cầm cây dao có sẵn trong túi, nhanh chóng chạy lại chỗ hắn ta,dùng cây dao trong tay đâm ngay đầu,máu tràn ra khắp nơi. Rồi lại tiếp tục hành động đó với mấy tên còn lại
-Bảo Bình,bà nghĩ tôi nên làm gì với xác của mấy tên đó đây?-tôi cười với Bảo Bình...nhưng đó không phải là một nụ cười bình thường...
-...-Bảo Bình nhìn tôi bằng ánh mắt khiếp sợ
-Bảo Bình... Nói mau... Tôi nên làm gì với xác của bọn chúng bây giờ?-tôi nhìn Bảo Bình rồi cười tươi-thôi,tôi biết là mình nên làm gì rồi!
-...-Bảo Bình chẳng dám nhìn cảnh tượng kế tiếp nữa,nhắm chặt mắt lại
Tôi mỉm cười,chặt lấy đầu của bọn chúng , dùng tay mò bộ não ra... Xong rồi lại chặt từng khúc cơ thể của bọn chúng,moi quả tim ra rồi dùng dao đâm vào. Cứ tiếp tục đâm,tôi lại càng thích thú...
-Cha Song Ngư là yandere hả trời?!-tác giả nói
-Song Ngư... Dừng lại đi...-Bảo Bình lại khóc,miệng cầu xin
-Sao? Bà không thích thú với trò chơi này à?-tôi lại chỗ bà ấy,dùng cánh tay đầy máu nâng cầm của Bảo Bình lên
Pặc...!
Rồi tôi lấy cây dao ra,cắt đứt sợi dây cột tay bà Bảo Bình
-Bảo Bình...sao bà lại khóc? Bà lại không vui chuyện gì à?-tôi buồn bã,dùng tay vuốt tóc của Bảo Bình
-...-Bà ấy không nói gì... Hình như là bất tỉnh rồi,tôi bế Bảo Bình lên,chạy lại chỗ xe
-Nhanh chóng kêu người thiêu đốt mấy cái xác trong đó!-tôi ra lệnh với tên lái xe
-Vâng thưa...cậu chủ!-người đó khiếp sợ,thầm nghĩ-Cậu chủ lại làm chuyện gì nữa à?! Chắc chắn là mấy người đó đã đắc tội gì nặng lắm đây nên cậu chủ mới ra tay tàn bạo như vậy,Chẹp..chẹp...!
-Làm cho người nhà của bọn đó chịu đòn thay,sống không bằng chết!-tôi lại nói thêm rồi lấy tay sờ vào mặt Bảo Bình-Bảo Bình,tôi lại lỡ giết người rồi!
-Ok! Lỡ đấy mấy thím ạ! Lỡ luôn cơ đấy!!!-tác giả:vvvv
================================
Bảo Bình Pov
-Ưm...tôi tỉnh dậy,ngó qua ngó lại thì thấy mình vẫn ở trong căn phòng của mình-Chẳng lẽ là mơ? Nó quả thật là giấc mơ kì lạ!
Nói rồi,tôi liền ngồi dậy, xuống kiếm gì ăn mà không để ý rằng,trên váy của mình có một chút vết máu.
.
.
.
-Đã tìm ra người bắt cóc Bảo Bình chưa?-thằng Song Ngư ngồi lên ghế,hỏi tên áo đen ở ngay trước mặt mình
-Dạ chưa ạ....-người đó vội vã cuối xuống,người toát cả mồ hôi
-Các người làm ăn như vậy đó hả?!-thằng đó giận dữ hét lên,trên người toàn mùi sát khí-trong 1 tuần sau,không tìm được tung tích của người đó thì đừng sao tôi độc ác!
-Vâng...-tên đó nói,giọng run run
Reng...Reng..!
-Alo?-thằng đó hỏi bằng giọng tức giận
-Song Ngư đấy à?rảnh không?-Đầu dây bên kia là tôi chứ chẳng còn ai khác
-Rảnh,có gì không?-thay đổi lại cái giọng hồi nãy bằng giọng Ngọt Ngào,thằng đó hỏi tôi
-Tôi mơ được một giấc mơ kì lạ lắm!ở trong đó có ông!-tôi nói
-Bà mơ gì nào?-thằng đó cười
-Tôi mơ rằng mình bị mấy tên biến thái nào đó đánh cho te tua,rồi ông đến cứu,còn giết chết bọn đó nữa!-tôi nói rồi cười vui vẻ
-Ừ...thôi tôi có việc bận rồi,bye bye!-thằng đó tạm biệt rồi nhấn vào nút Kết Thúc Cuộc Gọi
End
-Chap nay chủ yếu là giết nhau thôi=)))-tác giả cười
See You!
À quên,khoe cái=))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com