Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2 - Cháu nói cháu tìm Diệp hiệu trưởng

Tỏa Tỏa rất biết nhìn sắc mặtt, sau bữa tối Uyển Nhi đi lên sofa xem TV, chỉ có nàng giúp tôi bưng chén đĩa đến phòng bếp, tôi bảo cô ấy cùng Uyển Nhi đi xem ti vi, cô ấy từ chối. Tôi đã thấy rất nhiều đứa trẻ như vậy, đa số đều có liên quan đến gia đình, cũng càng thiếu sự quan tâm của gia đình. Mẹ Uyển Nhi tuy rằng mất sớm, nhưng người cha như tôi thật sự rất quan tâm tới con, cho nên Uyển Nhi sẽ không cẩn thận như Tỏa Tỏa.

"Diệp thúc thúc, Uyển Nhi nói chú là hiệu trưởng, là trường cấp 2 hay cấp 3 ạ?" Cô ấy ở bên cạnh giúp tôi lau chén đĩa, nhìn thấy chiếc áo sơ mi tôi cuộn lại rơi trên cổ tay tôi, cô ấy cẩn thận giúp

giúp tôi vén lên.

"Cảm ơn!" Tôi cười nhìn cô ấy, cô ấy mím môi, cô ấy nói cũng dần dần nhiều hơn, không còn gò bó như lúc mới vào nữa, "Tôi từng là phó hiệu trưởng trường trung học cơ sở Hành Tri, bây giờ làm hiệu trưởng trường trung học Bác Văn, trung học phổ thông." Tôi nói tương đối tỉ mỉ, bởi vì cảm thấy những thứ này không có gì, chỉ là nói chuyện phiếm.

Ánh mắt cô đột nhiên sáng lên, giọng nói cũng hưng phấn, "Con chuyển sang Hành Tri hồi lớp 9!

"Thật sao? Thật trùng hợp! "Điều này đối với tôi mà nói chính xác rất trùng hợp, dù sao trong trường có rất nhiều học sinh, tôi không có khả năng nhớ kỹ mỗi người, nhưng nàng hẳn là biết tôi, "Chú đưa Uyển Nhi làm thủ ngày đó cháu không nhận ra sao?"

Cô cúi đầu lè lưỡi nói, "Xin lỗi, cháu chuyển trường cấp ba, cho nên không nhớ, lúc ấy cũng không để ý mấy chuyện này.

Điều này cũng có lý, vì năm thứ 3 trung học cơ sở đều phải chuẩn bị cho các kỳ thi trong tâm trạng lo lắng. Tôi mỉm cười với cô ấy, ánh mắt của nàng rõ ràng so với vừa rồi nhiều hơn đã sáng hơn trước một chút.

Buổi tối cũng là tôi giúp nàng trải ga giường trong thư phòng, Uyển Nhi vô tư vô lo, cô ấy nói sẽ là mang bạn học trở về, càng giống như là tìm cho tôi một công việc. Hai cô gái ở trong phòng cô trò chuyện tới khuya mới kết thúc, bởi vì phòng làm việc khóa cửa nên tôi lấy sách ra sofa ở phòng khách đọc.

"Chú Diệp, chú đang đọc sách gì vậy?"

Tôi ngẩng đầu, thấy nàng lặng lẽ đi tới bên cạnh tôi, đối với nàng cười cười, đóng sách trong tay, "《 Đao phong 》."

Bộ dạng cô không hiểu lắm, bĩu môi hơi cau mày, " Cháu chhưa từng thấy..."

Uyển Nhi ngủ rồi? "Tôi liếc nhìn đồng hồ treo tường, mười một giờ rưỡi," Sao cháu còn chưa ngủ?

"Con còn chưa buồn ngủ, từ phòng Uyển Nhi đi ra xem chú còn ở đây."

"Cháu Em thích xem "Jane Eyre" à? "Giọng tôi rất nhẹ, sợ quấy rầy Uyển Nhi, thuận miệng trò chuyện với cô ấy vài câu.

"Làm sao chú biết?"

"Lần đầu tiên gặp con, quyển sách kia thoạt nhìn rất cũ, hẳn là đọc qua rất nhiều lần đi?"

Nàng đột nhiên mặt mang ưu thương, "Là mẹ con lúc đi đưa cho con, bà trước kia rất thích xem..."

Tôi biết trong chuyện này có chuyện xưa, nhưng đây không phải tôi là tò mò, liền gật gật đầu chuyển đề tài, "Sớm đi nghỉ ngơi đi, ngày mai ta dẫn các con đi dạo!"

Hai đứa trẻ chỉ ở nhà sáu ngày, giữa trưa ngày bảy liền thu dọn phải trở về, tôi bởi vì hai ngày trước khi nghỉ phải họp ở trường học có chút công việc, nên không có đi tiễn các cô ấy. Buổi tối lúc trở về trong nhà đã dọn sạch sẽ, tôi rất bất ngờ. Thư phòng được dọn dẹp sạch sẽ, phòng Uyển Nhi cũng được dọn dẹp, phòng của ta cũng vậy. Trên ban công treo chiếc áo sơ mi trắng tôi đã thay trước khi ra ngoài vào buổi sáng, cũng bị giặt rồi treo lên. Tôi đến gần ban công, một mùi thơm ngát nhàn nhạt xông vào mũi, là mùi nước giặt quần áo. Tôi cho rằng Uyển Nhi hiểu chuyện, liền đứng ở ban công châm một điếu thuốc gọi điện thoại cho con bé.

"Cô gái ốc sên hình như tới nhà chúng ta rồi!"

"Bố đang nói về vấn đề vệ sinh phải không?" Diệp Uyển dường như biết tôi hỏi gì, "Vậy thì làm bố thất vọng rồi, cô ốc sên không phải con, mà là Tỏa Tỏa, con ngăn cản cô ấy không được!"

Tôi kinh ngạc "Ồ" một tiếng, ở trong điện thoại nghe được thanh âm vui vẻ của Tỏa Tỏa, nói "Mình về rồi", sau đó không nói chuyện thêm mấy câu liền cúp điện thoại.

Tôi cảm thấy Tỏa Tỏa, rất hiểu chuyện, đây là ấn tượng thứ hai của tôi đối với cô ấy. Tôi lại đi thư phòng, nghĩ tới quyển "Jane Eyre" cô ấy xem, tôi từ trên giá sách trên cùng tìm được quyển của tôi, so với quyển của cô ấy còn mới hơn nhiều. Lúc này tôi cũng không có chuyện gì, liền tò mò ngồi xuống lật ra.

Nhìn không bao lâu, đại khái khoảng hai mươi phút, điện thoại Uyển Nhi lại gọi vào. Uyển Nhi nhờ tôi giúp xem dưới gầm giường sofa hoặc trong khe hở có một cây bút máy hay không, tôi tìm kiếm một lần, thật đúng là thấy được một cây ở phía dưới.

Lúc nói tiếp đầu dây bên kia chính là tiếng Tỏa Tỏa: "Chú, cây bút kia đối với cháu rất quan trọng, nhất định là lúc cháu dùng không cẩn thận làm rơi ở đâu, ngày mai cháu có thể đi tìm chú lấy lại cây bút không?"

Tôi đã lên kế hoạch cho ngày hôm sau rất nhiều việc, liền trả lời, "Vậy chỉ có thể cháu tới lấy một thôi, ngày mai chú rất bận."

Cúp điện thoại, tôi cất cây bút vào túi, tiếp tục ngồi xuống đọc sách. Cũng kỳ quái, nàng mới chỉ tới làm khách một vài ngày, trong nhà này hình như vui vẻ rất nhiều, Uyển Nhi vui vẻ, tôi cũng vui vẻ.

Ngày hôm sau khi cô ấy tới tìm tôi, tôi đang họp với các giáo viên khác trong hội nghị cùng tầng, gần đây sẽ có lãnh đạo cấp trên tới kiểm tra công việc, chủ yếu thảo luận về sắp xếp tổng thể. Tôi đang nói chuyện thì điện thoại di động rung lên, là số lạ, tôi tạm thời không có cơ hội cúp máy. Chờ tôi nói xong việc, lại nhìn điện thoại di động thì có một tin nhắn đến, cô ấy nói là Tỏa Tỏa, đã đến trước cửa phòng làm việc của tôi.

Tôi muốn đi ra ngoài, nhưng có một số việc muốn cùng nhau thảo luận, liền kiên nhẫn cùng mọi người nói xong. Chờ tôi xuất hiện ở cửa phòng làm việc nhìn thấy cô ấy một bộ đồ thể thao đứng ở cửa chờ tôi, gọi tôi lại đây, khóe miệng lập tức giương lên.

"Làm sao Tỏa Tỏa biết văn phòng chú ở đây?" tôi vừa cười hỏi cô, vừa cầm chìa khóa mở cửa.

"Cháu hỏi bảo vệ dưới lầu, cháu nói tôi tìm Diệp hiệu trưởng, ông ấy liền nói cho cháu biết."

"Xem ra phải mở một cuộc họp cho bộ phận an ninh rồi!", tôi vào cửa để laptop trong tay xuống, đi rót cho cô ấy một ly nước.

Giọng nói của cô căng thẳng lên, "Hả? Xin lỗi..... Chú bảo vệ kia có thể cảm thấy cháu thoạt nhìn nhỏ nhắn trông giống là học sinh trường......"

Tôi đưa nước cho nàng, thấy nàng thoáng tự trách cúi đầu, cười vỗ vỗ bả vai của nàng, "Đừng khẩn trương, không sao đâu!"

Nghe tôi nói như vậy, cô ấy mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn quanh bốn phía đánh giá văn phòng của tôi. "Thơm quá!"

"Cái gì?" Tôi biết cô ấy đến lấy cây bút nên thò tay vào túi sờ thử, tôi nhớ ra tối qua đã bỏ nó vào túi.

"Chính là mùi vị đặc biệt trong phòng làm việc của giáo viên, mùi sách!" Cô ấy đứng bên cạnh bàn làm việc của tôi nhìn bài trí trên bàn, vẻ mặt tò mò.

"Nhìn xung quanh xem, không sao đâu!" Tôi lục túi áo khoác và túi quần, lại lật một lần túi xách, tiếc nuối nhìn nàng nói, "Xong rồi."

"Dạ?"

"Tối hôm qua lúc Uyển Nhi gọi điện thoại tới chú đã ở thư phòng, tiện tay cất vào túi, buổi sáng thay quần áo, hình như quên ở nhà rồi!"

Tôi cho rằng cô ấy sẽ đặc biệt sốt ruột và quan tâm, nhưng hình như không có, cô ấy chỉ cười nói, "Vậy... không sao đâu..."

"Như vậy đi, nếu Tỏa Tỏa không có việc gì thì lát nữa tan tầm về lấy với chú, xong rồi chú đưa cháu đến trường. "Tôi nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, còn một giờ nữa là tan tầm.

Cô ấy không nói không, thậm chí lúc nói mang theo một chút vui vẻ, tôi thì không chú ý những thứ này. Thời gian còn lại cô ấy ở một bên đọc sách, tôi làm việc, thỉnh thoảng chúng tôi sẽ trò chuyện vài câu.

Lúc sắp tan tầm có người gõ cửa, tôi ngẩng đầu, tôi nhìn lên thì thấy đó là cô giáo Ngô mới dạy lớp một cấp ba.

"Hiệu trưởng, vừa rồi cuộc họp có chút vấn đề em nghĩ..." Cô chú ý tới Tỏa Tỏa trên ghế ngồi bên cạnh tôi, tôi vội vàng giải thích, "Bạn học của con gái tôi, không sao, cô nói đi!"

Lúc chúng tôi nói chuyện Tỏa Tỏa ở một bên cúi đầu đọc sách, nhưng khóe mắt tôi cảm thấy cô ấy cũng không chú tâm nhìn sách, hai lỗ tai sắp vươn tới trước mặt tôi.

Sau khi tiễn cô Ngô ra ngoài, tôi xoay người thấy nàng đang nhìn tôi, lại vội vàng cúi đầu, trêu ghẹo hỏi nàng, "Công việc của chú cứ như vậy, chuyện vụn vặt cũng không ít, có phải hay không cảm thấy rất nhàm chán?"

Nàng vội vàng lắc đầu, "Đương nhiên là không, chú rất tốt, làm tốt công việc còn chăm sóc Uyển Nhi rất tốt..."

Tôi mím môi lại trở lại trước bàn, chuẩn bị tiến hành kết thúc công việc hôm nay, tự mình liệt kê ra danh sách công việc ngày mai, đây là một việc mỗi ngày trước khi tan tầm tôi đều sẽ làm. ​​​​

----------------------------------
Mình mới dịch thêm 2 bộ fanfic bên Trung về CP Ngôn Tỏa, truyện tên là:

- Em là ánh sáng trong trái tim anh

- Tạm biệt, xin chào cô gái của tôi

Mọi người vào tường mình đọc nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com