Chap 3 - Tỏa Tỏa muốn cho chú xem thứ này
Cô ấy theo tôi ra khỏi văn phòng, lại lên xe, ngược lại thu hút không ít ánh mắt của đồng nghiệp. Quả thực, nàng lớn lên xinh đẹp, cho dù chỉ là mặc bộ thể thao bình thường cũng đều xinh đẹp, lúc này tôi còn chỉ coi nàng là bạn học cùng bạn tốt của Uyển Nhi.
Trên đường trở về cô ấy cũng nói nhiều hơn, chúng tôi hàn huyên rất nhiều, tôi hỏi cuộc sống của các cô ấy ở trường học như thế nào, sau đó lại hàn huyên khoảng thời gian ở Hành Tri. Có thể đã lâu không cùng ai vui vẻ trò chuyện như vậy, Uyển Nhi bình thường cũng một mình ở trong phòng chơi máy tính, cho nên hôm nay tâm tình của tôi vui vẻ hơn rất nhiều, tôi cũng mới phát hiện nàng hoạt bát hơn ta tưởng tượng một chút.
Sau khi vào cửa, cô ấy dường như lại dè dặt một chút, tôi cởi áo khoác, cởi bỏ hai nút áo sơ mi, tuy rằng đã giữa tháng 10 nhưng trong nhà vẫn có chút ẩm ướt.
Tôi đi thẳng vào phòng ngủ lấy bút cho cô ấy, cô ấy thì ở phòng khách bên ngoài chờ tôi. Quả nhiên là quên nó trong bộ quần áo mới thay hôm qua, cô ấy nhìn thấy cây bút trên tay tôi nên mắt cô ấy sáng lên.
"Xin lỗi!" Tôi đưa cho cô ấy, cô ấy liên tục cảm ơn, "Thật xin lỗi, cảm ơn Diệp thúc thúc!"
Ta đưa cho nàng, nàng luôn miệng nói cám ơn, "Hẳn là ta ngượng ngùng, cám ơn Diệp thúc thúc!"
"Tỏa Tỏa có muốn ăn cơm tối không? "Tôi hỏi cô ấy: "Trong tủ lạnh có đồ ăn làm sẵn đấy."
"Không cần đâu chú Diệp, phiền chú quá, cháu không đói bụng. "Cô lễ phép nói. Nhưng có đói bụng hay không cơ thể là thành thật nhất, nàng vừa nói xong liền nghe được "ùng ục" một tiếng, tôi nhịn không được nở nụ cười, nàng cũng ngượng ngùng đỏ mặt cúi đầu.
Tôi chỉ đơn giản nấu hai món, cô ấy luôn ở bên cạnh giúp đỡ, đồ ăn gần chín, cô ấy kịp thời đưa đĩa cho tôi, sự hợp tác này khiến tôi cảm thấy rất thoải mái, thật giống như khoảng thời gian ta vừa cùng mẹ Uyển Nhi kết hôn.
Diệp thúc thúc nấu cơm sao lại ngon như vậy! "Cô rất khen ngợi ăn ngon lành, Uyển Nhi cũng không khen ngợi tôi, Uyển Nhi luôn cảm thấy đây là món ăn gia đình rất bình thường.
"Ăn ngon thì thường trở về cùng với Uyển Nhi nhé!"Tôi không thể phủ nhận, nàng rất nhu thuận hiểu chuyện, không có lão sư nào không thích học sinh như vậy, tôi cũng không ngoại lệ.
Trên đường đưa cô trở về cô ngáp liên tục, hơn nữa trong xe lại mở nhạc thư giãn, không bao lâu cô liền ngủ thiếp đi. Lúc mấy cái đèn đỏ tôi đều nhịn không được nhìn cô ấy, cô ấy ngẩng đầu lên rất đáng yêu, tôi thì nhịn không được mím môi cười. Tôi lấy một cái áo khoác phía sau đắp lên cho cô ấy, kết quả không quá mấy giao lộ nước miếng của cô ấy liền theo khóe miệng chảy xuống, nhỏ lên áo khoác của tôi. Tôi rút một tờ giấy đi lau cho cô ấy, cô ấy tỉnh lại, sau đó hét to một tiếng: "A, cháu... sao tôi lại làm bẩn quần áo của chú, làm cháu xấu hổ muốn chết!"
Ta nhìn nàng cuống quít lau khóe miệng, khóe miệng không hề hạ xuống: "Không sao, Uyển Nhi có lúc cũng như vậy!"
"Không được không được, cháu đã biến quần áo của chú thành như vậy..." Cô nhìn quần áo trong tay áy náy không thôi.
"Không sao, tôi về tắm rửa một chút là được!"
"Diệp thúc thúc, con giặt xong để Uyển Nhi mang về cho người, thật ngại quá!"
Chúng tôi lại từ chối lẫn nhau một phen, cuối cùng không lay chuyển được nàng để cho nàng lấy đi. Tôi nhìn cô ấy chạy chậm vào trường, cúi đầu cười lắc đầu.
Buổi tối lúc tôi đọc sách nhớ tới tin nhắn buổi chiều cô ấy gửi tới, liền lấy điện thoại di động ra lưu số điện thoại của cô ấy, cũng không thể nói rõ vì sao, cảm thấy quan hệ giữa cô ấy và Uyển Nhi, sau này khi chúng tôi gặp mặt và liên lạc sẽ nhiều hơn một chút.
Tôi đoán không sai, hơn một tháng sau cô ấy chủ động thêm WeChat của tôi, phương thức thêm là chia sẻ danh thiếp, tôi đoán có thể là Uyển Nhi cho cô ấy.
Cô ấy nói thêm câu đầu tiên của tôi vẫn là "Chào chú Diệp", lúc ấy tôi đang ở trong phòng làm việc, trong trường đang chuẩn bị cuộc thi giữa kỳ, hơn nữa những chuyện khác cũng bận rộn hơn một chút.
"Tỏa Tỏa?"
"Là cháu!"
"Xin chào!"
"Con hỏi Uyển Nhi muốn WeChat của chú, muốn cho chú xem một thứ!" ngay sau đó cô ấy gửi tới một tấm ảnh chụp chụp tập thể, tôi nhìn chữ phía dưới cùng, là ảnh chụp lưu niệm tốt nghiệp lớp 9-3 của trường trung học Hành Tri. Tôi ngồi ở vị trí chính giữa bên phải, khi đó thoạt nhìn trẻ hơn bây giờ, tựa hồ mập gầy cũng vẫn không thay đổi, chỉ là biểu tình nhìn quá nghiêm túc.
Theo ảnh chụp tôi từng bước từng bước tìm, ở hàng thứ ba bên phải thấy được Tỏa Tỏa, khi đó đầu cô ấy còn rất nhỏ, cho nên đứng ở hàng đầu, trên mặt rõ ràng mang theo sự non nớt và sạch sẽ như trẻ con. Chụp ảnh lưu niệm loại này thật sự rất dễ dàng làm cho người ta hoài cổ tổn thương, khi đó ta mang theo Uyển Nhi rất vất vả, trường học công việc nhiều, sau khi trở về phải nấu cơm cho nàng, hơn nữa khi đó nàng sắp thi vào trung học phổ thông, ta đều đặc biệt lo lắng chiếu cố không tốt con.
"Diệp thúc thúc, ta tìm được rồi, hóa ra trước đây chúng ta đã gặp qua, chỉ là cháu không có để ý!"
Sau đó thỉnh thoảng chúng tôi sẽ nói chuyện WeChat một chút, nhưng nội dung phần lớn là có liên quan đến Uyển Nhi, cô ấy cũng rất ân cần và nhờ tôi chú ý thêm quần áo khi trời lạnh, tôi cũng dần dần trong lúc nói chuyện phiếm đã quên tuổi tác và thân phận của cô ấy, kỳ thật tư tưởng của cô ấy so với Uyển Nhi trưởng thành hơn nhiều, điều mà tôi có thể thấy trong bài viết của cô ấy.
Cô Ngô đến gặp tôi thường xuyên hơn, thỉnh thoảng sau khi tan sở chúng tôi cũng ăn tối cùng nhau, tôi cảm thấy cô ấy thích tôi nên cũng không cố ý trốn tránh. Uyển Nhi đã vào đại học, tôi nghĩ mình có thể suy nghĩ về khía cạnh này, tôi định đợi cô ấy về trong kỳ nghỉ đông để nói chuyện với cô ấy.
Trước sự ngạc nhiên của tôi chính là Tỏa Tỏa cùng Uyển nhi cùng nhau trở lại, hai nữ hài tử biến hóa cũng làm cho ta càng kinh ngạc. Lúc khai giảng hai người vẫn buộc tóc đuôi ngựa mặc trang phục thể thao hoặc là trang phục thoải mái, mặt mộc hướng lên trời, hiện tại hoàn toàn giống như thay đổi người khác, trang điểm một chút, ăn mặc cũng nữ tính hơn rất nhiều.
"Bố ơi, bố của Tỏa Tỏa năm nay không về được nên con sẽ để cô ấy đến nhà chúng ta đón Tết."
Tôi cũng không từ chối, dù sao thì mối quan hệ hiện tại của họ có thể nói là không thể tách rời, hơn nữa tôi cũng rất thích Tỏa Tỏa, tôi nghĩ thầm giao thừa năm nay có lẽ bởi vì nàng sẽ náo nhiệt hơn một chút.
Mãi đến một tuần sau tôi mới nói chuyện này với cô Ngô, tôi tưởng Uyển Nhi mới về, để cô ấy quen nên tối hôm đó tôi chủ động gõ cửa phòng cô ấy.
Nàng đang cùng khóa đang thảo luận cái gì đó, màn hình máy tính còn sáng, thấy tôi đi vào, Tỏa Tỏa nhanh chóng đứng dậy: "Uyển Nhi, mình xuống lầu mua chút đồ ăn vặt!"
Cô ấy thực sự thông minh và tinh mắt. Nghe tiếng cửa bên ngoài vang lên, tôi mới mở miệng. "Uyển Nhi, bố có chuyện muốn thương lượng với con!"
"Bố, có phải bố muốn yêu đương rồi không?"
Tôi thật không ngờ cô ấy có thể đoán được, "Sao con biết?
"Có phải là cô Ngô kia không?"
Tôi lập tức bối rối, chẳng lẽ cô ấy lắp camera theo dõi trên người tôi, lại còn biết cô Ngô.
Con bé nhìn ra nghi ngờ của tôi, giải thích nói, "Lần trước Tỏa Tỏa từ chỗ bố lấy bút máy trở về liền nói cho con biết có thể cô Ngô thích bố, hơn nữa bố mấy ngày nay ở nhà gọi điện nhiều hơn nên tôi cũng đoán được."
Tôi đương nhiên kinh ngạc vì Tỏa Tỏa chỉ là ở nơi đó đợi một lát như vậy dĩ nhiên có thể nhìn ra được, hơn nữa khi đó tôi còn không biết tâm tư củacô Ngô. Cho dù như vậy, tôi vẫn là rất bình tĩnh hỏi con bé: "Con nghĩ sao?"
"Chỉ cần bố sống hạnh phúc, con sẽ ủng hộ bố!" Uyển Nhi cầm lấy tay ta, ngược lại làm cho ta kinh ngạc với sự hiểu chuyện của nàng: "Bố, ngài đẹp trai như vậy, lại còn trẻ như vậy, nếu không phải phải vì con bố có thể có nhiều lựa chọn hơn!"
Tôi cười lắc đầu: "Còn trẻ? Bố đã 43 rồi!"
"Nam nhân 43 như một đóa hoa !"
Nhắc tới cũng kỳ quái, bữa sáng ngày hôm sau ánh mắt Tỏa Tỏa nhìn tôi có chút không giống, tôi không biết vì nguyên nhân gì, lại vội vã đến trường học, cũng không kịp hỏi liền ra cửa.
Lúc giữa trưa Uyển Nhi gọi điện thoại tới, giọng nói vội vội vàng vàng: "Bố, buổi trưa bố có rảnh không? Tỏa Tỏa nói tạm thời có việc phải về nhà cậu đón năm mới bố có thể đưa cậu ấy được không?
Lúc ấy tôi khá bất ngờ, liên tưởng đến vẻ mặt của cô ấy vào buổi sáng, có thể là có chuyện gì đó.
Cũng may là giữa trưa, tôi liền vui vẻ đáp ứng, tôi cũng muốn hỏi nàng, có phải gặp phải chuyện gì hay không, có lẽ ta có thể giúp nàng.
-------------------------------------------------------------
Mình mới dịch thêm 2 bộ fanfic bên Trung về CP Ngôn Tỏa, truyện tên là:
- Em là ánh sáng trong trái tim anh
- Tạm biệt, xin chào cô gái của tôi
Mọi người vào tường mình đọc nha
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com