Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5 - Dù sao cũng cảm ơn cô rất nhiều

Đêm hôm đó tôi cũng uống không ít, trong ấn tượng trước khi Uyển Nhi học đại học tôi gần như chưa từng uống rượu, hai chúng tôi kề vai sát cánh trở về nhà như hai con ma say, khác biệt chính là, Uyển Nhi tò mò về rượu, mà tôi, lại là vì trốn tránh cùng lựa chọn trong chốc lát. Tôi cảm thấy mình rất buồn cười, độ tuổi như vậy lại còn vì tình cảm mà phiền não, kỳ thật trong nhiều năm chăm sóc Uyển Nhi như vậy, tôi từng cho rằng đây chính là bộ dáng nửa đời sau của tôi

Tôi uống nhiều rồi, nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, tôi suy nghĩ rất nhiều, cũng đưa ra quyết định mà tôi cho là đúng đắn. Sau ngày đó, tôi và Tỏa Tỏa gần như không liên lạc nữa, tôi thử cố gắng hẹn hò cùng cô Ngô, tôi nói với cô ấy rằng tôi đã nói với Uyển Nhi, Uyển Nhi không phản đối cuộc sống cá nhân của tôi, lúc đố cô ấy rất vui vẻ, nhưng làm sao tôi có thể được, dù có cố gắng thế nào tôi cũng không thể hạnh phúc bằng cô ấy.

Chỉ còn chưa đầy một tuần nữa là đến kỳ nghỉ học, tôi suy nghĩ và quyết định nói chuyện với cô Ngô, có lẽ nội dung cuộc trò chuyện mà cô nghĩ hoàn toàn khác với những gì tôi muốn nói.

Hôm đó chúng tôi hẹn nhau ở một quán cà phê gần nhà cô ấy, tôi rất ít uống cà phê, mà cô ấy thích uống.

"Sao vậy? " Ngữ khí của cô ấy giống như thường ngày, thậm chí có thể cũng không nhận ra sự khác thường của tôi.

Tôi cẩn thận tỉ mỉ trong công việc, cẩn trọng, thậm chí là rất quyết đoán,nhưng duy chỉ có ở phương diện tình cảm không quả quyết, giống như tôi đã uống một hơi hết nửa cốc cà phê.

"Tiểu Ngô, tôi... tôi đã suy nghĩ kỹ càng, bao gồm cả nỗ lực gần đây của tôi để hòa hợp với cô..."

"Anh định chia tay tôi sao?"

Tôi sửng sốt một chút, không nghĩ tới nàng dĩ nhiên đoán được suy nghĩ của tôi, tôi gật gật đầu, không ngờ cô ấy cũng đoán được tôi đang nghĩ gì, gật đầu nói: "Xin lỗi, có lẽ đã nhiều năm rồi tôi chưa trải qua cảm giác gì, nhưng bây giờ tôi cảm thấy trong lòng mình không có cảm giác gì cả., tôi hiện tại ngược lại cảm thấy nội tâm đã bình tĩnh như nước đọng..." . Tôi không cảm thấy chính mình nói những lời này trái lương tâm, chính xác như thế, kể cả khi biết được tình cảm Tỏa Tỏa dành cho mình , tôi rất đau lòng.

Cô khuấy ly cà phê trong ly, cười: "Thật ra tôi nghĩ sẽ có ngày này, chẳng qua sớm hơn tôi tưởng rất nhiều."

Tôi khó tin nhìn cô ấy, cô ấy nói tiếp: "Cẩn Ngôn, lúc anh làm việc có bao nhiêu quyến rũ có lẽ anh không biết, làm việc quyết đoán, có rất nhiều suy nghĩ. Em cũng nhìn ra được anh đối với công việc này thật sự rất dụng tâm, cũng làm rất tốt, nhưng duy chỉ có ở quan hệ giao tiếp, ít nhất là quan hệ nam nữ, cho tới bây giờ anh cũng không dám phát biểu ý kiến của mình. Em đang thử anh nói lúc chúng ta thử anh cũng chỉ là thuận theo nói được, anh giống như cho tới bây giờ cũng sẽ không từ chối người khác. Cho nên hôm nay anh nói những lời này, tôi cảm thấy ít nhất tôi xuất hiện ở trong cuộc đời anh cũng có giá trị..."

Cô ấy nói những lời này tôi rất xấu hổ, vẫn cúi đầu không dám nhìn cô ấy, chờ đến khi cô ấy nói xong tôi mới ngẩng đầu: "Như vậy sẽ không ảnh hưởng đến công việc của cô chứ?"

"Không đâu, em vẫn phân biệt rất rõ ràng!" Cô ấy thoạt nhìn rất phóng khoáng, trong lòng tôi cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm: "Cám ơn cô, thật sự cám ơn cô!"

"Cẩn Ngôn" giọng cô đột nhiên nghiêm túc hơn rất nhiều: "Anh còn trẻ, em hy vọng anh còn có cơ hội gặp gỡ và nắm bắt tình yêu, nếu gặp, nhất định phải nắm lấy, đừng như vậy nữa!"

Những lời này của cô ấy tôi đã nhai đi nhai lại vào tối hôm đó, bởi vì uống cà phê, tôi gần như mất ngủ cả đêm. Cuối cùng trường học cũng được nghỉ, tôi cũng rốt cục thở phào nhẹ nhõm, ngủ thẳng đến ngày tự nhiên tỉnh, tôi vừa mở mắt ra liền ngửi được mùi thơm của điểm tâm sáng, trước tiên tôi nghĩ tới Tỏa Tỏa.

Lúc tôi ra khỏi phòng khách Uyển Nhi đã dọn xong bữa sáng trên bàn: "Bố, nhanh rửa tay ăn cơm, buổi trưa chúng ta ra ngoài mua đồ Tết!"

Trên đường đi mua đồ tết cô ấy đột nhiên hỏi tôi gần đây sao không liên lạc với cô Ngô, tôi ấp úng nói cảm thấy không hợp với nhau, cô ấy rất kinh ngạc, nói cho rằng lúc tôi tìm cô ấy thương lượng cũng đã nghĩ kỹ rồi. Tôi không nói nữa, con bé cũng không hỏi nữa.

Đêm giao thừa, náo nhiệt vốn nên là ba người biến thành hai chúng tôi, tuy rằng cũng làm đầy một bàn đồ ăn, nhưng hai chúng tôi căn bản ăn không hết, hai người cũng rất khó náo nhiệt lên, tôi đột nhiên nghĩ tới Tỏa Tỏa, cũng không biết giờ phút này bên cô ấy thế nào, tôi thậm chí không có dũng cảm hỏi Uyển Nhi gần đây có liên lạc với Tỏa Tỏa hay không, bất quá tôi cảm thấy các cô ấy khẳng định có liên lạc qua Wechat.

Uyển Nhi không thích xem Xuân Vãn, nên chạy vào phòng chơi máy tính, tôi gọi thế nào cũng không gọi được, liền một mình xem. Tôi nhận được rất nhiều tin nhắn chúc tết, gần như hết tin này đến tin khác nhưng duy chỉ có không có Tỏa Tỏa. Có lẽ tôi đã quyết định rồi, cứ sống cuộc sống như trước là tốt, tạm thời tôi sẽ không nghĩ đến điều gì khác.

Xuân Vãn nhìn thấy hơn chín giờ Uyển Nhi đột nhiên từ trong phòng giơ điện thoại di động đi ra, vừa đi vừa gọi tôi: "Bố, Tỏa Tỏa gọi video, hai người trò chuyện vài câu!" Luôn cảm thấy cô ấy cố ý, nhét điện thoại di động vào tay tôi, người đi tìm đồ ăn vặt ăn.

Tôi giơ điện thoại di động cảm giác được mình không được tự nhiên, Tỏa Tỏa bên kia thoạt nhìn tối om, tôi hỏi cô ấy ở đâu, cô ấy nói ở phòng mình, tôi lại hỏi sao không đi xem Xuân Vãn, cô ấy cười cười nói không thích xem. Lần này tôi lợi dụng đầy đủ "ưu thế bục giảng", liếc mắt một cái liền thấy được cô ấy không vui, liền hỏi: "Có phải mợ không muốn gặp cháu không?"

Nàng cúi đầu cười lắc đầu, chuyển đề tài, nói vài câu cát tường, chúc tôi sức khỏe, lại chúc Uyển Nhi an lành, những thứ khác cũng không nói nữa liền cúp máy.

Tôi chuẩn bị tiền lì xì cho Uyển Nhi, cô ấy rất vui vẻ, lại đề nghị tôi gửi tiền lì xì Wechat cho Tỏa Tỏa, tôi hỏi ngược lại con bé: "Tự con có gửi là được, sao còn sắp xếp cái này cái kia?"

"Sao bố kích động như vậy làm gì?", cô ấy đột nhiên quay đầu lại hỏi tôi, tôi nhất thời nghẹn lời không trả lời được, liền đứng dậy đi ra cửa sổ hút thuốc.

Mùng một tết, Uyển Nhi kéo tôi đến rạp chiếu phim, tôi không thích xem lắm, nhưng con bé nói là phim mừng năm mới, đáng xem. Nói thật, năm nay trôi qua rất không được tự nhiên, đều nói năm mới là cho trẻ con, đối với tôi mà nói, thầm nghĩ nghỉ ngơi thật tốt một chút, nhưng thật sự đến lúc nghỉ ngơi tôi ngược lại ngủ không được.

Mùng ba tết, Uyển Nhi nói có họp lớp, sáng sớm đã đi, tôi nằm trên giường không muốn dậy, lật điện thoại di động cũng không muốn xem gì. Chẳng biết vì sao, hình ảnh cùng Tỏa Tỏa nói chuyện điện thoại với tôi luôn không ngừng thoáng hiện trong đầu tôi, tôi dùng chăn bọc mình lại, nhắm mắt lại ép buộc mình ngủ.

Quan hệ họ hàng nhà chúng ta tương đối đơn giản, lễ mừng năm mới đi thăm họ hàng cũng tương đối ít, mặc dù đi cũng đều là tôi đi, Uyển Nhi không muốn đi, về sau con bé bắt đầu trốn ở trong phòng không thể nào đi ra nói chuyện với tôi, tôi cảm thấy là lạ, rồi lại không biết lạ ở chổ nào.

Sau gọi video đêm giao thừa, tôi và Tỏa Tỏa hầu như không liên lạc nữa, tôi không có lý do chủ động liên lạc với cô ấy, có lẽ cô ấy cũng không, quan hệ giữa chúng tôi đều là bởi vì Uyển Nhi, không hơn không kém.

Học kỳ mới bắt đầu, khối cấp 3 có rất nhiều việc, đặc biệt là công việc của học sinh cuối cấp, vì kỳ thi tuyển sinh đại học nên công việc của mọi người trở nên căng thẳng, ngoài những việc này ra còn có nhiều việc khác nhau. Còn có những việc khác muốn tôi đi phụ trách.

Thời gian cứ như vậy trôi qua mấy tháng, Uyển Nhi về nhà tần suất từ hai tuần biến thành một tháng, về sau hai tháng nữa, Tỏa Toả cũng không có cùng con bé trở về nữa. Lúc tôi cùng các đồng nghiệp nói chuyện phiếm bọn họ nhắc nhở nói tôi có thể Uyển Nhi yêu đương, tôi lập tức sửng sốt một chút, trong lúc giật mình mới ý thức được các cô gái nhỏ đã trưởng thành......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com