Chap 22
Atsumu cố gắng gọi điện 'hỏi thăm' thằng em trai yêu quý nhưng chẳng thu được kết quả gì. Atsumu tức sôi máu, nhưng vẫn đứng đấy vẫn cầm chiếc điện thoại mà gọi, bên phía Osamu thì cậu được chăm sóc rát chỉnh chu. Atsumu vò đầu bứt tai, Sakusa đứng một bên thầm nghĩ được gì đó, khuôn mặt bất giác nở nụ cười. "Hình như cậu em trai của Tsumu đang bận làm chuyện đại sự rồi, hay cậu cũng đi với tôi một chuyến nhỉ". Sakusa vừa nói, khuôn mặt chờ đợi nhìn người kia, cậu ta vẫn đang suy nghĩ. "Chắc chắn...là không rồi" Atsumu thản nhiên từ chối "Tôi biết thằng kia bị gì mà, đi theo anh chắc tôi cũng không dậy nổi quá". Sakusa bị từ chối thẳng mặt liền không vui tí nào "Ể sao thế, tôi hứa sẽ không làm gì em mà Tsumu" Sakusa bày ra bộ mặt chán nản mà khản cầ, nhưng cũng chỉ nhận được sự lắc đầu. 'Thật cứng đầu, tôi nên làm gì để có thể lại gần bên em đây' những suy nghĩ làm cho Sakusa đau đầu. Qủa thật vấn đề lien qun đến người này luôn khó giải quyết và cần ưu tiên gải quyết.
Atsumu vẫn nhìn vào chiếc điện thoại, suy tư về thứ gì đó và thứ còn lại là một tiếng thở dài đầy mệt mỏi, cậu quay người và đi lên phòng. Từng bước chân dần dần biết mất và trở nên im lặng, Sakusa vẫn chỉ nhìn theo đằng sau, đôi mắt ấy vẫn cứ nhìn như khao khát. Atsumu chán nản nằm ở giường, cậu đặt một tay lên trán mà ngẫm nghĩ, một thứ nào đó đang để giữa hai đùi cậu. Một bóng đen cao lớn xuất hiện, đôi mắt chăm chăm vào cậu, Atsumu dần cảm thấy khó chịu liền hỏi "Làm gì?". Sakusa vẫn im lặng, anh muốn ngắm nghía khuôn mặt kia, tay Atsumu bị đưa lên cao. Tầm cao vừa với một nụ hôn ở lòng bàn tay. Sakusa hôn lên lòng bàn tay rất lâu. Đôi mắt hé mở xem biểu hiện phía dưới, hmm không như anh nghĩ, mặt cậu ta vẫn còn bình tĩnh, khuôn mặt vô cảm như biết trước. "Có vẻ em không cảm thấy khó chịu nhỉ? Thật may cho tôi quá", bàn tay như vô hình mà luồng vào trong áo cậu. Atsumu bắt đầu hoiw hoảng ồi, cậu liên tục lắc đầu nhưng chỉ nhận được nụ cười đầy sự lương thiện kia.
Sakusa luồng tay vào bên trong, sờ nắn hai bên ngực một cách điêu luyện, Atsumu bị run cả người, ra sức đẩy con người kia ra. "Thôi nào Tsumu, tôi hứa sẽ nhẹ nhàng, không làm cho em đau đâu" Sausa ra sức dụ dỗ nhưng người phía dưới chỉ biết lắc đầu. Thấy vô vọng nên Sakusa bế cậu lên, đặt cậu ngồi ngay đùi mình, mặt đối mặt. "Em có thể cho tôi biết lí do được không Tsumu của tôi" Sakusa vừa dò hỏi vừa nhìn khuôn mặt đoán cảm xúc. Tự dưng vài giọt nước mắt chảy ra, Sakusa nhìn thì thấy người kia đang khóc, anh lấy tay vừa lau vừa hỏi. Không biết qua bao lâu, Atsumu dần dần thiếp đi trong vòng tay người kia. Sakusa lấy làm lạ mà suy nghĩ nhiều lí do khác nhau, nhưng với đầu óc xa vợ bao lâu và nỗi nhung nhớ đã cho anh một lời đáp.
Atsumu nằm cuộn tròn trong chiếc mền như con mèo nhỏ, đôi mắt sưng lên vì khóc, Sakusa ngồi trên chiếc ghế ma ngắm nhìn người kia. Đôi mắt sắc bén như đang suy nghĩ điều gì đó, Atsumu vẫn chưa biết gì mà cuộn trong chiếc chăn mà ngủ. "Đêm nay đừng về, ở ngoài với con cáo tóc xám kia đi" "Sao mày gọi em ấy là cáo tóc xám, à má chúc mày có một buổi tối vui vẻ" cuộc nói chuyện ngắn gọn giữa hai tên ranh ma diễn ra rất nhanh. Anh em nhà cáo vãn khong hy biết gì mà chìm sâu trong chiếc giường êm ái. Sakusa cởi bỏ lớp áo vướng víu của bản thân ra, đặt len thành ghế, gác một chân lên chân còn lại ngồi bấm điện thoại khi đang đợi con cáo kia tỉnh. Cơ ngục săn chắc, múi bụng cực phẩm, phần tay và chân không thể chê vào đâu được, chúng cho thấy không lúc Tsumu vắng nhà thì anh đã tập luyện điên cuồng như thế nào. Sakusa đang suy nghĩ không biết khi nhìn thấy hắn không mặ áo khuôn mặt ấy sẽ biểu cảm như thế nào, thật rất mong chờ cho đêm nay.
Atsumu cuộn tròn trong chăn, hết lăn trái rồi lăn phải, cậu thích thú mà không muốn ngồi dậy, cậu cứ lăn qua lăn lại. Lăn một lúc lâu thì Atsumu cuộn chăn ngồi dậy, đập vào đôi mắt cậu là một khung cảnh hoàn mĩ khiến cậu phải choáng ngợp. Sakusa đang cởi trần, một body cực phẩm khiến cậu mê mẩn, không chỉ vậy hắn ta còn đang ngủ nữa. Ôi đúng là nam thần có khác, Atsumu bị sắc đẹp làm cho mê mẩn. Nhưng hắn ta là chồng cũ, là chồng cũ, chồng cũ đấy Tsumu à. Atsumu lắc đầu, lấy lại lí trí mà quay ra chõ khác, không thể để bị quyến rũ được, cậu đứng dậy đi đến chỗ cửa và ra ngoài không quên èm theo tiếng rầm. Sakusa bên trong cảm thấy khó chịu, khuôn mặt đen như đít nồi.
Mang theo sự tức giận anh đi xuống thấy con cáo vàng đang lục đục tủ lạnh. Đi lại gần nhưng Atsumu chẳng hay biết mà vẫn tiếp tục tìm kiếm đồ ăn. Một cánh tay liền xuất hiện, keis cậu ra và đập thật mạnh vào cánh cửa tủ lạnh khiến nó đóng lại. Một phen hú hồn khiến cáo xanh mặt, thầm cầu nguyện.
- Có chuyện gì sao?- Atsumu hỏi với vẻ rụt rè
- Mau quay qua đây nhìn tôi này Tsumu yêu quý
Giọng điệu đe dọa khiến cậu không dám chậm trễ mà quay lại. Thứ cậu nhìn đầu tiên là cơ ngực săn chắc, múi bụng nhìn đã con mắt. Nhận ra người kia đang chăm chú quan sát, cậu tá hỏa mà quay khuôn mặt đỏ qua chỗ khác. "Không nhìn nữa sao? Nãy em nhìn nó say đắm lắm mà. Em cũng có thể chạm vào nữa" nói rồi Sakusa lấy tay Tsumu đưa lên vùng bụng. Atsumu muốn độn thổ lắm nhưng ngườu kia không cho nên chỉ biết quay mặt đi.
"Nào mau quay lại nhìn tôi đi chứ, không lẽ quyến rũ đến nổi em không muốn nhìn sao"vẫn giọng điệu trêu chọc đó. Sakusa vừa đắc ý vừa châm chọc Atsumu khiến cậu rơi vào thế khó. Trong cái khó ló cái ngốc cậu liền đưa ra quyết định sáng suốt. Cậu quay mặt lại và nhìn vào người kia nở nụ cười thật tươi "Tôi không có hứng thú với loại người không biết làm tình". Sakusa tức thật rồi, anh như sôi máu lên, phải trừng phạt con cáo này thôi. "Sao em lại nói lời khó nghe như thế? Chưa thử sao biết hay giờ mình thử một ít nhỉ". "Không không và không vì chúng ta không phải loại quan hệ đó, anh nên biết chúng ta vẫn chưa là gì cả".
Lần này này Sakusa im lặng rồi, anh đứng ở đấy và không tha cho tay Atsumu. Atsumu chỉ biết hãnh diện mà cười còn tươi hơn. Nhưng câu sau thì khiến cậu muốn tìm Osamu để biến đi đâu đó thật nhanh, hoặc là cậu sẽ đăng xuất. "Vậy chúng ta kết hôn đi" "Hở" Sakusa vẫn thản nhiên mà nói những điều hết sức vô lí. "Vâng thưa ngài Sakusa tôi đây không có hứng nhai lại đồ cũ, lại còn rất ghê tởm khi người đó lại là người đã đề nghị li hôn, bỏ rơi tôi. Nên đáp án vẫn chỉ là không". Sakusa lại im lặng nhưng có gì đó kí lắm, nó không ổn. Atsumu phát giác ra được thứ gì đó, cậu liền muốn dứt ra khỏi tay người kia nhưng bị níu lại. Hắn ta bế cậu lên, trong vô thức chân cậu liền quấn lấy hông hắn ta mà giữ thăng bằng "Này đien rồi hả" cậu hét lên, một sự im lặng khiến con cáo vàn tái mặt. Sakusa dụi vào cậu và từng bước tiến đến ghế sofa phòng khách. Hắn đặt cậu ngồi trên đùi hắn, nhưng chỉ đơn giản là ôm cậu thật chặt. "X-xin lỗi Tsumu" Sakusa vừa dụi vừa nói xin lỗi nhưng chỉ có sự im lặng và bỡ ngỡ.
"Tôi biết em đã chịu những gì nhưng tôi thật sụa xin lỗi em vì hời gian qua. Tôi đã không nhận ra và bỏ rơi em, khiến em trải qua những điều tồi tệ. Nhưng Tsumu bé bỏng của tôi, Sakusa Kiyomi tôi rất nhớ em. Cực kì nhớ em Miya Atsumu". "Nó vô dụng lắm đấy Sakusa" "Tôi biết nhưng tôi muốn đền bù những thiệt hại tôi gây ra, liệu em có đồng ý không Tsumu". Atsumh ngây người, cậu không hiểu, hắn ta là người đã bỏ rơi cậu, bắt ép kí đơn li hôn vậy mà giờ đang cầu xin cậu sao. Nực cười thật. Cảm xúc của cậu bây giờ rất hỗn loạn, nó như vừa có sự hạnh phúc vừa có thất vọng, thật không thể hiểu nổi. Tên này là gì chứ, sao hắn ta có quyền nói thế, sao lại làm cậu rung động nữa chứ.
"Đền bù với cái giá rất đắt" Sakusa nghe thấy liền như có hi vọng mà ngước lên nhìn người có mái tóc vàng. "Em lấy hết tài sản của tôi luôn cũng được, hay em muốn cái khác tôi đều sẽ cho em. Chỉ cần quay lại với tôi là được Tsumu". "Tôi sẽ lợi dụng anh đấy và khiến anh trắng tay" Atsumu vừa nói vừa nhìn vào người kia "Em muốn sao cũng được Tsumu, miễn em quay về với tôi là được". Sakusa như vỡ òa trong hạnh phúc, anh cảm thấy hôm nay là một ngày rất đẹp, đẹp hơn những ngày anh không gặp Tsumu. Đẹp như chính cậu con trai mang mái tóc vàng này vậy, đẹp như cậu vậy. Nhưng không thể sánh bằng cậu và chỉ sự xinh đẹp này là của anh, một mình anh thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com