Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13. Lucy Kaneshiro

Sau một ngày đầy mệt mỏi, cả năm ông anh của tôi đều mệt đến đừ người ra, ai nấy cũng gần như nằm thẳng cẳng trên sofa sau khi về được đến nhà.

Hôm nay quán tôi tạm đóng cửa, đơn giản chỉ vì tôi muốn nghỉ ngơi một chút thôi. Ike nghe thế thì rất vui vẻ đồng ý, vì anh chàng đã luôn khuyên tôi thường xuyên nghỉ ngơi để chăm sóc sức khoẻ hơn sau cái ngày mà tôi lo cho cái quán nhỏ này đến độ bỏ ăn bỏ uống.

Có trời mới biết sau đó Ike đã lên 7749 cái kế hoạch để dụ tôi ăn theo thực đơn do anh tạo ra, vì anh ta bảo nhìn tôi ốm tong ốm teo không khéo ra đường có ngày bị gió cuốn đi mất.

Quay trở lại vấn đề chính thì ngày hôm đó cũng chẳng có gì thú vị. Tôi chỉ là được lăn lộn ngủ nướng trên giường thêm vài tiếng, Ike do hôm nay có lịch hẹn với nhà xuất bản nào đó nên không có ở nhà cùng, chỉ có mình tôi cô đơn giữa căn nhà trống.

Shu và Vox đều đã đến công ty vào tận sáng sớm, như những người nhân viên (hoặc giám đốc, hoặc cũng có thể là chủ tịch) đầy trách nhiệm. Luca thì đã rời đi không lâu sau khi nhận được một cuộc điện thoại từ em gái, chắc là việc gì đó quan trọng vì tôi thấy anh vội vàng thay bộ vest và khoác chiếc áo lông màu kem quen thuộc rồi đi mất.

À mà về Mysta, sau sự thuyết phục đầy cực khổ của tôi thì cuối cùng anh cũng tìm được công việc. Lần này anh tìm được một văn phòng thám tử tương đối có tiếng tâm nên lương bổng khá hơn rất nhiều.

Mà công việc theo đó cũng tăng lên thành cấp số nhân nên chỉ mới tờ mờ sáng thôi là Mysta đã phải rời khỏi nhà rồi đến tận khi trời tối mù mới có thể về đến nhà.

Tầng xuất gặp mặt vì công việc bận rộn của cả nhà cứ thế mà giảm đi hẳng. Nếu ngày nào tôi siêng năng dậy sớm có khi may ra còn gặp và nói chuyện được một chút, không thì chỉ có tôi và Ike đụng mặt nhau mỗi ngày.

Đến nổi hai anh em chỉ biết thở dài khi nhìn thấy nhau lúc vừa rời khỏi phòng ngủ.

Cảm giác giống như hai anh em quay về thời điểm mới chỉ có Ike chuyển đến, nhưng lần này lại thấy thiếu vắng trầm trọng.

Cho đến khi không thể chịu đựng được sự ngộp ngạt trông căn nhà, tôi mới vội thay đồ rồi phóng nhanh ra ngoài đi dạo một vòng.

Bầu trời nhá nhem tối, một vài hàng quán cũng đã lên đèn từ sớm. Tôi đi dạo một vòng trong khu phố nhỏ của mình, rồi dần dần đi xa hơn. Tiến sâu hơn vào trung tâm thành phố, nơi mà dòng người tấp nập bất kể thời điểm nào trong ngày.

Điện thoại trong túi chợt reo lên in ỏi, tôi thấy cái tên hiển thị trên màn hình thì liền bắt máy.

"em nghe"

"pog! đoán xem anh vừa nhìn thấy ai nè"

Giọng nói có chút vui vẻ của Luca truyền đến từ đầu dây bên kia làm tôi bất giác mỉm cười theo.

"ai mà biết đượ... ủa"

Tôi bất giác quay ra sau liền thấy cái đầu màu vàng quen quen, câu nói giữa chừng cũng nghẹn lại.

Mà Luca đứng đó, cách tôi khoảng chừng vài chục mét. Anh biết tôi đã thấy mình nên liền hớn hở ra mặt, vội chạy đến.

"anh làm gì ở đây?"

"anh có chút công việc ở gần đây, cũng vừa mới giải quyết xong rồi"

Cả con đường tấp nập người qua kẻ lại, tôi và anh nhìn cứ như nhân vật chính của một bộ Shoujo nào đó vậy....

Dẹp đi!

Cringe vcl!

Tình anh em ta bền vững như keo con chó.

Đúng lúc đó, một giọng nữ ngọt ngào, lẫn chút quyến rũ và đầy ma mị vang lên sau lưng Luca.

"Lucy! đúng lúc lắm"

Do người Luca to như con bò nên tôi phải nhướn người lên một chút, đủ để thấy thêm một mái tóc vàng khác đang đi đến gần bọn tôi.

Cô gái đó mặc chiếc váy body hai dây màu đen ôm trọn từng đường cong mảnh khảnh, mái tóc vàng dài xoăn lơi ở đuôi tóc.

Tôi nheo mắt nhìn, hai người này vẻ ngoài gần như tương đồng nhau, chỉ khác mỗi giới tính. Người này như thể là phiên bản nữ của Luca Kaneshiro, phiên bản chuẩn chỉnh 100%.

"anh lại bỏ đi trước khi xử lí bọn chúng nữa đấy hả"

Tôi cứ như bị thôi miên, mãi mê nhìn ngắm người nọ mà quên mất một Luca bên cạnh đang say xưa nói.

"bỏ qua lũ cặn bã đấy đi, anh cần em biết một người này"

Tôi còn chưa thoát ra khỏi mị hoặc của cô gái lạ mặt, bị Luca kéo lên khoác vai làm bừng tỉnh khỏi cơn mê.

"đây là Liz, con bé là chủ nhà của anh, em ấy nhỏ hơn em ba tuổi đấy nhá"

"nghe từ chủ nhà thoát ra khỏi miệng của cậu ấm nhà Kaneshiro đúng là chẳng hợp lí chút nào"

Lucy nheo mắt liếc nhìn anh trai trước khi nhìn sang tôi và nở một nụ cười hết sức thu hút(gái).

"chào em, chị là Lucy Kaneshiro, em gái của Luca"

Tôi thề có chúa, Lucy là một trong những cô gái nóng bỏng nhất trong số những cô gái tôi gặp từ trước đến nay trong cuộc đời.

" mong em hãy bỏ qua cho Luca nếu anh ta có làm phiền quá nhiều "

Tôi nghe thế vội xua tay, lắc đầu kịch liệt.

"không ạ, anh ấy vui vẻ lắm với lại cũng không phiền gì cả, chị đừng lo"

Lucy mỉm cười, sau đó đưa tay lên nhìn đồng hồ, vội nói.

"được rồi, vì có việc nên chị đi trước nhé, khi nào rảnh chị sẽ đến thăm em. Em đi đây, Luca"

Nói rồi Lucy bước đi, khuất dạng sau con hẻm tối nhỏ gần đó. Trước khi bỏ đi, chị ấy còn xoa đầu tôi.

DAMN!

Lucy quá là nóng bỏng nếu so với phiên bản nữ của người anh trai mình đi. Luca từ trước đến giờ trong mắt tôi, càng ngày anh càng giống một con Golden Retriever.

"được rồi, về nhà thôi"

"ơ? anh không đi cùng chị ấy à?"

"không, công việc của anh hôm nay đã kết thúc roài"

Đúng là mấy ông anh nhà tôi hút gái cứ gọi là mãi thoai. Tôi chỉ đi cùng Luca thôi mà nãy giờ đã có rất nhiều cô gái phải ngoái nhìn anh rồi đấy.

"à mà chút nữa mình ghé ngang mua nguyên liệu về nấu ăn nha anh, nhà mình hết mất rồi"

"không phải bình thường Vox hay mua hả?"

Luca liếc nhìn tôi, trong khi tôi thì cắm mặt vào điện thoại kiểm tra một loạt số đồ cần mua.

"hôm nay em muốn đi mua thôi. Bình thường công việc của Vox cũng nhiều rồi mà cứ để anh ấy đi mua hoài thì phiền lắm"

Tôi vừa trả lời anh, tay vội chuyển sang ứng dụng tin nhắn, gõ một tin nhắn cho Vox.

Sau khoảng hơn một tiếng dạo quanh khu chợ nhỏ gần nhà. Luca hai tay xách đầy những túi lớn nhỏ đủ thứ khác nhau, kèm theo chiến lợi phẩm là vô số lời khen đến từ mấy cô bán hàng làm anh ta nở hết cả mũi.

.
.
.

Tui biết lâu rồi tui mới update lại cho mng, tui cũng bỏ wattpad rất lâu nữa. Tại lịch học năm nay dày quá nên tui quên mất là mình còn phải lấp mấy cái hố này kkk

Dù sao thì cũng xin lỗi mng rất nhìu. Tui không hứa tui sẽ update thường xuyên, nhma tui sẽ cố viết nhiều nhất có thể trong thời gian rảnh.

Năm mới vui vẻ(⁠ ⁠˘⁠ ⁠³⁠˘⁠)⁠♥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com