Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 133 - Cha con Lữ Quang (Tiếp theo)

Kẻ đã khiến cuộc đời Rajiva thay đổi đang ngồi chễm chệ giữa đại điện, bên cạnh ông ta là ba người đàn ông trẻ tuổitướng mạo khá giống Lữ Quang. Tôi đoán họ chính là đám con cháu bất nghĩa đã chém giết lẫn nhau để tranh cướp ngôi vị sau khi Lữ Quang chết. Tuy là người tộc Đê, nhưng tướng mạo của ông ta lại rất giống những người Hán thô kệch sống ở phương bắc. Thời điểm này, ông ta bốn mươi bảy tuổi, đỉnh đầu trơ bóng, phần tóc ít ỏi còn lại được quấn buộc và búi tó sau gáy, râu ria mọc lởm chởm, hai hàng lông mày xếch ngược, dữ tợn.

  Pusyseda cúi lạy, rồi nói với ông ta bằng tiếng Hán:

- Gia huynh tính tình bảo thủ, không hiểu ý tốt của đô đốc, đã khiến đô đốc phải khó xử.

- Lệnh huynh kiên cường như vậy thật khiến người ta phải khâm phục. Xem ra, ta đã đánh giá thấp lệnh huynh rồi!

Miệng tuy cười nhưng ánh mắt chứa đầy hàn khí:

- Chẳng qua, những chuyện trước nay Lữ mỗ muốn làm cũng chưa bao giờ không thể làm được...

Tôi đứng bên cạnh Pusyseda, cúi đầu và cố gắng nép mình vào cậu ấy. Pusyseda vội vàng liếc nhìn tôi rồi thận trọng nói:

- Bởi vì lẽ đó, hôm nay tôi đến là để giúp đô đốc chuyện này

- Hửm?

Lữ Quang nhướng mày:

- Không biết thừa tướng có cao kiến gì?

- Những chuyện đô đốc muốn ắt hẳn đều có thể đạt thành, chỉ là lần này, ngài đã dùng sai người. Người đó không nên là biểu muội của tôi.

Lữ Quang cười nhạt:

- Nhưng Lữ mỗ lại nghe nói rằng công chúa nhất mực chung tình, đã 10 năm rồi vẫn chưa bằng lòng gả cho ai khác, vì vậy ta mới tiện tay thành toàn cho cô ta.

Pusyseda thở dài:

- Là do đô đốc không biết, gia huynh đối với biểu muội Aksayamati là hận ý. Nếu muốn gia huynh và nàng ta...gia huynh thà chết chứ không cam lòng.

Quả nhiên đã khiến Lữ Quang hiếu kỳ:

- Sao lại có chuyện như vậy?

- Là do Lữ đô đốc không biết đó thôi, nếu muốn hiểu rõ ngọn ngành, có lẽ phải bắt đầu từ câu chuyện 10 năm về trước.

Sau đó, Pusyseda say sưa kể lại câu chuyện năm xưa, cậu ấy còn ra sức phóng đại thêm sự việc Aksayamati phóng hỏa. Khi đã nghe xong mọi chuyện, Lữ Quang bỗng cười to:

- Hóa ra còn có uẩn khúc như vậy.

- Người trong Phật môn vốn dĩ cũng có thất tình lục dục, chẳng qua không phải ai cũng nghĩ được điều đó. Tuy rằng đã từng có người chết vì chuyện năm đó, nhưng kẻ chứng kiến vẫn không khó có thể tìm ra.

Lữ Quang lắc đầu:

- Không cần, Lữ mỗ tin vào những gì thừa tướng nói. Nếu nói như vậy, pháp sư quả thực nặng tình. Chỉ là, nữ nhân 10 năm trước đã bị thiêu chết, bây giờ lấy đâu ra một người giống vậy để khiến pháp sư nguyện ý phá giới đây?

Lúc này, Pusyseda liền chỉ vào tôi:

- Cô gái này giống hệt cô mẫu cô ta, tôi tin rằng, chỉ cần nhìn thấy cô ấy, lệnh huynh sẽ không trái ý đô đốc nữa.

Lữ Quang đưa mắt về phía tôi:

- Vấn đề là, cô ta phải khiến pháp sư phá giới.

Pusyseda khom người hành lễ:

- Xin đô đốc cứ yên tâm

Lữ Soạn không thể chịu đựng thêm được nữa, liền bước tới vả hét lên:

- Sao lại có thể như vậy được! Phụ thân, nhi tử đã nhìn trúng nữ tử này, khấn xin phụ thân ban nàng cho nhi tử.

Pusyseda hoảng hốt, vội vàng nói với Lữ Quang:

- Nếu đô đốc muốn giành thắng lợi trong chuyện này, thì chỉ có mình nàng ta mới có thể giúp ngài mà thôi.

- Hắn ta không thích công chúa xấu xí, vậy thì ta sẽ đem đến cho hắn người khác trẻ đẹp hơn. Ta không tin, cũng là nam nhân thì làm gì có chuyện con mèo lại chê mỡ dâng trước mặt chứ!

Pusyseda kiên quyết không nhượng bộ:

- Xin Lữ đô đốc minh xét, ngài cũng thấy tính tình ngang ngược của gia huynh rồi đó, chỉ có cô ta thì huynh ấy mới bằng lòng, bằng không huynh ấy thà chết cũng bất tuân!

Lữ Quang suy nghĩ một hồi, sau đó đập tay xuống bàn:

- Soạn nhi, dẫn thừa tướng và cô nương này đi gặp pháp sư

Lữ Soạn còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng Lữ Quang lắc đầu từ chối:

- Không cần nói thêm gì nữa. Ba ngày qua ngươi cũng đã đưa người mới qua, nhưng cũng đâu được gì. Còn không mau đưa đi!

Không còn cách nào khác, Lữ Soạn chỉ đành cúi đầu phục mệnh. Trước khi đi, không biết Lữ Quang đã thì thầm điều gì với Lữ Soạn.

Sau khi nói xong, Lữ Quang nở một nụ cười nham hiểm và nói lớn với Lữ Soạn, rằng:

-  Nhớ quay lại báo cáo!

Rồi quay sang nói với Pusyseda:

- Thừa tướng đừng để ta phải thất vọng đấy!

Chúng tôi được đưa đến một cung điện nhỏ cạnh hoàng cung. Dọc theo đường đi, ở mỗi cánh cửa đều có 3 – 5 thị vệ canh gác, bên hông tiền điện lại có hơn 10 thị vệ trông coi. Bọn họ trông thấy Lữ Soạn đều vội vàng đứng lên hành lễ. Tôi âm thầm xem xét tình hình xung quanh, muốn trốn thoát khỏi đây, ít nhất cũng phải đi qua 4 – 5 môn đạo. Lúc nãy tôi có đếm sơ thì có hơn 30 người, chưa tính đến thị vể ở cổng cung. Ngay cả khi có thời gian để nạp đạn, thì với bao nhiu người đó, một khẩu súng gây mê nhỏ nhoi cũng không thể hạ gục toàn bộ. Ngay cả khi tiếng còi siêu âm có thể hạ gục tất cả bọn chúng, nhưng Rajiva và Pusyseda cũng sẽ bị ảnh hưởng. Muốn dẫn Rajiva trốn thoát khỏi nơi này, một mình tôi căn bản không thể làm được.

Lữ Soạn hướng mắt vào phòng hỏi:

-  Tình hình thế nào?

Hai tên lính cười xun xoe, xu nịnh:

- Theo lời căn dặn của tiểu tướng quân, thuộc hạ đã lột hết quần áo của cả hai người, nhưng vẫn chẳng ăn thua. Nên khi nãy thuộc hạ đã ép pháp sư uống rất nhiều rượu, còn bỏ thêm một ít thuốc vào nữa. Vậy mà nhiều canh giờ rồi vẫn không có động tĩnh gì cả. Cô công chúa kiều diễm, nõn nà, mơn mởn như thế, nếu là người khác thì đã nhảy bổ vào rồi ấy chứ, huống hồ lại uống rượu đã bỏ xuân dược. Thuộc hạ cứ nghĩ tay hòa thượng đó là kẻ bất lực, nhưng hình như không phải. Hắn ép mình ói ra hết những gì uống vào. Hắn quả thật rất gan lỳ! Nhưng sự kiên trì của hắn khiến người ta phải nể phục, có lẽ hắn đúng là một bậc cao tăng đích thực...

Lữ Soạn lừ mắt, hai tên lính im bặt, rồi quay sang tôi, lạnh lùng đe dọa:

- Nếu đêm hắn không phá giới, ngươi biết hậu quả sẽ thế nào rồi đấy.

Bọn chúng hành hạ Rajiva đến mức ấy, khiến tôi không khỏi giận sôi người. Sử sách chép rằng Rajiva đã phá giới vì bị ép cởi bỏ quần áo và chuốc rượu, nhưng không hề ghi rằng bọn chúng còn bỏ cả xuân dược vào rượu. Nghe xong câu nói mất hết nhân tính ấy của Lữ Soạn, tôi ngẩng phắt lên, nỗi căm giận thiếu chút nữa thì bùng phát.

Nhưng Pusyseda đã kịp chắn trước mặt tôi

- Tiểu tướng quân cứ yên tâm giao cho cô ấy.

Lữ Soạn sai người mở cửa, quay sang nói với tôi:

- Thứ nhất, tay nải của cô không thể mang vào trong

Đột nhiên, tiếng nữ nhân tức giận từ bên trong phòng truyền ra:

- Biểu ca, huynh hãy nhìn kỹ xem ta là ai! Ta đường đường là công chúa Khâu Từ, tuyệt đối sẽ không thay thế cho kẻ khác!

Tôi hốt hoảng nhìn vào bên trong và muốn bước vào. Tuy nhiên, Lữ Soạn nào dễ dàng cho tôi đi như vậy. Hăn ta đứng trước mặt và chỉ tay vào chiếc balo của tôi.

Tôi tức giận:

- Bên trong đều là đồ của nữ nhân, tại sao không thể mang theo.

Hắn ta đúng là tên xảo trá, nếu không có cái balo này, tôi sẽ không cách nào dẫn Rajiva trốn thoát khỏi nơi này.

Lữ Soạn cười nham hiểm:

- Không cần biết ngươi mang theo thứ gì, tất cả đều phải để lại đây. Bằng không, ngươi đừng hòng vào trong

- Ngươi...

Bên trong lại vang lên tiếng động tựa như vật gì vừa rơi xuống đất, tiếp đó là tiếng của Aksayamati kêu lên:

- Biểu ca, huynh sao lại phải chịu khổ như vậy...

Tiếng nam nhân khàn khàn truyền đến:

- Đi ra!

Là giọng của Rajiva! Tiếng nói xen lẫn sự thống khổ, trái tim tôi đột nhiên thắt lại như ai đó đang bóp nghẹt. Vừa muốn quan sát xem tình hình bên trong thế nào thì lại bị Lữ Soạn ngăn lại. Hắn khoanh tay trước ngực, trên mặt lộ vẻ vui sướng.

Aksayamati vừa khóc vừa nói:

- Muội đã đoạn tuyệt quan hệ với phụ vương, thà chết không gả, đợi huynh suốt 10 năm, vậy mà bây giờ lại chỉ có thể làm người thay thế cho nữ nhân kia sao? Trong mắt huynh lẽ nào chỉ có một mình nàng ta hay sao?

Tôi quay sang nhìn Pusyseda, cậu ấy cũng đang nhìn tôi bằng đôi mắt buồn bã. Pusyseda giơ tay về phía tôi, nói:

- Đưa cho tôi, tôi sẽ bảo quản giúp cô

Không còn cách nào khác, tôi miễn cưỡng đưa balo cho Pusyseda. Nhưng Lữ Soạn nào dễ dàng buông tha như vậy, lại nói:

- Thứ hai, ngươi phải để cho ta khám xét trên người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com