Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2

Chương 2 – Trong cơn mưa đêm

Tiếng động cơ xe thể thao vang vọng trong gara, rồi tắt lịm.
Ngoài kia, trời đêm xối xả mưa. Từng giọt nước vỡ tung trên mặt kính cửa sổ, tí tách không ngừng.

"Cạch."
Cửa lớn vừa mở ra, bước chân đàn ông vang vọng trên nền đá hoa cương lạnh lẽo.

Từ trên lầu, tiếng gót giày gõ vội vã. Vương Như Như xuất hiện, khoác trên người chiếc váy ren mỏng tang, từng đường cong phơi bày dưới ánh đèn vàng mờ. Đôi mắt cô ánh lên sự háo hức, gấp gáp lao xuống cầu thang.

— Lãnh... anh về rồi!

Cô nhào vào vòng tay anh, mùi nước hoa nồng nàn quấn chặt không khí.

Tiếng cửa khép "cạch" sau lưng. Trong màn mưa dồn dập ngoài kia, hơi thở nóng hổi cuộn lại trong phòng khách rộng lớn.

Từ Dạ Lãnh không từ chối. Men rượu vẫn còn váng trong máu, bản năng đàn ông khiến anh thuận theo sự quấn quýt của Như Như. Những tiếng thở gấp gáp, những cái chạm dồn dập vang vọng trong đêm tối.

Nhưng rồi—

Trong khoảnh khắc cao trào, tiếng rên rỉ bật ra từ đôi môi Vương Như Như vang lên... kéo trái tim anh siết chặt.

Âm thanh ấy, mơ hồ biến đổi trong đầu anh. Không còn là Như Như.
Mà thành giọng nói mềm mại, vội vã khi nãy trong quán bar:

"Thật xin lỗi... thật xin lỗi, tôi đang vội..."

Một thoáng hương ngọt, một thân thể mềm mại đâm vào ngực anh... cảm giác ấy quay cuồng, chiếm trọn tâm trí.

Từ Dạ Lãnh nhắm mắt, hơi thở dồn dập hơn, vòng tay ôm siết chặt eo Như Như. Nhưng trong đầu, hình bóng lại hoàn toàn không phải người phụ nữ trước mặt.

Sau cùng, trong bóng tối, tiếng nước rì rào từ phòng tắm vọng ra, hòa cùng tiếng mưa ngoài trời. Ánh đèn ngủ mờ hắt xuống, chiếu lên dáng người ngồi lặng bên cửa sổ.

Từ Dạ Lãnh châm một điếu thuốc, khói lượn vòng trong không khí, mùi cay hắc át đi hương nước hoa còn sót lại.

Đôi mắt sâu thẳm nhìn ra màn mưa mịt mờ, lòng nặng trĩu.

"Ta điên rồi sao? Vì một người xa lạ, một giọng nói thoáng qua... mà trong khoảnh khắc lại quên mất cả kẻ đang ở ngay bên cạnh?"

Ngón tay anh run nhẹ, tàn thuốc đỏ rực cháy dở rơi xuống.

Trong không gian ẩm ướt, tiếng mưa không ngừng rơi. Từ Dạ Lãnh nhắm mắt, trái tim đập lạc nhịp.

Ở một nơi nào đó trong thành phố, cô gái kia có lẽ đã chìm vào giấc ngủ.
Còn anh — bắt đầu giấc mộng, nơi mình không tài nào thoát khỏi hình bóng của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #mưu#thành