Chương 5-2
Khuôn mặt nhuốm đầy máu hiện lên, Irene lập tức đưa tay sờ cổ nạn nhân "Không cứu được nữa rồi, gọi cảnh sát mau lên!!"
"Sao...sao lại như vậy?" Nhìn người thách thức mình toàn thân đẫm máu, Chân Điền Nhất Tam cứng đơ cả người, thẳng tới khi nàng đẩy mạnh anh thì anh mới lục tục phản ứng.
"Bình tĩnh, gọi cảnh sát mau!!!"
"V..vâng..."
Không phải là Seulgi, tên gia khoả đó, hôm nay kinh hỉ cái quái gì chứ? Còn người chết này nữa, thi thể vẫn còn ấm, cũng là vừa mới bị giết thôi...
"Nạn nhân là Tân Lý, là một học sinh trung học ở Ansan, vì rất đam mê ảo thuật, nên mới muốn khiêu chiến với Chân Điền Nhất Tam..."
Chỉ là thật không ngờ, lần đầu bước lên sân khấu cũng chính là lần cuối cùng...
"Tân Lý, Tân Lý..." Một đám người ở đâu lao tới réo gọi, thanh tra D.O (EXO) lập tức lệnh cảnh sát ngăn bọn họ lại.
"Dừng lại, mọi người không được vào đây, đã xảy ra án mạng, nếu vào sẽ phá hư hiện trường!!!" Chin-Mae khẩn cấp ngăn cản đám đông. nhìn vẻ ngoài bọn họ, xem ra đều là học sinh trung học Ansan, không thể dùng vũ lực với họ được...
"Chúng tôi là bạn cùng lớp của nạn nhân!" Một nữ sinh dung mạo xinh đẹp mặt đẫm nước mắt, "Tôi là Trung Do Mỹ, bạn cùng lớp với Tân Lý."
"Tôi là An Lập Nhiên, lớp trưởng của bọn họ." Cậu thiếu niên này lại có vẻ rất bình tĩnh, nếu không phải hai tay cậu đang run lẩy bẩy, mọi người đã nghĩ cậu chẳng hề xót thương gì nạn nhân....
"Hừ, đã nói hắn không nên khiêu chiến ảo thuật rồi mà, còn dùng đạo cụ nhìn như cái quan tài, xem đi, cứ như chuẩn bị chết cho nhanh rồi ấy...." Tang Điền vẻ mặt giễu cợt, nhìn là biết ngay, người này rất ganh ghét với Tân Lý mà mọi người thương mến.
"Còn không phải là cậu làm sao?" Trung Do Mỹ quay ngoắt lại "Cậu vẫn luôn đố kị với Tân Lý, lại còn thích Mỹ Gia, thế nhưng Mỹ Gia lại thích Tân Lý, cho nên cậu mới ghen tức..."
"Cậu nói nhảm gì thế?" Nghe Do Mỹ nói vậy, Tang Điền vẻ mặt khiếp sợ, "Tôi làm gì tới nỗi vì chuyện đó mà đi giết người....Chưa kể, nếu nói động cơ giết người, cậu không phải cũng có sao? Nghe nói tháng trước cậu cũng bị hắn đá mà."
"Do Mỹ, Tang Điền, hai người đừng ồn nữa" Người nãy giờ vẫn luôn im lặng lên tiếng khiển trách, mọi người nhìn lại, là một thiếu nữ vẻ ngoài điềm tĩnh, Phúc Mỹ Gia.
"Ồn quá đi!!!!" D.O hét lớn, kết thúc màn cãi lộn ầm ĩ của bọn họ.
"Người chết đã chết rồi, các người cãi cọ như thế ích lợi gì?" Xem ra người này tuy rằng được yêu thích, nhưng bên cạnh đó cũng không ít kẻ đố kỵ.
"Irene, em nghĩ sao về chuyện này?" Jungkook ghé sát vào nàng nhỏ giọng hỏi.
"Rất kì lạ, kiểu chết này rất lạ, chị xem, trên mặt dính đầy máu nhưng một vòng quanh mắt lại không dính một tí máu nào, còn có, máu trên người hắn, giống như là..." uốn cong ngoằn ngoèo, như muốn cố tình ám chỉ gì đó...
"Giống như là???" Jungkook ghé sát tai lại gần, tới nỗi Irene có thể nghe được hô hấp của anh ấy...
"Tên chết tiệt này!!!!" nàng nghiến răng phun ra mấy chữ, "Thích giả trai đến vậy sao?"
"Làm gì có? Ta là vì em đó." Jungkook cười đến khó ưa, mặc dù bình thường Irene cũng không ưa cái bản mặt Jungkook rồi, nhưng là nữ nhân kia giả dạng, nàng lại càng muốn sút cho một quả...
"Vì tôi?"
"Đúng vậy!" vốn là muốn giả thành Park Bogum, nhưng sợ rằng vạn nhất Irene nhìn thấy Bogum trong lòng lại hoài niệm quá khứ thì sao? Nghĩ đi nghĩ lại một hồi, giả thành cậu bé mê trai này tương đối ổn nhất.
"Đúng?" Mí mắt nàng tự nhiên giật giật, dự cảm chẳng lành...
"Irene!!!!" Một thanh âm ôn hoà từ phía sau truyền đến, Nàng quay đầu lại
"Chân Điền ca ca." Bé con quay lại vẻ mặt ngây thơ, làm mọi người nhìn tới đều yêu thích, Chân Điền Nhất Tam làm đông đảo nữ sinh ngưỡng mộ như vậy, cũng không cưỡng nổi nụ cười ngọt ngào của Irene.
"Có chuyện gì vậy ạ?" Bé con lễ phép hỏi, Chân Điền bị khuôn mặt tươi cười làm cho lay động...Thật dễ thương quá...
"Em tìm ra gì chưa?"
"Em vẫn còn đang nghĩ" Irene cúi đầu nâng cằm, bắt đầu suy nghĩ....
"Nếu có chuyện gì cần thì cứ gọi anh ngay nhé"
"Cảm ơn anh ạ."
"Không có chi~~~" Chân Điền nhịn không được lấy tay véo véo má nàng, thật khả ái... A... sát khí ở đâu vậy??? Oa, cậu trai này... ánh mắt đáng sợ quá đi "Vậy anh đi trước nhé..."
"Vâng ạ" Irene nhìn Chân Điền chạy te te đến bên mấy ông cảnh sát, chưa kịp quay lại thì đã thấy gương mặt Jungkook kề ngay trước mắt
"Hắn ta thích em."
"Làm sao như vậy được, vớ vẩn" Khắp thiên hạ chỉ có mình cô là đi thích một con nhóc thôi... Irene đẩy cô ra, thành thật mà nói, nàng không có ưa gương mặt của Jungkook.
Seulgi đứng lên, nguy hiểm thật, cái tên Chân Điền Nhất Tam này xác CMN định là tình địch rồi, đáng ghét. Muốn đoạt tiểu trinh thám của ta à, ta sẽ trộm cho ngươi không còn cái quần mặc luôn.
Máu nhuốm đầy mặt, mà quanh mắt lại không có vết máu, còn có mấy đường máu quằn quện kỳ quái trên người... Tân Lý thách thức ảo thuật gia Chân Điền Nhất Tam, đột nhiên tử vong, vết tích hiện trườg rất dị thường. Hung thủ rốt cuộc đã gây án như thế nào? Người duy nhất có thể nhìn thấu chân tướng không phải ai khác chỉ có thể là người vẻ ngoài nhìn như một con nhóc, nhưng trí tuệ vượt bậc người thường, thám tử lừng danh Irene.
(Lời Tác giả: Hoho, đây là một đoạn giới thiệu phim Conan, lâu lâu ta cũng muốn đưa vào một đoạn giới thiệu cho văn của mình thêm thi thú~~~
Lời Tani: bà rảnh quá....
Lời t/giả cover: đúng là rảnh thật..)
--- ------ --------
"Jungkook, sao tự nhiên hôm nay quan tâm Irene dữ vậy, bình thường cậu không phải rất không thích Irene sao?" Bogum lấy làm lạ hỏi thăm, trước giờ Jungkook đều không ưa con bé, sao tự nhiên hôm nay cứ lấn quấn quanh nó vậy.
"Hì hì, tớ sao lại không thích Irene chứ, tớ từ trước tới giờ vẫn rất thích nó." "Jungkook" cười đến chân thành, làm Bogum không hiểu sao lại nổi cả da gà ốc ác.
"Đồ ngốc" Muốn cải trang thành ông mê trai đó thì ráng diễn cho giống luôn đi, cút ra một bên đừng có phiền ta phá án... nàng lừ mắt cảnh cáo cô.
Nhận được cảnh báo, Jungkook thở dài một tiếng, hic, giả nhầm người rồi, biết vậy cải trang thành mọi da đen họ Liu (Fx) kia là có cớ để đi theo thám tử nhóc rồi...
"Irene hôm nay cũng thật là lạ" Bogum trong lòng đầy hoài nghi. Mấy hôm rày bộ dạng nó cứ thần thần bí bí, trên người đôi khi lại xuất hiện những vết tích rất khả nghi...
"Tiểu trinh thám vẫn luôn như vậy..." Nhìn Irene chăm chú suy nghĩ, trong mắt cô ánh lên vẻ tự hào, đây là tiểu trinh thám của cô, một người xuất sắc như vậy phải thuộc về Kang Seulgi chứ... Đáng tiếc lại bị kéo qua một bên đi với ông tình địch nào đó... Thật đáng ghét...
"Jungkook, sao mặt cậu bỗng dưng dữ tợn vậy..."
"..."
"Tại sao lại vậy nhỉ..." Irene đi một vòng xung quanh thi thể. Nạn nhân rõ ràng là tử vong vì mất quá nhiều máu, lại còn rất nhiều vết thương nữa. Những vết máu quanh co trên thi thể đều là các vết thương khá sâu, từng đường từng đường như muốn xé vụn xác chết. Hung thủ chắc là căm hận nạn nhân sâu sắc, muốn hạnh xác đến chết...
Mà không, nếu vậy vết máu trên mặt kia thì sao? Trên mặt không có vết thương mà... A, cái gì kia... Irene tới gần nhìn kỹ, nước, rất nhiều vết nước đọng... Conan sờ qua rìa quan tài một chút, rất ẩm ướt...
Hình như trong móng tay anh ta có gì đó, thấy móng tay Tân Lý dính cái gì đỏ đỏ, nàng cầm tay nạn nhân giơ lên nhìn, là máu, còn có... như là da thì phải.... Không lẽ mấy vết thương trên người là do móng tay cào ra, vì đau đớn quá nên giãy giụa????
"Bé con sao lại tới gần mấy cảnh tượng khủng khiếp thế này." Một giọng nói truyền đến, Irene thấy cả người bị nhấc bổng lên, là Phúc Mỹ Gia, hai mắt cô ấy đã sưng đỏ, chắc là khóc rất nhiều...
"Chị rất thích anh ấy phải không?"
"Ừ, dù anh ấy là người rất đào hoa, nhưng cũng rất dịu dàng tử tế." Phúc Mỹ Gia ôn nhu nhắc về Tân Lý, đôi mắt lưu luyến nhìn dung nhan cậu ta...
"Đúng vậy, anh ta rất dịu dàng, với ai cũng dịu dàng hết á" Trung Do Mỹ ở đâu xen mồm vào, "Dịu dàng tới mức ra nông nỗi thế này nè..." Vướng bận tình cảm nhiều như vậy, là vũ khí giết người ta nhanh nhất...
"Nhưng mà, không phải cũng có người không thích anh ấy sao?"
"Đó là tại bà chị đứng sau nhóc đó." Do Mỹ vẻ mặt giễu cợt độc ác, "Anh chàng không ưa Tân Lý hồi nãy là Tang Điền, anh ta từ nhỏ thích Mỹ Gia, nhưng cô ta vừa gặp Tân Lý đã sinh tình, em coi đó, đúng là số mệnh mà." Chính cô luôn miệng nói sẽ độc thân không cần tình yêu, vậy mà cũng không cưỡng lại được vòng tay dịu dàng của người kia...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com