Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

“Becky Armstrong”

“Becky Armstrong”
Freen đứng ngoài cửa kêu to từ nảy đến giờ nhưng chẳng có ai trả lời. Bây giờ đã là 8h tối, trời cũng trở lạnh, cô nàng chỉ mặc mỗi chiếc váy mỏng trên người, nàng lạnh lẽo tự xoa lấy cơ thể.
“Ủa ?? Freen”
Becky đẩy cặp kính sát lên mắt mình rồi nhìn kĩ gương mặt người đang đứng trước cửa nhà.
“Chưa đến tháng mà, chị đến lấy tiền hả ?”
“Không”. Freen lạnh run.
“Chị đến tìm tôi hả ??”
“Nói nhiều quá !! Mở cửa cho tôi vào nhanh lên, không thấy trời lạnh hay sao “
Becky ngơ ngác, móc chiếc chìa khóa trong túi ra rồi mở cửa.
Freen chạy tọt vào trong, nàng tự nhiên như là nhà của mình.
Nhìn xung quanh, ngôi nhà thì nhỏ xíu nhưng được sắp xếp rất ngăn nắp và chỉ có duy nhất một phòng ngủ.
“Chị đến đây làm gì thế ??”
“Tôi...tôi bị đuổi ra khỏi nhà”
Becky đặt balo của mình lên bàn rồi quay sang nhìn Freen.
“Hửm ?”
“Bố tôi bắt tôi kết hôn với người tôi không yêu”
“À”. Becky gật gù.
“Cho tôi mượn điện thoại được không ??”
Becky gật đầu rồi lấy điện thoại ra đưa cho chị.
May quá trong danh bạ có số của Yuna chứ không thì nàng cũng không nhớ số đâu mà gọi.
“Em nghe nè Becky”
“Là chị !! Freen nè”
“Ủa ? Điện thoại chị hết pin rồi à ? Mà có chuyện gì thế ?”
“Bố chị lại lên cơn nữa rồi nhưng lần này lại gắt lắm !! Đuổi chị ra khỏi nhà luôn huhu”
“Trời !! Chị đang ở chỗ Becky sao ?”
“Ừm chị đến nhà tìm em nhưng không thấy”
“Em vừa đi công tác ở Anh rồi, tận 1 tháng. Freeda cũng có việc đi cùng, chị ấy không nói cho chị biết hả ??”
“Thôi xong chị rồi”. Freen muốn gào thét.
“Hay chị về nhà đi, cưới đại anh ta cho rồi”
“Em nghĩ sao vậy Yuna, em hiểu chị mà !!”
“Chứ bây giờ.....”
Tút tút tút
“Ơ đang nói chuyện...bị gì thế này ??”. Freen ngơ ngác nhìn chiếc điện thoại đã tắt màn hình tối thui.
“Lâu lâu nó bị vậy á !! Điện thoại này cũng được gần 6 năm rồi”. Becky nhe răng cười hì hì.
“Trời ơi là trời”. Freen ôm mặt.
“Mà nè có gì ăn không ?? Tôi đói”
“Có cái này nè”. Becky đưa hộp gà đang cầm trên tay lên trước mặt nàng.
“Cũng được”
Freen nhận lấy rồi tự mình mở ra ăn.
Không ngờ có ngày đại tiểu thư như nàng phải đi ăn nhờ ở đậu nhà người khác như thế.
“Becky”
“Hả ??”
“Cho tôi ở nhờ được không ? Tôi không có tiền, không có gì cả. Tôi chỉ có mỗi bộ quần áo trên người này thôi...À đúng rồi !! Coi như bù qua tiền chiếc áo”
“Ờ...ừm được !! Chỉ sợ chị chê chỗ của tôi thôi”
Nói rồi Becky im lặng ngồi nhìn Freen ăn hết hộp gà của mình, rõ ràng là mua cho mình mà bị người ta ăn hết mất... thế là đành phải đi kiếm mì gói nấu ăn lót dạ.
Sau khi ăn xong Becky đưa cho Freen một chiếc áo thun và một chiếc quần short của mình để chị thay ra.
...
“Á Á Á Á”
Tiếng la thất thanh phát ra từ phía phòng tắm.
“Gì thế ? Gì thế ?”
Becky lật đật chạy vào xem.
Freen liền nhảy bổ ra phía sau lưng Becky đứng và tất nhiên đang tắm mà.
Mà đang tắm thì sao ?
Thì vậy đó.
“Con gián kìa !!”. Freen chỉ tay về phía bồn nước.
Becky thì quen rồi, gặp gián là chuyện thường ngày. Cô đi đến đạp một phát con gián dẹp lép, bóc con gián lên rồi cho vào sọt rác.
“Hết rồi !! Đừng sợ”
Becky ngây ngô quay sang nhìn Freen mỉm cười, vừa nhìn có một cái lại giật mình quay người lại, cũng may là không đeo kính, chỉ nhìn thấy những thứ mờ mờ ảo ảo.
“Xin....xin....xin lỗi”
Becky vội vàng chạy ra ngoài.
Freen bên trong này ngượng đến đỏ mặt, dù sao thì cũng là con gái với nhau nhưng mà ngượng quá đi mất. Nàng thiệt muốn hét lên một cái thật lớn nhưng lại không dám, sợ người kia nghe thấy thì quê chết.
Sau khi tắm xong, Freen đi ra phòng khách ngồi bệt xuống đấy. Nàng đảo mắt nhìn xung quanh, nhà không có nổi một chiếc ghế salon, TV cũng chẳng có, phòng khách chung với bếp.
Becky thì chắc là đang ở trong phòng.
Nàng đứng dậy mở cửa phòng ngủ, đúng là vậy, Becky đang ngồi đọc sách.
Tránh làm phiền, nàng đi nhỏ nhẹ đến giường ngồi xuống, do nhà nhỏ nên phòng Becky cũng nhỏ, chỉ có mỗi chiếc giường, chiếc tủ quần áo và chiếc bàn học là chiếm hết diện tích căn phòng.
“Chị ngủ đi”
Becky nói nhưng mắt vẫn cắm vào sách. Tai cô rất thính nên Freen bước vào cô nghe thấy hết.
“Ngủ ở đây sao ??”. Freen hỏi.
“Ừ trên giường đó !! Chị nằm đi”
Mà chiếc giường này thì là giường đơn nên cũng bé tí.
“Còn em thì sao ?”
“Tôi lát nữa ra ngoài ngủ”
Freen thấy hơi ngại, tự nhiên nhà của người ta mà bắt người ta phải ngủ dưới sàn với lại trời cũng lạnh nữa sao Becky chịu nổi.
“Nhà của em mà...sao vậy được ? Ngủ chung đi”
“Ừm !! Chị ngủ trước đi”. Becky gật đầu, cô bận học bài rồi, không chú ý đến Freen lắm.
Freen bò lên giường, nằm sát nhất có thể vào bên trong vách tường.
Cả ngày hôm nay thật mệt mỏi, nàng phải lội bộ từ nhà mình đến nhà Yuna Jane rồi từ nhà Yuna đi một quãng cực xa đến nhà Becky, nên nằm được tầm 15p thì đã ngủ mất.
Becky quay sang thấy thế liền đứng lên tắt chiếc đèn lớn cho chị ngủ, chỉ để lại mỗi chiếc đèn học ở bàn mình.
____
Mới sáng sớm, tiếng nhạc nghe như là đang ở trong quân đội ầm ầm phát lên.

“Ưmmmm”
Freen cựa quậy, do quá ồn ào nàng nhăn mặt thẳng tay, thẳng chân đạp người bên cạnh rơi xuống sàn.
Rầm
Người bên cạnh mắt nhắm mắt mở ngồi dậy, tay vừa dụi mắt vừa tắt đi điện thoại.
Đó là tiếng chuông báo thức của Becky.
Trơ gương mặt còn ngáy ngủ của mình nhìn lên giường, thấy tiểu thư Freen vẫn còn nhắm mắt. Becky ngồi dậy đi vào phòng tắm làm vscn trước.
Hôm nay cô phải đến trường sớm.
Một lúc sau, cô mở cửa phòng tắm ra thì thấy Freen đầu tóc bù xù đã thức dậy từ lúc nào.
“Em đi học sao ?”
“Ừm”. Becky gật đầu.
“Khi nào về ??”
“Đến tối mới về”
“Cái gì ??? Còn tôi thì sao ?”
“Chị không đi làm hả ?”
“Bị đuổi rồi còn đi làm gì nữa”
“Vậy sao ta ?”. Becky gãi đầu.
“Em tính đi rồi bỏ đói tôi hả ? Tôi không có tiền”
“Chị ở đây đi, đến 10h30 tôi sẽ về mua cơm cho chị”
Freen thở dài.
“Ừ cũng được”
“Vậy tôi đi đây”
Becky nói rồi rời đi, chỉ còn mỗi tiểu thư Freen ở trong căn nhà trống vắng. Nàng hơi sợ khi đi ra phòng khách vì ở đó có di ảnh thờ của bố mẹ và bà Becky, thế là ở lì trong phòng đợi cho đến khi Becky trở về.
Đến 10h30 như đã hẹn, Becky cầm trên tay hai phần cơm về cùng Freen ăn trưa.
Đây là lần đầu tiên đại tiểu thư Freen Sarocha lại ăn một bữa trưa không được sang như thế này.
“Bộ em thích ăn gà lắm hả ?”
“Ừm”. Becky cười như một tên ngốc, đầu thì cứ gật lia lịa.
“Mà nè !! Tí nữa tôi đi với em đến chỗ chú tôi, ở nhà thế này chắc tôi chết mất”
Ryujjin cũng gật đầu, cái gì nàng nói Becky cũng đồng ý.
Freen nhìn em thấy buồn cười chết đi, vừa hiền lại vừa ngốc, bị người ta ăn hiếp là phải.
Sau khi ăn xong, Freen đi cùng với Becky đến nhà hàng của chú nàng. Người chú mà nàng yêu thương bây giờ cũng đã xa lánh không cho nàng ở nhờ vì bố nàng đã cảnh báo trước, chú Sarocha đành bó tay.
Nàng ngồi đó nhìn Becky làm việc đến tận tối. Theo như quan sát, tuy là con người này có hơi khù khờ nhưng tay chân rất nhanh nhẹn và làm việc rất cẩn thận.
Sau khi Becky tan làm cả hai cùng đi ăn tối, Becky đưa nàng đến một quán ăn ở ven đường, nàng chưa bao giờ đến những nơi rẻ tiền nên nơi này là lần đầu tiên nàng đến.
“Ngon không ??”. Becky hỏi.
“Có đảm bảo vệ sinh không vậy ?”. Freen nhìn vô phần ăn hơi sợ sệt một chút.
“Tôi ăn ở đây mấy chục lần rồi, vẫn chưa chết”. Becky cười hề hề.
Freen cũng phải ráng ăn chứ biết làm sao, có tiền đâu mà đòi hỏi.
Cả hai về đến nhà cũng đã là 10h mấy, Freen tắm xong thì đến lượt Becky, rồi Becky lại tiếp tục học bài, Freen lại là người đi ngủ trước.
Hôm qua do quá mệt mỏi nên nàng có thể ngủ được ngay, còn hôm nay thì cứ trằn trọc miết.
Becky học bài xong rồi cũng gấp sách lại lên giường.
Nhẹ nhàng leo lên tránh làm Freen thức giấc, cô cứ tưởng Freen đã ngủ mất nhưng thật ra Freen chỉ là nhắm mắt để đó.
Freen cảm nhận được cánh tay Becky đang chạm vào cánh tay mình, không hiểu sao lại cảm thấy hơi ngại, cùng là con gái ngủ chung với nhau thì có vấn đề gì ?
Tên ngốc Becky, người gì đâu mà dễ ngủ thấy sợ, vừa nằm xuống vài phút là đã khò khò mất tiêu.
Chợt Becky xoay nghiêng người, do là giường nhỏ quá, khoảng cách giữa cả hai càng rút ngắn, Freen có thể cảm nhận được từng làn hơi thở ấm nóng của em phà vào má mình.
Hơi tò mò một tí, Freen cũng liếc mắt sang nhìn gương mặt cô.
Nhìn thật kĩ gương mặt Becky lúc này.
Sao bây giờ lại thấy xinh đẹp thế ? Nhìn cũng đâu có ngốc lắm đâu nhỉ ? Gương mặt thon dài, chiếc mũi thẳng tắp thế kia và còn cả đôi môi hồng hào ấy nữa.
Càng nhìn vào môi Freen lại càng bị cuốn hút. Nàng vô thức đưa tay lên chạm vào môi người ta.
Khoảng hai ba giây sau thì chợt giật mình rụt tay lại.
Gì vậy trời ??
Cảm giác gì vậy ?
Freen tự mình độc thoại nội tâm.
Nàng lắc lắc đầu xua tan suy nghĩ vừa nảy rồi nhanh chóng quay sang đối diện với bức tường trắng.
...
Sáng hôm sau.
Freen là người thức dậy trước, không hiểu là vì lý do gì mà thường ngay nàng rất hay nướng khét cháy hết cả nhà nhưng hôm nay lại không tài nào ngủ được...Ừm chắc là do lạ chỗ.
Nàng rọ rẹ xoay người, vừa xoay qua thì chóp mũi của mình đã chạm vào chóp mũi người đối diện.
Giật mình mở to mắt, cánh tay của Becky Armstrong đang nằm trên eo nàng, nàng nhìn Becky chầm chầm không chớp mắt, tim thì cứ đập ba la bum. Vô thức đã kéo ánh mắt nàng một lần nữa liếc nhìn xuống đôi môi đỏ hồng ấy.
ực
Cảm giác
Thật sự
Muốn hôn
Chợt Becky ngọ nguậy, Freen vội nhắm mắt lại giả vờ như mình vẫn còn đang ngủ và xem như mình không hề biết gì.
Becky thức dậy thấy mặt người kia đang đối diện với mình, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều cô nhẹ nhàng lấy tay mình ra khỏi eo chị. Cô thì vốn vô lo vô nghĩ, như vậy cũng là bình thường thôi không cảm thấy gì cả. Becky bước xuống giường trước và chuẩn bị đi học.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com