Chương 19
Chương 19
Văn Di Mặc cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi Khâu Dật Nghiên. Vừa mới rời đi, ngay lập tức, Khâu Dật Nghiên kéo nàng về phía giường, thực hiện một hành động mãnh liệt. Văn Di Mặc duỗi tay muốn đẩy Khâu Dật Nghiên ra, nhưng sức lực không đủ, nên Khâu Dật Nghiên vẫn giữ chặt nàng.
Ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ cửa.
“Khâu Dật Nghiên!” Giọng Văn Di Mặc có chút tức giận. Khi nhận ra Khâu Dật Nghiên vẫn đang đè trên người mình, nàng cố gắng duỗi tay để nâng nửa thân trên lên, nhẹ nhàng mà mở miệng: “Ta chỉ muốn ôm ngươi một chút thôi.”
“Từ trên người ta đi xuống, ngoan ngoãn chờ ta trở lại.” Đây là lần đầu tiên Văn Di Mặc thấy Khâu Dật Nghiên như vậy, và nàng không biết phải xử lý thế nào.
“Hảo.” Khâu Dật Nghiên ngoan ngoãn rời khỏi người Văn Di Mặc, nhưng đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào nàng, cho đến khi cửa phòng bị đóng lại.
Nhìn thấy môi Văn Di Mặc hơi sưng, Dư Tiện Kỳ bất động thanh sắc dời ánh mắt đi. Lần này đến tìm Văn Di Mặc là để giải quyết vấn đề phân phối bạn lữ trong đế quốc. Họ vốn đã lén lút bàn bạc trước đó về việc đăng ký kết hôn, nhưng chỉ là hình thức hôn nhân. Văn Di Mặc yêu cầu một Alpha trên danh nghĩa, còn Dư Tiện Kỳ yêu cầu một Omega trên danh nghĩa để lấp kín quy định của pháp luật đế quốc. Nhưng cả hai không lường trước được rằng sẽ xảy ra sự cố.
Giờ đây, Văn Di Mặc và Khâu Dật Nghiên đã đăng ký kết hôn, Dư Tiện Kỳ cũng đã đến tuổi, vì vậy cô chỉ có thể nhờ Văn Di Mặc tìm cho mình một người để cùng hợp tác kết hôn. Chỉ cần quải cái tên tuổi thì được, sau đó Dư Tiện Kỳ sẽ không làm gì với người đó. Khi thời gian đến, họ sẽ ly hôn.
Chỉ cần không bị hoàn toàn đánh dấu, Omega có thể tìm một Alpha hoặc Beta khác. Tuy nhiên, về mặt thanh danh, chắc chắn vẫn sẽ có ảnh hưởng nhất định, vì cuối cùng đã từng ly hôn, vì vậy Dư Tiện Kỳ cũng sẽ bồi thường tương ứng cho đối phương.
“Ngươi yên tâm, chuyện này ta sẽ phái người xử lý.”
Hai người tiếp tục trò chuyện thêm một chút, Dư Tiện Kỳ đột nhiên nhớ ra điều gì đó, lấy trong túi ra một cái hộp, định đưa cho Văn Di Mặc để nhờ nàng điều tra về chiếc khuyên tai bên trong. Dư Tiện Kỳ cảm thấy thân phận của Kỷ Thụy Mẫn không đơn giản, trực giác cho nàng biết rằng không cần điều tra thân phận của Kỷ Thụy Mẫn, bởi vì biết quá nhiều đôi khi không phải là chuyện tốt, nhưng lời nói của Kỷ Thụy Mẫn khiến nàng không yên lòng, vì vậy muốn nhờ Văn Di Mặc.
Chỉ là khi đưa đồ vật đến một nửa, Dư Tiện Kỳ đột nhiên cảm thấy xung quanh có chút địch ý, ngay lập tức lùi về phía sau một bước để tránh cú đấm của đối phương. Khi ngẩng đầu lên, nàng phát hiện người vừa công kích mình lại là Khâu Dật Nghiên. Khâu Dật Nghiên vươn tay ôm Văn Di Mặc vào lòng, Văn Di Mặc dựa lưng vào nàng, vẻ mặt kinh ngạc. Khâu Dật Nghiên nhìn Dư Tiện Kỳ với vẻ mặt cảnh giác, trong mắt thể hiện rõ sự địch ý.
“Dư lão sư?” Khâu Dật Nghiên hình như nhận ra người đứng trước mặt, nhưng giây tiếp theo liền trở nên hung dữ, “Dư lão sư không được!”
“Ngươi hiểu lầm, ta và Di Mặc chỉ đang nói một chút chuyện.” Dù vậy, Khâu Dật Nghiên có vẻ không ổn lắm, Dư Tiện Kỳ nhìn về phía Văn Di Mặc với vẻ nghi hoặc.
“Nàng uống say.” Văn Di Mặc bất đắc dĩ giải thích với Dư Tiện Kỳ.
“Vậy ta đi trước.” Dư Tiện Kỳ lại cất chiếc hộp vào trong túi, trong tình huống hiện tại, nàng cảm thấy tốt hơn hết là không kích thích Khâu Dật Nghiên, còn về chiếc khuyên tai, thôi quên đi.
“Ngươi không phải bảo ta chờ ngươi trong phòng sao?”
“Ta đã chờ ngươi. Nhưng ngươi vẫn chưa về, ta lo lắng cho ngươi nên mới ra ngoài tìm.” Khâu Dật Nghiên nhìn có chút đáng thương, “Dư lão sư là Alpha, ngươi không thể đến gần như vậy, đừng gần gũi với người khác như thế được không?”
Văn Di Mặc vốn có chút tức giận, nhưng khi thấy Khâu Dật Nghiên như vậy, thật sự khiến nàng không thể tức giận nổi.
“Được rồi, chúng ta về thôi.”
Trên đường về, có lẽ do say, Khâu Dật Nghiên ôm Văn Di Mặc ngủ trên xe. Văn Di Mặc cố gắng kéo tay Khâu Dật Nghiên ra, nhưng Khâu Dật Nghiên ôm rất chặt, nên nàng chỉ đành để mặc cho cô ấy.
Cuối cùng về đến ký túc xá, Văn Di Mặc rất mệt sau cả ngày lăn lộn, khi nằm lên giường, Khâu Dật Nghiên lại nhoài sang gần nàng. Văn Di Mặc liếc nhìn, không muốn để ý, nhắm mắt lại.
“Ta có thể ôm ngươi ngủ không? Ta muốn ôm ngươi ngủ.”
“Nếu ngươi không nói gì thì ta đương nhiên chấp nhận.”
Giây tiếp theo, bên trong chăn xuất hiện thêm một người. Khâu Dật Nghiên duỗi tay ôm Văn Di Mặc vào lòng. Thực ra cảm giác bị Khâu Dật Nghiên ôm thật thoải mái, ít nhất, Văn Di Mặc biết rằng đêm nay nàng sẽ ngủ rất ngon.
“Ta có thể thân thiết với ngươi không?”
Văn Di Mặc tức thì mở mắt, định mở miệng từ chối, nhưng chưa kịp nói, Khâu Dật Nghiên đã hôn nàng. Khác với nụ hôn trước đó, lần này Khâu Dật Nghiên phát ra tin tức tố, khiến Văn Di Mặc hoàn toàn không thể kiểm soát bản thân, vì tin tức tố của Khâu Dật Nghiên quá nồng, cơ thể nàng đã bị ảnh hưởng, không thể từ chối.
Khi Văn Di Mặc cảm thấy toàn thân nóng lên, Khâu Dật Nghiên vô tình đụng vào đầu nàng, khiến nàng tỉnh táo hơn, nhận ra tình hình trước mắt, không khỏi thay đổi sắc mặt.
“Xin lỗi.” Nàng vừa mới thiếu chút nữa lại cưỡng ép Văn Di Mặc, rõ ràng giữa hai người mới hòa hoãn hơn chút, may mắn nàng đụng vào đầu, nếu không ngày mai lên sẽ thật xấu hổ.
Nhưng Văn Di Mặc không nghĩ như vậy. Khâu Dật Nghiên đã dừng lại giữa chừng, không tiếp tục, nhưng cơ thể Văn Di Mặc lại bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi tin tức tố của Khâu Dật Nghiên. Dù nàng có muốn dừng lại, nhưng thân thể lại không cho phép.
Thấy sắc mặt Văn Di Mặc không chỉ không khá hơn, ngược lại còn càng kém, Khâu Dật Nghiên cảm thấy hơi khó hiểu, nhẹ nhàng hỏi: “Vậy, muốn tiếp tục sao?”
Hỏi xong, sắc mặt Văn Di Mặc lại càng đen hơn.
“Ta hiểu rồi, vậy ngủ đi.” Khâu Dật Nghiên lại một lần nữa hiểu lầm.
Bên cạnh, sắc mặt Văn Di Mặc đã chuyển thành hắc thành than.
“Khâu Dật Nghiên, ngươi có phải cố ý không?” Chẳng lẽ nàng phải tự mình mở miệng mới được sao? Nếu Khâu Dật Nghiên thực sự nghĩ như vậy, thì Văn Di Mặc thà rằng nhịn một buổi tối. Nàng tức giận quay đầu đi.
Khâu Dật Nghiên bên cạnh khóc không ra nước mắt, nàng thật sự không biết Văn Di Mặc có ý gì. Rối rắm vài giây, Khâu Dật Nghiên thử thăm dò đưa tay tới.
“Bang!” Văn Di Mặc đã nhanh chóng đẩy tay Khâu Dật Nghiên ra.
Nhìn vẻ mặt Văn Di Mặc vẫn không tốt, Khâu Dật Nghiên nghĩ ngợi một chút, lại quyết định thăm dò một lần nữa. Nếu lần này Văn Di Mặc còn cự tuyệt, thì nàng sẽ dừng lại. Khâu Dật Nghiên cẩn thận hôn lên má Văn Di Mặc. Mặc dù sắc mặt Văn Di Mặc vẫn không tốt, nhưng lần này nàng không từ chối.
Khâu Dật Nghiên dường như đã hiểu ý Văn Di Mặc, để xác nhận, nàng lại hôn lên vị trí sau tai của nàng. Văn Di Mặc khẽ run lên. Lần này Khâu Dật Nghiên thật sự đã hiểu, vì thế nàng tiếp tục động tác phía trước. Đây là lần đầu tiên nàng tỉnh táo và được thân mật với Văn Di Mặc như vậy. Không thể không nói, vóc dáng Văn Di Mặc thật sự rất đẹp. Làn da của nàng rất mềm mại, khiến người ta không nỡ rời xa. Hương thơm từ cơ thể nàng khiến Khâu Dật Nghiên cảm thấy say mê, cảnh tượng trước đó khi say rượu liên tục hiện lên trong đầu nàng, kích thích các dây thần kinh của Khâu Dật Nghiên.
Chỉ là điều bất ngờ là, vừa mới kết thúc không bao lâu, nàng đã bị Văn Di Mặc đá một chân ra khỏi chăn. Nhìn dáng vẻ của Văn Di Mặc, Khâu Dật Nghiên không khỏi ngỡ ngàng. Đây rốt cuộc là tình huống gì?
Mới vừa làm xong liền trở mặt, không biết người?
Đáng thương Khâu Dật Nghiên chỉ có thể quay về cái giường chăn thuộc về mình.
Cho nên, nàng tự hỏi, vừa rồi mình muốn chạm vào đầu để làm gì? Nếu không có chạm vào đầu, có lẽ bây giờ còn có thể ôm Văn Di Mặc cùng nhau ngủ, chứ không phải giờ chỉ có thể ôm chính mình.
Ai.
Nhớ lại không lâu trước nàng còn cùng Văn Di Mặc giao hảo, nói rằng sau này sẽ giữ quan hệ bạn bè, không ngờ lại nhanh chóng bị vả vào mặt, biết rằng giữa bạn bè sẽ không làm loại chuyện này.
Hai người lại một lần nữa trở về điểm xuất phát, thực ra còn tệ hơn cả trước. Ít nhất lúc ban đầu, Văn Di Mặc đối với nàng không lạnh nhạt như vậy.
Sao lại phải chạm vào đầu? Sao lại cố tình chạm vào đầu chứ? Nếu không chạm vào đầu, làm sao nàng lại tỉnh táo? Dù có thật sự tỉnh táo, cũng nên làm bộ như không tỉnh chứ.
Ai.
Nếu trời cao cho nàng thêm một lần cơ hội, nàng nhất định sẽ cẩn thận, không bao giờ để mình bị chạm vào đầu nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com