Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

01

"Tác giả đại đại ngài hẳn nên tin lời ta nói đi."  m thanh máy móc vang lên trong hẻm nhỏ thế nhưng lại chỉ duy nhất một người có thể nghe thấy được những âm thanh máy móc ấy.

"Ta cũng không có nói không tin tưởng ngươi."  Cô không lên tiếng ngược lại vẫn có thể câu thông được với đồ vật trong đầu mình. Ánh mắt không chút dịch chuyển nhìn thẳng về một điểm phía trước.

Không hiểu sao hai tháng trước trong đầu cô bỗng nhiên xuất hiện một cái tự xưng là chủ hệ thống. Nó đến đây là muốn cô hoàn thành nhiệm vụ, nói rằng là do cô trước đây từng viết thật nhiều tiểu thuyết thế nhưng lại không bộ nào chịu lấp hố khiến cho oán khí của độc giả cùng nhân vật chính sinh ra ảnh hưởng đến những tiểu thế giới đấy .

Cảnh Hà bị hệ thống nhắc nhở như vậy cũng nhớ ra hồi còn học cấp ba do quá nhàm chán cô thật sự có lập một tài khoản để viết tiểu thuyết. Bất quá ai trong đời chẳng có một đoạn hắc lịch sử và đương nhiên cô cũng không ngoại lệ. Chỉ là một thời bồng bột thế nhưng làm thế nào cô cũng không ngờ tới nó bây giờ lại đem cho cô nhiều phiền phức thế này.

Nhìn xuống dưới bắp đùi có một đoạn thịt thừa ẩn hiện sau lớp vải lại khiến thần kinh cô nhảy lên đau nhức. Cô trước viết tiểu thuyết người lớn thật đấy thế nhưng cô cũng không có nghĩa là cô muốn dưới thân mình lại mọc ra thứ dư thừa này a.

Còn muốn phần dưới trở lại thành phụ nữ cô thế nhưng lại phải theo cái quỷ gì hệ thống làm nhiệm vụ. Mà nhiệm vụ lại là quan hệ với những  nữ chính do cô tạo ra trước đây. Cảnh Hà đương nhiên là không muốn làm theo lời hệ thống khiến cho hệ thống mấy lần điện cô vào bệnh viện cũng không thay đổi được cọng gân cứng này.

Còn cho rằng mọi thứ sẽ đi vào bế tắc thì hôm nay khi tan ca cô lại bắt gặp một nữ nhân. Kỳ lạ là trên đầu nữ nhân đó lại xuất hiện một cái đồng hồ đếm ngược.

"Tác giả đại đại người cũng thấy rồi đến cả người hệ thống chúng tôi cũng đã đem lại đến thế giới này, cũng không yêu cầu ngài phải đến từng cái thế giới làm." Nữ nhân kia vừa xuất hiện hệ thống cũng ra tiếng nói cho cô.

"Còn cái đồng hồ kia thì sao." Nghe hệ thống nói cô cũng bất ngờ thế nhưng lại là như vậy, bất quá điều cô thắc mắc nhất vẫn là cái đồng hồ lơ lửng trên đầu nữ nhân kia."

"Bởi vì ngài không chịu hoàn thành nhiệm vụ được đặt ra trước đó,thế nên hệ thống đã theo ý muốn của ngài mà bị xem như các nàng cũng lại không cần thiết tồn tại. Ý thức thế giới cũng sẽ bởi vậy mà bạt xác các nàng. Cái đồng hồ kia là chỉ thời gian nàng ta còn sống." Hệ thống chỉ lạnh nhạt lên tiếng lại khiến cho toàn bộ da gà của cô đều nổi lên. Phía sau lưng dựng hết cả lông tóc lên cho thấy cô như thế nào rùng mình khi nghe câu trả lời này.

Mà trên đầu nữ nhân kia thời gian lại chỉ còn lại mười phút đồng hồ. Mặc dù cô không muốn bản thân là một nữ nhân lại đi tổn thương nữ nhân khác thế nhưng nếu như hệ thống nói là thật vậy hơn chục nữ nhân vật chính cô viết ra không phải đều sẽ chết hết hay sao. Dù có có là người trong sách thế nhưng bọn họ đến thế giới này cũng đều là người.  Như vậy nhiều người chết nghĩ đến thôi đã khiến cô kinh hãi, mà nguyên nhân họ chết thế nhưng lại đều là do cô gây ra.

Cảnh Hà nghĩ đến đây thật sự muốn quay lại trước đây đánh cho mình khi ấy vài đấm. Thế nhưng không có chuyện gì làm đi viết tiểu thuyết người lớn.

"Đến rồi." Bị hệ thống nhắc nhở cô lấy lại tinh thần nhìn lại nữ nhân phía trước.

Vừa nhìn đến đồng tử của cô liền co rút lại , đồng hồ thế nhưng chỉ còn lại 10 giây. Mà từ xa một chiếc xe tải đang lao thẳng đến nữ nhân kia.  Không kịp suy nghĩ nhiều cô liền vội vã lao lại kéo lại nữ nhân về vỉa hè.  Chiếc xe tải lao nhanh xẹt qua người cả hai khiến tim cô như muốn đứng lại. Thoát chết trong gang tấc khiếc cô cùng nàng đều bàng hoàng sợ hãi, hai chân cũng gần như mềm ra còn may hai người còn đứng vững được.

Vừa mới thoát khỏi móng vuốt của tử thần khiến nàng có chút sợ hãi. Lấy lại tinh thần nàng liền lại vội vàng cảm ơn người vừa cứu mình kia. "Thật cảm ơn cô nếu không có cô tôi giờ đây không biết còn có thế đứng ở đây không. Thật sự cảm ơn cô rất nhiều ."

Mộng Chu Đồng đang không ngừng cảm ơn người trước mắt này thế nhưng nàng lại không hề nhìn thấy khuôn mặt âm trầm của cô. Cảnh Hà nhìn cái đồng hồ kia lại hiểu thị còn một phút nữa. Không lẽ trong một phút nữ nữ nhân này lại sẽ gặp tai nạn gì đó. Nhìn con số lại người càng giản đi Cảnh Hà cắn chặt răng hàm. Nếu không có biện pháp nào khác cô cũng chỉ có thể làm chuyện có lỗi với cô gái trước mặt.

"Nếu muốn cảm ơn vậy cùng tôi làm một chuyện." Cô vừa nói xong liền kéo nữ nhân về lại con hẻm tối cả hai người vừa mới bước ra. Mộng Chu Đồng không hiểu người trước mặt này ra làm sao thế nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn đi theo cô. Trong lòng cũng có chút sợ thế nhưng người này cũng là nữ nhân hẳn không có chuyện gì đâu.

Đi vào bên trong một đoạn đường không có ánh sáng  Cảnh Hà để Mộng Chu Đồng lên tường bản thân vây lấy nàng đôi môi trực tiếp hướng đến môi nàng hôn lấy. Khi cô vừa mới chấp nhận số phận làm cái kia gì quỷ nhiệm vụ hệ thống liền lại nhảy ra truyền vào đại não cô  một lượng lớn kiến thức bên trên bìa mặt còn ghi rõ '108 thức khiến phụ nữ vui sướng' còn nói đây là quà chúc mừng cô chịu làm nhiệm vụ. Ha hả cái này hệ thống đúng là quỷ kế đa đoan dùng đủ thủ đoạn bức bách cô.  Cũng bởi vậy mà một tiểu bạch không điểm kinh nghiệm như cô thế nhưng giờ lại thành thạo mọi kiến thức giường chiếu.

Mộng Chu Đồng đột nhiên bị hôn như vậy cũng giật mình, theo bản năng muốn đẩy người này ra thế nhưng nàng làm thế nào cũng không lay động được đối phương mảy may.

Cảnh Hà thấy nàng như vậy kháng cự thế nhưng cũng muốn buông tha nàng. Lại nghĩ đến nếu bản thân dừng lại tiếp theo đó nữ nhân này gặp chính là cái gì khiến cô lại không giám buông nàng ra.  Hết biện pháp cô cũng chỉ có thể lại đi xuống, nắm chặt hai cổ tay của nàng đè tại trên đỉnh đầu.

Mộng Chu Đồng hôm nay mặc một chiếc váy dài đến mắc cá chân lại khoác bên ngoài chiếc áo khoác dài nâu nhạt. Thoải mái nhẹ nhàng trang phục cũng thật dễ dàng để bàn bay ấm áp của cô đi vào bên trong. Ngón tay đẩy lên nàng áo ngực, hạ tay xuống lòng bản tay cũng cọ qua núm vú hồng nhạt. Núm vú cọ từng lòng bàn tay đến đầu ngón tay lại dừng lại.  Ngón trỏ cô vòng quanh đầu núm đảo nhẹ  rồi lại dùng móng tay gẩy nhẹ. Tiếp đến lại xoa bóp ngực nàng. Lực đạo không lờn thật nhẹ nhàng làm người ưa thích kể cả nàng cũng bị cô bóp đến có chút cảm giác.

Thân thể  vốn là bị nàng xem là lãnh cảm thế nhưng bây giờ lại dưới tay người này có cảm giác.  Bụng dưới từ trước đến nay bình thường nay lại nóng ra khó chịu như thể có cái gì muốn chảy ra bên ngoài. 

Mộng Chu Đồng  không thể tin nổi  bản thân thế như sẽ có một ngày có phản ứng khi bị người khác  chạm vào.

Cảnh Hà thấy hơi thở của đối phương bắt đầu mất dần mới thả ra đôi môi mềm mại kia. Mộng Chu Đồng  bị cô hôn đến mềm chân hơi thở cũng hỗn loạn dồn dập. Muốn trở lên mắng cô lại lại khi ngẩn đầu lên nhìn cô  nàng lại ngẩn người. Con hẻm không có bóng đèn nào thế nhưng ánh sáng yếu ớt từ xa chiếu đến khiến trong bóng tối nàng không nhìn rõ mặt cô lại có thể nhìn thấy rõ ánh mắt cô. Ánh mắt không một chút dục vọng nào lại chỉ chứa sự bất lực, mệt mỏi, cam chịu cùng không đành lòng.  Người ngày ánh mắt như vậy là sao. Rõ ràng người này bàn tay còn đang không ngừng xoa bóp ngực nàng  thế nào ánh mắt còn như vậy một bộ không thể không làm.


Lâu không gặp!
Đây là một các phẩm mới chủ yếu là viết về NP và H nói trước không có vài bạn lại đi nhầm. 
Còn bộ này được bao lâu mình không biết thế nhưng hẳn gần đây sẽ chú tâm vào bộ này. Nên mong được ủng hộ. Cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com