Chương 3: Từ hôn
Sáng sớm hôm sau.
Khi cô tắm rửa xong không bao lâu, Mặc quản gia đã đến biệt viện của cô, nhận lệnh của tộc trưởng dẫn cô đi đến đại sảnh tiếp khách.
Bên trong đại sảnh tiếp khách rất rộng rãi, bên trong đã tụ tập mấy chục thân ảnh đại bộ phận đều là nhân vật có quyền lực của Tiêu gia, còn có đệ tử ưu tú.
Tiêu Chiến ngồi ghế chủ vị ở trung tâm, bên tay trái có ba người chính là ba vị trưởng lão của Tiêu gia, bên tay phải cũng có ba ngươi, chắc là khách quý trong miệng Mặc quản gia đi.
Vị cầm đầu là một lão giả áo bào trắng, hai mắt hắn nhỏ, một bộ dáng cười cười cùng Tiêu Chiến nói chuyện.
Ở ngực người này có vẽ mặt trăng màu bạc, chung quanh ngân nguyệt điểm xuyến bảy ngôi sao nhỏ, đại biểu người này tu vi đạt đến Thất Tinh Đại Đấu Sư, cao hơn Tiêu Chiến hai tinh.
Bên cạnh lão giả có hai đôi nam nữ trẻ tuổi, nam tử chừng mười hai tuổi, dung mạo tuấn tú, dáng người thẳng tắp, ngay ngực có vẽ năm kim tinh đồ án, hắn là một Ngũ Tinh Đấu Giả.
Còn vị thiếu nữ mỹ lệ tuổi tác xem như tương tự cô, ở trên ngực của thiếu nữ có ba ngôi sao nhỏ màu vàng, chứng tỏ nàng tu vi Tam Tinh Đấu Giả.
Cô đến cũng gây nên sự chú ý của mọi người, vị thiếu nữ kia cũng không ngoại lệ, ánh mắt có vẻ hơi phức tạp.
"Phụ thân, ba vị trưởng lão" Cô sau khi thu hồi tầm mắt, hướng về phía Tiêu Chiến bọn hắn chắp tay thi lễ một cái.
"Phàm nhi, ngươi cuối cùng đã tới, mau đến đây ngồi" Mắt thấy con ngoan nhà mình tướng mạo bất phàm, khí vũ hiên ngang đi đến, Tiêu Chiến vội dừng lại cuộc trò chuyện với khách nhân, cười cười hướng cô vẫy vẫy tay.
Cô mỉm cười gật đầu, sau đó đi đến bên cạnh ba đại trưởng lão, ngồi xuống ghế trống, sau khi vào chỗ cô liếc mắt nhìn một vòng đại sảnh, rất nhanh nhìn thấy Tiêu Viêm cùng Tiêu Huân Nhi ngồi ở một chỗ hẻo lánh, cô mỉm cười hướng hai bọn họ gật nhẹ đầu xem như chào hỏi.
"Huân Nhi biểu muội, vị hôn thê của tỷ ta dung mạo và khí chất so với ngươi không kém nha" Tiêu Viêm đầu tiên là hơi gật đầu đáp lại cô một chút, sau đó có chút giễu nói: "Hơn nữa đại tẩu tương lai của ta còn lại Vân Lam Tông thiếu tông chủ, ngươi có cảm thấy áp lực như bị núi đè không?".
"Ngươi không mở miệng không ai nói ngươi câm!" Tiêu Huân Nhi đang lật xem thư tịch chợt dừng lại, không vui trừng mắt Tiêu Viêm.
Mặc dù Tiêu Viêm cùng cô rất giống nhau, thế nhưng Tiêu Huân Nhi đối với hắn lại không có chút hảo cảm nào, với tình huống bình thường mà nói Tiêu Huân Nhi nắm giữa Đấu Hoàng cường giả, căn bản không có lo lắng có người xông vào bên trong khuê phòng của mình.
Trùng hợp vào đêm đó Lăng Ảnh rời đi có việc (tìm kiếm mảnh vỡ của Đà Xá Cổ Đế Ngọc) mà trong cơ thể Tiêu Huân Nhi Kim Đế Phần Thiên Viêm Tử Hỏa lại xao động bất an, dẫn đến nàng toàn thân bất lực, không có khí lực phản kháng.
Nếu không có cô kịp thời ngăn cản Tiêu Viêm, nếu không nàng đã bị hắn chiếm tiện nghi, nhất là việc Tiêu Viêm nhìn lén Tiêu Ngọc biểu tỷ tắm rửa, Tiêu Ngọc thẹn quá hóa giận truy sát hắn nửa ngày trời, Tiêu Huân Nhi trong lòng nhận định hắn là cái tên háo sắc.
Tiêu Huân Nhi ngày bình thường đáp lời Tiêu Viêm, hoàn toàn là xem mặt mũi của Tiêu Phàm tỷ, nếu không nàng còn lâu mới sẽ cho hắn sắc mặt tốt.
Mặc dù nàng không đem Nạp Lan Yên Nhiên để ở trong mắt, nhưng Nạp Lan Yên Nhiên là vị hôn thê chính quy của Tiêu Phàm tỷ, ưu thế vượt trội hơn nàng.
Tiêu Huân Nhi lúc này hận không thể đem gia gia đã đi gặp ông bà tổ tiên của Tiêu Phàm từ trong mộ lôi ra tiên thi, cái lão già hồ đồ này chơi cái trò gì chẳng tốt chút nào, bộ hết trò để chơi rồi sao mà chơi trò chỉ hôn?.
Ngay lúc Tiêu Huân Nhi tức giận nghiến răng nghiến lợi, vị lão giả kia dưới ánh mắt thúc giục của Nạp Lan Yên Nhiên nói ra ý đồ chân chính đến nơi này.
"Khụ khụ" Lão giả ho nhẹ hai tiếng, chắp tay hướng Tiêu Chiến nói: "Tiêu tộc trưởng, thật là không giám giấu giếm hôm nay chúng ta đến quý phủ là có chuyện muốn nhờ".
Tiêu Chiến nghe xong trước tiên là hơi sững sờ, sau đó cười nói: "Cát Diệp tiên sinh mời nói, chỉ cần sự tình trong khả năng của Tiêu gia chúng ta, chúng ta nhất định sẽ giúp không trì hoãn".
"Chắc hẳn Tiêu tộc trưởng đã sớm đoán được vị này chính là Nạp Lan Yên Nhiên thiếu tông chủ của Vân Lam Tông chúng ta".
"Nạp Lan cháu gái, lần trước Tiêu thúc thúc nhìn thấy ngươi, ngươi chỉ là một tiểu oa nhi ba tuổi, không ngờ bây giờ trổ mã xinh đẹp như vậy, ta có chút không nhận ra" Tiêu Chiến phi thường hài lòng đứa con dâu tương lai Nạp Lan Yên Nhiên này, vẻ mặt tươi cười tán dương: "Ta nghe nói mấy năm trước ngươi được Vân Lam Tông tông chủ thu làm đệ tử thân truyền, cháu gái thật sự là thiên phú rất tốt a".
"Tiêu thúc thúc quá khen, Yên Nhiên chỉ là vận may mà thôi" Nạp Lan Yên Nhiên có chút xấu hổ cười, trên thực tế là không chịu được sự nhiệt tình của Tiêu Chiến, vụng trộm kéo lấy góc áo của Cát Diệp trưởng lão.
"Tiêu tộc trưởng, tại hạ hôm nay ở chỗ này cầu sự tình có liên quan đến Yên Nhiên, hơn nữa việc này là chính tông chủ đại nhân tự mình phân phó" Cát Diệp trưởng lão nói được nửa câu, ngừng một chút lại nói: "Tông chủ mong chờ vào Yên Nhiên khá cao, xem nàng là người kế thừa môn chủ mà bồi dưỡng, mà Vân Lam Tông chúng ta có quy định, trước tông chủ truyền thân chính thức trở thành thông chủ, không thể cùng nữ nữ tình trường lãng phí quá nhiều tinh lực. Bởi vậy tông chủ biết được sự tình giữa Yên Nhiên và Tiêu gia, sau khi biết việc chỉ hôn, hi... hi vọng Tiêu tộc trưởng đồng ý giải trừ hôn ước này".
Nụ cười trên mặt của Tiêu Chiến lập tức đông cứng, ly trà trong tay nháy mắt bị bóp thành nắm bột mịn, toàn bộ đại sảnh cũng yên tĩnh, tất cả mọi người đều ánh mắt phẫn nộ gắt gao nhìn thẳng vào bọn người Cát Diệp.
Tiêu Phàm cùng Tiêu Viêm không giống nhau, từ khi nhỏ đã vô cùng hiểu chuyện, không chỉ có thiên phú tu luyện tốt mà còn tôn kính trưởng bối, kính già yêu trẻ.
Cách một đoạn thời gian Tiêu Phàm sẽ tổ chức một trận đại hội luận đạo, để con cháu thế hệ trẻ tuổi trong tộc tụ tập cùng nhau thảo luận phương diện tu luyện gặp đủ loại vấn đề.
Trong quá trình tổ chức luận đạo Tiêu Phàm sẽ chia sẻ tu luyện tâm đắc của mình không giữ lại chút nào, đồng thời còn nhiệt tình chỉ đạo tộc nhân khác gặp phải vấn đề tu luyện.
Tiêu Phàm đối nhân xử thế rất công bằng, hóa thuận, số lần nổi giận những năm gần đây đếm không quá mười lần, phần lớn nổi giận là vì Tiêu Viêm bị khi dễ, cho nên cô ở Tiêu gia danh vọng cùng địa vị cực kỳ cao.
Trong mắt Tiêu gia Tiêu Phàm chính kỳ tài trăm năm khó gặp của Tiêu gia, kết quả bị Nạp Lan Yên Nhiên đến cửa từ hôn, quả thật đây là đối với Tiêu gia nhục nhã.
Nhìn sắc mặt âm trầm như nước của Tiêu Chiến, Nạp Lan Yên Nhiên vô pháp nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, hận không thể đem đầu mình vùi vào bên trong bộ ngực, dùng ngón tay xoắn lấy góc áo vì chột dạ.
Cát Diệp trưởng lão có chút bất đắc dĩ nói: "Tiêu tộc trưởng, ta việc này có chút khó xử, bất quá còn xem mặt mũi tông chủ đại nhân, xin giải trừ hôn ước".
Tiêu Chiến hai quả đấm nắm chặt, trong cơ thế đấu khí lưu động, toàn thân bao trùm đấu khí màu xanh nhạt, mơ hồ ngưng tụ thành một đầu sư tử hư ảo.
Cát Diệp trưởng lão nhìn thấy thế sắc mặt trở nên ngưng trọng, đem Nạp Lan Yên Nhiên ra phía sau mình, đầu ngón tay ẩn ẩn hiện ra kiếm khí nhỏ bé bén nhọn.
"Muốn từ hôn phải không, vậy thì có thể" Ngay lúc dầu sôi lửa bổng Tiêu Chiến sắp nhịn không được mà động thủ, thì một thanh âm ôn nhuận như ngọc vang lên, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Người nói chính là nhân vật chính của chúng ta Tiêu Phàm, nhưng sắc mặt của cô không có phẫn nộ ngược lại rất bình tĩnh.
Phẫn nộ? Phẫn nộ để làm gì chỉ đánh mất lý trí, để cho địch nhân thừa cơ hội lợi dụng.
"Phàm nhi, ngươi...".
Còn chưa đợi Tiêu Chiến nói hết, cô đã mở miệng ngắt lời hắn: "Phụ thân, loại chuyện chỉ hôn này ta cảm thấy không đáng tin cậy, năm đó khi gia gia còn sống Tiêu gia chúng ta có Đấu Vương cường giả tọa trấn, cùng với Nạp Lan gia xem như môn đăng hộ đối, ta và Nạp Lan tiểu thư có hôn ước cũng là chuyện không đáng kể. Nhưng sau khi gia gia chết Tiêu gia của chúng ta liền xuống dốc, Nạp Lan gia người ta muốn bội ước cũng rất bình thường, hơn nữa Nạp Lan tiểu thư hiện tại còn là thiếu tông chủ của Vân Lam Tông, tương lai có thể đột phá Đấu Hoàng cảnh giới, vị hôn phu của nàng cũng phải Đấu Hoàng thậm chí còn là Đấu Tông cường giả a".
Nạp Lan Yên Nhiên nghe cô nói xong sắc mặt lâp tức trở nên khó coi, lúc xanh lúc đỏ, nghe đến tựa hồ là cô nói đỡ cho nàng, nhưng cô nói đi nói lại chỉ có một ý nghĩa, đó chính là Nạp Lan gia kinh nghèo yêu giàu.
"Nạp Lan tiểu thư ta có thể hiểu được ý nghĩ của ngươi, ta cũng là người có quan điểm yêu đương tự do" Cô không để ý đến sắc mặt khó coi của Nạp Lan Yên Nhiên, mà cô lại làm ra vẻ mặt khó nói: "Bất quá giữa ta và ngươi có hôn ước là do gia gia của ta và Nạp Lan Kiệt lão gia tử quyết định, nếu muốn từ hôn cũng phải để Nạp Lan Kiệt lão gia tử tự mình đi đến Tiêu gia chúng ta từ hôn a. Nói gì thì nói Nạp Lan Kiệt lão gia tử cùng gia gia ta năm đó là hảo huynh đệ sinh tử, cũng không thể không cho Tiêu gia chúng ta một chút mặt mũi nha".
"Ngươi..." Cảm nhận được giọng nói của cô âm dương quái khí, Nạp Lan Yên Nhiên đột nhiên có chút chán nản, nhịn không được mà nói: "Tiêu Phàm, ngươi nên đem chuyện này ở trên người của gia gia ta kéo xuống, việc này không có liên quan đến gia gia của ta mà là chính ta muốn đến Tiêu gia từ hôn. Ta không ghét bỏ Tiêu gia các ngươi, ta không muốn cái chỉ hôn này càng không muốn gả cho người mà ta không biết".
"Hóa ra là thế, chuyện này Nạp Lan Kiệt lão gia tử cũng không biết, vậy là Nạp Lan tiểu thư không đại biểu Nạp Lan gia đến từ hôn đi, mà là lấy thân phận Vân Lam Tông thiếu tông chủ đến đây từ hôn" Cô minh bạch gật gật đầu, sau đó lại chuyển lời nói: "Vậy thì chuyện đơn hơn hơn rồi, chỉ cần chúng ta bồi thường thỏa đáng, như vậy tất cả đều có thể giải trừ hôn ước trong vui vẻ".
Nghe cô nói như vậy trong lòng Nạp Lan Yên Nhiên thở phào một hơi, nhưng cũng đối với cô sinh ra mấy phần xem thường, suy cho cùng thì cô cũng chỉ là người thấy sang bắt quàng làm họ, nàng tuyệt đối sẽ không gả cho người này.
"Việc này là đương nhiên phải có" Cát Diệp trưởng lão dứt lời, vung lên tay phải, lập tức xuất hiện hai bình ngọc trên mặt bàn.
Ở bên trong ánh mắt tò mò Cát Diệp trưởng lão tự hào giới thiệu: "Bên trong hai bình thuốc này có chưa một viên Tụ Khí Tán, một viên Tử Tâm Phá Chướng Đan, chỉ cần Tiêu gia đồng ý giải trừ hôn ước, hai viên dược này sẽ thuộc về Tiêu gia".
Tiêu Chiến và ba đại trưởng lão nghe vậy sắc mặt hơi đổi, lộ ra biểu tình khó xử, Tụ Khí Tàn và Tử Tâm Phá Chướng Đan đều là đan dược tứ phẩm, mỗi viên giá trị đều ít nhất mấy trăm ngàn kim tệ.
Tụ Khí Tán có giúp người ở tu vi Cửu Đoạn Đấu Khí đột phá đến Đấu Giả, còn Tử Tâm Phá Chướng Đan là đan dược tứ phẩm đỉnh phong, có thể giúp Đại Đấu Sư tăng lên một tinh nó cũng không có tác dụng phụ gì mạnh.
"Haha" Ngay thời điểm Nạp Lan Yên Nhiên nắm trong tay phần thắng, cô lại nhịn không được cười phá lên.
"Ngươi cười cái gì?" Nạp Lan Yên Nhiên cau mày, trong lòng chợt dâng lên dự cảm không ổn.
Cô cười nhạo một tiếng nói: "Vân Lam Tông thiếu tông chủ vậy mà giá trị có chút tiền vậy à?".
"Ngươi..."
"Chẳng lẽ ta nói sai sao?" Cô trực tiếp đánh gãy lời của Nạp Lan Yên Nhiên, nhìn về phía Cát Diệp trưởng lão hỏi: "Cát Diệp trưởng lão ngươi vừa rồi mới nói, Vân tông chủ rất coi trọng Nạp Lan tiểu thư, hơn nữa còn đem nàng bồi dưỡng thành tông chủ kế vị kế tiếp, nói một cách khác nếu như ta không giải trừ hôn ước, ta tương lai có thể thể thu ba vị thê tử là Đấu Hoàng cường giả, hơn nữa còn có thể trở thành phu quân của Vân Lam Tông tông chủ quyền thế ngút trời. Để tay lên ngực mình tự hỏi nếu ngươi là ta, ngươi sẽ vì hai viên đan dược tứ phẩm này mà đồng ý giải trừ hôn ước này sao?".
"Ây..." Cát Diệp trưởng lão nghe vậy cũng không biết nên phản bác như thế nào.
Nói nhảm, nếu như đổi lại là Cát Diệp trưởng lão thì trừ phi não hắn có vấn đề, úng nước nếu không thì còn lâu mới giải trừ hôn ước này a.
Nhìn đến bộ dáng lòng tham không đáy của cô, Nạp Lan Yên Nhiên trong lòng chán ghét, cố nén tức giận hỏi: "Vậy ngươi bồi thường cái gì?".
"Há, rất đơn giản, chỉ cần ngươi cho Tiêu gia chúng ta hai quyển công pháp Huyền giai cao cấp, năm loại đấu kỹ Huyền giai cao cấp, còn có tài nguyên đầy đủ để ta tu luyện đến Đấu Vương, ta sẽ ngay lập tức cùng ngươi giải trừ hôn ước".
"Ngươi.... ngươi vô sỉ" Nạp Lan Yên Nhiên suýt chút nữa bị tức cho phát cuồng, bộ ngực nhỏ chập trùng không ngừng.
Đừng nói là Nạp Lan Yên Nhiên mà ngay cả Tiêu Chiến bọn hắn cũng có chút cạn lời, cô cũng chặt chém người ta rồi a.
Bất quá nếu như Vân Lam Tông đáp ứng loại điều kiện không hợp lẽ thường này, Tiêu Chiến bọn hắn không ngại để cho cô và Nạp Lan Yên Nhiên giải trừ hôn ước.
Ở trên Đấu Khí Đại Lục, nhà trai bị nhà gái chạy đến nhà từ hôn chính là một sự kiện rất mất mặt, nhưng chỉ cần bồi thường từ hôn đầy đủ người ngoài cũng sẽ không cảm thấy mặt mũi của Tiêu gia bị ném đi mà còn cảm thấy bọn họ kiếm được không ít.
__________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com