Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Hệ Thống?

Thanh âm nhắc nhở vang lên bên tai, người đang nghiên cứu cốt văn - Thạch Thiên Minh kinh nghi bất định nhìn khắp nơi, mà thanh âm này không phải do xung quanh tạo ra a.

"Hệ thống?" Như nghĩ tới điều gì cô bất động thanh sắc ở trong lòng mặc niệm, trên mặt kìm nén cảm xúc muốn cười to một trận cho sảng khoái.

"Đinh, Group chat, mời ngươi gia nhập vào Group chat ngươi có đồng ý hay không?".

"Cái này..." khóe miệng cô hơi hơi dương lên, khi nhìn thấy biệt danh nhóm thì trong nháy mắt cô xịt keo tại chỗ, tiếp theo khóe môi cô bắt đầu co quắp, đơn sơ a cái tên thật đúng là giản dị không màu mè - Group Chat.

Cái hệ thống này có nên gia nhập hay không a, nó sẽ không thêm vào bên trong mấy cái quỷ dị Thủy tổ đi?. Sau khi cô do dự một lúc cô kiên quyết dứt khoát đồng ý gia nhập, hy vọng rằng bên trong không có tồn tại hung thần ác sát a.

"Group Chat, người đâu?" Khi cô vào nhóm bên trong không có bất kỳ ai, nhìn lên danh sách thành viên hai mắt cô đột nhiên tối sầm, tại sao chỉ có một mình cô a?.

"Đinh, người đầu tiên gia nhập nhóm, mặc kệ thực lực mạnh hay yếu, đều có thể đảm nhiệm chủ nhóm"

"Nhóm viên Group Chat có thể đặt điều kiện mời của chủ nhóm, hoặc có thể chủ động kéo người vào nhóm (ps_ giới hạn thế giới quan tam bộ khúc)"

"Công năng của nhóm là: Nói chuyện phiếm (có thể chụp ảnh) truyền tống vượt giới (có hạn chế) ".

(Lưu ý: những người được kéo vào Group Chat chủ yếu là giao lưu tình báo, cũng có thể gọi người hỗ trợ, toàn văn chiếm cứ bộ phận rất ít sẽ không xuất hiện trao đổi tài nguyên tu luyện công năng).

"Ồ, cái này hình như không có tác dụng gì nhiều" cô nhìn mấy cái công năng, cảm thấy tẻ nhạt vô vị. Thôi quên đi có còn hơn không có gì, cô vuốt vuốt mi tâm , người ở kỷ nguyên này cô tạm thời không mời.

"Tiểu Thiên, ngươi xem cốt văn này đã lâu, nếu mệt thì nghỉ ngơi một chút đi" thấy cô xoa mi tâm, Thạch Vân Phong từ đầu đến cuối vẫn luôn chú ý đến nhất cử nhất động của cô liền ân cần nói.

"Ta không sao, tộc trưởng gia gia không cần lo lắng" cô nở nụ cười trong lòng cảm thấy một mảnh ấm áp. Dù là lão tộc trưởng hay là thôn dân Thạch thôn, không vì cô đến từ ngoại giới mà xa lánh hay cảnh giác cô, ở đây cô cảm thấy an tâm có một loại cảm giác gọi là nhà.

"Ê a, mệt mỏi quá a" Tiểu Bất Điểm đã đến cực hạn, tảng đá xanh trong tay 'bịch' một tiếng rơi xuống đất, ngồi xổm dưới đất phù văn hiển hóa trên tay nhanh chóng ít hơn, sau cùng biến mất không thấy đâu.

"Tiểu Bất Điểm làm không tệ, tốt hơn nhiều so với những tiểu hài tử các ngươi" Lão tộc trưởng hận rèn sắc không thành thép nói.

"Học cái này quá chậm, tốt hơn hết là đi theo cha, đại thúc bọn hắn đi săn đi" một đứa bé thì thầm.

Mấy đứa bé khác cũng phụ họa theo gật đầu, lão tộc trưởng bỗng cảm thấy đau đầu thật sự không biết nên nói cái gì, quả nhiên là không thể để người ta bớt lo.

"Các ngươi cả đời này đều không muốn ra ngoài sao, nếu muốn chỉ dựa vào chút công phu mèo cào của các ngươi còn chưa ra khỏi đại hoang, liền bị di chủng tha mất".

"Tộc trưởng gia gia, bên ngoài đến cùng là có cái gì a, ngươi cũng không nói cho chúng ta biết, ai biết đâu được có chơi vui hay không nga" Thạch Mãnh phàn nàn nói.

Bọn họ đều biết ở trong Thạch thôn, trừ lão tộc trưởng đã đi ra ngoài, thì những người khác đều ở đây săn bắn qua nhiều thế hệ, cơ hồ là trạng thái ẩn thế, chuyện ở ngoại giới đều lạ lẫm và mới lạ đối với bọn hắn, tiểu hài từ làm sao có thể chịu được sự hiếu kỳ trong lòng.

Ngay cả cô cũng tò mò đối với đại hoang, còn có cổ quốc bên trong đại hoang động thiên phúc địa, hai năm qua nơi xa nhất cô đi chính là đến nơi của Liễu Thần, đại hoang đối với cô quá nguy hiểm rất dễ mất cái mạng nhỏ này.

Lão tộc trưởng cảm khái nói: "Ngoại giới rất lớn chính là đại hoang lân cận Thạch thôn chúng ta, mênh mông bao la vô ngần thành trì lãnh địa nhân tộc có đủ loại di chủng thuần huyết thần bí, sức mạnh hủy thiên diệt địa trong nháy mắt. Các ngươi cho rằng cha các ngươi rất lợi hại, có thể đi săn di chủng cường đại trở về, nhưng ở ngoại giới chỉ tương đương với một con kiến suy nhược, yếu ớt".

Trên mặt bạn nhỏ nhiều hơn một chút kính sợ, vốn là dự định lẻn ra ngoài nhưng sự khao khát đó không có tiêu tan.

"Các ngươi nhìn xem cốt văn tối tăm khó hiểu kỳ thực chỉ là cấp bậc nhập môn, thiên kiêu ngoại giới nhân tộc tu hành cốt văn càng là cường đại, bảo thuật thuần huyết hung thú rất tốt" Thạch Vân Phong nói.

"Tộc trưởng gia gia, sữa thú ngoại giới có dễ uống không?" Tiểu Bất Điểm liếm môi một cái đôi mắt sáng lên lấp lóe.

"Haha" Thạch Vân Phong nở nụ cười, sờ đầu Tiểu Bất Điểm: "Ta cũng không biết chuyện này a, chờ khi nào Tiểu Bất Điểm trở nên cường đại liền có thể tự mình đi tìm hiểu một chút".

"Đúng vậy, Tiểu Bất Điểm, ngươi lúc đó mang về cho chúng ta nếm thử một chút"

"Tốt nhất là sữa thú thuần huyết của hung thú, chưa ai trong chúng ta từng uống qua đâu"

"Hảo, a!" Tiểu Bất Điểm trịnh trọng gật đầu một cái.

Thật tình không biết hôm nay cam đoan sau này sẽ khiến cho nữ nhân mập mạp nào đó đuổi giết hắn vài chục tòa đỉnh núi. Cô cười cười lắc đầu mặc dù sữa thú uống rất tốt, nhưng bây giờ căn bản cô không uống cô đã cai sữa từ năm hơn hai tuổi, không giống như Thạch Hạo si mê sữa thú như vậy.

Nhìn xem xương thú trong tay cô rơi vào trầm tư, dường như chỉ có hung thú mới chứa bảo cốt trong thể nội có phù văn được khắc bên trên, mà bộ tộc nhân loại ngoại trừ Chí Tôn Cốt của Thạch Hạo, chưa từng nghe qua bảo cốt giết người thuyết pháp đến tột cùng bị giới hạn bởi quy tắc thiện địa, hay là nhân thể đặc thù.

Không nghĩ đến vấn đề này nữa, chờ sau này hỏi Liễu Thần một chút nàng xem như là Tế Linh tổ Tiên Cổ, biết đến những đồ vật có thể xưng là bảo khố.

"Hôm nay tới đây thôi, Phi Giao bọn hắn đã đi săn trở về, ngày mai tiếp tục học cốt văn bây giờ các ngươi cũng đúng tuổi học rồi" Thạch Vân Phong nhìn mười mấy thân ảnh xa xa, gần như tất cả đều có thu hoạch kéo một con dã thú trở về.

Bọn nhỏ reo hò một tiếng trực tiếp chạy đi, so với cốt văn khó hiểu này vẫn là đào tổ chim, mò cá dưới sông vui vẻ hơn, Thạch Vân Phong bất đắc dĩ nhìn cô và Tiểu Bất Điểm còn ở nơi này trong lòng có nhiều chút ít vui mừng.

"Hảo a, bọn nhỏ ngày mai chúng ta lại xem tiếp, bây giờ đi nghỉ ngơi đi".

-------

"Đinh, nhất diệp Già Thiên diệp gia nhập vào Group Chat"

"Đinh, chiếu cố mộ tổ tiên nhà ngươi gia nhập vào Group Chat"

"Đinh, Nhan Như Ngọc gia nhập vào Group Chat tự có trong sách"

"Đinh, Hồn Thác khuyên tiên chết gia nhập vào Group Chat".

Nằm trên giường cô bắt đầu ngẫu nhiên kéo người, kéo vào bốn người đều là người của thời đại kia Già Thiên, không có người của thời đại Thánh Khư gia nhập vào.

"Hít!"

"Hồn Thác Đại Thánh"

"Khá lắm, còn có nhân vật hung ác này gia nhập vào a".

Nhìn hai chữ Hồn Thác cô lúc này chính là không bình tĩnh, muốn nói rằng trong thời đại Già Thiên kia, Hồn Thác này chắc chắn là một sự tồn tại đáng sợ không thể bỏ sót, có thể so sánh ngang với Thân Công Báo.

Nhất diệp Già Thiên diệp hẳn là Diệp Thiên Đế - Diệp Phàm đi, chiếu cố mộ tổ tiên nhà ngươi loại thất đức mang biệt danh bốc khói này hẳn là Đoạn Đức, Nhan Như Ngọc tự có trong sách hẳn là hậu nhân Thanh Đế - Nhan Như Ngọc.

"Thạch Thiên Minh: Các vị đạo hữu đổi lại biệt danh đi, không cần cảnh giác cái gì".

"Diệp Phàm: Đây là Group Chat, dọa ta kém chút nữa đã mở chiếc Mercedes-Benz lao xuống mương, đây có phải là bàn tay vàng không?".

Diệp Phàm là người hiện đại Địa Cầu, đối với ngón tay vàng trong tiểu thuyết có chút hiểu biết, so với mấy người Đoạn Đức dễ dàng chấp nhận hơn. Bất quá hắn đây là một thế giới bình thường, hệ thống đến có lợi ích gì hơn nữa nó còn là một Group Chat.

"Diệp Phàm: Ta cũng không có linh khí khôi phục cái gì, là một thế giới rất bình thường Group Chat này có lợi ích gì a".

"Thạch Thiên Minh: Thế giới bình thường? Ngươi nghĩ đó là thế giới bình thường a?".

Đây hẳn là Diệp Hắc người còn chưa lên đường với Cửu Long kéo quan tài, vẫn còn ở trình độ của người bình thường về mặt tư tưởng.

Diệp Phàm dừng chiếc Mercedes-Benz ven đường, nhìn thấy cô nói trong lòng hắn đột nhiên hồi hộp một chút, không thể nào chẳng lẽ ở đây thật sự là một thế giới tu chân sao?.

"Diệp Phàm: Chủ nhóm, ngươi biết sự tình thế giới của ta?".

"Thạch Thiên Minh: Xem như thế đi, ngươi vừa mới tốt nghiệp hay là đã tốt nghiệp được nhiều năm?".

Cô không phải là một cây thần côn như những người nhận được Group Chat, át chủ bài chính là một sự hài hòa a. Mấy người khác đều đang quan sát, dù sao cũng không có cái gọi là tiểu thuyết liên qua đến Group Chat trong thế giới tu hành.

"Diệp Phàm: Vừa tốt nghiệp nửa năm, đang tìm việc làm".

"Thạch Thiên Minh: Ồ, vậy đại khái còn hơn hai năm nữa, ngươi sẽ bắt đầu một trải nghiệm ầm ầm dậy sóng"

"Thạch Thiên Minh: Thế giới của ngươi không bình thường, ta sẽ không tiết lộ quá nhiều hơn nữa cho ngươi biết toàn bộ tương lai, liệu ngươi có tiếp tục nghe theo lời ta nói không?".

"Diệp Phàm: im lặng ing....".

Diệp Phàm mỉm cười cũng không hỏi về tương lai của mình, tương lai có thể trở thành Diệp Thiên Đế tự nhiên có ý chí và quyết đoán.

"Diệp Phàm: Haha, chủ nhóm hiểu ta, tương lai của ta cũng không cần nói cho ta biết, bất quá những việc này ngươi nói cho ta biết là đủ rồi, đa tạ".

Trong nhà hắn vẫn còn có phụ mẫu, một khi bắt đầu hành trình không thể về được trong một thời gian dài, đó cũng là điều duy nhất hắn lo lắng. Hơn hai năm là đủ thời gian để hắn an bài tốt, ít nhất phải hồi báo bọn họ kiếm tiền cho bọn họ dùng nửa đời sau, còn có thể để bọn họ cố gắng một chút sinh một đứa bé, cũng không cần lo lắng sẽ cô độc.

"Thạch Thiên Minh: Không có việc gì, đến lúc đó gửi cho ta một chút điển tịch của Đạo gia là được, ta vừa vặn cần nó"

"Thạch Thiên Minh: Thế giới của ta qua nguy hiểm, ta phải có một chút thủ đoạn để bảo mệnh".

"Diệp Phàm: Haha, ta hiểu rồi, ta rất có hứng thú đối với cổ tịch, đến lúc đó sửa sang lại một chút gửi cho ngươi".

"Thạch Thiên Minh: Còn mấy người kia đâu? Đoạn Đức, Nhan Như Ngọc? Hồn Thác?".

"Đoạn Đức: Hắc hắc, xem ra chủ nhóm nhận ra bần đạo, bần đạo không cần biết tương lai ngươi nói cho bần đạo mộ của Đại Đế ở đâu là được, đến lúc đó chúng ta chia đôi".

Cô yên lặng mỉm cười, đào mộ là loại sự tình thiếu thông minh, nhìn toàn bộ ba bộ tam khúc nó khá bùng nổ, cũng rất hiếm thấy nổi danh nhất chỉ có Đoạn Đức.

"Nhan Như Ngọc: ....".

Giữa sơn phong xinh đẹp, vài tòa cung điện như ẩn như hiện, mây mù mờ mịt, có một nữ tử mỹ lệ bạch y đứng tại vách núi, xuất trần mà yên tĩnh, như thể cưỡi gió bay đi bất cứ lúc nào.

"Đoạn Đức? Có vẻ đó là tên nam nhân mập mạp nổi danh tiếng xấu" Nhan Như Ngọc lông mi dài rung động, môi đỏ hé mở khi nghe được mộ Đại Đế, tâm thần hơi hơi hoảng hốt một chút.

Cô có chút vui vẻ Nhan Như Ngọc bây giờ chắc là có chút hoảng, dù sao trong nhà nàng có một mộ Đại Đế, Nhan Như Ngọc này được miêu tả là một nữ tử hoàn mỹ, cũng không biết dáng vẻ như thế nào.

"Hồn Thác: Vị Đoạn Đức đạo hữu này, vạn sự hòa vi quý, trộm mộ là làm trái thiên lý".

"Đoạn Đức: Bần đạo không biết đào bao nhiêu cái còn cần ngươi khuyên?".

"Thạch Thiên Minh: Đoạn Đức, ta khuyên ngươi đừng nên chọc Hồn Thác này, ngươi này không tốt cẩn thận xui xẻo a".

"Đoạn Đức: Ngươi nói cái gì?".

Đoạn Đức trong lòng căng thẳng, theo ý của hắn vị chủ nhóm này có chút đồ vật.

"Cmn, Vô Lượng Thiên Tôn!".

Không đợi cô kịp trả lời, trận pháp mộ huyệt trong thông đạo đột nhiên sáng lên không báo trước, sát cơ kinh khủng hiện lên linh khí thiên địa điên cuồng hội tụ, chuyển hóa thành năng lượng cho trận pháp khiến mặt béo của Đoạn Đức trở nên xám ngắt, vội vàng thôi động phá phù trận hướng ra bên ngoài chạy.

Mộ huyệt này là một cái mộ cường giả Đại Thánh, bố trí trận pháp lực sát phạt tuyệt đối kinh người, không chết cũng phải mất lớp da a.

"Thạch Thiên Minh: Đoạn Đức? Ngươi vẫn ổn chứ? Khi ngươi nghe thấy câu 'vạn sự hòa vi quý' thì ngươi nên tìm chỗ trốn đi a".

"Đoạn Đức: Hô Hô Hô... hù chết bần đạo vô lượng mẹ nó Thiên Tôn, thiếu chút nữa thì bị mắc kẹt ở trong mộ huyệt rồi"

"Đoạn Đức: Cái Hồn Thác này có chút tà dị a, mới nói một câu bần đạo liền thất thủ hiếm thấy"

"Đoạn Đức: Mẹ nó đây chính là thần suy a".

"Hồn Thác: 'im lặng ing...' ".

Hồn Thác Đại Thánh không biết giải thích cái gì, bản thân hắn cũng nhận ra được cái miệng này của mình có chút tà dị.

Cái nhóm viên đầu tiên này mặc dù khác biệt phong cách, nhưng cô rất hài lòng nhất là Diệp Phàm, có thể nói là khí vận nhân vật chính thời đại Già Thiên thật kinh người, bảo trì quan hệ bằng hữu rất tốt ngẫu nhiên lợi dụng văn Đế kinh nơi đó, Cửu Bí các loại.

_________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com