Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

《chương 14: khảo hạch tân sinh (4)》

Dứt lời nàng liền phóng ra Võ hồn của mình.

Từ dưới chân nàng xuất hiện hai cái hồn hoàn màu vàng, hóa ra nàng cũng là một Đại Hồn Sư trên cấp hai mươi, thấy thế Trữ Đông Vũ khẽ gật gù.

Hai hồn hoàn của Tiêu Tiêu sau khi xuất hiện cũng không có biến hóa gì, trên đỉnh đầu nàng xuất hiện một quầng sáng màu đen xoay tròn, dần dần hóa thành hình một tiểu đỉnh ba chân dài đường kính chừng một thước. Đúng là Võ hồn của Tiêu tiêu, Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh.

Tinh Thần Cộng Hưởng của Trữ Đông Vũ cũng được phóng ra, Tiêu Tiêu nhìn hồn hoàn màu tím dưới chân cô bé mà giật mình, đệ nhất hồn hoàn đã là màu tím, đây là quái vật gì thế hả!

Giây lát sau đó, nàng lại kinh hãi trước tác dụng từ hồn kỹ của Trữ Đông Vũ. Lấy hai người họ làm trung tâm, mọi vật xung quanh phạm vi ba trăm thước đều xuất hiện rõ ràng trong đầu, hơn nữa, mọi thông tin đều tự động truyền vào đầu nàng, không cần phải làm gì cả.

Tiêu Tiêu chấn động nhìn chằm chằm Trữ Đông Vũ, còn Vương Đông bên kia đã muốn xuất chiêu rồi.

Nháy mắt, đôi cánh mỹ lệ xuất hiện sau lưng Vương Đông, khắp người hắn được một tầng ánh sáng màu xanh đậm bao phủ. Đôi cánh kia phát ra luồng ánh sáng rực rỡ tạo thành một chữ V thật lớn. Đồng thời, hai hồn hoàn, một vàng một tím cũng từ dưới chân hắn bay lên, Võ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp xuất hiện.

Hắn khẽ nhích người rồi vọt thẳng về trước, hồn lực không ngừng đổ vào hai cánh, tốc độ của hắn càng lúc càng tăng.
Đây cũng không phải hồn kỹ, chỉ là một trong những đặc tính vốn có của Quang Minh Thần Điệp thôi, bởi vậy có thể nói, Võ hồn này mạnh mẽ biết nhường nào.

Tích tắc sau Vương Đông đã đi được hai mươi thước, có thể nói rất gần hai người Trữ Đông Vũ rồi. Có thể tưởng tượng thế này, một Cường Công hệ Chiến Hồn Sư đối diện với hai hồn sư Khống Chế hệ không có khẳ năng cận chiến, kết quả thế nào? Không cần xem cũng rõ.

Cũng trong lúc này, một loạt các tin tức về Vương Đông không ngừng truyền về đại não của Tiêu Tiêu và Trữ Đông Vũ, nào là quỹ tích di chuyển, biến hóa của cơ thể, biến hóa của Võ hồn, thậm thí hồn lực trong cơ thể hắn đang vận chuyển như thế nào cũng có thể mơ hồ thấy được.

Tiêu Tiêu lúc này không chút bối rối, nàng thấy Vương Đông di chuyển thì cũng bắt đầu hành động.

Tay phải nàng chỉ về hướng Vương Đông, cái đỉnh trên đầu nàng lập tức rực sáng vọt thẳng đi, nó cũng chẳng bay về hướng Vương Đông mà là con đường hắn phải đi qua. Đồng dạng, nàng cũng chưa sử dụng đến hồn kỹ, đây là một trong những kỹ năng vốn có của Võ hồn kia.

Vương Đông lúc này hết sức khó chịu, cái thứ kia bay đến đúng nơi mà hắn phải vượt qua, rõ ràng là nhờ tinh thần dò xét của Trữ Đông Vũ, nếu không Tiêu Tiêu làm sao phán đoán chính xác đến vậy.
Lúc này hắn đành khẽ rút cánh bên trái vào rồi lách người định thay đổi phương hướng, nhưng không ngờ cái đỉnh màu đen kia nháy mắt cắt ngang, chắn trước mặt hắn.

Dự đoán tương lai.

Tiêu Tiêu theo bản năng quay sang nhìn Trữ Đông Vũ, nhờ tinh thần dò xét của cô bé mà nàng chẳng cần phải nhìn đến hành động của Vương Đông nữa, mọi chuyện từ phức tạp trở thành đơn giản một cách thần kỳ.

Vương Đông cố gắng bức phá, hai cánh không ngừng biến đổi, cũng tăng tốc lên vài lần, nhưng dưới tinh thần dò xét, những chuyện này Trữ Đông Vũ đều phát hiện được. Vương Đông cực kỳ bực bội, nhịn không được hét lên.

"Vương Thiên Vũ, tên chết tiệt kia, được rồi, không tránh được thì ta phá nó thôi."

Hắn vừa nói xong, hồn hoàn thứ nhất dưới chân hắn liền lóe sáng, hai mắt Trữ Đông Vũ cũng lập tức sáng ngời, thông qua tinh thần dò xét cô bé có thể cảm nhận được, hồn lực trong cơ thể Vương Đông đột nhiên bùng nổ như nước sôi cuộn trào, điên cuồng rót đôi cánh sau lưng. Đôi cánh kia bắt đầu không ngừng đại trương.

Đôi cánh sau lưng hắn lúc này đã hoàn toàn biến thành màu xanh thẳm, mà hoa văn màu vàng bên trên không ngừng khuếch tán ra ngoài, nháy mắt đã hình thành một vòng bảo hộ màu vàng cực kỳ chói mắt.

Sắc mặt Tiêu Tiêu khẽ biến, cô bé thông qua Tinh Thần Cộng Hưởng của Trữ Đông Vũ cũng cảm nhận được biến hóa của Vương Đông.

Vương Đông giơ hai tay lên nắm lấy phần đầu của hai cánh, rồi đột nhiên, phần trước của đôi cánh tách ra hòa cùng hoa văn ánh kim hóa thành hai thanh trát đao, cả người hắn bật lên cao, hai tay vung đao bổ về phía Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh. Đây cũng giống như hắn từng nói, mềm mại cũng có thể hóa thành cứng rắn được.

Nhưng, tiếc là hắn đã quá coi thường sự phối hợp của Tiêu Tiêu và Trữ Đông Vũ. Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh không hề ở yên đấy đợi đòn tấn công của hắn mà nhanh chóng lui trở về hai thước, sau đó đợi hắn xuất chiêu rồi lập tức đánh thẳng vào đôi cánh của hắn.

Một tiếng "Rầm" thật lớn vang lên, cả người Vương Đông bị đánh bay về sau hơn mười thước, còn Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh vẫn yên ổn đứng trong không trung.

Vương Đông thật sự không thể hiểu nổi, thực lực của hắn rõ ràng hơn xa hai người kia, cớ gì mà không có chút biện pháp tấn công trúng họ? Cũng tại phạm vi dò xét của Vương Thiên Vũ quá lớn, nếu không hắn đã bay ra khỏi phạm vi đó rồi dùng hồn kỹ tấn công từ xa rồi. Nhưng mà cái khoảng cách ba trăm thước kia cũng quá nghịch thiên rồi đó, Đại hồn sư nào mà có thể công kích được với khoảng cách đó kia chứ.

"A! Vương Thiên Vũ, chiêu này của ngươi cũng quá gian lận rồi, làm sao mà ta tấn công được chứ."

Trữ Đông Vũ nhún vai "Nếu không thì ngươi chịu thua là được rồi, không cần miễn cưỡng."

Vương Đông làm sao mà cúi đầu nhận thua cho được, hắn ương bướng nói: "Công kích từ xa của ta dù sao cũng có thể công kích trên phạm vi lớn, các ngươi có phát hiện cũng vô dụng."

Tiêu Tiêu cười nói: "Vương Đông, ngươi đừng có đắc ý. Đừng quên, ta còn chưa sử dụng hồn kỹ nữa. Ngươi có biết hồn kỹ của Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh là gì không? Ta nói thẳng luôn, một chọi một ngươi chưa chắc là đối thủ của ta nữa. Cho dù cái công kích của ngươi mạnh đến chừng nào hai người chúng ta cũng dư sức tránh né. Ngươi xem đây."

Cô bé vừa nói vừa giơ tay chỉ một cái về phía Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh, nhất thời, cái đỉnh kia khẽ run run, ngay sau đó chia ra làm ba mảnh rồi nháy mắt bay về phía trên đầu hai người, ba mảnh phân biệt ba hướng khác nhau, hồn hoàn thứ nhất của Tiêu Tiêu cũng sáng lên.

Lúc này, sắc mặt của Vương Đông lẫn Trữ Đông Vũ đều biến đổi. Võ hồn kia thật cường đại, Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh tách ra làm ba cũng chỉ là một kỹ năng của nó, sau khi tách ra còn một ít dao động năng lượng, đấy mới chân chính là thứ có tác dụng công kích. Trữ Đông Vũ nhờ tinh thần dò xét lập tức cảm nhận được sự khủng bố của nó.

Vẻ mặt Vương Đông nháy mắt liền khôi phục bình thường.

"Thôi, hai người các ngươi liên thủ đúng là ta không đánh lại. Bất quá, Tiêu Tiêu, một chọi một, ngươi chắc chắn không phải là đối thủ của ta. Nhưng, xét trường hợp những người có tu vi ngang bằng nhau, ai được Vương Thiên Vũ phụ trợ thì người đó thắng chắc, cái kỹ năng kia hoàn toàn không chừa cho người ta chút đường sống. Trừ phi có tu vi cao hơn gấp nhiều lần, trực tiếp nghiền nát nó mới được."

Tiêu Tiêu tuy rằng nghe Vương Đông nói mình không phải đối thủ của hắn có chút không phục, nhưng hai câu sau, cô bé hoàn toàn đồng ý, gật đầu nói:

"Ừ. Nếu có lớp trưởng phụ trợ thì mọi hành động của chúng ta dễ dàng hơn nhiều. Lớp trưởng, kỹ năng này của ngươi thật cường đại a! Được phối hợp chiến đấu với ngươi rất là thoải mái. Thật ra ta rất tò mò, ngươi làm sao có thể thu hoạch đệ nhất hồn hoàn là thiên niên hồn hoàn được thế, cơ thể của ngươi thật sự chịu nổi sao?"

Tiêu Tiêu biết Trữ Đông Vũ còn nhỏ hơn cô bé ba tuổi, vậy mà lại có thể chịu đựng được lực lượng của thiên niên hồn thú, trong lòng không khỏi cảm thấy rất sùng bái.

Trữ Đông Vũ không chút lúng túng đáp: "Cái này là một bí mật trong huyết mạch của ta, không tiện tiết lộ."

Tiêu Tiêu nghe thế cũng thoải mái nói: "Không sao, ta hiểu, ai cũng có một vài bí mật mà."

Trữ Đông Vũ chìa tay phải về hướng Tiêu Tiêu, Tiêu Tiêu cười cười, cũng đặt tay phải của mình lên trên, Vương Đông đi tới, cũng đặt lên tay phải của cô bé.

Trữ Đông Vũ nói: "Từ giờ trở đi, chúng là đồng đội của nhau. Lần sát hạch này, chúng ta phải đạt quán quân."

"Phải đạt quán quân!"

Ba người đồng thanh hô to một tiếng, mối quan hệ của cả ba bất tri bất giác tiến thêm một bước, lúc này người vui vẻ nhất chính là Tiêu Tiêu, cuối cùng cô bé cũng được hai người bạn của mình thừa nhận. Có thể nói, trong giới hồn sư, có thực lực thì lúc nào cũng dễ dàng nói chuyện hơn.

Khu vực sát hạch của Sử Lai Khắc học viện nằm ở phía bên trái của hệ Võ Hồn, tiếp giáp với Đấu Hồn Khu. Khu vực này so với Đấu Hồn Khu thì lớn hơn nhiều, đối với các đệ tử ngoại viện, nơi này là nơi vui chơi của các thiên tài và cũng là ác mộng của những đệ tử yếu kém. Hàng năm tại đây có không ít đệ tử bị loại bỏ vì không thể thông qua sát hạch.

Sát Hạch Khu có dạng hình quả trứng, không giống như Đấu Hồn Khu có dạng như sân vận động, bên trong hoàn toàn là một mảnh đất trống. Bên ngoài có dãy tường thành thấp bao vây, bên trong được phân ra thành nhiều khu vực, những vách ngăn này có thể di chuyển nên bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi diện tích của từng khu.

Từ trước đến nay, sát hạch tân sinh bao giờ cũng là cuộc sát hạch có nhiều khu vực nhất, bởi vì số lượng tân sinh không chỉ nhiều mà đa số khoảng cách công kích của bọn họ đều có hạn, lúc kiểm tra cũng không cần diện tích quá lớn.

Cả khu sát hạch diện tích chừng hai vạn thước vuông, lúc này nó đã bị chia thành năm mươi khu vực, mỗi khu vực chừng bốn trăm thước vuông được phia làm hai bên. Đối với những học viên chỉ có một hai hồn hoàn, thế này đã đủ rồi.

Buổi sáng thì chia tổ, buổi chiều sát hạch chính thức bắt đầu, nói đúng ra thì cũng chưa hẳn là chính thức bắt đầu, hiện giờ tập trung ở đây chỉ để các học sinh thích ứng một chút. Mỗi khu vực đều có một lão sư phụ trách, các tổ bắt đầu rút thăm bắt cặp, mọi thứ đều phải đảm bảo không để hai tổ cùng lớp chiến đấu với nhau.

Trừ lớp Tân Sinh - Nhất Ban có hai mươi tổ, các lớp còn lại đều trên ba mươi tổ, vì bình thường trừ phi có đệ tử thật yếu kém nếu không hiếm lắm mới có người bị khai trừ, các lão sư đều cố gắng cho bọn họ một cơ hội tham gia kỳ sát hạch này.

Tổng kết lại đợt sát hạch có đúng 310 tổ, cũng chính là 930 người, cuối đợt sát hạch chỉ giữ lại 150 tổ, 450 học viên này mới chính thức là đệ tử năm nhất của học viện Sử Lai Khắc, tất cả những người còn lại đều bị khai trừ. (Mới đầu vào thôi mà đào thải hơn 50% rồi, khủng thiệt)

Học tập ở học viện Sử Lai Trắc chính là một quá trình chiến đấu kịch liệt và đầy tàn khốc, nhưng cũng nhờ thế, tiềm lực của mỗi học viên đều được bộc lộ dưới sự cố gắng không ngừng của họ, do đó, uy danh của học viện suốt vạn năm qua không chỉ luôn được duy trì và còn ngày càng phát triển.

Trong năm mươi khu vực tiến hành khảo hạch tân sinh, mỗi khu vực có sáu hoặc bảy tổ, mỗi tổ luân phiên đấu với nhau, sau đó lại chia lại một lần nữa, đủ mười lần đấu thì thôi.

Ba người Trữ Đông Vũ được phân đến khu vực 33, cả ba ăn cơm trưa xong rồi về ký túc xá minh tưởng một lúc mới đi tìm khu vực của mình, mỗi khu vực đều có kí hiệu riêng nên ba người bọn họ rất dễ ràng tìm được.

Lúc này tất cả các đệ tử lớp khác đã đến đông đủ, nhìn quanh ai ai cũng đầy vẻ hồi hộp, dù sao ở đây chỉ toàn những đứa trẻ mười một mười hai tuổi, mọi thứ với chúng đều vẫn rất đơn thuần. Sau cuộc sát hạch này, rất có thể chỉ có một nửa số người ở đây có thể ở lại, đối mặt với một cuộc chiến liên quan đến tương lai của bọn chúng, làm sao bọn chúng không lộ ra địch ý cho được.

"Tất cả các học viên tân sinh chú ý, tất cả các học viên tân sinh chú ý, còn mười phút nữa là bắt đầu sát hạch, đề nghị tất cả tập trung đến Sát Hạch Khu, đến trễ xem như bỏ cuộc."

Một giọng nói vang lên trên loa phát thanh, thanh âm này truyền khắp ngõ ngách của ngoại viện, vẻ mặt các đệ tử tân sinh lập tức trở nên nghiêm túc, sắp bắt đầu sát hạch, ai dám nói không lo lắng chứ?

Trữ Đông Vũ sờ lên Huyền Thiết Giới Chỉ trên tay, sát hạch không cho phép dùng Hồn Đạo Khí nhưng mà vũ khí thì có thể, bởi vì Hồn sư rất hạn chế trong việc sử dụng vũ khí, còn hồn đạo khí thì ngoại lệ. Nhưng mà, Trữ Đông Vũ đã có hai năm kinh nghiệm sử dụng vũ khí rồi, làm sao làm khó được cô bé chứ. Cây đao nhỏ lúc trước bị Băng Bích Đế Hoàng Hạt làm gãy đã được mang đi tu sửa lại, tuy là hơi đắt một chút, nhưng mà rất đáng tiền. Ám Nguyệt Đao sau khi được rèn lại thì không khác gì hàng mới cả, một phần là nhờ bản thân nó được chế tác từ một loại nguyên liệu quá cao cấp, đến cả những thợ rèn đầy kinh nghiệm cũng không khỏi trầm trồ.

Vương Đông khoát vai Trữ Đông Vũ, nghiên người sang nói nhỏ: "Bình tĩnh, thả lỏng đi, chuyện nhỏ thôi mà."

Lúc này Tiêu Tiêu cũng không mở miệng mắng Vương Đông kiêu ngạo nữa mà khẽ gật đầu với Trữ Đông Vũ. Sau lần luận bàn ban nãy, mặc dù Vương Đông chưa bộc lộ hết thực lực nhưng câu nói cuối cùng của hắn hết sức tự tin, nên nàng biết, tu vi của hắn tuyệt đối không dưới mình, hơn nữa còn có lớp trưởng quái vật chống lưng, nhìn khắp đệ tử tân sinh, còn ai có thể là đối thủ của bọn họ.

Trữ Đông Vũ nhỏ giọng nói: "Ta rất có hứng thú với phần thưởng đặc biệt của quán quân, còn cả phần thưởng phụ của Chu lão sư nữa, cho nên chúng ta nhất định phải giành được nó."

Vương Đông cười khẽ "Được, như ngươi mong muốn."

Sát hạch tân sinh rất quan trọng, nên việc thông báo trên loa phóng thanh cũng là cho có thôi, tất cả đệ tử đã sớm tập trung đầy đủ tại khu vực của mình rồi.

Lúc này, một lão sư tầm bốn mươi tuổi bước vào khu vực 33, tướng mạo của người này hết sức bình thường, trên người cũng không tỏa ra khí thế kinh người nữa, trên mặt lúc nào cũng có nụ cười, có vẻ rất thân thiện, so với Chu Y, có thể nói là một trời một vực. Người này lướt mắt đếm số lượng đệ tử rồi mỉm cười gật đầu nói:

"Tốt lắm, ở đây có tổng cộng 6 tổ, tất cả đã đến đông đủ vậy thì để ta giới thiệu trước, ta tên Vương Ngôn, là lão sư sẽ trông coi sát hạch ở khu vực 33 trong hai ngày tới."

"Chào Vương lão sư."

Các học viên vội vàng khom người thi lễ với hắn.

Vương Ngôn cười cười nói.

"Không cần như thế, từ trước tới nay phong cách dạy của ta luôn coi các học viên như bằng hữu của mình, từ giờ đến khi chấm dứt sát hạch, các ngươi đều là tiểu bằng hữu của ta. Cho nên, ta không hy vọng thấy bất cứ ai bị đả thương. Sát hạch này tuy quyết định các ngươi có thể ở lại hay không nhưng ta nhắc lại một lần nữa, đây là sát hạch, tuyệt đối không được giết người, thậm chí đánh tàn tật cũng không. Nếu không ta chỉ có thể mời người đó ra khỏi đây và báo cáo chuyện ấy lên học viện."

Vị lão sư này không nói rõ nếu phạm phải lỗi này sẽ bị trừng phạt gì, nhưng những đệ tử bên dưới đều là người thông minh, lập tức hiểu rõ ý hắn rồi gật gật đầu.

Vương Ngôn mỉm cười nói.

"Vậy thì giờ chúng ta bắt đầu thôi. Bắt đầu sớm kết thúc sớm, còn trẻ tuổi thì luôn sốt sắng a."

Vừa nói hắn vừa mở một sấp văn kiện, nhìn nhìn một chút rồi ngẩng đầu lên nói:

"Vòng thứ nhất, trận đầu tiên, Tân Sinh - Nhất Ban: Vương Thiên Vũ, Vương Đông, Tiêu Tiêu. Tân Sinh - Tam Ban: Âu Dương Tuấn Dật, Trần Tuấn Phong, Triệu Hạo Thần. Các ngươi vào sân đấu đi, mỗi tổ một bên. Khi nào ta hô bắt đầu thì các ngươi có thể phóng xuất Võ hồn. Vào đi."

Ở khu vực 33 này có 6 tổ, vậy thì sẽ có 3 trận đấu, nhưng bọn hắn không ngờ ba người họ lại là người mở màn, cả ba liếc mắt nhìn nhau một cái rồi tiến vào sân, đi về phía Tây Bắc.

Ba người đứng ba nơi nhưng không phải tùy tiện, Vương Đông đứng trước, kế đến là Tiêu Tiêu, Trữ Đông Vũ đứng sau cùng. Còn bên kia, dĩ nhiên phải chọn góc còn lại là phía Đông Nam rồi.

Ba học viên của lớp Tân Sinh - Tam Ban này đều là nam sinh, diện mạo cũng không tệ, dáng người cao lớn, đặc biệt là Âu Dương Tuấn Dật, tuy nếu so với Vương Đông còn nhiều chênh lệch nhưng hắn lại cường tráng hơn nhiều. Trần Tuấn Phong bên cạnh, người cũng không thấp nhưng gầy gò ốm yếu, phía sau cùng là Trần Hạo Thần mập mạp, cái bụng tròn vo, nụ cười phúc hậu.

Thấy hai bên đã chuẩn bị xong, Vương Ngôn lão sư gật đầu nói: "Sát hạch - Bắt đầu."

Hai bên nháy mắt phóng xuất ra Võ hồn của mình, Tiêu Tiêu phóng ra Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh, nhưng nàng không có ý định công kích hay gì cả, mà là thi triển Đỉnh quay xung quanh Trữ Đông Vũ, quấy lên một tầng khói bụi.

Còn Vương Đông thì trực tiếp hơn, hắn bật người bay lên không trung, đôi cánh màu lam ánh kim sau lưng rực rỡ chói sáng, bất luận là đối thủ hay lão sư phụ trách giám sát trận đấu đều giật mình, lắp bắp kinh hãi. Hắn chính là cố tình làm như thế để thu hút sự chú ý vào mình, còn Trữ Đông Vũ ở phía sau sẽ thi triển Tinh Thần Cộng Hưởng.

Ba đối thủ của bọn họ cũng không chịu thua kém, Võ hồn đều đã sẵn sàng...

【 ----- hết chương 14 ----- 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com