Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 57: Gậy ông đập lưng ông


Buổi tiệc sang trọng bắt đầu trong không khí ấm cúng và náo nhiệt. Người chủ trì bước lên sân khấu, phát biểu vài lời chào mừng, sau đó mời nhân vật chính của đêm - Thời tiểu thư - lên cắt bánh kem. Tiếng vỗ tay vang lên, ánh đèn lấp lánh chiếu xuống chiếc bánh kem nhiều tầng lộng lẫy. Mọi người quây quần bên những chiếc bàn dài, cùng nhau thưởng thức rượu và trò chuyện vui vẻ.

Bạch Dương, với vẻ mặt hơi bối rối, kéo tay Lãnh Thanh Hàn ra khỏi bàn tiệc. "Đi vệ sinh một chút," nàng nói nhỏ, nhưng ánh mắt lại lấp lánh sự tò mò. Lãnh Thanh Hàn gật đầu, đi theo Bạch Dương về phía nhà vệ sinh.

Nhưng khi cả hai vừa tiến tới cửa nhà vệ sinh, một cảnh tượng làm họ dừng chân đột ngột.

Bạch Dương và Lãnh Thanh Hàn nhìn nhau, đều thấy nghi ngờ.

"Liễu Vân Nguyệt vào nhà vệ sinh nữ thì đúng rồi, nhưng Thương Dạ là nam nhân, sao lại vào đây?" Lãnh Thanh Hàn thì thầm.

Bạch Dương nhíu mày, "Chẳng lẽ hắn là biến thái? Hay là có chuyện gì khác?"

Không thể kiềm chế sự tò mò, hai người quyết định sử dụng ẩn thân phù để theo dõi xem chuyện gì đang xảy ra. Họ nhẹ nhàng bước vào nhà vệ sinh, nhưng ngay lập tức, cảnh tượng trước mắt khiến họ choáng váng. Liễu Vân Nguyệt đang tựa lưng vào tường, váy của cô bị kéo lên, quần lót đã bị lột xuống. Thương Dạ, với chiếc quần tây sang trọng của mình, cũng đã kéo quần xuống, để lộ cặp mông trắng trẻo. Tiếng động phạch phạch cùng những âm thanh ái muội vang lên trong không gian nhỏ hẹp.

Bạch Dương và Lãnh Thanh Hàn lập tức che mắt lại, mặt đỏ bừng vì xấu hổ.

"Trời ơi! Hai người này sao không đi tìm khách sạn hay về nhà mà lại làm chuyện này ở đây?" Bạch Dương thì thầm, giọng đầy kinh ngạc.

Lãnh Thanh Hàn lắc đầu, "Thôi, chúng ta đi thôi. Đừng để họ phát hiện." Hai người lặng lẽ rút lui, nhanh chóng rời khỏi khu vực đó để không làm phiền thêm.

Một lúc sau, bên trong nhà vệ sinh, cả Thương Dạ và Liễu Vân Nguyệt đã chỉnh lại trang phục. Thương Dạ vuốt lại tóc, rồi bước ra trước, Liễu Vân Nguyệt cũng chỉ kịp chỉnh lại váy, cẩn thận nhìn xung quanh rồi vội vã ra ngoài. Không ai trong số họ hay biết rằng có người đã chứng kiến cảnh tượng trong nhà vệ sinh vừa rồi.

Bên ngoài, Trịnh Hoằng, chủ tịch của tập đoàn Trịnh Thị, đang ngồi một mình trong một góc, ánh mắt lén lút quan sát Hồ San San. Hắn ta đã có một ý đồ không nhỏ đối với nàng. Tuy nhiên, chuyện này không phải là điều mới mẻ đối với Thương Dạ. Hắn đã biết Trịnh Hoằng có những động thái này từ lâu, nhưng cũng chỉ âm thầm theo dõi.

Trịnh Hoằng lúc này đang trầm tư. Dù hắn biết Hồ San San có thể không dễ dàng bị lôi kéo, nhưng hắn vẫn không thể không mơ tưởng. Hồ San San không chỉ là một phụ nữ xinh đẹp mà còn là một con bài quan trọng trong thế giới kinh doanh, đặc biệt là liên quan đến tập đoàn Thiên Hồ, nơi mà bất kỳ ai cũng phải dè chừng. Mà hắn, dù giàu có, lại không có sự hậu thuẫn lớn như vậy từ người thân.

Hắn cân nhắc một kế hoạch mạo hiểm.

"Nếu như Thương Dạ hợp tác với mình, thì có thể tạo nên bước đột phá lớn trong việc lật đổ Hồ San San. Nhưng nếu thất bại, hắn sẽ phải trả giá đắt. Thậm chí cả tập đoàn Trịnh Thị cũng sẽ rơi vào tay kẻ khác, nhưng... Chẳng lẽ mình lại bỏ qua cơ hội này?"

Thương Dạ, trong thâm tâm, cũng không thiếu những kế hoạch riêng. Mặc dù hắn không thể làm gì trực tiếp với Hồ San San – người có thế lực rất lớn và sự bảo vệ nghiêm ngặt từ gia đình, nhưng hắn cũng không ngại ngầm đẩy tay, miễn là có thể thu lợi.

Trịnh Hoằng không hề biết rằng trong bóng tối, những mối quan hệ phức tạp đã được dệt lên từ lâu. Hắn đã tiếp cận một nhóm hắc bang, vốn là những người do Thương Dạ đứng đầu. Hắn mua được một loại dược phẩm mạnh mẽ, được coi là “xuân dược” có khả năng ảnh hưởng đến tinh thần và hành vi con người. Hắn nghĩ rằng với thứ này, chỉ cần "gạo nấu thành cơm", và truyền thông sẽ là công cụ hoàn hảo để ép buộc Hồ San San phải nhượng bộ.

Dù vậy, Trịnh Hoằng không biết rằng kế hoạch của mình đang bị theo dõi. Thương Dạ đã tính toán kỹ lưỡng và có những phương án dự phòng. Dù Trịnh Hoằng có thành công hay không, hắn vẫn có thể thu lợi từ tình huống này, nhưng không dễ dàng để một người như Trịnh Hoằng có thể đè bẹp Hồ San San, một người có thế lực đáng nể trong giới thượng lưu.

Trịnh Hoằng đã tính toán rất kỹ. Ly rượu của Hồ San San bên trong có pha một loại xuân dược mạnh mẽ, được nghiên cứu chế tạo bởi Thương Long Bang. Đây là một loại dược phẩm đặc biệt, hắn đã dùng nó trong vài lần trước để thử nghiệm và thấy hiệu quả rõ rệt. Lần này, hắn không chỉ muốn đạt được mục đích mà còn muốn xem tác dụng của loại thuốc này ra sao, để sau này có thể sử dụng cho những mục tiêu khác.

Ngoài ra, Trịnh Hoằng cũng không quên bỏ thêm vào ly của Bạch Dương. Hắn đoán rằng trong một buổi tiệc đông đúc như thế này, chẳng may hai người có uống nhầm ly, hắn kế hoạch vẫn không bị phá sản.

Hồ San San uống một cách tự nhiên, không chút nghi ngờ, vì nàng vốn là yêu, dược phẩm này không có tác dụng gì đối với nàng. Nhưng không may, Bạch Dương đã uống phải ly rượu này. Nàng cảm thấy trong người có sự xao động nhẹ, nhưng không đến mức nào. Có thể là vì nàng không phải người thường, hoặc cơ thể nàng đã quen với những năng lượng khác nhau.

Hồ San San, nhận ra tình hình có chút khác thường, bèn tìm cớ đưa Bạch Dương rời đi. Trịnh Hoằng nhìn thấy, cảm thấy chắc chắn là do tác dụng của dược phẩm đang phát huy, hắn bắt đầu không thể kiềm chế được nữa. Hắn liếc mắt ra hiệu cho một người phục vụ gần đó, ra lệnh lặng lẽ theo dõi hai người, đợi họ vào phòng rồi tách Bạch Dương và Hồ San San ra. Mục tiêu của hắn là một "kinh hỉ" bất ngờ dành cho cô bạn gái của Hồ San San.

Lãnh Thanh Hàn, với trực giác sắc bén của một Thiên sư, cảm nhận được sự bất thường. Từ lúc đầu, nàng đã có cảm giác có ánh mắt nào đó đang dõi theo Hồ San San và Bạch Dương. Nàng không khỏi cảm thấy lạ lùng, và khi nàng chú ý đến một nam nhân đang nhìn về phía họ với ánh mắt kỳ quái, một cảm giác nguy hiểm bỗng trỗi dậy trong nàng. Với gia thế và nghề nghiệp của mình, Lãnh Thanh Hàn có thể dễ dàng nhận ra rằng người này mang trong mình năng lượng xấu và tướng mạo của kẻ xảo trá, có ý đồ không tốt.

Khi Trịnh Hoằng rời đi, Lãnh Thanh Hàn quyết định đi theo. Hồ San San, sau khi đưa Bạch Dương về phòng, cũng cảm thấy có người đang đi theo sau. Nàng cảnh giác, vội vàng ôm lấy Bạch Dương và nhẹ nhàng ra hiệu, “Suỵt,” rồi dùng pháp lực mê choáng người phục vụ, không kịp phản ứng. Nàng lập tức biến người phục vụ đó thành chính mình, rồi nhanh chóng đặt hắn lên giường.

Hồ San San đưa Bạch Dương ra khỏi phòng, di chuyển tới một căn phòng khác. Trong khi đó, Lãnh Thanh Hàn vẫn bám sát phía sau Trịnh Hoằng, thấy hắn đi vào phòng đầu tiên và không lâu sau, có một vài nam nhân lạ mặt tiến vào phòng kế bên. Cảm thấy tình huống càng thêm kỳ lạ, Lãnh Thanh Hàn liền hành động.

Với năng lực của mình, nàng sử dụng ảo giác phù, khéo léo dẫn dắt những người lạ mặt đó vào căn phòng mà Trịnh Hoằng vừa tiến vào. Lãnh Thanh Hàn không muốn để bất kỳ dấu vết nào bị bỏ qua, và nàng cũng muốn xem đối phương sẽ làm gì tiếp theo. Mọi chuyện bắt đầu chuyển hướng theo một cách mà cả Trịnh Hoằng và những người khác không thể ngờ đến.

Để tránh sự chú ý từ những người khác, Hồ San San nhanh chóng đưa Bạch Dương vào một căn phòng bình thường, không có gì nổi bật. Khi cửa đóng lại, không gian trong phòng trở nên yên tĩnh lạ thường, chỉ còn tiếng nước từ trong phòng tắm vọng ra. Bạch Dương cảm nhận được một làn sóng khô nóng trong người, có thể là do tác dụng của rượu và dược phẩm trước đó, nhưng nàng không dám nhìn vào phòng tắm, cảm giác như có điều gì đó không ổn.

Chỉ một lúc sau, Hồ San San bước ra từ phòng tắm, trên người chỉ quấn duy nhất một chiếc khăn tắm. Bạch Dương không thể không chú ý đến đôi chân thon dài trắng trẻo của nàng, ánh mắt vô tình lướt qua những đường cong tinh tế. Mặt Bạch Dương đỏ bừng, và trong cơ thể nàng một cảm giác nóng rạo rực dâng lên, nhưng nàng cố gắng kìm nén, không dám nhìn thêm.

"Em tắm đi. Chị đã chuẩn bị đồ ngủ cho em rồi." Hồ San San nói nhẹ nhàng, ánh mắt đầy ý cười, nhưng lại khó đoán.

Bạch Dương vội vã cúi đầu, chạy nhanh vào phòng tắm như một phản xạ tự nhiên, gương mặt vẫn đỏ bừng. Nàng tắm vội vàng, để nước lạnh xoa dịu cơ thể nóng bức. Sau khi tắm xong, nàng khoác lên người bộ đồ ngủ mà Hồ San San chuẩn bị sẵn. Cảm giác mát mẻ của bộ đồ như xua đi phần nào sự căng thẳng trong người.

Khi bước ra, nàng thấy Hồ San San đã sắp xếp chăn gối ngay ngắn trên giường, ánh đèn vàng ấm áp phủ lên không gian. Cảnh tượng ấy, tuy đơn giản, nhưng lại có chút gì đó đầy lôi cuốn.

Hồ San San quay lại, ánh mắt không rời Bạch Dương, nụ cười ẩn chứa một sự kiên nhẫn, "Lại đây." Cô ấy nhẹ nhàng nói, đôi mắt như muốn thách thức nàng, "Chẳng lẽ em muốn nằm dưới đất?"

Bạch Dương có chút do dự, nhưng rồi nàng ngập ngừng bước lại gần giường, không dám nhìn vào đôi mắt của Hồ San San. Lúc này, Hồ San San đã kéo chăn lên, nhẹ nhàng vỗ về chỗ bên cạnh. Bạch Dương đành phải leo lên giường, nhắm mắt lại, cố gắng hít thở đều đặn để trấn tĩnh tâm trạng.

Vừa nằm xuống, một cánh tay của Hồ San San vươn ra, vòng qua người nàng, ôm lấy thân thể nhỏ nhắn của Bạch Dương. Cảm giác thân thể ấm áp ấy khiến Bạch Dương không thể kìm nén được, cả người nàng cứng lại, không dám động đậy. Nhưng khi nghe thấy tiếng thở đều đều của Hồ San San bên cạnh, nàng không thể không cảm nhận được sự an yên lạ kỳ, dù trong lòng vẫn còn một chút lo lắng khó nói.

"Ngủ đi," Hồ San San thì thầm, giọng nói êm dịu như gió, nhưng lại có sức hút khó cưỡng lại.

Bạch Dương không dám mở mắt, chỉ có thể cảm nhận hơi ấm từ cơ thể Hồ San San đang bao phủ mình. Cả không gian tĩnh lặng, như thể thời gian cũng ngừng lại trong khoảnh khắc này.

....

Sáng hôm sau, trong căn phòng của Trịnh Hoằng, một tiếng thét vang lên khiến mọi người xung quanh giật mình. Nhân viên và quản lý của tàu vội vã chạy vào, nhưng cảnh tượng họ chứng kiến khiến họ không khỏi sững sờ. Các vị khách của bữa tiệc đêm qua, những người chưa rời khỏi tàu, cũng nhanh chóng tụ tập lại xem sự việc.

Trong phòng, một nam nhân nằm bất động trên giường, thân thể đầy vết thương, máu tươi vương vãi trên tấm ga giường trắng, như một dấu hiệu cho một đêm hoang dại và đầy bạo lực. Đặc biệt, trên giường, người phục vụ trước đó đã bị Hồ San San biến thành chính nàng cũng đã trở lại hình dáng ban đầu. Cảnh tượng này khiến không khí trong phòng nặng nề đến mức khó thở.

Trịnh Hoằng, khi bước vào, đầu tiên không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ánh mắt hắn gặp ngay Hồ San San, người đang nằm trên giường, không chút e dè. Hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị lôi kéo vào trò chơi mà chính hắn không thể ngờ tới.

Nhưng điều đáng nói là một vài tên nam nhân khác, những người trước đó không thể tránh khỏi sự cuốn hút của ảo giác mà Lãnh Thanh Hàn tạo ra, cũng đã bị lôi cuốn vào cuộc vui ấy. Họ tham gia vào những cảnh tượng hỗn loạn không thể tưởng tượng nổi, khiến không ai có thể đoán trước được hậu quả.

Ngay sau đó, tin tức về sự kiện kỳ lạ này đã nhanh chóng lan truyền trên mạng xã hội Kiwi, khiến dư luận xôn xao. Một thông tin gây sốc được đăng tải: "Chủ tịch tập đoàn Thịnh thị, Trịnh Hoằng, bị lôi vào một cuộc loạn đả trong tiệc sinh nhật của Thời tiểu thư. Mấy nam nhân đè lên hắn một cách bạo lực, không ngừng giam giữ trong chính phòng của mình."

Các bình luận trên mạng xã hội nhanh chóng bùng nổ với hàng loạt phản ứng tiêu cực:

"Chơi còn rất hoang dã sao."

"Trịnh Hoằng... Không ngờ lại là gay. Đúng là là không thể trông mặt mà bắt hình dong."

"Tiệc sinh nhật của người ta mà lại biến thành màn hoang lạc như vậy, không biết xấu hổ sao?"

Dư luận bắt đầu xoay quanh vụ việc này, và từ đó Trịnh Hoằng trở thành chủ đề chính của những cuộc bàn tán. Sự việc này không chỉ phá hủy hình ảnh của hắn mà còn khiến cả tập đoàn Trịnh thị bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Rốt cuộc, chẳng ai biết rằng tất cả chỉ là một phần trong một âm mưu sâu xa hơn, nơi những bí mật đen tối và những mưu đồ đen tối được vén màn từng chút một.
















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com