Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12

Mọi thứ có lẽ sẽ không có gì khi con người ta đã chịu đựng không nổi, Yeri tức tối, đã một tuần cô tránh mặt em rồi, đã thế lại còn chuyển phòng ở cùng Wendy nữa, hôm nay em quyết phải nói chuyện cho ra lẽ.

Seulgi sáng dậy thật sớm đến phòng tập, thấy con ngươi bên kia giường vẫn còn cuộn tròn trong chăn thì nhón chân nhẹ nhàng đi vào nhà vệ sinh. Sau khi thay đồ xong xuôi, cô lẻn qua phòng cũ của mình tức là nơi cô trước đó ở chung với Yeri, vẫn tấm lưng đó vẫn kiểu nằm đó nhưng bên kia giường không còn là cô mà là Irene đã thế chỗ. Thầm thở dài tại sao cớ sự lại như thế cô xoay người đi đến phòng tập thật sớm.

Có điều cô không biết là mọi người đã dậy sớm hơn cô, Yeri đang cùng Irene và Wendy chuẩn bị kế hoạch mai phục cô ở ngay phòng tập.

...

Tới nơi cô cởi áo khoát ra, bật điều hòa cho ấm lại lấn át đi cái không khí lạnh buổi sáng, mở tủ lạnh lấy một chai sữa, cô nốc hết rồi đi ra ghế ngồi. Căn phòng rộng rãi thoáng mát làm cô nhớ đế kỉ niệm mỗi khi mình cùng mọi người tập luyện, tay vuốt nhẹ mái tóc rối của mình cô đứng dậy đi ra chỗ máy tính bật nhạc và bắt đầu vào điệu nhảy thử của mình.

Sau hơn ba mươi phút không ngừng nghỉ, cô nằm lăn ra sàn mà thở dốc, tay chân dang rộng ra để cho thoải mái, trán ướt đẫm mồ hôi chảy dài xuống sàn. Seulgi nhắm mắt lại để tim hoạt động ổn định lại thì nghe từ ngoài cửa có tiếng bước chân, phản xạ khiến Seulgi lập tức đứng dậy lùi ra vài bước nheo mắt nhìn kĩ ai đang tiến vào.

"Ye...Yeri.." Seulgi không nói nên lời khi hôm nay Yeri đến phòng tập từ rất sớm, mọi khi giờ này em vẫn còn mộng đẹp đã thế khi bước vào gương mặt em không còn một chút cảm xúc khiến Seulgi cảm giác hơi sợ.

"Em lạ lắm hả?" Giọng nói chứa vài phần âm lãnh làm ai kia nổi da gà.

"Không..không..unnie đi mua đồ, em ở lại tập đi" Seulgi vớ nhanh cái áo khoát, vừa bước ra tới cửa thì Yeri chặn lại.

"Ở lại nói chuyện với em" Giọng nói của em có phần ra lệnh.

"Hôm..hôm khác nhé...unnie bận đi mua đồ rồi" Seulgi run nhẹ người tiến lại gần Yeri để đẩy nhẹ em ra cho cô có lối thoát ra ngoài.

Nhưng Yeri nào để cho Seulgi toại nguyện, em thừa cơ lúc cô đẩy nhẹ em ra, tay em bắt chặt lấy tay cô sau đó ghì lại, như có sức mạnh nào đó em tiến từng bước nhẹ nhàng tới chỗ Seulgi, một người tiến một người lùi, ánh mắt em vẫn lãnh đạm không chút cảm xúc đang từ từ di chuyển lại gần Seulgi, cứ như thế cho đến khi Seulgi lùi đụng bức tường thì hơi thở càng gấp gáp hơn.

"Em...em..em sao vậy...có gì để khi khác nha..." Seulgi lách người qua bên kia, chẳng hiểu vì sao lúc này cô lại nhát đến thế.

"Nếu chị đi thêm một bước nữa thì em sẽ không bao giờ nhìn mặt chị" Yeri cố kìm nén cảm xúc lại nói cho con người đúng đầu kia nghe.

Seulgo nhắm chặt mắt, đứng chôn chân tại chỗ, bỏ ngoài tai lời nói đó cô vẫn tiếp tục bước đi một bước rồi hai bước.

"Yahhh!!! Chị có nghe em nói không hả? Đứng lại đó cho em" Yeri không kìm được bộc lên tiếng la chói tai.

Seulgi giữ bình tĩnh, bước chân cô ngày càng nhanh hơn cho đến khi cô cảm nhận được luồng hơi ấm từ lưng mình truyền tới. Cơ mặt Seulgi co lại hết mức, là em đang ôm cô, ôm rất chặt như sợ cô bỏ chạy đi vậy đó.

"Hức...hức..em...nói..rồi hức..nếu..chị..mà hức...đi là em..hức..hức..không nhìn mặt chị nữa...hức..hức chị ác lắm chị có biết không?" Tay Yeri siết chặt Seulgi lại, mặt áp sát vào tấm lưng đó.

"Em..." Seulgi tạm thời bất đông không nói nên lời.

"Chị tưởng chị tránh mặt em..là dễ lắm hả..hức..ít ra..chị cũng phải chờ người ta trả lời chứ...hức..đằng này trốn người ta...lại còn chuyển phòng nữa..." Yeri uất ức nói ra hết, ray còn bấu bấu cơ bụng của Seulgi.

"Chị xin lỗi" Seulgi buông thõng hai tay ra, đầu cuối xuống.

"Chị xoay lại nhìn em nè" Yeri rời cái ôm tay nắm lấy vai Seulgi xoay lại đối diện với gương mặt của em.

Seulgi vẫn thái độ cuối đầu đó, hơn ai hết cô đang sợ phải đối diện với em vào lúc này vì cô chưa chuẩn bị tâm lí.

"Ngẩng mặt lên nhìn em, có gì phải nhìn ở dưới" Yeri dùng hai bàn tay mình ôm má Seulgi ngẩng lên.

Khi nhìn được ánh mắt của Seulgi, Yeri mỉm cười.

"Cũng đâu có tệ, mắt trong lại còn khá nghịch nữa"

"Em...đang nói cái gì vậy?" Seulgi nhất thời ngu ngơ chả hiểu cái gì.

Bỗng từ đâu cảm giác mềm mại xâm chiếm lấy môi cô, em đang hôn cô, chính xác hơn là em nhón chân tay vòng ra sau cổ của cô, mắt mở to hết cở Seulgo thấy em đang gần mình, cả hai môi chạm vào nhau, tuy không nồng nhiệt nhưng với cô đó là điều mà cô đã mong đợi từ lâu, không để em chủ động nữa, Seulgi lật ngược tình thế, cô mạnh dạn hôn em lưỡi cố tách hai hàm răng trắng của em ra để tiến vào trong. Cả hai người cứ thế hôn cho đến khi phổi cạn khí thì mới buông nhau ra.

Em thở hổn hểnh, tay vẫn giữ ở cổ của cô, trán hai người chạm vào nhau cùng thở. Sau khi ổn định lại thì em liếc yêu Seulgi rồi đánh nhẹ lên lưng cô khẽ mắng.

"Làm em ngạt thở chết được"

"Chị..x.." Seulgi lại bị em tấn công vùng môi tiếp, sau đó em buông ra.

"Không được nói xin lỗi, từ bây giờ chị là của em"

Seulgi chân đứng không vững, tai cô có phải bị gì rồi không? Em đang tỏ tình cô đấy sao? Hóa ra Yeri cũng có cảm giác với Seulgi sao?

"Em...nói lại có được không?"

"Nghe cho kĩ! Em sẽ không nói lại đâu, từ bây giờ Kang Seulgi sẽ là của em! Của một mình em!"

Seulgi vỡ òa hạnh phúc ôm chặt em vào lòng, tham lam hít thở mùi hương trên tóc em, cô đang rất mừng, nếu không phải vì đang ở phòng tập thì Seulgi muốn la lên cho cả thế giới biết cô đã có người yêu.

Bốp bốp bốp!

Tiếng vỗ tay từ phía cửa, Wendy dựa vào cánh cửa gương mặt tươi rói, tay vỗ vỗ làm cho Yeri ngại ngùng úp sát mặt mình vào lồng ngực của Seulgi.

"Phim tình cảm sáng sớm đã ngọt như thế! Chắc tớ chết mất thôi" Wendy cười khoái chí đi vào trong gỡ bỏ áo khoát ra máng lên móc.

"Cái đầu cậu có biết đang phá hỏng phút giây lãng mạng của người ta không?" Seulgi nghiến răng hờn trách cũng không quên ôm Yeri chặt hơn.

"Ấy! Tớ nào dám có ý đó chứ, chẳng qua là bạn bè nên cùng nhau chia sẻ tí thôi làm gì mà gắt thế" Wendy ngồi vắt chân sang một bên trêu ghẹo.

"Unnie à em ngại" Yeri nói khẽ vào lòng Seulgi, giọng tuy rất nhỏ nhưng đủ cho Wendy nghe được.

"Bé út đỏng đảnh nhất mà lại ngại đỏ kìa, unnie đùa thôi chứ có ăn thịt hai người đâu, thả lỏng thả lỏng" Wendy đưa tay lên xuống ngụ ý không sao.

Seulgi nựng nhẹ má Yeri rồi buông lỏng cái ôm ra kéo em ấy đi lại chỗ Wendy ngồi.

"Chị Irene đâu? Cả Joy nữa sao tớ không thấy hai người ấy"

"Họ bận rồi nên sáng nay chỉ có ba chúng ta thôi" Nhắc tới tên Irene hàng chân mày Wendy khẽ nheo lại nhưng nhanh chóng giãn ra vì sợ Seulgi sẽ thấy được.

"Lịch trình tháng này dày thế cơ à.." Seulgi cắn môi tự hỏi nhỏ chính mình.

"Tuần này em chỉ có lịch với nhóm thôi sang tuần sau mới đi một mình" Yeri nói.

"A~~ buồn vậy" Seulgo ôm em xích lại gần mình mè nheo giọng.

"Kìa unnie..có chị ấy ở đây kì lắm" Yeri lại đỏ mặt bàn tay yếu ớt cố đẩy con người kia ra.

Wendy cười khúc khích vờ mấy tay che mắt lại bỉu môi.

"Cứ thoải mái xem như tớ không thấy gì cả nhá"

"Thế thì tớ đây cũng không khách sáo nha" Seulgi cười ranh mãnh rồi kéo Yeri lại hôn cái chụt vào má làm em đỏ mặt đậm hơn.

"Em nói rồi mà unnie kì quá" Yeri đánh một cái mạnh vào lưng Seulgi nhằm bào chữa cho khuôn mặt đỏ như gâc của mình.

"Xong chưa? Tôi còn phải xem hai chị ngôn tình đến hết buổi luôn hay sao?" Vẫn điệu giọng trêu ghẹo đó của Wendy làm cùng lúc cả hai người kia đỏ mặt tiếp.

"Mà anh quản lí đâu mà cậu tới đây bằng cái gì?" Seulgi nhìn ra cửa từ hồi đầu đến giờ không thấy xe anh quản lí.

"Tớ đi bằng taxi, phá lệ một bữa sẽ không có ai thấy đâu" Wendy đút tay vào túi quần nói.

"Cậu gan thật đấy! Lỡ như có gì thì sao? Dù gì cũng phải cảnh giác" Seulgi lại đem giọng của một người mẹ ra dạy bảo.

Wendy thở dài với con gấu ngâu này."Khổ ghê! Lâu lâu thay đổi cái mới có sao mà cậu sồn lên dữ"

"Thôi thôi hai người chưa gì mà đã gây gổ" Yeri nhéo hờ eo Seulgi.

Sức mạnh tình yêu, Seulgi vừa nghe Yeri nói vậy liền không cải nữa, đưa mắt liếc Wendy một cái rồi đưa mặt yêu thương sang Yeri.

"Nãy giờ bơ em nè có muốn đền gì không?" Seulgi đưa tay áp vào má của Yeri mà lắc qua lắc lại.

"Dẫn em đi ăn thịt nướng là được"

"Đơn giản, em thích ăn gì cũng có" Seulgi chun mũi lại.

"Khéo nói" Yeri mỉm cười thẹn nhéo cái mũi đó, đánh yêu vào vai Seulgi.

"Tôi đang ở đây và đặc biệt là không muốn xem phim miễn phí đâu à nha, nhắc lần hai rồi đấy" Wendy chân lắc lắc mặt đá đểu với hai người kia.

Vậy là cặp đôi mới nên duyên kia bĩu môi rồi dắt tay nhau đi ăn để lại Wendy, khi hoi vừa đi khỏi nụ cười trên môi Wendy tắt đi, nét mặt cương nghị thấy rõ sự lo lắng gì đó. Ngồi một hồi cậu lấy máy ra gọi cho appa mình.

"Ta nghe"

"Appa...ráng có thể kéo cho con thêm...thời gian được không? Vì sắp ra MV nên con..." Wendy lộ rõ vẻ sợ trước người cha quyền lực của mình.

"Được, ta thuân theo ý con! Nhưng với một điều kiện là con phải hoàn thành nhanh chóng sự nghiệp đó và quay về" Giọng ông lãnh đạm bên kia.

"Vâng ạ...con biết rồi" Wendy cười buồn rồi tắt máy

...

1995 từ
Có một vài lỗi chính tả, bỏ qua cho tg nha

Chap kia có vẻ nhạt nên tặng thêm nhoa ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com