Chap 26
"Sao? Em nói Wendy ở đâu? Mà như nào em lại biết?" Irene cuống cuồng lên hỏi mà quên mất bộ dạng của mình đã bắt bài của Joy.
"Hưm em nói cho vui thôi" Joy cười ranh mãnh.
Irene ngượng chín mặt, khi nãy còn tự bảo là loại cái tên đó ra khỏi đầu mà bây giờ nghe Joy nói vậy liền nôn nóng hỏi dồn dập thật là sự mất mặt đến độ không thể nói thành lời.
"Chị đi ngủ không thèm nói chuyện với em nữa" Irene bực dọc chui vào chăn chùm kín mích.
Joy thầm cười trong lòng, rõ là nhớ thương người ta đến như vậy mà chị ấy vẫn cứ cố chấp làm tâm cô khổ không thôi. Dạo này Sungjae lạ hẳn đi, anh không còn cử chỉ ngọt ngào dành cho Joy nữa, cô có nhắn hàng trăm tin anh ấy cũng đều rep lại một câu 'Anh rất bận' dường như càng ngày Joy thấy Sungjae đang có sự thay đổi lớn trong tình cảm, bản thân cô rất nhạy cảm về mặt tâm lí nên thọat nhìn là biết Sungjae là cố tình tránh mặt cô.
*sorry thím nào ngoài đời ship cặp Joy - Sungjae nha*
Joy tuy là cô gái hay biết nghĩ cho người khác nhưng dù gì cô cũng là con gái cũng cần được yêu thương và che chở, Sungjae anh ấy tốt luôn quan tâm cô giờ đây lại vô cớ tránh mặt cô, tình cảm nào rồi cũng sẽ nhạt dần, Joy dù không muốn nỡ vứt đi cái tình cảm 3 năm này nhưng nếu tình trạng nhạt nhẽo của Sungjae cứ diễn ra thì một ngày nào đó Joy sẽ chính thức nói lời mà từ trước giờ cô rất cấm kị 'chia tay' một cô gái luôn đem lại niềm vui cho nhóm giờ đây nằm một mình khe khẽ rớt nước mắt....
Sáng hôm sau 3h mọi người đã tất bật thức dậy chuần bị mặc dù đêm qua sắp xếp kĩ rồi. Seulgi và Yeri chuẩn bị xong xuôi thì cả hai ngồi ở ghế sofa dựa nhau ngáp ngắn ngáp dài tỏ vẻ mệt mỏi. Joy vừa xách đô ra xong thì thấy cặp này nên bèn đi lại trêu chọc.
"Hey! Tối qua có làm gì xung quá hay không mà hôm nay hai người trông vã thế?"
Mắt Yeri mở to ra như bị nói trúng tim đen, Seulgi có chút giật mình cảm giác cứ như là bị phát hiện khi ăn vụng vậy đó "Em đừng có nói lung tung"
"Unnie ơi" Joy gọi Irene đang trong phòng soạn đồ, sau đó quay sang nhìn Seulgi và Yeri cười ranh mãnh rồi nói với lại vô trong phòng "Em nghĩ là nên thay cách âm đi, mèo hôm qua rên to quá"
Cả hai người kia một phen ngượng chín mặt, Irene trong phòng biết rõ là Joy đang cố tình trêu chọc hai người kia nên nàng chóng đem đồ ra cứ ứ giúp lấy hai con người kia.
"Nào ra xe thôi"
Seulgi đi ngang qua Joy dùng tay xẹc ngang cổ ý hàm ý hăm dọa, Joy cười toe toét tỏ ra vô tội rồi nhanh chóng xếp đồ chuồn ra xe. Vừa lên xe anh quản lí nói.
"Múi giờ bên đó khác bên đây tận 10 tiếng, sang đó trước hết tụi em nghỉ ngơi đi rồi chúng ta bắt đầu" Anh quản lí chẳng hiểu sao hôm qua cô gái chủ tịch công ty tên Van gọi bảo là dời sự kiện nhưng vẫn cứ muốn nhóm qua sớm chi phí sinh họat cô Van lo hết.
"Tụi em biết" Irene nói.
"Bên công ty đó yêu cầu chúng ta qua sớm, họ dời lại sự kiện khỏang hai ba ngày để tụi em được nghỉ ngơi thoải mái" Anh quản lí bồi thêm câu, tay nhanh chóng đảo bánh lái.
"Ahaha tận dụng đi nào" Seulgi hứng khởi nói.
"Em sẽ đi mua sắm nghe nói đồ bên đó đẹp lắm lại hợp thời trang nữa" Yeri xoa cằm thưởng thức viễn tưởng được tung tăng dạo phố ở đó.
"Suốt ngày mua, nên ăn ăn càng nhiều càng tốt" Joy lừoi Yeri một cái.
"Rồi rồi sang đó thế nào cũng được họ đã yêu cầu sẽ chi trả mọi chi phí sinh họat của chúng ra rồi, nhưng làm thế nào cũng đừng quá phụng phí nhé" Anh quản lí căn dặn kĩ lưỡng.
"Vâng!!" Cả bốn cô gái toe toét cười.
Chiếc xe nhanh chóng chạy về hướng sân bay.
...
Tiểu bang California
Wendy sau khi rửa mặt xong thì lên giường nằm nghỉ ngơi sau một ngày dài làm việc mệt mỏi ở quán Cafe đã thế tối về lại còn phải chỉnh sửa hợp đồng cho cái tên Van kia.
Van đi tiếp rươu khách về trễ, định là đi về phòng nhưng thấy cửa phòng Wendy hé mở, liền gõ cửa.
"Gì đấy?" Wendy nói ra.
"Cho tớ vào một lát được không? Dù sao tớ đang buồn.." Van mở cửa đủ để cái đầu của mình ló vào.
"Ừm" Wendy thấy tên kia cứ thập thòi đã thế lại bảo có chuyện buồn, đuổi về phòng không đành lòng nên Wendy đồng ý.
Van đi vào, tiến lại bàn làm việc của Wendy kéo chiếc ngay ngắn được để vào khỏang trống ra ngồi. Wendy thôi không nằm nhích người dựa vào thành giường.
"Nha đầu nhà cậu mà cũng có chuyện buồn? Thật không thể tin nổi"
"Làm sao cậu biết tớ không có chuyênn buồn, đêm nào mà chả có buồn ngủ" Van ương bướng cải lại.
"Buồn ngủ cũng được tính là buồn sao?" Wendy nheo mắt nhìn Van.
"Phải nha, với tớ cái gì không thể tớ sẽ biến thành có thể" Van nói.
"Rồi xem xét qua trình độ Tiếng Anh của cậu thì tớ biết cậu giỏi rồi" Wendy đem chuyện Van hiện tại đang đi học thêm Tiếng Anh ra trêu chọc, rõ là quản lí cả một công ty nhưng đi kế bên lúc nào cũng là nhà phiên dịch, đến khi Wendy thấy tình trạng cứ mãi thế không được nên khuyên Van đi học thêm kiến thức về Tiếng Anh.
"Xem thường tớ à? Đừng hòng nhé, tớ biết kha khá về Tiếng Anh đó nhé, có cần tớ nói cho vài câu nghe chơi không?" Van bị Wendy chọc giân tức đỏ đến mang tai nhưng vẫn cố chấp không chịu thua cái con người nói lí này
"Thử xem?" Wendy nhàn nhã nói, cậu muốn xem cái tên nha đầu này học những gì ở trung tâm.
"Xem đây nhé, thế tớ thử chưi cậu nhé" Van nói ánh mắt mong chờ.
"Sao cũng được để tớ xem trình độ Tiếng Anh của cậu tới đâu"
"Bitch dog"
"Gì vậy?" Wendy đợi Van nói Tiếng Anh cuối cùng cậu ấy đã nói gì Wendy không hiểu.
"Đó Tiếng Anh đó, Bitch dog tạm gọi là đĩ chó đó" Van nói.
"Aiss cái này mà gọi là tiếng Anh sao? Ai dậy cậu vậy Van" Wendy vừa buồn cười vừa thấy tức khi bỏ cả núi thời gian ra cuối cùng tên nha đầu đó chỉ học được câu không ra câu, chỉ toàn ghép bừa.
"Cô Lee, cô ấy giảng cho tớ bằng miệng nhưng mắt tớ cứ gián vào mong và ngực cô ấy, chả hiểu sao nơi đó có gì mà đến cả Tiếng Anh cũng không lí giải nổi cho tớ" Van ngố nói, tên này thừong tính biến Thái có sẵn mà không chịu nhận.
"Rồi còn từ nào không?" Wendy thở dài bất lực hỏi.
"Còn"
"Từ gì?"
"Sad see mom" Van tự hào nói, xong quay qua thấy mặt mũi Wendy méo xệch liền nói "Này nhá, từ này không phải đúng à? Cậu thử nói sai xem, rõ là dịch ra sẽ thành 'Buồn thấy mẹ' tớ ngưỡng mộ tớ ghê"
"Tớ điên với cậu đấy Van, đi học không lo lại lo đi ngắm mấy cái nhạy cảm của phụ nữ, thật là tớ muốn lạy cậu một cái" Wendy không ngờ, bao năm học tiếng Anh của cậu mà giờ đây lại có thêm từ ngữ mới do Van nghĩ ra, nếu để cậu ấy học tiếp thì thật là thảm họa to lớn rồi.
*Ở Mũy học tiếng Anh😂*
Sau một hồi đôi co cuối cùng Wendy cũng có thể tống khứ Van về phòng. Câu an tâm nằm xuống giường nghĩ ngơi.
...
Sau hơn mấy tiếng ngồi máy bay thì bây giờ các nàng đã xuống sân bay, hiện tại ở đây đang là buổi tối, chuyến bay hai ngày đủ để thấy sắc mặt của Bốn cô gái đều tiều tụy thấy rõ những họ đeo khẩu trang và bước lên xe trở về khách sạn nghỉ ngơi.
"Oa đã quá đi mất" Seulgi thả người nằm lên giường, do là khách sạn này có hai giường nên anh quản lí thuê cho họ ở cùng luôn.
"Chị dậy đi tắm đi, người hôi như cú lại nằm lăn ra nệm" Yeri đi lại kéo tay Seulgi ngồi dậy.
"Cho chị nhắm mắt một chút thôi" Seulgi lười biếng nói, tay giật mạnh cái tay của Yeri khiến em chớp với nằm vào lòng cô.
"Đã thế khi nãy sao không tống khứ cho họ ở riêng đi" Joy liếc xéo hai người kia rồi cũng nhanh chóng phụ đem cất đồ hộ Irene.
"Thôi nào, em vào tắm rửa đi rồi tới chị, dù gì cần phải nghĩ sớm, đứng đây cằn nhằn cứ như bà cụ non" Irene khẽ cốc đầu Joy một cái.
Cứ thế họ đánh giây một phát cho tới sáng hôm sau.
...
1657 từ
P/s: Nè nha tui có đọc cmt hết á nha, người nào nỡ lòng cho nhà tui sáng nhât đêm nữa hức hức ác với tui quá mà
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com