47. Ta tới tìm bạn gái ta
"Ngươi chuẩn bị đồ đầy đủ hết rồi?" Trình Nam hỏi.
Thẩm Thần Tịch gật gật đầu, chỉ vào một cái túi đen to dựa tường cùng rương hành lý.
【 mấy thứ giá vẽ, bàn vẽ, ghế ngồi gì đó, ta đến lúc đó mua ở bên kia, không mang theo. 】
Trình Nam xuống giường mở ra Thẩm Thần Tịch rương hành lý, ngồi xổm trên mặt đất bắt đầu căn cứ thông tin tìm kiếm được trên mạng, kiểm tra có đủ đồ hay chưa.
"Quần áo, đèn pin, tinh dầu, ô che mưa......" Trình Nam đọc ra từng cái, rồi sau đó đứng lên nói, "Còn muốn mang theo ít thuốc, thân thể ngươi không phải rất tốt, vẫn là nên phòng bị thuốc men."
Trình Nam đi phòng khách lấy tới hòm thuốc, nàng lấy một cái hộp nhỏ bỏ vào ít thuốc trị cảm hạ sốt, nhiệt kế vvv.... rồi mới đóng lại hộp nhỏ cho vào rương hành lý Thẩm Thần Tịch.
Thẩm Thần Tịch dụng cụ vẽ tranh gì đó nàng không rõ ràng lắm không hiểu biết, nhưng là đồ dùng sinh hoạt nàng vẫn là cẩn thận kiểm tra một lượt.
Trình Nam đóng lại rương hành lý, nói: "Ngày mai buổi sáng rời giường lại đem đồ dùng tẩy rửa mang đi, tận lực đừng dùng đồ ở lữ quán bên ngoài, sợ không sạch sẽ. Dụng cụ vẽ tranh gì đó, tự ngươi để tâm, đừng bỏ sót."
"Biết không?"
Thẩm Thần Tịch ngồi ở trên giường thuận theo gật đầu.
Trình Nam nghĩ nghĩ, đi đến trước cặp sách của mình, lấy ra một cái bùa bình an có buộc chỉ đỏ, đặt ở trên mặt bàn.
"Đây là ta mấy năm trước ở Hoa Sơn cầu bùa bình an, ngươi nhớ rõ lúc ra ngoài vẽ vật thực đem nó bỏ vào túi, bảo bình an."
Thẩm Thần Tịch kinh ngạc mà nhìn Trình Nam, nàng không nghĩ tới Trình Nam cư nhiên sẽ có bùa bình an loại đồ vật này.
Chờ Trình Nam trở lại trên giường, Thẩm Thần Tịch trực tiếp nhào lên người Trình Nam, hôn tới tấp.
Trình Nam bắt lấy tay Thẩm Thần Tịch đem nàng nhét vào trong lòng ngực mình.
"Đừng nháo, thời gian không còn sớm, đi ngủ sớm một chút, ngày mai giúp ngươi cầm hành lý qua đi, học viện các ngươi có chuẩn bị xe chứ?"
Thẩm Thần Tịch gật gật đầu, đôi tay ôm eo Trình Nam, không ngừng mỉm cười, cuối cùng ở trong lòng Trình Nam ngủ rồi.
Trình Nam nhìn bạn gái nhỏ đã ngủ, bất đắc dĩ sờ sờ tóc nàng, ôm nàng cũng dần dần tiến vào mộng đẹp.
*
Trình Nam gần đây vẫn luôn là phòng học, thư viện cùng phòng ngủ ba chỗ một đường, đi sớm về trễ, phi thường quy luật.
Ba người ở phòng ngủ hỏi qua, như thế nào mấy nay không thấy Thẩm Thần Tịch tới tìm Trình Nam, Trình Nam giải thích nói nàng ra ngoài vẽ vật thực nửa tháng, ba người kia lập tức lộ ra vẻ mặt quả nhiên như thế.
Bởi các nàng cũng thấy lạ, từ khi xuất hiện Thẩm Thần Tịch, Trình Nam nào còn khả năng mỗi ngày ngủ ở ký túc xá, ấn theo cách Trình Nam nói là, Thẩm Thần Tịch ở một mình sợ hãi, cho nên nàng thường thường ra ngoài bồi nàng ngủ một giấc.
Buổi tối từ nhà Kim Thất ngồi xe công cộng về trường, Trình Nam ở trên di động cùng Thẩm Thần Tịch nói chuyện phiếm.
Thẩm Thần Tịch: 【 ta hôm nay đi cổ trấn, vẽ bức họa, cho ngươi xem xem. ( hình ảnh ) 】
Tường đất ngói đen, nhánh cây vươn ngoài tường, trước phòng cao cao treo lên đèn lồng màu đỏ, đá xanh phô thành bậc thang, lá cây rơi rụng ở ghế đá trước cửa....
Có các lão nhân ngồi ở ghế đá trước cửa nói chuyện phiếm, cũng có tiểu hài tử ngồi bên cạnh các lão nhân, gặm ngón tay chơi đùa.....
Trình Nam: 【 thật sự rất đẹp! 】
Hai người tùy ý trò chuyện, thẳng đến lão sư Thẩm Thần Tịch phát tin tức làm nàng cầm bức vẽ đi qua để chấm điểm, hai người mới kết thúc chuyện trò.
Trở lại ký túc xá, Trình Nam vừa lúc nghe thấy Nhan Tâm Duyệt hỏi Kỳ Bắc nàng đối Tề Tử Nặc có ý tứ gì hay không.
Kỳ Bắc ấp úng nói không ra lời, cuối cùng bị Nhan Tâm Duyệt ép hỏi, gật gật đầu.
Trình Nam ngồi vào bàn mình, liền nghe thấy giường đối diện Du Thư quay đầu nói với Kỳ Bắc, "Xem ra ngươi sẽ là người thứ hai thoát ế ở phòng chúng ta, chúc mừng."
Kỳ Bắc nhún vai: "Chuyện còn chưa tới đâu, nói bừa cái gì."
Du Thư nhìn nàng, đột nhiên nói: "Tỷ độc mỹ, ngươi biết cái gì. Hiện tại ngươi còn độc sao?"
Đây là lúc ấy Kỳ Bắc trả lời Nhan Tâm Duyệt, không ngờ vả mặt tới nhanh như vậy.
Kỳ Bắc không nói, nàng đoạt lấy pikachu từ tay Nhan Tâm Duyệt, phóng loa gameshow trong điện thoại, ý đồ áp chế các nàng dò hỏi.
Nhan Tâm Duyệt chậc chậc hai tiếng, "Thật đúng là ngoài ý liệu của ta, nguyên bản cho rằng người thứ hai thoát ế của phòng chúng ta sẽ là Trình Nam có đông đảo người theo đuổi, không nghĩ tới cư nhiên là Bắc tỷ, chân nhân làm người cảm khái vạn ngàn a."
Nhan Tâm Duyệt kéo ghế đến bên cạnh Trình Nam, nói: "Nam tỷ ngươi cũng muốn cố lên a, ngươi xem Bắc tỷ đều vượt qua ngươi."
Trình Nam sửng sốt, như thế nào lại xả đến nàng?
Trình Nam vừa mở ra máy tính vừa nói: "Cái này không cần ngươi nhọc lòng."
Nhan Tâm Duyệt còn muốn nói gì, bị Du Thư cắt ngang.
Du Thư hỏi Kỳ Bắc: "Ngày mai sinh nhật ngươi, tính toán qua như thế nào?"
Trình Nam cùng Nhan Tâm Duyệt vừa nghe, lập tức đem ánh mắt tỏa định trên người Kỳ Bắc, hai nàng thiếu chút nữa quên mất, may mắn Du Thư ghi nhớ.
Kỳ Bắc đón ánh mắt ba người, cười nói: "Ngày mai thứ sáu, vừa lúc chỉ có buổi sáng hai tiết khóa, chúng ta bốn người buổi chiều cùng đi phố buôn bán đi dạo, sau đó lại đi bờ biển chơi đi, ta đã trước tiên ở bờ biển định rồi homestay, đêm mai ở đó ngắm biển! Chúng ta còn có thể ở bãi biển nướng BBQ, ăn que nướng!"
"Wow!" Nhan Tâm Duyệt kinh hô, "Ngươi này an bài quá tuyệt!"
Du Thư cũng thực vừa lòng, tuy rằng học tập gấp gáp, nhưng bạn cùng phòng sinh nhật, thiếu học một ngày, vẫn là có thể.
Trình Nam thì từ trước đến nay sẽ không phản đối loại này phòng ngủ tập thể hoạt động.
Thứ sáu buổi chiều bốn người cùng đi đến phố buôn bán một trận càn quét, bao lớn bao nhỏ xách theo vô cùng cao hứng mà chạy về phía bờ biển.
Đem đồ vật đặt ở homestay, mấy người bắt đầu ở bãi biển nướng BBQ, mặt trời lặn, màn đêm buông xuống.
Gió biển thổi qua, mang theo từng trận lạnh lẽo.
Bảo hải bờ cát mặc kệ khi nào, đều có người dân khu vực thậm chí từ phương xa mà đến bơi lội, nhặt vỏ sò, nướng BBQ, vui cười chơi đùa, rất là náo nhiệt.
Tại đây tiếng cười hết bài này đến bài khác trên bờ cát, có mấy cái drone đột nhiên bay tới, đều nhịp, tức khắc hấp dẫn ánh mắt của đám người trên bờ cát, tầm mắt ai nấy đi theo một hàng drones.
Đám drones dừng ở trên cao chỗ Trình Nam các nàng nướng BBQ, phía sau các nàng đột nhiên vang lên 《 bong bóng tỏ tình 》, cùng lúc đó, bờ biển không trung từ đám drones dần hiện ra từng hàng chữ:
【 ngày đầu tiên khai giảng 】
【 ngươi giúp ta giải vây 】
【 ta liền bắt đầu vì ngươi tâm động 】
【 đến bây giờ đã yêu thầm ngươi một năm 】
【 Kỳ Bắc, Tề Tử Nặc thích ngươi 】
【 ngươi nguyện ý làm bạn gái ta chứ 】
Kỳ Bắc kinh ngạc mà che miệng, chăm chú nhìn hàng chữ không ngừng biến hoá.
"Nguyện ý nguyện ý......"
Trên bờ cát vang lên đông đảo tiếng người trợ lực.
Nhan Tâm Duyệt kích động mà vỗ Kỳ Bắc, ý bảo nàng quay đầu lại.
Kỳ Bắc xoay người liền thấy Tề Tử Nặc trong tay ôm bó hồng 99 đóa, mặc tây trang đi từng bước về phía nàng.
Trình Nam ba người tự giác lui ra phía sau đem nơi sân để lại cho Kỳ Bắc cùng Tề Tử Nặc.
Trình Nam lẳng lặng mà đứng ở một bên nhìn Tề Tử Nặc hướng Kỳ Bắc tỏ tình, Kỳ Bắc cảm động gật đầu đồng ý, hai người ở trước mặt mọi người, ở trước bó hồng, ở trong khúc ca lãng mạn, ôm chặt lấy nhau.
Trình Nam ngẩng đầu nhìn đám drones trên bầu trời, đã biến ảo thành 【 Kỳ Bắc ♡ Tề Tử Nặc 】
Nhan Tâm Duyệt ở bên cạnh hâm mộ nói: "A, thật lãng mạn a! Hạ Văn cư nhiên chỉ là ở dưới ký túc xá tỏ tình, cùng này hoàn toàn không phải một cái cấp bậc!"
Du Thư đẩy đẩy mắt kính gật đầu nói: "Tề Tử Nặc làm ra này đó, xác thật rất lãng mạn."
Nhan Tâm Duyệt nói: "Mỗi nữ sinh đều thực chờ mong được người mình thích tỏ tình đi, càng lãng mạn càng tốt!"
Đều chờ mong sao?
Trình Nam nhìn đôi tình lữ ôm nhau trong tiếng vỗ tay của mọi người mà thất thần.
Ngày hôm sau buổi sáng, Trình Nam trở lại trường học liền bắt đầu thu thập đồ vật, nàng đã đặt vé đi An Thị.
Nửa tháng thời gian quá dài, nàng nhớ Thẩm Thần Tịch.
Hải Thị cách An Thị rất xa, ngồi tàu cao tốc đều phải bảy tiếng đồng hồ. Buổi sáng xuất phát, buổi chiều bốn giờ mới từ ga tàu cao tốc An Thị ra tới.
Trình Nam bắt taxi hướng tới khu dân túc mà trước đó Thẩm Thần Tịch có nhắc qua, nơi đó cách ga tàu cao tốc khá xa.
Trình Nam ngồi trên xe, nhìn phố cảnh An Thị không quá giống Hải Thị.
Toà thành cổ này nhìn qua giàu có tính lịch sử lại không trương dương, cổ xưa to lớn tường thành, hai bên phố treo đèn lồng, làm cho Trình Nam người mới từ Hải Thị thành phố lớn hiện đại hoá lại đây, có một loại thể nghiệm hoàn toàn mới.
Tài xế rất là nhiệt tình, giọng nói có chứa nồng đậm tiếng An Thị, hỏi Trình Nam: "Cô nương, ngươi tới An Thị cũng là du lịch sao?"
Trình Nam lắc lắc đầu cười nhẹ nói: "Không phải, ta là tới tìm người."
Tài xế: "Tìm bạn trai ư?"
"Không, ta tới tìm bạn gái ta."
Trình Nam không có nhìn xem tài xế có kinh sợ hay không, nàng chỉ là quay đầu nhìn cảnh phố ngoài cửa sổ xe, trong lòng lại có chút kinh ngạc.
Nguyên lai, nàng cũng dám ở trước người xa lạ, nói ra việc mình có người yêu đồng tính, cũng là một cô gái.
Trình Nam cầm lấy di động nhắn tin cho Thẩm Thần Tịch.
Trình Nam: 【 ngươi hiện tại ở nơi nào? 】
Thẩm Thần Tịch bên kia một lát sau mới đáp lại.
Thẩm Thần Tịch: 【 ở trên núi vẽ tranh, vẽ sắp xong rồi, lập tức liền xuống núi, chờ ta trở về chụp cho ngươi xem. 】
Trình Nam: 【 tốt, chờ mong đại tác phẩm của ngươi. 】
Thẩm Thần Tịch: 【 ( thẹn thùng ) 】
Trình Nam bắt đầu sưu tầm An Thị trứ danh cảnh điểm, phố ăn vặt cùng với quán ăn có danh tiếng thật tốt, tính toán buổi tối cùng Thẩm Thần Tịch cùng đi An Thị chơi chơi.
Bất tri bất giác, sắc trời dần tối, mây đen bao phủ.
"Đùng ——"
Thình lình xảy ra tiếng sấm, đem Trình Nam hoảng sợ.
Mí mắt Trình Nam thình lình giật giật, trong lòng nàng có chút nôn nao khó chịu.
Trình Nam nhìn không trung ngoài cửa sổ, mây đen đã cuộn lại, còn giật tia chớp.
Tài xế lái xe lầm bầm nói: "Cái quỷ gì thời tiết, không phải nói trời nắng tốt sao? Cư nhiên cho ta trời mưa, haizz, không mang dù, đợi chút xe cũng không dễ lái......"
Trình Nam vội vàng mở ra di động dự báo thời tiết, vừa xem xét, nguyên bản trước khi xuất phát nàng tra qua thời tiết sáng sủa, hiện tại đã biến thành giông tố.
Trình Nam không ngừng gửi tin cho Thẩm Thần Tịch, một câu trả lời đều không có. Trình Nam đổi thành gọi điện thoại, kết quả biểu hiện đã tắt máy.
Trình Nam nhăn lại mày, nhịn không được hỏi tài xế: "Bác tài, còn muốn bao lâu mới có thể đến?"
Tài xế mở ra cần gạt nước, trả lời: "Nhanh nhanh, lập tức liền đến."
Lập tức chính là mười phút sau, Trình Nam xuống xe ở trước khu dân túc mà lớp Thẩm Thần Tịch thuê ở.
Trình Nam xuống xe liền đi vào dân túc, đi dò hỏi các bạn học xem Thẩm Thần Tịch ở đâu, được đến trả lời là Thẩm Thần Tịch còn chưa có trở về.
Trình Nam vội vàng hướng cửa đi đến, kết quả khi ra cửa gặp Ngô Đường mới vừa xuống xe ôm bàn vẽ cùng dụng cụ chạy vào dân túc.
Trình Nam bước đi đến trước mặt Ngô Đường, nhìn nàng nói: "Thẩm Thần Tịch ở đâu?"
Ngô Đường thấy Trình Nam thì sửng sốt một chút, theo sau cười nói: "Chào học tỷ! Thần Tịch hẳn là ở trong phòng đi, ta cùng nàng ở một gian phòng, ta mang ngươi đi tìm nàng."
Trình Nam nói: "Người lớp các ngươi nói nàng còn chưa trở về."
Ngô Đường kinh ngạc: "Không có khả năng, ta và Thần Tịch cùng nhau xuống núi, chẳng qua ta tìm một quán ăn ăn cơm, Thần Tịch nói nàng không ăn, nàng về trước dân túc."
Trình Nam nhíu mày: "Vậy nàng hiện tại ở đâu?"
Ngô Đường nói lắp: "Ta ta ta không biết......"
Lại một tiếng sấm vang lên, mưa to rớt xuống, lộp bộp nện trên mặt đất rồi bắt đầu ào ào xối xả.
Cái này cổ xưa thành thị tiếp thu thình lình xảy ra mưa to rửa sạch.
Trình Nam trong lòng bất an càng thêm nồng đậm.
Nàng hấp tấp nói: "Các ngươi ở núi nào vẽ cảnh?"
Ngô Đường vội vàng nói: "Núi Thiên Kỳ!"
Trình Nam bung dù ra, cất bước vọt vào trong làn mưa to giàn giụa.
Ngô Đường há hốc mồm mà nhìn Trình Nam rời đi, phản ứng lại mới vội vàng xoay người đi vào trong tìm lão sư dẫn đội.
Thần Tịch ngàn vạn đừng xảy ra chuyện a!!
*
Núi Thiên Kỳ, là An Thị quanh thân Sơn Kỳ trấn trên một cái tương đối nổi danh cảnh núi, khai phá rất ít, phong cảnh tuyệt đẹp, đỉnh núi càng là địa điểm tuyệt vời để thưởng thức mặt trời mọc.
Mà lúc này núi Thiên Kỳ, bị tầm tã mưa to công kích, cực đại giọt mưa đánh vào tươi tốt lá cây, phát ra bùm bùm tiếng vang.
Tại đây to như vậy núi Thiên Kỳ, Thẩm Thần Tịch một tay bung dù, một tay ôm bàn vẽ, trong tay nắm chặt lấy bùa bình an, chạy hướng chân núi.
Lúc nãy ở trên xe nàng mới phát hiện bùa bình an rớt mất! Nàng vội vàng làm tài xế quay ngược lại núi Thiên Kỳ đi tìm bùa bình an.
May mắn liền rớt ở ngay dưới chỗ nàng vẽ vật thực, bị nàng tìm được rồi, chẳng qua không nghĩ tới đột nhiên hạ mưa to.
Mưa càng rơi xuống càng lớn, mãnh liệt mà nện ở trên mặt dù.
Sắc trời đen kịt, đường núi thực ám. Đột nhiên, Thẩm Thần Tịch giẫm lên một viên đá vụn, người hướng mặt đường té ngã, bàn vẽ bị rơi thật xa, Thẩm Thần Tịch theo bản năng che chở đầu lăn hai vòng.
Đường núi đá vụn rất nhiều, lại là ngày mưa, Thẩm Thần Tịch tay chân đều bị té trầy da chảy máu.
Mưa còn đang không ngừng tăng lớn, Thẩm Thần Tịch biết chính mình phải nhanh một chút xuống núi, ngày mưa ở trên núi cực kỳ không an toàn.
Nàng gian nan mà đứng lên, nhặt lên dù che mưa, cầm lấy bùa bình an hôn lên hai cái, nhịn đau hướng dưới chân núi bước nhanh đi đến.
Đầy trời mưa to thì chiếc dù bé nhỏ sao có thể ngăn cản, Thẩm Thần Tịch toàn thân đều bị nước mưa ướt nhẹp, thời tiết đầu tháng 11, trên núi gió lạnh thổi quét, trên người lại là quần áo ướt dầm dề, làm Thẩm Thần Tịch lạnh đến phát run.
Đầu càng thêm trầm trọng, bước chân hư nhuyễn, mất đi sức lực, một trận trời đất quay cuồng, Thẩm Thần Tịch hai mắt nhắm lại nặng nề mà té ngã ở trên đường núi.
Ở trước khi Thẩm Thần Tịch mất đi ý thức, nàng tựa hồ nghe tới rồi tiếng Trình Nam hét lớn.
"Thẩm Thần Tịch!!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com