Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 38: Những bước đi đầu tiên

Kỳ thi đã qua, nhưng không khí học tập và căng thẳng vẫn chưa hề dừng lại. Thư Diệp và Nhất An đã hoàn thành xong một chặng đường vất vả, và giờ là lúc họ chuẩn bị bước vào những thử thách mới của cuộc sống đại học, nơi mà sự trưởng thành và những lựa chọn sẽ định hình tương lai của họ.

Mùa hè này, không còn là những buổi tối ôn thi vội vã, mà là thời gian để họ thực sự suy nghĩ về con đường sự nghiệp sắp tới. Cả hai đã bước vào năm ba, năm học quyết định đến việc chọn lựa chuyên ngành và chuẩn bị cho những công việc tương lai.

Thư Diệp đã quyết định theo đuổi ngành y, một quyết định không hề dễ dàng nhưng lại là đam mê cô luôn nung nấu từ nhỏ. Cô muốn trở thành bác sĩ, cứu giúp những người gặp khó khăn trong cuộc sống. Nhưng giữa những mong ước và thực tế, Thư Diệp cũng đang phải đối mặt với sự khó khăn trong việc cân bằng giữa học tập và tìm kiếm công việc thực tập.

Nhất An thì có một lựa chọn khác, tuy không phải là bác sĩ nhưng cô cũng muốn góp phần vào việc bảo vệ xã hội. Cảnh sát, một nghề mà không phải ai cũng dám theo đuổi, là sự lựa chọn của cô. Mặc dù những đêm thức khuya lo lắng về tương lai, Nhất An vẫn tin tưởng rằng nghề này sẽ giúp cô cống hiến được nhiều cho cộng đồng.

Ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ hè, khi tất cả sinh viên đều bắt đầu chuẩn bị cho các cuộc phỏng vấn thực tập, Thư Diệp và Nhất An gặp nhau trong khuôn viên trường.

"Cậu có cảm giác như mình đang bước vào thế giới hoàn toàn khác không?" – Nhất An vừa thở dài vừa nói, ánh mắt nhìn xa xăm.

Thư Diệp nhoẻn miệng cười, ánh mắt lấp lánh niềm tin:
"Có thể. Nhưng dù thế nào đi nữa, chúng ta vẫn phải bước tiếp. Đó là cuộc sống mà."

Nhất An gật đầu, cảm thấy trong lòng cũng nhẹ nhõm đi phần nào. Cô nhớ lại những ngày trước đây, khi còn là một cô gái học sinh cấp ba lo lắng về từng bài kiểm tra, giờ đây, tương lai đã rộng mở trước mắt, và những thử thách mới lại bắt đầu.

---

Thư Diệp bắt đầu tìm kiếm các cơ hội thực tập tại các bệnh viện lớn. Mỗi buổi sáng, cô lên lớp rồi lại tranh thủ thời gian vào thư viện, tìm kiếm các thông tin về các bệnh viện và các cơ hội học hỏi. Mặc dù có những lúc mệt mỏi vì khối lượng công việc học tập quá lớn, nhưng Thư Diệp vẫn không bỏ cuộc. Mục tiêu của cô rõ ràng, và những ước mơ về một ngày nào đó được khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, đứng trước những ca bệnh để chữa trị cho người khác luôn là động lực thúc đẩy cô tiếp tục.

Nhất An thì lại theo đuổi con đường của mình với sự kiên định không kém. Cô tham gia vào các lớp học kỹ năng, các khóa đào tạo ngắn hạn về kỹ thuật điều tra, và chuẩn bị cho kỳ thi tuyển vào ngành cảnh sát. Cô cũng bắt đầu tìm kiếm các cơ hội thực tập tại các cơ quan an ninh, để có thể trải nghiệm thực tế và hiểu rõ hơn về công việc mà mình yêu thích.

Mỗi buổi tối, khi cả hai ngồi lại với nhau trong căn phòng ký túc xá, họ trao đổi về những ngày làm việc vất vả, về những cơ hội mà họ có thể có trong tương lai, về những lo lắng và hy vọng.

"Cậu đã tìm được nơi thực tập chưa?" – Nhất An hỏi, trong giọng nói có chút mong đợi.

"Vẫn chưa. Nhưng tớ sẽ không bỏ cuộc. Tớ biết mình có thể làm được mà." – Thư Diệp mỉm cười tự tin, đôi mắt sáng ngời.

"Cố lên, tớ tin cậu."

Những lời động viên như vậy là một phần quan trọng trong mối quan hệ giữa họ. Mỗi lần Thư Diệp cảm thấy mệt mỏi, Nhất An lại là người ở bên cạnh, động viên và tạo động lực cho cô. Ngược lại, Thư Diệp cũng vậy, luôn là người lắng nghe và cổ vũ Nhất An.

---

Dần dần, các cơ hội thực tập bắt đầu mở ra. Thư Diệp nhận được một cuộc gọi từ bệnh viện lớn mà cô mơ ước, thông báo rằng cô đã được chọn vào đội ngũ thực tập sinh. Còn Nhất An, sau bao ngày kiên trì, cũng nhận được thư mời từ cơ quan an ninh, thông báo rằng cô sẽ bắt đầu thực tập tại sở cảnh sát vào mùa hè.

Khi cả hai chia sẻ tin vui này với nhau, không ai trong họ có thể giấu nổi niềm hạnh phúc trong lòng. Đây không chỉ là những cơ hội nghề nghiệp mà còn là bước đầu tiên trên con đường mà họ đã lựa chọn từ rất lâu.

"Cậu đã làm được rồi. Tớ tự hào về cậu." – Nhất An nói, mắt sáng lấp lánh, trong khi Thư Diệp không thể ngừng mỉm cười, nắm lấy tay Nhất An.

"Cảm ơn cậu. Tớ cũng tự hào về cậu."

---

Những ngày tiếp theo, dù rất bận rộn với công việc và học tập, nhưng họ vẫn luôn dành thời gian cho nhau. Những buổi chiều rảnh rỗi, họ cùng nhau đi dạo phố, cùng uống một tách cà phê, nói về những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Và khi đêm đến, dù có mệt mỏi vì công việc, họ vẫn nằm cạnh nhau, chia sẻ những ước mơ, những lo lắng về tương lai.

Cuộc sống đại học và những bước đầu tiên trong sự nghiệp bắt đầu mở ra cho cả hai. Nhưng một điều chắc chắn rằng, dù cho con đường phía trước có gian nan đến đâu, họ sẽ luôn ở bên nhau, như những người bạn, những người đồng đội, và là tình yêu của nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com