Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 46: Mưa Và Những Lời Chưa Nói

Ngày hôm sau, dù đã là giữa mùa xuân, nhưng trời vẫn có những đợt gió lạnh se sắt. Thư Diệp và Nhất An thức dậy trong những tâm trạng khác nhau. Thư Diệp, như thường lệ, dành cả buổi sáng cho việc học, nhưng lòng cô vẫn không thể quên được những khoảnh khắc tối qua. Những buổi hẹn hò nhẹ nhàng và những lời nói không quá sâu sắc nhưng lại làm trái tim cô cảm thấy ấm áp.

Còn Nhất An, sau buổi tối vui vẻ, cảm giác giống như bị cuốn vào một dòng cảm xúc mà cô không thể lý giải. Mọi thứ xung quanh cô đều dường như mờ nhạt đi, chỉ có Thư Diệp là rõ ràng và sắc nét nhất trong tâm trí. Những điều nhỏ nhặt của Thư Diệp, từ tiếng cười cho đến ánh mắt dịu dàng, khiến Nhất An không thể ngừng suy nghĩ về cô. Nhưng, có một điều trong lòng Nhất An vẫn còn mơ hồ, chưa thể giải thích được. Một cảm giác sợ hãi, sợ rằng sẽ có một ngày họ không thể bên nhau như thế này nữa.

Buổi chiều, khi Thư Diệp hoàn thành công việc ở thư viện, cô nhận được một tin nhắn từ Nhất An.

“Có rảnh không? Mình muốn gặp cậu.”

Thư Diệp nhíu mày, cảm giác như có gì đó không ổn, nhưng cô vẫn nhanh chóng đáp lại: “Rảnh mà, cậu đang ở đâu?”

“Công viên, như hôm qua ấy. Mình chờ cậu.”

Thư Diệp không nghĩ ngợi nhiều, cô để sách lại trong thư viện và vội vã ra ngoài.

---

Khi Thư Diệp đến công viên, Nhất An đã đứng chờ ở một băng ghế đá, nhìn về phía xa xăm. Cô có vẻ trầm tư hơn mọi khi, đôi mắt không còn rạng rỡ như tối qua. Thư Diệp bước lại gần, ngồi xuống bên cạnh cô, lặng lẽ quan sát. Không khí xung quanh họ vẫn ấm áp, nhưng dường như có một điều gì đó lạ lùng đang len lỏi trong không gian.

"An, có chuyện gì sao?" Thư Diệp lên tiếng, giọng cô dịu dàng nhưng đầy sự quan tâm.

Nhất An quay đầu nhìn Thư Diệp, nở một nụ cười nhẹ, nhưng không giấu được sự mệt mỏi trong mắt. "Mình... có chút chuyện muốn nói."

Thư Diệp nhìn cô, cảm nhận được điều gì đó khác biệt trong thái độ của Nhất An. "Cậu sao vậy? Không vui à?"

Nhất An im lặng một lúc lâu, như thể đang suy nghĩ điều gì đó. Rồi, cô thở dài, đôi tay khẽ siết chặt lại.

"Thực ra, mình luôn sợ... sợ rằng có một ngày, chúng ta sẽ phải xa nhau." Nhất An không nhìn vào mắt Thư Diệp, đôi mắt cô nhìn về phía xa, nơi có một đám mây đen dần kéo đến. "Mình sợ rằng những cảm xúc này chỉ là tạm thời, giống như một giấc mơ, rồi sẽ có lúc thức tỉnh, và tất cả sẽ biến mất."

Thư Diệp không nói gì ngay lập tức, chỉ lặng lẽ nắm lấy tay Nhất An. Cô hiểu cảm giác của Nhất An, cảm giác không muốn đối diện với sự thật rằng tình cảm có thể thay đổi, có thể biến mất. Nhưng cô cũng hiểu rằng, nếu không đối mặt với những nỗi sợ này, thì chẳng bao giờ họ có thể tiến về phía trước.

"An, mình hiểu mà. Mình cũng lo lắng như cậu." Thư Diệp nhẹ nhàng nói, nhìn thẳng vào mắt Nhất An. "Nhưng mình nghĩ, chúng ta không thể sống trong nỗi sợ hãi. Nếu yêu nhau, thì phải sống trọn vẹn với tình yêu đó. Cậu không thể lo lắng về những điều chưa xảy ra, đúng không?"

Nhất An quay lại nhìn Thư Diệp, ánh mắt của cô dịu lại một chút. "Cậu nói đúng. Mình quá lo lắng."

Thư Diệp cười nhẹ, vươn tay vỗ về mặt Nhất An. "Không sao đâu, chỉ cần chúng ta cùng nhau cố gắng. Chúng ta sẽ vượt qua mọi thứ."

---

Cả hai ngồi im lặng một lúc lâu, giữa không gian yên tĩnh của công viên. Mưa bắt đầu rơi nhẹ, những giọt nước rơi lộp độp trên những chiếc lá, làm không khí thêm phần tĩnh lặng. Thư Diệp nhìn ra ngoài, cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy Nhất An đã không còn quá nặng nề trong lòng.

Nhất An nhìn Thư Diệp, rồi cười khẽ. "Mình muốn mình luôn ở bên cậu, không có điều gì có thể chia cắt chúng ta."

"Đúng vậy." Thư Diệp mỉm cười, nắm chặt tay Nhất An hơn. "Vậy thì, chúng ta cùng nhau bước đi, dù cho phía trước có thế nào đi nữa."

Mưa vẫn rơi nhẹ, nhưng hai người không cảm thấy lạnh. Họ chỉ có nhau, và đó là điều duy nhất quan trọng lúc này.

---

Sau khi mưa tạnh, hai người rời công viên, vẫn tay trong tay bước đi trên con đường vắng vẻ. Cả hai không nói gì, nhưng lòng họ hiểu rằng mọi thứ sẽ ổn thôi. Họ sẽ không để sợ hãi chia cắt mình, sẽ cùng nhau đối mặt với mọi thử thách, dù trong tương lai có khó khăn đến đâu.

Vì họ biết, tình yêu của mình là một điều thật sự đáng quý, và họ sẽ giữ gìn nó thật chặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com