Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8

Ngoài cửa một đống người chen chúc giành nhau đi vào, hai người khó khăn lắm mới chen vô được một chút nhưng lại bị người đẩy ra phía ngoài rìa.

Có nhầm không! Triệu Lăng liếc Hải Đường một cái, ngươi chẳng phải là cái đại nội cao thủ sao? Mau mở đường cho ta xem xem nào!

Sắc mặt Hải Đường đen lại, chỉ có thể dùng ánh mắt uỷ khuất thì thầm nói, người không phải đã nói là không cần thiết thì không nên để lộ võ công sao...

Triệu Lăng bị nàng cái kia ai oán ánh mắt nhìn một hồi đến đều muốn hộc máu, ta ngất mất thôi, chẳng lẽ ngươi không biết linh hoạt là gì sao? Nàng bị người này người kia xô đẩy đến nổi quần áo không chỉnh tề, phi thường chật vật, ói ra một ngụm, theo trong tay áo lấy ra một nắm bạc vụn tung lên trời hô to:"Ai làm rơi tiền! Ôi chao! Năm mươi lượng bạc!"

Kết quả xác minh được một câu ngạn ngữ, có tiền có thể sai ma gọi quỷ. Kia một dám người vốn đang chen chúc nhau ở trước cửa nghe thấy thanh âm đều tản ra tìm bạc, một vài người trong số họ đều nói ràng là tiền của mình làm rời trong lúc chen chúc.

Triệu Lăng nhìn thấy một màn như này cảnh tượng tâm trạng có chút tốt lên, chỉnh trang lại quần áo, mở ra quạt, một tay vuốt vuốt tóc tiêu sái tiến về phía trước. Hải Đường đứng một bên lạnh mặt, sao lúc này người không nghĩ đến việc tiết kiệm cho quốc khố! Quả nhiên chỉ biết xấu tính đối với chúng ta vài cái a... Oa...!

Triệu Lăng hướng bên trong bước vào, bên cạnh một vị công tử ca liền vọt tới, vẻ mặt vui cười nhìn Triệu Lăng nói:"Huynh đài, dừng bước, xin hỏi huynh đài xưng hô như thế nào?"

Triệu Lăng nhìn thoáng qua này vị công tử nói:"Ta họ Triệu danh một chữ Lân, vị công tử đây là có chuyện gì?"

Người nọ vẻ mặt nhìn đến tri kỷ bộ dáng nói:"Tên hay! Có đảm lược! Cùng lứa với ta, tiểu đệ đây bội phục!"

Triệu Lăng nhìn kỹ người trước mặt cẩn thận đánh giá một chút, mắt thấy hắn một thân gầy tuấn tú người, mắt hoa đào, mặc áo bào tím, nụ cười cợt nhả mặc dù không khiến người khác sinh ghét nhưng hảo cảm cũng chẳng có bao nhiêu, không biết là nhà ai vị công tử ca cũng đến góp vui mở miệng hỏi:"Vị huynh đài thật sự khách khí, còn chưa thỉnh giáo?"

Vị kia áo bào tím tuấn mỹ công tử ha ha cười, theo thắt lưng lấy ra cây quạt mở ra, trên quạt viết bốn chữ to, Uy Dương Phong Lưu!

"Không vấn đề gì! Bản công tử chính là vị công tử phong lưu nhất ở Uy Dương này. Nếu ta có con trai, ta hy vọng nó sẽ giống như ta, Dương Châu Tào gia đại công tử, Tào Thiện Lưu chính là tại hạ!"

Cái kia kêu Tào Thiện Lưu cẩm y công tử, phe phẩy cây quạt với viền vàng, lớn gấp đôi cây quạt của Triệu Lăng, một hơi nói mặt không biến sắc.

Triệu Lăng trừng lớn đôi mắt liếc nhìn một chút kia khảm vàng ngọc cây quạt, trong lòng nôn thốc nôn tháo. Nàng nhìn Hải Đường với vẻ mặt không tin nổi. Hải Đường cũng bày ra vẻ mặt khiếp sợ lấy tay che miệng thiếu chút nữa mau ói ra.

"Kia thật sự là... là...nghe nói đã lâu..." Triệu Lăng cười ngượng ngùng, khom người.

"Thất kính! Thất kính!" Tào Thiện Lưu một chút cũng không thèm để ý, cợt nhả đáp lời.

"Khách khí, khách khí!" Ta từng thấy người mặt dày, nhưng chưa từng gặp được người nào mặt dày như vậy. Triệu Lăng không thèm để ý tới hắn, đi vào trong.

Hiếm khi Tào Thiện Lưu gặp được tri kỷ, liền túm lấy Triệu Lăng nói:"Ha ha, Triệu công tử ngươi chậm đã."

Triệu Lăng có điểm không vui nói:"Tào công tử, ngươi lôi kéo ta làm cái gì?"

Tào Thiện Lưu cười nói:"Huynh đài, bản lĩnh ngươi còn chưa có đủ đâu, như vậy chắc chắn không qua được, còn nói cái gì là trộm mỹ nhân đi ngắm nhìn nhan sắc của nàng đâu?"

Triệu Lăng có chút mờ mịt nhìn lại chính mình, cũng không có tệ a, một thân tơ lụa đều là do hoàng hậu biểu tỷ tự tay cắt, kia cây quạt chính là Hoàng đế ca ca tự thân ban thưởng. Nếu ngay cả bộ trang phục cùng đạo cụ như vậy mình còn không qua được, trên đời này còn có vương pháp gì nữa!

Tào Thiện Lưu ha ha cười nói:"Ai nha~ Tuy rằng hằng năm đều có những công tử gia thông minh như chúng ta làm chuyện như vậy, nhưng Triệu huynh đây mang theo cùng gia đinh của huynh đúng là người đầu tiên. Cho dù người ở Phiên Tiên lâu có ngu ngốc đến đâu, cũng sẽ nhìn thấu."

Lần đầu tiên Hải Đường nghe nói gia đinh không được phép vào thanh lâu. Khi nàng định kháng nghị, Triệu Lăng trừng mặt nhìn nàng, ý bảo kháng nghị của nàng vô hiệu. Hải Đường tội nghiệp tự động tránh sang một bên:"Ha ha, nói thật với Tào công tử đây, người này không phải là gia đinh của ta. Hắn là ta đường đệ, tuổi còn nhỏ trong nhà quản nghiêm khắc, không cho ra ngoài, nên phải ăn mặc như vậy... Ngươi biết không...Triệu Lăng đảo mắt cười cười nói. Tào Thiện Lưu nghe vậy cười càng vui vẻ hơn. Hắn ta vỗ vỗ vai Hải Đường nói:"Thật còn trẻ, không tệ. Đúng là trẻ nhỏ dễ dạy!"

Ba người tiếp tục nói qua nói lại trong chốc lát. Tào Thiện Lưu thấy phía bên trong cửa có một hán tử liên tục nháy mắt với mình. Hắn ta vui mừng và nói với hai người các nàng:"Có thể, nhị vị huynh đài nếu muốn đi vào thì đi theo ta!" Triệu Lăng cùng Hải Đường có quan hệ không rõ ràng, nên tự nhiên đồng ý khi có người dẫn đi theo. Tào Thiện Lưu lập tức dẫn theo Triệu Lăng cùng Hải Đường tiến vào Phiên Tiên lâu, nhưng không phải đi vào bằng cửa chính mà đi bằng cửa phía bên hông cửa chính. Đường rẽ trái rồi rẽ phải, cuối cùng cũng đến một gian thiên thính. Triệu Lăng vốn muốn nhìn kỹ xem này thanh lâu lớn nhất Dương Châu này trông như thế nào, nhưng lại bị Tào Thiện Lưu dẫn đi khắp nơi làm cho hoa cả mắt. Ngồi đợi ở thiên thính, Tào Thiện Lưu thở phào nhẹ nhõm, nói:"Cuối cùng cũng vào được rồi, đợi huynh đài đừng nói gì nữa, tiểu đệ sẽ ứng phó."

Triệu Lăng chưa từng đến đây, nghĩ rằng ở đây còn có vài cái quy củ. Nàng nghĩ rằng đây là cơ hội hiếm có để ra ngoài, có thể tích luỹ một chút kinh nghiệm. Đến thanh lâu cũng giống như làm ăn trộm vậy. Lúc này đây, nàng cùng với Hải Đường ngoan ngoãn nghe lời, chỉ biết cúi đầu uống trà, sợ bị người ta chê mình nhà quê.

Tào Thiện Lưu là người nhiệt tình hào phóng. Triệu Lăng chưa kịp nói gì đã nói:"Giọng của huynh nghe không giống người bản xứ. Ta chưa từng thấy Triệu huynh trong số các công tử địa phương ở đây."

Triệu Lăng cười nói:"Tào công tử có con mắt tinh tường, ta vốn là người ở kinh thành, lần này đi theo một vị hồi hương thúc phụ làm ăn buôn bán nhỏ, thuận tiện học hỏi thêm nhiều kiến thức hơn."

Tào Thiện Lưu lập tức mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn nàng, không nói nên lời. Hắn vỗ tay hồi lâu nói:"Bội phục, bội phục! Ta vốn tưởng là Dương cô nương là danh truyền ở Uy Dương thôi, không nghĩ tới lại lan truyền tới tận kinh thành! Cũng có công tử trời sinh kỳ nhân, lại còn từ tận kinh thành đến đây Uy Dương để gặp nàng ấy! Ta tự nhận là phong lưu phóng khoáng có thể hái hoa ở kỹ viện không ai sánh bằng, nhưng giờ gặp được này Triệu huynh, ta thật sự là tâm phục khẩu phục!"

Triệu Lăng cười tao nhã mặc cho sự lạnh lẽo nói:"Không dám, không dám..."Tào Thiện Lưu gần như muốn kéo Triệu Lăng đi kết nghĩa huynh đệ với mình. Hải Đường ngồi một bên nhìn hắn giở trò thân thiết với công chúa, nàng thật sự lo lắng chính mình hét lên và kéo tên sắc lang này ra ngoài để lăng trì hắn đến chết. Một lần là không đủ, phải hai lần...

Sau khi uống xong một tách trà, Tào Thiện Lưu vẫn đang phe phẩy quạt, không ngừng thao thao bất tuyệt với Triệu Lăng cùng Hải Đường về đủ loại chuyện tình phong lưu, một tên sắc lang trung niên ăn mặc như quản gia nhìn ba người bọn họ nói:"Ba người các ngươi chính là mới tới nhận lời mời làm chạy chân gã sai vặt phải không?"

Ầm vang một tiếng, trời đất như sấm rền, mặt đất như bốc cháy. Thấy Tào Thiện Lưu vẻ mặt hưng phấn xông lên nói:"Không sai, không sai, bản công tử, a, không, ta cùng với Triệu huynh Hải huynh đều tới đây nhận lời mời làm gã sai vặt."

Thanh lâu gã sai vặt! Này hiểu lầm nhưng là lớn a, Hải Đường lập tức kéo Tào Thiện Lưu liều mạng nháy mắt cấp hắn nói:"Tào công tử, không phải là hiểu lầm đi, chúng ta làm cái gì gã sai vặt.."

Tào Thiện Lưu với vẻ mặt yên tâm đi, nhìn Hải Đường với ánh mắt chắc chắn nói:"Không sai a, thật vất vả lắm mới qua được nhiều ứng viên nhận được lời mời mới có thể ở đây, như thế nào hội lầm đâu? Tiền triều, Đường Bá Hổ một tài tử bán mình điểm Thu Hương, lưu truyền thiên cổ, này Đường Giải Nguyên thật sự là hình mẫu phong lưu công tử lý tưởng! Hôm nay chúng ta vài cái công tử ca cũng không kém cạnh, nhận lời mời làm chân gã sai vặt trà trộn Phiên Tiên lâu, từ nay về sau, ta cùng Triệu huynh Hải huynh ba người chúng ta phong lưu chuyện sẽ vang danh khắp thiên hạ!"

Phốc! Ta đây là xui xẻo biết bao kiếp, ta gặp phải một con ma khát tình như ngươi, còn Đường Bá Hổ, Đường Bá Hổ hội phong lưu, người phong lưu không nhất thiết là Đường Bá Hổ a! Hải Đường thiếu chút nữa bị hắn khí tức hộc máu. Đây là chuyện gì vậy? Nếu như có tin đồn truyền ra ngoài, ta, công chúa Đại Chu, làm gã sai vặt trong thanh lâu, kết giao với một tên sắc lang như ngươi, sợ rằng cả nhà ngươi đều sẽ bị xử trảm!

Nhìn thoáng qua Triệu Lăng, tóc tai đều sợ đến nổi dựng lên, kia rõ ràng viết, hôm nay chuyện ngươi nếu dám nói ra, ta chẳng những đem ngươi cả nhà tru di cửu tộc, ta còn muốn đem ngươi cửu cửu tám mươi mốt thứ...

Trời ạ! Tại sao lại là ta a! Hải Đường ở một bên đau lòng hô

Tào Thiện Lưu cũng không lường trước được hậu quả cảu việc cả nhà bị xử trảm, lập tức móc ra mấy chục lượng bạc đưa cho tên quản gia kia, kia tên quản gia biết rõ là xạo nhưng vẫn nhắm mắt làm ngơ.

Hai người bọn họ ngượng ngùng, chỉ có Tào đại công tử là hài lòng, lập tức nói:"Hắc hắc, cơ hội như này khó có được, nghĩ đến Phiên Tiên lâu thông báo tuyển gã sai vặt cơ hội kia cũng không nhiều, chưa kể là tạm thời đâu?"

"Kia bọn họ tuyển người làm cái gì?" Khuôn mặt Hải Đường đau khổ, nghĩ liệu Thái Hậu có ra lệnh cho tra tấn mười lần không...

"Ha ha tuyển người không phải là quá rõ ràng rồi sao? Bởi vì Dương cô nương lần đầu tiên đến, các đại công tử ca đều có chút không kiên nhẫn, Phiên Tiên lâu nhất thời chật kín, nhân thủ có điểm không đủ dùng nên chỉ là một gã sai vặt tạm thời làm hơn một tháng, nhưng nếu muốn tiếp tục ở lại làm thì có thể bán mình. Tào Thiện Lưu ha ha nói, nhìn thoáng qua hai người sắc mặt có chút thảm, không rõ đều trà trộn đến đây có cái gì, ngượng ngùng mở miệng nói:"Cho nên nói công tử đây thật sự là kinh thiên kỳ vĩ nam tử, ngàn dặm xa xôi buông bỏ ở nhà cẩm y ngọc ngà ở khinh thành tới đây rồi bán mình đến Phiên Tiên lâu để xem Dương cô nương, Dương cô nương đây nếu biết công tử này phần tình nghĩa nhất định sẽ cảm động mà rơi nước mắt, thật sự là so với Đường Bá Hổ kia điểm Thu Hương còn muốn thú vị hơn! Tiểu đệ đây tung hoành phong nguyệt tràng, tiến đến bán mình đã muốn là thiên đại kỳ văn, nhưng hôm nay gặp được Triệu công tử ngươi thật sự là muộn màng, tiểu đệ cam nguyện kêu ngươi một tiếng đại ca!" Tào Thiện Lưu hâm mộ nói, lại là bội phục, ánh mắt còn có điểm xấu hổ.

Hải Đường vừa định khuyên cái này không có mắt không có tim Tào đại công tử bớt nói vài lời, tránh bi kịch xử trảm cả nhà, thấy bên kia Triệu Lăng ho nhẹ, sau đó mở ra quạt với vẻ mặt chính sắc ân cần dạy bảo:"Huynh đài, tại sao ngươi lại nói như vậy? Phong lưu trộm hương thiết ngọc tối trọng yếu là chính mình vui vẻ, làm gì vì này hư danh so đo?"

Phốc! Hư danh...Không phải chứ...Công chúa người đây là đáp ứng hắn, đến làm chân gã sai vặt! Hải Đường đã tính lên kế hoạch mang công chúa đi.

Tào Thiện Lưu lúc này kích động hô một tiếng:"Đại ca!"

"Tiểu đệ!" Triệu Lăng gật gật đầu phe phẩy cây quạt hô lại một tiếng, dị thường trấn tĩnh còn mang theo vài phần thân thiết.

Hải Đường thiếu chút nữa liền hộc máu ở bên cạnh.

"Đại ca, ngươi thật sự là Tào mỗ tri tâm người, nhiều như vậy năm, ta mỗi khi bị này không hiểu phong tình châm biếm, ta đều âm thầm yên lặng chịu đựng. Làm thế nào mấy người tục tằng kia biết được trái tim phong lưu công tử của chúng ta? Đại ca nói rất đúng, này đều là hư danh, từ nay về sau, ta muốn nhìn xem." Tào Thiện Lưu thật ra là một cái người thống khoái, liền lập tức đem kia viết hư danh cây quạt xé đôi, nói:"Hảo huynh đệ! Chúng ta cùng nhau chiến đấu hăng sai ở Phiên Tiên lâu này, đánh nó mảnh giáp, a mảnh giáp, loại từ gì, ta không thể nghĩ ra, à, đánh nó không để lại một mảnh giáp, dù sao cũng chính là ý tứ này."

Triệu Lăng ha ha cười, lần đầu tiên nghe thấy từ ngữ kỳ lạ như vậy, liếc nhìn Hải Đường đã ngất xĩu, nói:"Chà! Huynh đài đúng là tài trí hơn người, thật sự là tài năng xuất sắc!"

"Không dám, không dám, tại hạ còn có cái ngoại hiệu nói ra hổ thẹn. Được gọi là bậc thầy những lời thô tục." Tào Thiện Lưu định khoe, nhưng thoáng nhìn lại thấy Triệu Lăng trang nghiêm lỗi lạc, hắn cảm thấy mình có chút nhỏ bé cười ngượng ngùng nói:"Tất cả đều là hư danh, như mây trôi! Đại ca đừng chê cười!"

Triệu Lăng gật gật đầu nhìn Hải Đường nói:"Hiền đệ, ngươi tuổi quá nhỏ, ta sợ thúc phụ lo lắng, vẫn là ngươi nên trở về sớm đi, ngươi lấy giấy bút cho ta, ta cấp viết phong thư cho tiểu nha hoàn nhớ ta ở nhà, ngươi mang về, nói ta có chút việc trì hoãn, vài ngày sẽ về."

Hải Đường nghe theo, nhìn nàng viết xong phong thư đưa qua thật sự muốn quỳ xuống ôm nàng đùi khóc rống một hồi, vẻ mặt thổn thức nói:"Ngươi sớm ngày trở về, ta chờ ngươi..." Người nếu bán mình ở trong đây, ta bị Thái Hậu chém ngàn lần cũng không đủ a!

Triệu Lăng vỗ vỗ nàng bả vai thấp giọng nói:"Vì nước vì nhà, chịu chút ủy khuất có đáng là gì. Quốc khố trống rỗng, ta này coi như là tiết kiệm, ta đi dạo thanh lâu, còn có tiền công..."

Hải Đường nghe nói xong lời này, phóng nhanh như chớp chạy ra ngoài, nếu còn ở lại nghe thật sự là sẽ nôn mất. Đại Chu Trưởng công chúa, trừ bỏ việc thích cắt xén cung nữ tiền công, cắt xén cung nữ đồ cưới, còn ở đây nói là tiết kiệm tiền đi thanh lâu... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #bh#bhtt#np