Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ariel x Eris (1)

Màn đêm phủ bóng xuống lâu đài uy nghiêm, lộng lẫy, mọi người bắt đầu chìm vào giấc ngủ thì ở một căn phòng dành cho khách ở phía dãy phụ lâu đài vẫn còn mở đèn. Từ xa nhìn đến nơi ban công phòng ấy là hình bóng một thiếu nữ với mái tóc đỏ xõa dài tung bay trong gió biển tanh mặn; mặt hướng về nơi biển cả thật xa xăm, tựa như đang nghĩ về nỗi niềm gì xa xôi. 

Thấy Ariel cứ nhìn biển khơi đang xa vời vợi, Sebastian từ xa tiến lại, cau có nhìn cô nói, "Sao, hối hận chưa?"

Ariel nhìn chú cua Sabestian bằng đôi mắt trong suốt ẩn chút buồn, song nàng lại nhìn về phía nơi biển khơi xa xôi nở nụ cười buồn lắc nhẹ đầu. Đối với cô, tình yêu là sự hy sinh và cô chấp nhận hy sinh vì chàng.

Nhìn thấy Ariel cứ vì tên Eric "e réo" gì đó mà chịu khổ Sebastian liền không khỏi bực mình, mắng "Ariel ơi là Ariel. Nếu cô là con tôi là tôi đánh "chết mẹ" rồi!"

Ariel bị mắng liền vô cùng vô tội nhìn Sebastian đang phừng phừng lửa giận.

Sebastian đưa càng ra như muốn siết thành đấm, giận giữ nói, "Ai đời ngu như cô không? Nghĩ sao, mới có mười sáu tuổi mơn mởn đè đầu đi chơi không sợ bị bắt làm sushi mà còn quen thói mê trai sáu múi,  bắt chước "ngôn lù" vừa gặp đã yêu, cứu nhau hoạn nạn đủ điều. Đã vậy thích thì giữ mẹ dưới biển vài hôm trò chuyện tâm tình đi. Không, đưa nó về đất liền cho con khác lãnh công, rồi quay về biển chơi trò tự kỷ, ngày nhớ đêm mong. Rồi Thủy Tề vương thấy mê trai quá la thì bày đặt bỏ nhà đi bụi, chạy đến chỗ bà nội Ursula xin thuốc mọc chân. Ủa, giờ muốn có chân thì đến thẩm mỹ viện cấy mấy đôi cho nhanh, xin thuốc làm gì để bị đặt cả đống lời nguyền, rồi bị câm nữa. Tiếc chi có vài chục triệu mà giọng hát mất lời nguyền mang vậy? Đúng là ngu hơn cá mặt ngu mà!"

Bị Sebastian chửi một nước một Ariel không những không giận mà còn nở nụ cười hiền. Bởi cô bị chửi đúng chứ đâu sai. Nghĩ lại khi đó cô cũng có chút hối hận... Nếu như hôm đó khi bỏ nhà đi cô cầm theo tiền phẫu thuật ghép chân thì giờ có phải đỡ phải gặp trăm ngàn hạn chế như vậy không. Haizz, đúng là một phút chơi ngu ngàn năm hối hận. 

Thấy đêm cũng đã khuya, ngày mai lại có hẹn cùng Eric đi chèo thuyền nên cô thôi không dại đứng đó cho bị chửi nữa, nhẹ nhàng hôn vào chú cua Sebastian thay cho lời chúc ngủ ngon, xong do Sebastian hơi hôi tanh nên nàng Ariel đi đánh răng sáu mươi chín lần hết luôn chai kem đánh răng, tà luôn cái bàn chải mới đỡ mùi, xong rồi từng bước tiến về giường ngủ.

Đến khi lên tận giường cô tháo nhẹ đôi giày mang ra thì bên trong đã bị vươn ít nhiều gì màu máu tanh nồng. Cô vứt đôi giày sang một bên rồi chùi sạch máu ở chân, vì nếu không lao sạch màu mà để bị người khác thấy lại nghĩ nàng nửa đêm ra leo tường đi rình Hoàng tử Eric tắm đạp trúng gai chảy máu thì khổ.

Ariel nằm xuống giường khẽ ru mình vào giấc ngủ dài.

Sáng hôm sau nàng đi đến khu hồ nước mà Eric đã hẹn nàng đi chèo thuyền, nhưng chờ đến xuất mồ hôi mẹ mồ hôi con vẫn không thấy Eric đến. Thật không biết lén đi gặp trai ha gì rồi. Mệt mỏi khi đồng bọn không hợp tác cô quyết định leo cây ngắm cảnh để đỡ buồn. Mà được gì không được được cái xui xẻo cảnh còn chưa kịp ngắm thì cô đã trượt chân té khỏi thân cây. Trong đầu cô bao nhiêu câu chửi "đờ mờ", "oát đờ", "vờ lờ" vang lên như tự chửi mình tự chơi ngu chờ trai bình yên hông chịu, thích leo cây cho té chơi sương sương. Đúng kiểu "cây cao bóng cả hông ngồi, đi ra ngoài nắng trách trời hông râm". 

Ariel lúc ấy rơi chưa đến một phút và cô, cũng như hàng vạn con người khác trên thế giới đều biết kết quả sẽ sấp mặt (trừ mấy bạn bánh bèo ngôn tình thì chắc sẽ được dăm ba thằng đưa tay ra cứu đúng lúc đúng thời điểm, ngoài đời thì thua). Ai tin được chuyện như thế thật sự xảy ra với cô. Chính xác là trước khi cô tiếp đất thì đã có người ở dưới ôm trọn cô lại. 

"Trèo cây chi cho té dị bà, chán sống rồi ha!", Eris hơi trầm giọng trách mắng.

Ariel lúc nãy do sợ quá nên nhắm tịt mắt giờ mới mở mắt ra nhìn.

Người cứu Ariel là một chàng trai cao to, vạm vỡ, múi nào múi nấy muốn bung vải, ánh mắt lạnh hơn băng giá, mặt che khăn đen cao hơn mũi tí. 

"Bỏ nàng ta xuống được rồi", Eris ra lệnh.

Anh trai to cao thả Ariel bé nhỏ xuống trong sợ ngỡ ngàng của nàng. Hắn đứng sang bên để lộ ra chủ nhân của hắn, cũng như người đã ra lệnh cho hắn cứu nàng Ariel bé nhỏ - Công chúa Eris, người đã chăm sóc Eric sau khi Ariel cứu chàng vào bờ và tương lai sẽ kết hôn cùng hoàng tử.

Ariel nhìn cô nàng trước mặt nàng. Đó là cô gái có vẻ ngoài sắc xảo, khúc nào ra khúc nấy, mái tóc đen nhánh, hòa cùng đôi mắt màu hổ phách, làn da trắng hồng, khuôn ngực nở, eo thon, chân dài, người mặc một chiếc váy dài đỏ rực tôn dáng... nói chung là trông "ngon" không nói thành lời.

Eris từ nhỏ đã biết mình đẹp xuất sắc ra sao nên chuyện bị ngắm cũng không là chuyện gì phải ngượng ngùng, trai gái ngắm nàng cũng là chuyện không lạ với nàng. Nên thôi, xinh đẹp thì rộng lượng cho người khác ngắm, không được hẹp hòi. Nhưng mái tóc đỏ rực của Ariel khiến nàng hơi bị ấn tượng nhẹ. À! Nàng cũng hơi bị ấn tượng bởi vụ tự leo cây để rồi tự bị trượt lúc nãy của Ariel nữa. Bởi hiếm ai thích chơi ngu vậy lắm.

Eris bị nhìn không ngượng nhưng Ariel nhìn hoài cũng ngượng. Nàng cúi đầu như một sự cảm ơn, rồi xoay người đinh bỏ đi thì bị Eris níu tay giữ lại. 

"Này, chảy máu rồi kìa!", Eris nói rồi chỉ tay vào chân Ariel. Thì ra lúc nãy nàng té cây chân đã bị tuột mất chiếc giày, nhờ vậy vừa rồi cô vừa đi chân liền bị một chiếc kim vô hình đâm chảy máu.

Ariel cúi đầu cái nữa thay lời cảm ơn, rồi kéo tay khỏi tay Eris và nhanh chóng chạy đi mất. Và điều ấy khiến cho nàng Công chúa kiêu sa lộng lẫy quyến rũ xinh đẹp tuyệt trần (tự nhận) Eris phải hơi khó chịu trong lòng. Bởi cũng lẽ hiếm ai không nể mặt nàng thẳng thừng dậy lắm. Khá giống mấy tra nam ngôn tình hống hách vừa bị nữ chính đánh liền thương nữ chính ha. Khác cái lần này là một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc đỏ rực khiến Công chúa mắc bệnh tự luyến cao Eris ghim nhẹ trong lòng thôi.

Hôm đó, có cô Công chúa nhỏ của biển cả vì nghĩ mình đã vô tình chạy đi làm Eric đến sau không kịp gặp mà buồn vô hạn. 

"Ariel ới ời! Hôm nay vui lắm luôn, lắm luôn á!", cua Sebastian vua vẻ múa càng tung tăng, tung tăng như mới trốn khỏi Biên Hòa mà không để ý tâm trạng của Ariel. "Nè nha, nè nha! Hôm nay ta được anh đàu bếp đẹp trai chơi đuổi bắt với nhau. Anh ấy khao khát ném ta vào nồi và nấu ta lên bằng tình yêu nóng bỏng của anh ấy, ta sợ hãi chạy trốn, anh ấy liền sợ hãi mất ta chạy theo, anh ấy khao khát chạy theo. Há há há! Rõ lắm là anh ấy mê ta rồi. Ôi! Anh đầu bếp đẹp trai mạnh mẽ không thua Christian Grey. Ta khao khát anh ấy chiếm lấy mình. Ôi! Em muốn "nín thở". Ta thật muốn cho anh ấy nghe ta muốn anh ấy làm ta "nín thở"!".

Ariel cười nhẹ như muốn chúc phúc cho chuyện tình đáng yêu của Sabestian và anh đầu bếp hoàng gia. Xong nàng tự hỏi Eric liệu có yêu mình giống vậy không? "Chàng có yêu em bằng cả con tim không? Hay chỉ là yêu nhất thời vậy chàng?", cô thầm nghĩ đến những câu hỏi muốn hỏi chàng. 

"Này đồ ngố mất lịch sự! Đang ngẩn ngơ gì đó?". Eris từ phía xa tản bộ đến, đương nhiên phía sau vẫn là anh cận vệ sáu múi "ngon cơm". 

Ariel nhìn Eris đang từng bước tiến về chỗ mình. Trên đã buông đen kín, Eris vẫn nổi bật với chiếc váy đỏ trên đầu gối, mái tóc đen hòa vào màn đêm, đôi mắt hổ phách to tròn nổi bật soi màn đêm tìm đến chỗ nàng tiên cá nhỏ trong hình người.

Ariel chăm chú nhìn Eris cho đến khi nàng ta đến trước mặt mình vẫn khoing thôi ngắm nhìn. Thưởng thức cái đẹp muôn đời đều không sai trái.

Eris hơi cúi xuống kéo ngắn khoảng cách với Ariel. "Nè, cô không biết chào hỏi người cứu mình tí hả?".

Ariel ngớ ra. Cô đưa gai cấm tay lên miệng là dấu X, biểu thị muốn nói mình không nói được.

Eris gật gù hiểu. Nàng xoa xoa đầu Ariel vô cùng tự nhiên, an ủi, "Thứ lỗi tôi không biết những gì cô phải chịu đựng".

Ariel được xoa đầu cảm tưởng về cha và mấy chị chợt hiện về. Đã bảo lâu rồi cô chưa được xoa đầu an ủi như vậy. Lòng cô như có cái gì bóp chặt, lòng ngực cứ nghèn nghẹn làm sao, khóe mắt cứ cay cay muốn rơi nước mắt, ánh mắt cảm động trực chờ rơi nước nhìn xoáy vào cặp mắt hổ phách đầy dịu dàng ấm áp đối diện.

"Cô bị đau họng chứ gì. Để mai tôi mang tặng cô ít kẹo thông họng nha! Không cần quá cảm động tôi nhân từ đức độ lắm".

Ariel tuột thang cảm xúc trong một nốt nhạc. Cô thật muốn hét "Là em tạm thời chơi ngu lỡ dại trai đổi chân để mất giọng nói chị hiểu hôn? Chứ hông phải đau họng chị hiểu hôn!" ghê luôn.

"Nè, sao dậy? Để tôi cho cô kẹo sau nha! Đừng buồn nè", Eris an ủi thêm khi thấy Ariel vẫn có vẻ buồn (đúng hơn là đang tuột cảm xúc).

Sau cũng người ta cũng vì quan tâm mình nên hiểu lầm nên Ariel không để tâm lắm sự nhầm lẫn này. Cô mỉm cười nhẹ mặc cho đối phương vẫn xoa đầu mình. Dù gì cũng không hại gì, nếu không muốn nói là hơi có cảm giác thích.

"Cô phước đức ba đời mới được tôi xoa đầu cho đó. Bàn tay ngọc ngà của bổn công chúa đó nha!".

Eris luyên thuyên tự luyến mãi không thôi khiến Ariel bật cười không khép miệng được.

Eris tiện tay đang xoa đầu liền cốc nhẹ đầu đối phương một cái. Nàng hỏi, "Cười gì tóc đỏ?".

Ariel lắc đầu kéo tay Eris.

Eris để yên.

Ariel lật lòng bàn tay Eris, từng nét một vẽ nên từng chữ cái "A", "R", "I", "E", "L", tất cả ghép lại thành tên cô "Ariel".

"Ariel? Gì thế?", Eris hơi ngơ vẫn chưa kịp nhịp câu chuyện vấn đề.

Ariel cười kéo bàn vừa bị mình dùng ngón tay khắc nét xúc cảm lên đặt lên vai mình vỗ vỗ lòng bàn tay xuống.

"Ý cô muốn nói cô là Ariel hả?".

Ariel gật đầu xác nhận, cô cười tươi như hoa.

Eris thấy cô nàng này cũng có chút đáng yêu. "Ariel! Cô cũng đáng yêu ghê. Chắc chỉ thua Eris tôi thôi. Không sao, tôi sẽ không khi dễ cô đâu nha!". Nàng vỗ về đối phương. Thật sự hình ảnh này là một nam một nữ sẽ ám muội hơi nặng.

Eris. Ariel sẽ ghi nhớ cái tên này. Thực thú vị là cô nàng đối diện Ariel có cái tên phát âm nhanh khá giống tên Hoàng tử Eric.

"Mà nè! Sao cô ra đây giữa đêm vậy? Hẹn hò với trai buổi tối trời hả?", Eris hỏi. Thái độ nàng khi hỏi chuyện giống như hai thằng bạn hơn là mới vừa quen chưa bao lâu.

Ariel cười lắc đầu.

"Vậy lẽ nào là đang tương tư nè đúng không?".

Ariel đỏ mặt nghĩ đến Hoàng tử Eric.

Eris cười thông cảm. "Tương tư một người cũng đâu gì là quá xấu đâu. Nhưng mới gặp có một thời gian ngắn vậy thôi cô đã tương tư tôi cũng hơi khó cho cô. Với đều là con gái. Cũng tại tôi đẹp quá mà. Không sao. Tôi cho phép cô tương tư tôi đó".

Ariel cười muốn ra nước mắt. Không ngờ trên đời này có người ảo tưởng tự luyến cao đến vậy.

Cua Sebastian nãy giờ nghe mà cũng sắp không chịu nỗi là ung thư luôn mang cua luôn rồi. Không phủ nhận Eris đẹp nhưng độ tự luyến cao hơi quá rồi.

Tiếp gần suốt đêm đó là một mình Eris một mình tự biên tự diễn, tự luyến tự khen... và vô tình se cho mình một mối duyên kỳ lạ.



P/s: thứ lỗi cho sự quay lại muộn màng này, mình gửi đến các bạn phần một của Nàng tiên cá cải biên. Hy vọng nói được yêu thích để mình mau ra phần tiếp dài hơn và ba chấm hơn. Chân thành cảm ơn đã chờ và yêu mến!





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com