Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 119

Tôn Thừa Hoan không nghĩ tới Bùi Châu Hiền sẽ thổi khí vào tai mình, còn mình lại đặc biệt không có tiền đồ mà nháy mắt hoảng hốt như vậy, bị Bùi Châu Hiền bắt lấy, hiện giờ thân mình xụi lơ không thể động đậy, chỉ mặc Bùi Châu Hiền xâu xé. Nhưng âm thanh Bùi Châu Hiền nói chuyện mềm nhẹ bên tai mình, vẫn làm nàng cảm thấy tê tê dại dại như cũ, hương thơm ôn nhu tê dại vừa rồi còn chưa hết, trong lòng thực sự là quắn quéo muốn điên. Rốt cuộc Tôn Thừa Hoan cũng biết được cái gì là chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu, Bùi Châu Hiền dùng mỹ nhân kế đối phó mình, cho dù là nàng thua, nàng cũng là cam tâm tình nguyện. Cho dù hiện tại không thể động đậy được, rất có khả năng bị Bùi Châu Hiền ném ra ngoài, nhưng trong lòng Tôn Thừa Hoan vẫn có loại cảm giác rất ngọt ngào.

"Ta chỉ là con kiến nhỏ, nào khiến tỷ tỷ đắn đo." Tôn Thừa Hoan thực thức thời nói, nàng chỉ ngóng trông Bùi Châu Hiền có thể thủ hạ lưu tình, không ném mình ra ngoài.

"Ta thấy người gần đây thật muốn phì gan, vừa rồi còn muốn chế phục ta đây!" Bùi Châu Hiền xoay người một cái, liền đặt Tôn Thừa Hoan dưới thân mỉm cười nói.

"Là ta không biết tự lượng sức mình." Tôn Thừa Hoan túng quẫn nói, giờ khắc này bị Bùi Châu Hiền đè xuống, nàng nhìn gương mặt Bùi Châu Hiền gần trong gan tất, có cảm giác trái tim không có tiền đồ mà nhảy động, không tự chủ được như sắp nhảy cả ra ngoài, đặc biệt là nơi mềm mại của Bùi Châu Hiền còn đè xuống nơi mềm mại của mình, sau khi ý thức được đều này xong, mặt nàng không tự chủ ửng đỏ lên.

Bùi Châu Hiền thấy Tôn Thừa Hoan đỏ mặt, thầm nghĩ đứa ranh này đột nhiên đỏ mặt làm gì, chẳng lẽ lại nghĩ chuyện gì không đứng đắn sao, xem ra thực sự đúng là cực kỳ háo sắc.

"Ngươi đỏ mặt cái gì?" Bùi Châu Hiền nhướng mày hỏi, tay nàng đột nhiên ấn trước ngực Tôn Thừa Hoan, quả nhiên cảm giác được tim Tôn Thừa Hoan nhảy động liên hồi, biết bản thân mình có ảnh hưởng lớn lao đến Tôn Thừa Hoan, hơi nhếch lên khóe miệng. Bất quá Tôn Thừa Hoan đi Bắc Nguy xong, thân thể trưởng thành hơn rất nhiều, ngực lại lớn ra không ít, hiển nhiên còn muốn lớn hơn mình, thân mình so với một năm trước đã thuần thục hơn nhiều, hình như đã có thể ngắt lấy.

"Tỷ tỷ....." Cảm giác được tay Bùi Châu Hiền chuyển qua nơi mềm mại của mình, Tôn Thừa Hoan vốn dĩ chỉ là hơi đỏ mặt, nháy mắt liền sửng sốt nóng bừng lên, cảm thấy cực kỳ thẹn thùng.

Bùi Châu Hiền nhìn Tôn Thừa Hoan đang bày ra bộ dáng dục cực còn nghênh thầm nghĩ, đứa ranh này chẳng lẽ và vội vàng muốn hiến thân sao.

"Ngươi là đang chờ mong ta làm cái gì đó với ngươi sao?" Bùi Châu Hiền cười như không cười hỏi, đầu ngón tay thon dài của nàng nhẹ nhàng lướt qua trước ngực Tôn Thừa Hoan.

Vốn dĩ Tôn Thừa Hoan chỉ là thiếu nữ ngượng ngùng mà thôi, cũng không có nghĩ nhiều như vậy, nhưng Bùi Châu Hiền vừa hỏi, hơn nữa còn dùng hành động trêu chọc, giờ khắc này Tôn Thừa Hoan không nghĩ đến cũng khó, thân mình cũng không biết do Bùi Châu Hiền hạ dược, hay là vì cái gì khác, mà nàng cảm thấy bản thân mình càng thêm mềm mại vô lực.

"Muốn trở thành người của tỷ tỷ, nói vậy, tỷ tỷ sẽ không gả cho người khác!" Thực ra Tôn Thừa Hoan lại thản nhiên thừa nhận nói, nàng nghĩ với tính tình của Bùi Châu Hiền, chỉ cần mình trở thành người của nàng, nàng sẽ chịu trách nhiệm với mình.

Bùi Châu Hiền hơi sửng sốt một chút, thì ra Tôn Thừa Hoan nóng lòng hiến thân, tính toán đến như vậy rồi.

"Ngươi không sợ, ta muốn thân thể ngươi, lại bội tình bạc nghĩa với ngươi sao?" Ngữ khí Bùi Châu Hiền vẫn mềm mại như cũ, giờ khắc này, Bùi Châu Hiền ôn nhu hơn rất nhiều.

"Tỷ tỷ sẽ không!" Tôn Thừa Hoan chắc chắn nói, dù sao trong lòng nàng cũng cảm thấy như vậy.

Bùi Châu Hiền mỉm cười mà không nói, chỉ nhìn Tôn Thừa Hoan.

"Cho dù tỷ tỷ có bội tình bạc nghĩa với người ta, cũng là ta cam tâm tình nguyện." Ngữ khí Tôn Thừa Hoan kiên định nói, cho dù cuối cùng Bùi Châu Hiền vẫn sẽ gả chồng, nàng cũng là nguyện ý.

"Ngươi nóng lòng muốn hiến thân như vậy, nếu ta từ chối ngươi, vậy thật là khó hiểu phong tình." Bùi Châu Hiền nói xong liền cởi bỏ đai lưng trên người Tôn Thừa Hoan.

Tôn Thừa Hoan cảm giác được ngón tay Bùi Châu Hiền du tẩu trên người mình, mỗi tấc da thịt tay lướt đến mang đến cho nàng cảm giác tê dại dị thường, loại cảm giác này vừa khiến nàng thấy thẹn, vừa khiến nàng thấy hưng phấn mong chờ, cảm giác lại thoải mái đan chéo nhau, mỹ diệu hơn tất cả mọi thứ nàng đã trải qua.

Bùi Châu Hiền nhìn gương mặt Tôn Thừa Hoan ửng đỏ như hoa đào, bởi vì nhiễm dục tình mà càng thêm ướt át, giống như gốc đào mùa xuân đẹp nhất.

Ngón tay Bùi Châu Hiền đi đến giữa hai chân Tôn Thừa Hoan, Tôn Thừa Hoan cảm thấy thẹn đến cực điểm, nơi đó là bộ vị tư mật nhất của mình, bản thân mình còn chưa đụng vào kiểu như vậy, mà Bùi Châu Hiền lại dùng tay xoa nắn nơi đó. Nơi đó được Bùi Châu Hiền xoa nắn vỗ về có kỹ xảo xong, lại phát ra cảm giác thoải mái dị thường, Tôn Thừa Hoan cảm thấy thân thể của mình lại trở nên thật xa lạ, nàng chưa bao giờ biết thân thể cũng sẽ có cảm giác như vậy.

Đối với thân thể người Bùi Châu Hiền lại rất quen thuộc, muốn khống chế thân thể Tôn Thừa Hoan, làm Tôn Thừa Hoan hóa thành một đầm nước dưới tay mình lại rất dễ dàng, huống chi là thân thể Tôn Thừa Hoan so với tưởng tượng của nàng còn muốn mẫn cảm hơn. Cho nên Tôn Thừa Hoan dưới đầu ngón tay của Bùi Châu Hiền, ướt đến rối tinh rối mù, bất quá Bùi Châu Hiền cũng không có phá thân Tôn Thừa Hoan, chỉ an ủi Tôn Thừa Hoan ở bên ngoài.

Chờ Tôn Thừa Hoan trải qua cực hạn sung sướng lần đầu tiên của nhân sinh xong, nàng thầm nghĩ, chắc là hết rồi, cho rằng mình đã thực sự trở thành nữ nhân của Bùi Châu Hiền, rốt cuộc cũng biết giữa nữ nữ thì nên làm thế nào.

"Thoải mái không?" Bùi Châu Hiền chờ Tôn Thừa Hoan ổn định mới thu hồi ngón tay ướt đẫm của mình giữa hai chân Tôn Thừa Hoan, nhẹ giọng hỏi bên tai nàng.

"Uhmmm....." Tôn Thừa Hoan cực kỳ ngượng ngùng trả lời, đến bây giờ nàng vẫn còn có chút choáng váng, cảm giác như vừa mới tỉnh mộng, thực sự quá không chân thật.

"Sau này, ngươi cũng dùng tay mình an ủi bản thân như thế, nếu ngươi có yêu cầu về phương diện này." Bùi Châu Hiền rất đứng đắn nói, nàng chỉ đơn thuần muốn dạy Tôn Thừa Hoan tự an ủi mình thế nào. Những việc này đối với Bùi Châu Hiền mà nói, cũng không phải là chuyện gì lạ, nàng chỉ cảm thấy Tôn Thừa Hoan đối với dục vọng so với người bình thường cao hơn một ít, cho nên mới dạy nàng tự sướng thế nào, càng tò mò càng nghĩ nhiều, không thấy lạ mới không nghĩ về những chuyện này.

"Ta..... ta sẽ không tự mình làm như vậy....." Tôn Thừa Hoan cực kỳ thẹn thùng phủ nhận, nghĩ đến chuyện tự mình làm như vậy, liền cảm thấy cực kỳ thẹn thùng, căn bản là nàng nghĩ cũng không dám nghĩ đến, vì sao Bùi Châu Hiền có thể dùng ngữ khí đứng đắn như vậy nói ra, chẳng lẽ Bùi Châu Hiền không cảm thấy thẹn thùng sao? Tôn Thừa Hoan cực kỳ tò mò, nếu mình cũng sờ Bùi Châu Hiền như vậy, nàng sẽ có cảm giác như mình không, hơn nữa có thẹn thùng không? Bất quá nghĩ đến chuyện mình có thể sờ được Bùi Châu Hiền, tâm tình Tôn Thừa Hoan lại dị thường chờ mong.

"Ngẫu nhiên làm một chút không sao, sẽ không có hại!" Bùi Châu Hiền nói.

Không phải vì cái này được không, Tôn Thừa Hoan cảm thấy Bùi Châu Hiền căn bản không hiểu cảm giác của mình, đáng giận là mình vẫn mềm như bông, không thể động đậy, nếu không nàng nhất định sẽ làm chuyện vừa rồi Bùi Châu Hiền làm với mình làm lại cho Bùi Châu Hiền, dù sao Bùi Châu Hiền cũng nói sẽ không có hại!

"Tỷ tỷ, ta cũng có thể làm vậy với ngươi sao?" Vẻ mặt Tôn Thừa Hoan mong chờ hỏi.

"Không thể!" Bùi Châu Hiền dứt khoát từ chối nói.

"Vì sao lại không thể?" Tôn Thừa Hoan không phục hỏi.

"Chờ ngươi có bản lĩnh làm được đi rồi nói sau!" Bùi Châu Hiền nói, nhếch lên một đường cười mỉm.

Trong lòng Tôn Thừa Hoan thầm nghĩ, sớm muộn gì mình cũng sẽ là được chuyện này.

"Vậy tỷ tỷ đã lấy thân mình người ta, phải phụ trách với người ta!" Tôn Thừa Hoan là định ăn vạ Bùi Châu Hiền như vậy.

"Vừa rồi ngươi cũng không có nói như vậy?" Bùi Châu Hiền thấy Tôn Thừa Hoan hiểu lầm, cho rằng vừa rồi mình đã thất thân cũng không có sửa lại cho đúng.

"Không phải tỷ tỷ đã nói rồi sao, không quan trọng là nói cái gì, quan trọng là làm cái gì." Lần này Tôn Thừa Hoan nhanh chóng lấy lời Bùi Châu Hiền đã nói trả lại cho Bùi Châu Hiền.

"Năng lực khua môi múa mép của ngươi thật tiến bộ không ít." Bùi Châu Hiền nhìn Tôn Thừa Hoan vui vẻ tự cho mình thông minh nói.

"Tỷ tỷ, ta muốn nói cho tỷ tỷ một bí mật." Tôn Thừa Hoan nói với Bùi Châu Hiền.

"Bí mật gì?" Bùi Châu Hiền nhướng mày nhìn về phía Tôn Thừa Hoan, ranh con này thì có bí mật gì, Bùi Châu Hiền tỏ vẻ nghi ngờ.

"Ngươi dựa đến đây, ta sẽ nói cho ngươi." Tôn Thừa Hoan thần thần bí bí nói.

"Không phải rất muốn biết." Bùi Châu Hiền cũng không phải là người tò mò.

"Nhưng ta muốn nói cho tỷ tỷ, tỷ tỷ dựa đến đây một chút đi." Tôn Thừa Hoan không tự giác mà trưng ra ngữ khí làm nũng.

Bùi Châu Hiền cố mà làm dựa đến gần sát Tôn Thừa Hoan, ngay lúc nàng dựa đến gần Tôn Thừa Hoan trong nháy mắt, Tôn Thừa Hoan ngẩng đầu hôn lên môi Bùi Châu Hiền, tuy rằng Tôn Thừa Hoan cũng không dừng lại trên môi Bùi Châu Hiền lâu lắm, nhưng Tôn Thừa Hoan đã cực kỳ vui vẻ thỏa mãn, giờ khắc này, Tôn Thừa Hoan nhìn Bùi Châu Hiền, biểu tình giống như một con mèo mới trộm cá thành công xong.

Đối với chuyện hôn bất ngờ, hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc, trên môi giống như còn lưu lại độ ấm cùng xúc cảm mềm mại từ môi Tôn Thừa Hoan, cảm giác cũng khá tốt, lại nhìn bộ dáng khoe khoang của Tôn Thừa Hoan kia, cái gì cũng không nói, chỉ nằm bên cạnh Tôn Thừa Hoan.

Tôn Thừa Hoan đem thân mình dụi vào lòng ngực Bùi Châu Hiền.

Bùi Châu Hiền không quen có người vùi vào lòng ngực mình ngủ, muốn đẩy Tôn Thừa Hoan đi ra khỏi người mình, nhưng nâng tay lên xong lại dần hạ xuống, thầm nghĩ, chờ đứa ranh này ngủ xong rồi đẩy ra cũng được đi.

.....//......

Bùi Châu Hiền: Ta chỉ vì thiếu nữ dậy thì nào đó làm phụ đạo thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com