Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 60

Khách sạn suối nước nóng ở cuối sơn cốc, toàn bộ sơn cốc được xây dựng giống như một cổ trấn nhỏ, dọc theo dòng suối uốn lượn chằng chịt phân bố nhà cổ và biệt thự kiểu Trung Quốc, nhà đầu tư tài chính dồi dào, đưa vào rất nhiều cửa hàng nổi tiếng trên mạng, cũng mời không ít đại V hoặc là ngôi sao nhỏ đến du ngoạn để quảng bá, trên đường thường xuyên có thể nhìn thấy có người giơ giá đỡ điện thoại livestream, mỗi lần ống kính đưa tới, Vu Chu đều che mặt.

Vu Chu lại nổi lên tâm tư xấu trong "Ừ, mua" của Tô Xướng, nàng dẫn Tô Xướng đi xem dự án bất động sản của thương gia mở cửa, chỗ bán nhà ở ngay bên cạnh trung tâm du khách, cố gắng xây dựng một thị trấn du lịch nhỏ.

"Wow." Vu Chu nhìn sa bàn tinh xảo, kéo Tô Xướng, cảm thấy mình rất giống nhân vật phản diện đắc chí trong video ngắn.

Nàng cố ý nói: "Nhà ở đây đẹp quá."

Tô Xướng cũng liếc mắt nhìn sa bàn, sau đó cầm lấy sách tuyên truyền bên cạnh xem.

"Trời ơi, cô sẽ không phải muốn mua cái này đấy chứ, thái quá ghê, Vu Chu thấy có nhân viên bán hàng tới, vội vàng kéo Tô Xướng: "Đi đi đi."

Nhưng không thể không nói, đi chơi với người có tiền đúng là sướng, cảm giác muốn cái gì đều có thể đạt được. Vu Chu 21 tuổi rất có tâm hồn thiếu nữ, nàng thật sự cảm thấy, Tô Xướng có thể hái sao cho nàng.

Khách sạn là một trong những khách sạn tốt nhất địa phương, kiểu Trung Quốc mới, phòng khách cao cấp và hành lang gấp khúc rất có cảm giác thiết kế. Lúc làm thủ tục nhận phòng, Vu Chu lén nhìn chứng minh thư của Tô Xướng, ha ha, chứng minh thư của người đẹp như vậy cũng bình thường, trong nháy mắt nàng cân bằng, lưng đeo ba lô nhỏ cùng quản lý đến phòng, quản gia cất hành lý của các cô, tỉ mỉ giải thích từng món đồ trong phòng và các dịch vụ có thể cung cấp, hỏi xem có muốn chuẩn bị nước suối nóng, loại món tráng miệng buổi tối, cùng với có muốn mở giường đêm không.

Vu Chu đánh giá căn phòng này, phòng xép lớn tinh xảo, so với trên bản đồ còn đẹp hơn một chút, trang trí bằng gỗ màu cà phê, gian ngoài là phòng khách, nối liền với sân ngoài, bên trong là phòng giường lớn, đi vào bên trong là khu suối nước nóng, phòng xông hơi và suối nước nóng tách ra, suối nước nóng nửa mở, tường vây cao vây quanh ánh mặt trời sau giờ ngọ.

Respect. Vu Chu nghiêm nghị kính nể nhân dân tệ.

Nàng ngồi xuống sô pha, tháo ba lô xuống: "Em ở Thái Lan cũng chưa từng ở tốt như vậy."

Nàng nhìn phòng giường lớn, nhớ tới lúc trước ở trong điện thoại, lúc Tô Xướng nói muốn cùng mình đi du lịch, dường như đã qua mấy kiếp.

Sau đó nàng gọt trái cây cho mình, lại nhìn "Cô Tô & cô Vu" trên thẻ chào đón, cảm thấy giống như thiệp mời kết hôn, nàng hỏi Tô Xướng cái này có thể mang đi không? Nếu như mang đi khách sạn có thể cảm thấy nàng ngay cả tấm thẻ cũng không tha hay không.

Tô Xướng nói không, không ai để ý cái này.

Vì thế nàng vui vẻ cất vào trong ba lô, muốn giữ lại một kỷ niệm, còn cố ý để ở tầng trong cùng, sợ bị nhăn.

Ngẩng đầu thấy Tô Xướng mặt dịu dàng nhìn nàng, trong ánh mắt rất yêu nàng. Đối phương quý trọng hành động của mình luôn làm cho người ta mềm lòng, ngay cả Tô Xướng cũng không ngoại lệ.

Buổi tối các cô mở một chai rượu vang đỏ, là quà sinh nhật trước kia Vu Chu chuẩn bị cho Tô Xướng, độ cồn không cao, cho nên cũng không cản trở các cô ngâm suối nước nóng.

Lúc Vu Chu tới đây, Tô Xướng đã ngâm mình, bóng đêm như tơ, sương mù bốc lên, hình dáng của cô thấp thoáng trong đó, hư ảo giống như một hình ảnh phản chiếu. Có lúc Vu Chu cảm thấy, Tô Xướng chính là hình ảnh phản chiếu của ánh trăng ở nhân gian, hơn nữa lúc ở trong nước, mặt mày trong trẻo nhưng lạnh lùng giống như vớt một nắm sẽ nát.

Tô Xướng ngước mắt, thấy Vu Chu quấn khăn tắm, đưa lưng về phía mình xuống nước, lúc bả vai chìm xuống, khăn tắm nổi lên trên mặt nước.

Nàng vớt khăn tắm đặt bên cạnh hồ, sau đó từ trong nước đi tới, sóng gợn sóng sau.

Các cô ở trong nước ôm, hôn, thỉnh thoảng ngẩng đầu ngắm trăng, thỉnh thoảng cúi đầu ăn chút đồ ngọt.

Vu Chu nói với Tô Xướng lai lịch của bình rượu này, lông mi Tô Xướng tựa như bị hơi nước nhuộm, hốc mắt mơ hồ đỏ lên.

"Tô Xướng," Vu Chu rúc vào trong ngực Tô Xướng, Tô Xướng ôm nàng từ phía sau, nghe nàng mềm mại dặn dò, "Em nghe nói uống rượu không thể ngâm suối nước nóng, nếu em say, chị phải cứu em."

"Ừ," Tô Xướng mang theo cảm giác say cười, "Chị sẽ không say sao?"

"Em không biết," Vu Chu có chút choáng váng, có thể ngâm hơi thiếu oxy, "Nhưng em cảm thấy, chị say cũng sẽ cứu em, chị vĩnh viễn sẽ cứu em."

Tô Xướng hôn vành tai nàng.

"Em cũng sẽ cứu chị." Vu Chu xoay người, ôm cổ cô.

Các cô càng ngày càng hiểu tình yêu của hai cô gái, dựa vào nhau, leo lên nhau, các cô là dây leo của nhau, cũng là mặt trăng và thuyền nhỏ xa xa nhìn nhau.

Ánh trăng ôm thuyền nhỏ vào trong nhà, thuyền nhỏ trắng nõn dưới ánh trăng nhìn chăm chú đẹp đến kinh người, có lẽ là do dính nước, linh động mà có lực sinh mệnh.

Tô Xướng lau khô cho nàng, cũng kèm theo hôn môi, hôn đến bắp chân nàng, nàng ngứa đến cười rụt chân lại.

Nhưng trên mặt cô đỏ bừng không bình thường, nhiệt độ nóng như xúc tu, Tô Xướng cảm thấy không đúng, nhẹ nhàng sờ mặt nàng, nỉ non: "Chúc Chúc."

Vu Chu mơ mơ màng màng đáp lời cô, gọi cô: "Tô Xướng, Tô Xướng."

Tô Xướng áp trán lên trán cô, trong lòng căng thẳng, mặc áo choàng tắm cho hai người, gọi điện thoại cho nhân viên lễ tân: "Có nhiệt kế không? Hình như bạn tôi bị sốt rồi."

Vu Chu ở trong chăn ngủ rất ngoan, mặc dù hô hấp vẫn trầm, khách sạn đưa nhiệt kế tới, nhìn Tô Xướng đo, 38.5, quả nhiên sốt rồi, lại tìm bác sĩ, vấn đề không lớn, hẳn là cảm lạnh, kê cho nàng chút thuốc hạ sốt, sau khi hỏi thời gian uống rượu trước đó, bảo Tô Xướng dùng thuốc theo lời dặn của bác sĩ.

Tô Xướng đóng cửa lại, vén mái tóc ẩm ướt lên, không dám trì hoãn chăm sóc Vu Chu.

Trước tiên đun nước, sau khi xem kỹ điều cấm kỵ và lượng dùng, ôm Vu Chu lên đút thuốc, sau đó đi vào phòng vệ sinh thấm ướt khăn mặt, hạ nhiệt độ vật lý cho Vu Chu.

Vu Chu ngủ một lát liền tỉnh, bệnh tình đã ổn, nhưng phòng tuyến tâm lý yếu ớt một chút, muốn Tô Xướng ôm nàng ngủ.

Tô Xướng liền ôm nàng, hai người câu được câu không nói chuyện, Tô Xướng thường xuyên sờ sờ trán nàng, thử xem nhiệt độ có giảm hay không.

Một đêm hoảng loạn trôi qua, ngày hôm sau Vu Chu cũng không có sức. Bộ phận ăn uống đưa bữa sáng tới, Tô Xướng đút cháo cho nàng ăn.

Vu Chu mí mắt sưng húp nhìn cô cười, mang theo giọng mũi nói: "Trước kia em chưa từng nghĩ chị sẽ chăm sóc em như vậy, có hơi thích."

"Có thể thích được chăm sóc, nhưng không thể thích bị bệnh." Tô Xướng lại múc một muỗng cháo, thổi một cái, đút đến bên miệng nàng.

"Ồ." Cổ họng Vu Chu khàn khàn đồng ý, nhưng nàng luyến tiếc Tô Xướng chăm sóc nàng, ngày hôm qua ngủ không ngon, thỉnh thoảng còn dậy thay khăn mặt, cho nên nàng sẽ giảm bớt bị bệnh, dù sao nàng cũng là bạn gái không khiến người ta lo lắng nhất trong thiên hạ.

Buổi chiều vẫn dưỡng bệnh, Vu Chu đối với công lược phế thải của mình rất oán niệm. Buổi tối, cơn sốt của nàng hạ xuống, lại ngủ thêm một ngày, người cũng không an phận lắm.

Nàng được Tô Xướng ôm nghịch điện thoại, nhắm mắt dưỡng thần vuốt ve sự mềm mại trong lòng Tô Xướng.

Tô Xướng không nói gì, nhẹ nhàng hít hít mũi, ngồi dậy trả lời tin nhắn công việc.

Hơn 12 giờ, Vu Chu vẫn không ngủ được, nàng muốn Tô Xướng nghỉ ngơi thật tốt, liền đưa lưng về phía cô nằm nghiêng, nhắm mắt lại ở rạp hát nhỏ trong đầu mình.

Nhưng nàng bỗng nhiên nghe được động tĩnh khác thường.

Nàng nghe thấy tiếng trăng kêu khẽ sau lưng, không có âm thanh, chỉ đan xen hơi thở một cách lộn xộn. Có một bàn tay nhẹ nhàng chạm vào lưng Vu Chu, hình như là ngón áp út, rất kiềm chế, nhưng lại nhịn không được đụng vào một hai cái.

Bàn tay kia, ở nơi mà Tô Xướng chưa bao giờ nghĩ đến, giữa những dòng suối trong thung lũng, nơi ẩn náu của mặt trăng.

Tay trái đụng vào Vu Chu đang bất giác vẽ vòng tròn, tay phải thăm dò Tô Xướng cũng đang do dự vẽ vòng tròn.

Vu Chu trong ý thức hoảng hốt, gặp được tiên tử hạ phàm. Giống như khi còn bé xem qua cốt truyện như vậy, tiên tử cao cao tại thượng  sinh lòng tò mò với nhân gian, cô lén chạy tới bên hồ nước, ngắm nhìn cảnh sắc nhân gian vui đùa nghịch nước.

Cô chìm mình xuống, vào lúc sắp hít thở không thông thì nổi lên mặt nước, mặt mày không vướng bụi trần làm vỡ tan hồ nước vốn yên tĩnh, hình ảnh núi non và vì sao trong gương nước đều rối loạn.

Mặt trăng, mặt trăng, cũng có phàm tâm cao cao tại thượng.

Hô hấp dừng lại, Vu Chu nghe thấy Tô Xướng bình phục đại khái một phút, sau đó đứng dậy, phòng tắm truyền đến tiếng nước tí tách.

Vu Chu không dám động, phàm tâm đưa lưng về phía ánh trăng, cũng đang trong tiếng tim đập thình thịch, đối mặt với dục vọng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com