Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C60. Tố cáo

Chi choàng tỉnh, lờ mờ nhìn xung quanh, chỉ thấy Nguyên đang đứng ở cửa số gọi điện thoại. Chi nhìn tay có kim truyền nước, từ từ nhớ ra mọi chuyện.

"Em tỉnh rồi sao?" - Nguyên bước tới, ngắm nhìn Chi.

"Ừm..." - Chi lạnh giọng, nhìn Nguyên.

Nguyên vươn người tới, cầm tay Chi hôn lên, lại hôn lên trán. Cái hôn này khiến Chi rùng mình, Chi thấy nhớ Nguyên vô cùng, cái hôn này làm Chi mềm nhũn người, cái mùi hương quen thuộc này nữa...

"Em có phải chuẩn bị bài phát biểu này tới lao lực rồi có phải hay không... Tôi làm khổ em quá!"

- Nguyên ôm Chi, lại hôn lên má, lên môi.

Chi chột dạ, không biết Nguyên đã biết việc Chi có thai hay chưa, nếu không sẽ không thể hoàn thành kế hoạch.

"Tôi đưa em tới bệnh viện, bác sĩ nói em mệt quá nên ngất đi thôi, khi nãy cũng quá nhiều người trong không gian kín, không có gì bất ổn, nên tôi đợi em tỉnh dậy, chúng ta cùng về nhà!"

"Nguyên đi trước đi..."

Nguyên hụt hẫng, đương nhiên Chi sẽ không dễ dàng tha thứ cho chuyện kia... nên lúc này rất nhẫn nại trước những sự khước từ liên tục như thế này.

"Vợ... tôi biết tôi đã không kể cho em nghe mọi thứ, nhưng mà như tôi nhắn cho em, tôi thực sự không có lừa gạt em, tôi hiện tại rất nhớ em, em đừng giận tôi có được không...?"

"Em nói rồi..."

"Nhưng em đã xuất hiện, không phải vì tôi hay sao...?"

"Thì sao?"

"Thì..."

"Nguyên nghĩ em có thể dễ dàng như thế bỏ qua?"

"Không phải... nhưng mà..."

"Nguyên nghĩ là em có phải vài cái hôn của Nguyên là sẽ mủi lòng phải không?

(Nội tâm Chi: Xin đừng hôn em, em thực sự rất nhớ những cái hôn này, Nguyên có biết là em nhớ Nguyên nhiều lắm không?)

Nguyên lúc nào cũng cho rằng mình chỉ cần thủ thỉ vài lời, là có thể thu phục người ta có đúng không?

(Tại sao nhỉ? Con người này, thực sự nghe lời Nguyên nói "nhớ", Chi lập tức cảm thấy muốn mềm nhũn, muốn buông xuôi tất cả)"

"Được rồi... Em đừng kích động. Thôi được rồi, vậy... tôi về trước. Cảm ơn em hôm nay đã giúp tôi..."

Nguyên hụt hẫng, lại bị Chi "giao huấn" cho một bài, thực ra ngày hôm nay Nguyên đã muốn từ chức, chỉ là không nghĩ Chi lại tung chiêu này. Chỉ đành chấp nhận rời đi. Chi nằm trên giường, nhìn bóng lưng cao lớn rời khỏi phòng. Chỉ đành căn răng an ủi bản thân.

"Nguyên ngốc, em chỉ đành kìm nén bản thân mình nốt thêm lần này, em hứa với Nguyên. Em sẽ ở cạnh Nguyên, em hứa sẽ không buông tay! Ai bảo Nguyên đào hoa, phong lưu như vậy cơ chứ! Thật đáng ghét!" - Chi lẩm bẩm, khổ sở suy nghĩ, sau đó tranh thủ tại giường bệnh ngủ thiếp đi, bù cho cả tuần lao lực nghiên cứu, tìm ra hướng giải quyết ngoạn mục này.

________________

"Cô gái đó thực sự quá giỏi rồi, có thể đưa ra những lập luận sắc bén như vậy... con với cô bé đó có quan hệ sao?"

Gilian rất tâm đắc sau khi xem đoạn video được báo giới đăng tải, đương nhiên là không chỉ cổ phiếu của Sangri-la, ngay cả vị thế của Gilian cũng được củng cố hơn rất nhiều.

"Cô ấy là vị hôn thê của tôi!" - Nguyên từ trong miệng, cứ vậy nói ra.

Ánh mắt của mọi dồn lên Nguyên, Gilian thì không được vui vì câu trả lời này cho lắm, nhưng cũng chỉ đành gật đầu.

"Được rồi. Theo như những gì cô ấy đề xuất, chúng ta cũng nên có một bản kế hoạch chi tiết và đầy đủ hơn, lần này có thể thử sức chứ? Cậu Jackson?"

Gilian nhìn Jackson, nhướn mày chờ đợi.

"Việc này... vâng, tôi sẽ cố gắng hết sức!" - Jackson giật mình, nhưng đương nhiên đây là cơ hội tốt để thể hiện, không thể bỏ lỡ.

"Đừng cố, cậu sẽ quá sức đấy! Việc này cứ để đó đi, Alex sẽ xử lý, hãy bắt đầu bằng những việc mới và đúng chuyên môn thì sẽ tốt hơn!" -Emilia ngay lập tức ngăn chặn việc thị uy này của Jackson.

"Tôi... vâng, vậy nghe theo sự sắp xếp của tổng giám đốc!"

"Tôi cũng sẽ xin từ chức trong lần họp mặt này. Bảng đề xuất nhân sự tôi đã gửi cho chủ tịch và cô Emilia đây, hiện tại cũng đã đánh tiếng cho các cô đông, nếu như họ có ý định gửi gắm ai, cũng nên cân nhắc rồi đào tạo!"

Đây không phải là lần đầu Nguyên nhắc về điều này, nhưng chắc chắn Gilian sẽ không còn lý do gì có thể giữ chân được Nguyên thêm nữa, chỉ đành chấp nhận ký vào đơn thôi việc.

Cuộc họp ngắn diễn ra trước giờ tiệc. Vì là ngày trọng đại nên mọi công tác bảo vệ đều rất nghiêm ngặt. Hầu hết các vị khách tham gia đều được đo nồng độ cồn và quét nhiệt lượng, đảm bảo một bữa tiệc an toàn và không có bất chắc. So với bữa tiệc sinh nhật của Gilian, số lượng khách lần này còn kinh khủng hơn nhiều. Tuy nhiên chúng ta sẽ không còn thấy những sự e ngại và sợ sệt năm đó nữa, thay vào đó hoàn toàn là sự dè chừng khi đối mặt với gia đình nhà Gilian.

Nguyên ngóng rất lâu nhưng không hề thấy Chi xuất hiện. Hôm qua trở về dinh thự, Nguyên đã bồn chồn chờ đợi, cuối cùng ngủ thiếp đi lúc nào không hay, tới sáng thức dậy, đã nghe Yoshi báo Chi đã đi từ sớm, đương nhiên Chi không trả lời điện thoại, vì vậy Nguyên cũng không thể làm gì khác hơn.

Miyoshi rạng ngời mặc đầm dạ hội màu đen, nhưng hôm nay cô đến với cương vị là doanh nhân, không phải là siêu mẫu hay người đại diện hình ảnh của Gilian. Mathew Sang tuy rằng rất sợ sệt, thần sắc vô cùng kém, nhưng hắn thực sự không thể không có mặt, bởi lẽ hắn vẫn còn phải diễn tròn nốt vai người con rể luôn trung thành với Gilian như lời thề sắt son thuở gượng ép Emilia.

"Nguyên mặc tuxedo trông nam tính quá!" - Miyoshi lắc đầu.

"Em như vậy là đang chê tôi sao?" - Nguyên cười, đưa ly rượu cụng với Miyoshi.

"Em thấy vest thông thường Nguyên mặc là phong trần nhất, vest kẻ thì đạo mạo, vest màu thì năng động và gần gũi, chỉ riêng tuxedo thì nam tính quá, em không thích bằng nét phong trần!"
-Miyoshi cười, nhận xét rất chi tiết.

"Còn em thì mặc gì cũng rất đẹp! Em ở bên đó ổn chứ?" Con bé có thích nghi được hay không?
- Nguyên cười, nhanh chóng chuyển chủ đề.

"Ổn. Con bé làm quen rất nhanh, em đang lẽ nên nghe Nguyên sớm hơn mới phải!"

"Không sao, như hiện tại là tốt rồi!" - Nguyên gật gù, tâm trạng có chút vui khi biết hai mẹ con Miyoshi làm quen cuộc sống mới rất tốt.

Tiếng leng keng của Gilian vang lên, trên màn hình bắt đầu chạy clip thuyết trình. Gilian sau khi chào hỏi và cảm ơn sự có mặt của các bên đối tác, đã đến tiếp mục trao thưởng và ghi công đối tác. Mỗi đối tác lớn sẽ có một món quà nhỏ để tri ân với tiệc kỉ niệm, sau khi nhận quà của Gilian, sẽ phát biểu và có đôi lời cho sự hợp tác những năm tiếp theo. Kazuki Yu bước lên nhận giải, bắt đầu hắng giọng nói cảm ơn.

"[...] Những lời tri ân cũng đã nói rồi, tuy nhiên với cương vị là đối tác chiến lược và trọng yếu của toàn bộ chuỗi The Wellness Clinic, tôi thực sự cảm thấy chủ tịch Gilian cần có cái nhìn thẳng thắn vào những nhân lực yếu kém, gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới sự phát triển và danh tiếng của tập đoàn. Tôi nghĩ là cá nhân tôi hay là các cổ đông gạo cội ở đây đều mong muốn được an tâm khi cùng cộng tác với đối tác lớn. Nhìn lại những tổn thất vừa rồi, tuy rằng đã được lấp liếm êm đẹp, cũng không thể chối biến sự yếu kém trong khâu xử lý khủng hoảng của cố vấn Wance đây! Chúng ta không nên bao che cho việc nay, tôi biểu quyết về việc thay cố vấn mới, để có thể an tâm đồng hành cùng Gilian Holdings trong tương lai!" - Kazuki nói xong, hội trường lớn xì xào tới lui.

Nguyên có vẻ lường trước được điều này, gương mặt bình thản, vỗ tay cho người kê thêm một chiếc bục khác ở phía đối diện, từ tốn bước lên, nhìn Kazuki cười mỉm.

"Kính thưa quý vị, tôi trước nay công tư có nhập nhằng, cũng đã gắn kết và xử lý rất nhiều những chuyện khủng hoảng của không chỉ tập đoàn Gilian, mà còn cả những dự án hợp tác chung giữa các bên. Tôi nói điều này không phải kể công, hay mưu cầu sự nể nang từ quý vị, tôi nói điều này để khẳng định với ngài Kazuki này hôm nay rằng, những gì tôi đã làm, và làm được, tôi không hề thấy hổ thẹn, ngài cũng không nên công kích trực tiếp tôi như vậy, hàng động này đối với một buổi tiệc lớn tri ân, không được phù hợp!"

"Hừm. Đối với một vị cố vấn suy đồi đạo đức như cô Alex đây, thật hiếm có khó tìm!"

Miyoshi từ ghế khách mời đứng lên, đi về phía giữa lối lên sân khấu, ngày hôm nay nếu như có người ngăn cô, cô vẫn phải nói.

"Tôi là Miyoshi, thứ lỗi cho tôi phải mượn buổi tiệc tri ân này để nói những điều này, nhưng tôi tự cảm thấy nếu như không nói, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới sự phát triển và danh tiếng của một tập đoàn lớn như Gilian Holdings. Những tổn thất vừa rồi, thực sự không phải do cố vấn Wance xử lý yếu kém, mà do có bàn tay trong vô cùng xảo trá và đạo đức giả, người đó không ai khác, chính là chồng cũ của tôi - ông Kazuki Yu, một trưởng khoa nhi, một vị bác sĩ đáng kính của chúng ta."

Kazuki mặt tái mét, nhìn thấy Miyoshi không lên người không, còn có xuất hiện vài tên trợ lý giúp việc cho hắn đang được Yoshi kéo lên hội trường.

"Miyoshi, em có hiểu sai điều gì hay không? Em nói như vậy, là đang lăng mạ tôi đó!" - Kazuki cố ý hòa hoãn, nhưng Miyoshi gương mặt không thay đổi, càng không muốn thỏa hiệp tiếp tục nói.

"Tôi xin khẳng định, đằng sau hàng loạt các bê bối tình dục của khách sạn Sangri-la gần đây đều liên quan tới ông Kazuki Yu!" - Miyoshi cầm mic, nói lớn, toàn bộ hội trường đổ dồn sự chú ý tới khán đài, phóng viên nhanh chóng lấy máy tính và máy ảnh bắt đầu chụp tới.

"Miyoshi, em cẩn thận lời nói của mình, báo chí sẽ không để em cứ phát ngôn như vậy đâu!"

- Kazuki toát mồ hôi như chuột, cố gắng chống chế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com