Chương 16: Thái Anh đâu?
Chuyện Lạp gia cùng Phác gia liên hôn, chỉ một chút đã truyền khắp nơi, đặc biệt là ở trong giới thương nghiệp.
Không ít ngưới chờ xem Phác gia sụp đổ đều trợn tròn mắt.
Cho đến ngày hôm nay, bọn họ như cũ đoán không ra tác phong hành sự của vị đại tiểu thư Lạp gia kia.
Cô vĩnh viễn như thế, không chịu khống chế, không thể lay động, không hề giống vẻ bề ngoài ôn nhu vô hại.
Bạch Nhụy thật ra không để bụng Lạp Lệ Sa đến tột cùng là thật sự vô hại hay là giả vô hại, Bạch Nhụy chỉ là hoang mang.
Phác Thái Anh là như thế nào cùng Lạp Lệ Sa kết hôn?
Như thế nào đột nhiên như vậy?
Này kỳ thật chính là một cuộc hôn nhân hoàn toàn chỉ liên quan đến lợi ích đi?
Bạch Nhụy hiện tại rất muốn nhìn biểu tình của Lạp Úc một chút.
Lúc trước, người đã thề son thề sắt nói Phác Thái Anh sẽ hối hận, sẽ quay đầu cầu hợp lại, hiện tại đến tột cùng là cái tâm tình gì đây?
Bạch Nhụy kỳ thật cảm thấy Lạp Úc gần nhất có chút khó có thể nắm bắt.
Lạp Úc bây giờ đột nhiên đối với chuyện của Điền Gia Hà trở nên thất thần, người vẫn luôn có chút mất hồn mất vía, cũng không biết là làm sao vậy.
Suy nghĩ ném lại tại chỗ.
Bạch Nhụy nhìn giao diện di động viết cái tiêu đề rõ ràng rành mạch rất dễ thấy được.
"Phác Thái Anh người này," nàng không khỏi cảm khái một câu: "Có chút ý tứ."
Mới vừa cảm khái xong, nàng lại bị Lạp Úc kêu đi chỗ cũ uống rượu.
...
Buồn vui của nhân loại vô cùng thất thường.
Lạp Úc không thể vì chuyện kết hôn của chị gái mà tìm thấy một tia vui vẻ.
Người đó chính là Phác Thái Anh, cái người đã nói vô cùng thích cô ta, Phác Thái Anh!
Khi nhìn đến tiêu đề hai nhà liên hôn, cô ta thậm chí sinh ra tia nghi ngờ — vì cái gì không phải là mình?
Đúng vậy, nguyên bản người cùng Phác Thái Anh kết hôn, hẳn là mình mới đúng.
Phác Thái Anh yêu, hẳn là vẫn luôn thuộc về một người là mình.
Nghĩ đến cũng buồn cười, khi Phác Thái Anh nhiệt tình như lửa mà vây quanh cô ta, trong mắt cô ta chỉ có Điền Gia Hà như gần như xa kia.
Chờ Phác Thái Anh đi rồi, cô ta lại bắt đầu không quen cuộc sống không có nàng ấy...
Hơn nữa vì cái gì sẽ là Lạp Lệ Sa chứ, vì cái gì cố tình là Lạp Lệ Sa?
Rượu một ly lại một ly trôi xuống bụng, không hề tiết chế.
Chờ Bạch Nhụy đến, cô ta đã uống say như chết, không còn sót lại vài phần lý trí nào, trong miệng còn lẩm bẩm.
Bạch Nhụy tò mò mà để sát vào, vừa nghe, liền nghe hai chữ — Thái Anh.
Đều nói uống say thì nói thật, Bạch Nhụy rốt cuộc cũng rõ cô ta gần nhất vì cái gì luôn có chút thất hồn lạc phách.
Bạch Nhụy ở bên cạnh Lạp Úc ngồi xuống: "Hay lắm, người đi rồi, cậu mới biết hối hận."
Lạp Úc nửa mở đôi mắt mê ly say đến đờ đẫn.
Bạch Nhụy giơ tay vỗ vỗ bả vai cô ta: "Còn biết tớ là ai không?"
Lạp Úc hơi hơi mở ra cánh môi, chậm rãi phun ra hai chữ: "Thái Anh......"
— tốt, đã hoàn toàn uống đến hồ đồ.
Bạch Nhụy đứng dậy, lưu loát mà vén tay áo, chuẩn bị đem người đưa về nhà.
Lạp Úc lại không muốn về nhà, cô ta không muốn thấy Lạp Lệ Sa.
Bạch Nhụy biết cô ta cùng Lạp Lệ Sa mâu thuẫn, không có biện pháp, chỉ có thể đem người mang về nhà của mình ngủ.
Cũng may Lạp Úc cũng không có ói, dính gối liền ngủ, cũng coi như an phận.
Bạch Nhụy nhìn Lạp Úc ngủ, trong lòng yên lặng cảm khái: Bạn bè kiểu này chắc có bền lâu ha...
Tớ còn chưa uống một giọt rượu nào đấy!
......
Ngày hôm sau, buổi sáng hơn mười một giờ, Lạp Úc rốt cuộc tỉnh.
Cô ta đỡ cái đầu ẩn ẩn đau ngồi dậy, vừa mở mắt, bị doạ ngốc.
Xung quanh hết thảy đối với cô ta mà nói vừa quen thuộc lại xa lạ, thậm chí khắp nơi đều biểu lộ một tia quỷ dị.
Mình không phải...... Đã chết sao?
Cô ta ngây ngốc mà ngồi tại chỗ, vô thố mà nhìn tay của mình, trong đầu khỏi hồi ức chuyện vừa xảy ra.
Sau khi Phác Thái Anh chết, Lạp Úc cùng Điền Gia Hà kết hôn.
Cô ta vốn tưởng rằng sinh hoạt hôn nhân của các nàng sẽ vô cùng tốt đẹp, tràn ngập tình yêu, nhưng thực mau cô ta liền phát hiện chính mình nghĩ nhiều.
Điền Gia Hà không ôn nhu giống Phác Thái Anh, sẽ không giống Phác Thái Anh săn sóc cô ta, Điền Gia Hà chỉ biết không ngừng nghỉ mà ghen tuông, thậm chí xem thường cô ta không bằng Lạp Lệ Sa.
Cuộc sống của các nàng chỉ có mệt mỏi.
Phác Thái Anh sẽ không đối với mình như vậy, nàng ấy sẽ luôn đem mình đặt ở vị trí thứ nhất.
Phác Thái Anh mới là người yêu mình nhất, sẽ không có người có thể yêu mình hơn so với Phác Thái Anh.
Cô ta bắt đầu hối hận, thậm chí bất giác so sánh Phác Thái Anh cùng Điền Gia Hà, hoàn toàn kích phát lửa giận của Điền Gia Hà, hai người mâu thuẫn cũng càng ngày càng nghiêm trọng.
Lúc sau, trong một lần khắc khẩu nọ, cô ta trượt chân ngã xuống cầu thang.
Đoạn thời gian kia, thân thể cô ta thập phần yếu ớt, một cú ngã này trực tiếp muốn mạng, đem cô ta đẩy vào một mảnh bóng tối vô tận,
Cô ta mơ hồ nhớ rõ, chính mình ở nơi nào đó ngây người thật lâu thật lâu, rồi lại đối với nơi đó không thể dùng lời để diễn tả được, cảm giác như là một giấc mộng.
Một giấc mộng hãm sâu trong tử vong.
Vậy hiện tại đến tột cùng là tình huống như thế nào?
Mình đang ở nơi nào?!
Đang lúc hoang mang hết sức, cửa phòng có người mở ra.
Bạch Nhụy từ bên ngoài đi vào, nhướng mày: " Lạp nhị tiểu thư cậu rốt cuộc tỉnh rồi ha, ngủ tiếp là có thể trực tiếp ăn cơm chiều."
Trong khoảnh khắc Lạp Úc nhìn đến diện mạo tươi sáng của Bạch Nhụy, kinh ngạc mà nói không nên lời.
Cô ta nhớ, nơi này là nhà của Bạch Nhụy.
Nhưng mình như thế nào lại ở nhà Bạch Nhụy?!
"Tớ như thế nào lại ở chỗ này?"
Bạch Nhụy khoanh tay trước ngực, dựa vào cửa đánh giá cô ta: "Cậu đây là uống đến mất trí nhớ à?"
"Ngày hôm qua cậu gọi tớ đi ra ngoài uống rượu, uống rượu xong lại không muốn về nhà, tớ liền đem cậu đem tới nơi này của tớ."
Lạp Úc nghe xong càng hoang mang.
Không đúng nha, trước kia uống rượu rõ ràng cơ bản chỉ tìm thiện giải nhân ý, nói chuyện dễ nghe — Phác Thái Anh, như thế nào đột nhiên sửa lại tìm Bạch Nhụy?
Cô ta thuận miệng hỏi một câu hiện tại là ngày mấy, sau khi nghe xong Bạch Nhụy trả lời nhất thời vừa mừng vừa sợ.
Hiện tại còn không phải là thời điểm mình cùng Thái Anh chuẩn bị kết hôn sao?!
Còn có cơ hội, mình còn có thể nắm chắc đoạn tình cảm này của Thái Anh!
Vì thế cô ta chờ mong hỏi: "Thái Anh đâu?"
Bạch Nhụy nhìn Lạp Úc thật sự là uống tới hồ đồ, vô cùng lương thiện mà giúp cô ta hồi ức: "Cùng cậu chia tay."
Lạp Úc: "?"
Bạch Nhụy: "Cậu còn nói nàng nhất định sẽ hối hận, sẽ trở về tìm cậu hợp lại."
Lạp Úc: "Vậy nàng hối hận sao?"
Bạch Nhụy: "Không có, nàng trở thành chị dâu của cậu."
Lạp Úc: "???"
Ai thành chị dâu của tớ cơ???
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com