Chương 9 - Không đơn thuần là yêu thích
"Tôi lạnh.."
Thanh âm của Lý Ninh Ngọc nhẹ nhàng vang lên khiến Cố Hiểu Mộng không khỏi vui mừng. Cuối cùng thì cô cũng có thể phá vỡ bức tường đó, thêm một bước lại gần hơn với nữ thần của mình. Nhận được sự cho phép của Lý Ninh Ngọc, cô lập tức vòng tay qua cổ Lý Ninh Ngọc rồi đặt tay lên vai người ấy. Cố Hiểu Mộng tham lam ôm chặt Lý Ninh Ngọc vào lòng mình rồi thì thầm vào tai Lý Ninh Ngọc thổ lộ.
"Chị Ngọc, sau này để em bảo vệ chị!"
Cảm nhận được khí tức của Cố Hiểu Mộng hoàn toàn vây lấy mình, hơi thở của em ấy cũng nóng hơn khiến Lý Ninh Ngọc vừa cảm thấy sợ hãi, vừa cảm thấy an lòng. Những ngày qua cô thực sự rất mệt mỏi, đây có lẽ là giây phút cô cảm thấy yên bình nhất từ khi bước chân vào Cầu Trang. Lý Ninh Ngọc thầm mong thời gian có thể ngưng đọng tại khoảnh khắc này mãi mãi, cô chậm rãi nhắm mắt lại cảm nhận hơi thở và nhịp tim của Cố Hiểu Mộng.
"Chị Ngọc, chị nghĩ em có khả năng đó không?"
Thấy Lý Ninh Ngọc không đáp, Cố Hiểu Mộng liền hỏi lại.
"Có thể.."
Lý Ninh Ngọc suy nghĩ một hồi rồi đáp lại. Cô thầm nghĩ nếu thực sự có thể ra khỏi Cầu Trang, chỉ cần được bồi dưỡng Cố Hiểu Mộng thật tốt, chắc chắn em ấy sẽ trở thành một người sau này cô muốn dựa vào. Chỉ là hiện tại nghĩ đến viễn cảnh Cố Hiểu Mộng vụng về chiếu cố mình, cô lại cảm thấy có chút buồn cười, Cố Hiểu Mộng lúc ấy sẽ đáng yêu đến mức nào đây.
"Được, vậy thì để em trở thành Hiểu Mộng của chị. Cả đời này em bảo vệ chị!"
Cố Hiểu Mộng siết chặt tay lại như thể sợ Lý Ninh Ngọc bay mất, chỉ hận là không thể trói Lý Ninh Ngọc lại để chị mãi mãi ở bên cạnh mình.
Nghe đến đây, lòng Lý Ninh Ngọc dâng lên một cỗi chua xót. Căn bản cô biết rõ bản thân mình chắc chắn sẽ không thể ra khỏi Cầu Trang, nhưng lại để cho Cố Hiểu Mộng nuôi hy vọng lớn về mình. Cô biết mình quá tàn nhẫn, chỉ mong sau này Cố Hiểu Mộng sẽ tha thứ cho mình. Cô cũng chỉ là một người bình thường, cũng tham lam thứ tình cảm ấy, chỉ tiếc là nó đến không đúng thời điểm.
Mãi không thấy Lý Ninh Ngọc trả lời, Cố Hiểu Mộng lại càng khẩn trương hơn. Cô cảm thấy Lý Ninh Ngọc đã mềm lòng để cô tiếp cận, nếu không nói bây giờ nhất định sau này sẽ không thể nói được.
"Chị Ngọc, em thực sự rất...."
"Muộn rồi, ngủ đi!"
Cảm nhận được nhịp tim của Cố Hiểu Mộng đang tăng nhanh, Lý Ninh Ngọc một phần đã đoán được ra điều mà em ấy định nói. Vì vậy mà cô lên tiếng ngăn chặn ngay lập tức, nếu để Cố Hiểu Mộng nói ra, chắc chắn cả hai sẽ càng lún sâu hơn, như vậy cô sẽ không thể hoàn toàn đưa Cố Hiểu Mộng ra khỏi Cầu Trang được.
Một hồi sau không thấy Cố Hiểu Mộng lên tiếng, cô nghĩ mình đã thoát khỏi. Lý Ninh Ngọc thở phào nhẹ nhõm, cô thầm nghĩ nếu như không phải gặp nhau tại thời điểm này có lẽ cô sẽ để mọi xảy ra tự nhiên, sẵn sàng chấp thuận Cố Hiểu Mộng.
Chỉ vài giây sau đó đột nhiên có một lực kéo mạnh về phía sau khiến cô trở tay không kịp. Lý Ninh Ngọc cảm nhận có người ở phía trên cơ thể mình liền lập tức mở mắt ra, lần này cô thực sự hoảng loạn, khuôn mặt Cố Hiểu Mộng hiện ra ngay trước mắt cô, hơn nữa khoảng cách gần vượt quá mức cho phép. Cố Hiểu Mộng lần này thực sự to gan, nhân lúc cô dễ mềm lòng nhất liền lập tức lấn tới. Lý Ninh ngọc cứng đờ người, một thiên tài giỏi xoay chuyển tình thế bây giờ lại trở nên hoảng loạn, lúng túng không biết nên phải làm thế nào. Cô cảm nhận rõ hơi thở của Cố Hiểu Mộng đang phả lên mặt mình, khoảng cách của hai người đang được rút ngắn lại. Khoảnh khắc này cô thực sự hối hận vì mình để bản thân tự rơi vào tay Cố Hiểu Mộng.
"Chị Ngọc, tình cảm em đối với chị không đơn thuần là yêu thích bình thường... Chị biết mà.. phải không?"
Cố Hiểu Mộng lấy hết cam đảm của mình nói ra, cô biết rõ Lý Ninh Ngọc đang cố tình né tránh. Chị ấy nhất định sẽ rất tức giận vì hành vi của cô, nhưng dù thế nào thì cô cũng phải nói ra tình cảm này. Để lâu trong lòng thực sự rất khó chịu, cô thậm chí muốn cho cả thế giới biết rằng, người cô muốn bảo vệ cả đời chính là Lý Ninh Ngọc! Hơn nữa cô biết thời gian không còn nhiều, sợ rằng nếu Lý Ninh Ngọc kiên quyết tiến hành theo kế hoạch thì cô sẽ không còn cơ hội nào nữa.
Nhìn vào biểu cảm của Lý Ninh Ngọc khiến Cố Hiểu Mộng cảm thấy bất an, không rõ là chị ấy đang cảm thấy như nào.
Lý Ninh Ngọc thần hồn đã chẳng biết bay đi đâu, cảm xúc của bản thân không thể đánh lừa. Cô biết rõ trái tim mình đã sớm thuộc về người đối diện. Nhưng tại thời điểm này, cô không thể cho phép bản thân mình chấp nhận tình cảm ấy. Đành chỉ có thể để Cố Hiểu Mộng chịu ủy khuất.
"Tôi không thể! Em đừng ép tôi!"
Lý Ninh Ngọc quay mặt về hướng khác tránh ánh mắt của Cố Hiểu Mộng. Cô nhất định không để chuyện này tiến xa hơn nữa.
"Em xin lỗi..."
Lần này Cố Hiểu Mộng suy sụp hoàn toàn, hốc mắt đã sớm chứa đầy nước sắp tràn ra ngoài. Cô lập tức ngồi dậy rồi quay người đi, bây giờ cô thực sự không biết nên đối mặt với Lý Ninh Ngọc thế nào. Cảm giác như cả thế giới sụp đổ trước mắt, cô biết rõ là bản thân mình cố chấp, căn bản không thể áp đặt tình cảm của mình lên người khác. Lý Ninh Ngọc là người thế nào đúng ra cô phải hiểu rõ, chị ấy nhất định không để tình cảm quấy nhiễu.
"Tôi biết em còn trẻ, tình cảm ắt chỉ là nhất thời mê muội. Sau này nhất định em sẽ tìm được người toàn diện hơn tôi."
Cố Hiểu Mộng hoàn toàn không quan tâm đến "sau này" mà Lý Ninh Ngọc nói. Cả đời này cô chỉ có thể đem lòng yêu một mình Lý Ninh Ngọc, nếu không phải là Lý Ninh Ngọc thì sẽ chẳng thể là một ai khác. Trái tim cô đã xác định rõ Lý Ninh Ngọc là người không thể thay thế.
"Chị có ghét em không?"
Cố Hiểu Mộng không chắc chắn hỏi. Cô sợ vừa rồi mình đã để lại ấn tượng xấu trong lòng Lý Ninh Ngọc. Càng sợ Lý Ninh Ngọc sẽ chán ghét mình.
"Tôi không ghét em."
Lý Ninh Ngọc nhẹ nhàng đặt tay lên vai Cố Hiểu Mộng an ủi. Nhìn thấy một Cố Hiểu Mộng như này, trái tim cô như ngàn vạn mũi dao đâm vào.
"Em..."
"Chúng ta vẫn nên ngủ thôi, đừng vì những chuyện không đáng có này mà ảnh hưởng đến tâm trạng. Em nên nhớ đây là Cầu Trang!"
Nói rồi Lý Ninh Ngọc đỡ Cố Hiểu Mộng nằm xuống, cô nhẹ nhàng lấy chăn đắp lên người Cố Hiểu Mộng.
Nhìn từng thao tác ôn nhu của Lý Ninh Ngọc dành cho mình, Cố Hiểu Mộng không thể hiểu nổi tâm tình của người bên cạnh. Miệng luôn từ chối tình cảm của cô, nhưng hành động lại phản biện lại. Liệu có phải cô tự đa tình không?
"Đừng suy nghĩ nhiều, ngủ đi!"
Nói rồi Lý Ninh Ngọc cũng theo đó mà nằm xuống, quay lưng lại về phía Cố Hiểu Mộng.
Đêm nay sẽ là một đêm thật dài...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com