Chương 18. Khách sạn Bảy Đêm (13)
[Có muốn tiêu hao 200 điểm để nhận một kỹ năng ngẫu nhiên không?]
Có.
[Đinh! Chúc mừng người chơi nhận được kỹ năng bị động: Tôi là VIP!]
Kỹ năng này... sao lại có cả VIP thế này?
VIP, SVIP, chẳng lẽ còn có cả Siêu Hội Viên nữa chắc? Mộ An Thất bất lực không biết nói móc thế nào cho phải, cô mở bảng kỹ năng của mình ra, nghiêm túc xem lại các kỹ năng hiện có.
【Chúc Phúc Nguyền Rủa】: Nói với mục tiêu một câu chúc phúc bốn chữ/ thành ngữ, khiến mục tiêu lập tức ngẫu nhiên thực hiện một động tác/ hành động. Chú thích: Trong một ván trò chơi, chúc phúc không được lặp lại. (Dù sao thì chúc phúc phải thành tâm, không thể sản xuất hàng loạt.)
【Có tiền mua được cả quỷ làm việc】: Có thể thuê sinh vật trong thế giới sinh tồn trong thời gian giới hạn. Mức tiêu hao dựa vào năng lực/ý chí của đối phương và thời gian thuê.
【Bị động • Tôi là VIP】: Khi tiến hành giao dịch sẽ tự động kích hoạt, có thể được giảm giá 20%. (Chú thích: Khi giao dịch với người chơi thì bị động này không kích hoạt)
【Bị động • Tiền từ trên trời rơi xuống】: Điểm thưởng sau khi vượt ải +100%.
【Bị động • Con cưng của trời】: Khi vào trò chơi, ngẫu nhiên nhận được một lượng Hồn Tệ.
Hai kỹ năng chủ động, ba kỹ năng bị động.
Kỹ năng mới VIP này cũng chẳng có gì đặc biệt, dễ hiểu thôi, là giảm giá, cắt xén chút lông cừu của Không gian Tái Sinh.
Ờm... trừ khi giao dịch với người chơi, còn lại mua đồ trong trò chơi chắc cũng được giảm giá, nhưng hiển nhiên, chuyện hối lộ quỷ thì không tính trong đó.
Xem ra cũng là kỹ năng về lâu dài sẽ có lãi. Dù sao lát nữa cô còn phải mua dịch vụ giáo viên sơ cấp được giảm 20% cũng không tệ.
À đúng rồi ha, nhà hàng ở đây do Không gian cung cấp, chắc cũng có thể giảm... còn những cửa hàng đạo cụ, cửa hàng vũ khí chính thức của Không gian Tái Sinh nữa...
Vụ này không lỗ!
Nếu không phải thời gian nghỉ ngơi ít, hơn nữa mở sạp cũng phải trả phí, Mộ An Thất thậm chí còn thấy mình có thể kiếm chênh lệch mà giàu to.
"Haiz, giá mà có một kỹ năng chủ động tấn công thì tốt. Cho dù là nguyên một thỏi vàng to từ trên trời rơi xuống đập ma cũng được mà."
Mộ An Thất cảm thấy vai trò của mình... sao giống như một đứa chuyên hỗ trợ thế này?
Trong trò chơi sinh tồn, ai mà thích đi làm hỗ trợ cơ chứ!
Thôi kệ, không cần nghĩ nhiều. Dù sao điểm của cô nhiều hơn người chơi khác, hoàn toàn có thể dựa vào các cơ sở trong Công viên Tái Sinh để cường hóa bản thân.
Những người chơi khác, một khi chọn kỹ năng rồi thì rất khó vừa đảm bảo được học tập từ giáo viên vừa mua được đạo cụ.
Nhưng Mộ An Thất thì hoàn toàn không lo!
Tiền, chính là sức mạnh tối thượng.
Người chơi: Mộ An Thất
Hưởng dương: 20 tuổi
Giới tính: Nữ
Dị năng: Bà đây lắm tiền
Điểm: 680
Mã số giao dịch: 64805368
Cái bảng này, ngoài hai chữ "Hưởng dương" cứ khiến người ta thấy khó chịu thì những cái khác đều không có vấn đề gì.
Mộ An Thất do dự một lát, cuối cùng vẫn đeo ba lô lên, bước ra khỏi phòng.
Huấn luyện võ thuật, rèn luyện thể lực... parkour, rèn luyện thân pháp, ăn cơm, mua vài bộ quần áo thay giặt và đôi giày thể thao mới, còn cần gì nữa nhỉ? Đạo cụ, từ điển thành ngữ? A! Nếu Công viên Tái Sinh mà có bán "Từ điển chúc phúc" thì tốt, một trăm điểm cô cũng sẵn sàng bỏ ra.
Ải thử luyện của Boss...
Đúng rồi! Hoàn toàn có thể treo thưởng tin tình báo mà!
Số lượng người chơi hiện có trong Không gian Tái Sinh là bao nhiêu thì Mộ An Thất không rõ, nhưng chắc chắn là không ít. Giống như cô, Ngô Tam Sanh đều đã nhận ra ở lần chơi thứ hai rằng thế giới trò chơi sinh tồn là một chỉnh thể, là một lục địa thật sự. Không có lý do gì mà những người chơi khác lại không biết cả!
"Hệ thống? Công viên Tái Sinh? Có đó không? Bình thường thì người chơi sau mấy lần chơi mới có thể nhận được tư liệu liên quan đến Lục địa Gương Vỡ? Còn chuyện được Boss quỷ mời gọi thì sao..."
[Đinh! Người chơi chưa đạt điều kiện để nhận, xin hãy thử lại sau.]
"......" Mộ An Thất gãi đầu, có chút bất lực.
Cô không hỏi thêm nữa, mà nhanh chân đi vào nhà ăn, kích hoạt bị động tiêu hao 4 điểm ở quầy thực phẩm để gọi món, lấy cơm rồi ngồi xuống bàn chậm rãi ăn.
Lúc này, cô mới có thời gian nhìn lại bảng bạn bè.
Ờm, cái biểu tượng này là... có nghĩa là chat nhóm sao? Mộ An Thất chú ý đến biểu tượng trên bảng bạn bè, lập tức hiện ra một dòng nhắc nhở: Có thể kéo người chơi đã kết bạn lẫn nhau vào một nhóm chat.
Mộ An Thất cúi đầu xúc mấy thìa cơm, vừa định tạo một nhóm thì trước mắt đã bật lên khung tin nhắn.
["Ngô Tam Sanh" đã mời bạn cùng "Triệu Quả Cố", "Sở Trung Phi" vào nhóm chat]
["Ngô Tam Sanh" đã đổi tên nhóm thành "Khách sạn Bảy Đêm"]
[Sở Trung Phi]: Oa, còn có cả chức năng này sao?
[Ngô Tam Sanh]: Sau này nếu có cần, có thể trao đổi trong nhóm.
[Triệu Quả Cố]: Sau tên bạn bè có cái số nghĩa là gì thế? Mọi người đang ở đâu vậy? Tôi đang ăn ở nhà ăn, có muốn gặp nhau không?
[Mộ An Thất]: Tôi cũng ở nhà ăn, sao không thấy cậu nhỉ?
Vừa gửi đi tin này, Mộ An Thất nhìn phần cơm bò sốt tiêu đen trước mặt, chợt hiểu ra con số phía sau tên người chơi nghĩa là gì.
[Mộ An Thất]: Chắc chúng ta không ở cùng một kênh trong Công viên Tái Sinh. Con số phía sau chắc chính là số kênh đó.
[Ngô Tam Sanh]: Đúng rồi, muốn đổi kênh thì phải có "Thẻ đổi kênh". Muốn tổ đội cùng người chơi khác thì cần "Thẻ tổ đội chỉ định".
[Triệu Quả Cố]: Thôi đừng nói cái này nữa, mấy loại thẻ đó ở cửa hàng thường trong Công viên không bán đâu. Hơn nữa, người sử dụng bị giới hạn phải là người chơi đã vượt qua ít nhất ba lần trò chơi. Mấy người không tò mò về tư liệu Lục địa Gương Vỡ sao? #SổtayGươngVỡ
Mộ An Thất nhìn dòng chữ xanh cuối cùng trong khung chat của Triệu Quả Cố, không nhịn được bấm vào sổ tay ấy. Trước mắt đúng thật hiện ra một cuốn sổ tay, bên cạnh là dòng chú thích:
"Người chơi đã có sự hiểu biết nhất định về thế giới này, xin hãy mở sổ tay~ để hiểu rõ hơn tất cả mọi điều về Lục địa Gương Vỡ nhé!"
[Mộ An Thất]: Cái này có thể giao dịch sao?!
[Triệu Quả Cố]: Có thể, nhưng nội dung bên trong rất đơn giản, chỉ là một số kiến thức phổ thông thôi. Nếu ở bày sạp... tôi thấy cũng có người bán, 10 điểm một cuốn, nhưng tôi cảm thấy không đáng...
[Mộ An Thất]: Cảm ơn.
[Ngô Tam Sanh]: Cảm ơn.
[Sở Trung Phi]: ......
[Triệu Quả Cố]: ???
Nhanh chóng ăn hết phần cơm còn lại, Mộ An Thất cầm lấy một chai nước ngọt, "xì" một tiếng bật nắp, rồi ực ực uống nửa chai, sau đó ợ một hơi no nê.
Cô ném nửa chai còn lại vào ba lô, nhanh chân rời nhà ăn, chạy thẳng đến khu người chơi bày sạp.
Người bán sổ tay này không nhiều, Mộ An Thất đoán, có lẽ có người chơi lấy được, đọc xong rồi liền đem bán lại? Nhưng chẳng bao lâu cô đã tìm được một sạp, người chơi này dường như chuyên bán các loại tư liệu và sách vở, trong đó tất nhiên có cả sổ tay Lục địa Gương Vỡ. Quan trọng hơn, tên của sạp hàng này lại là "Cung cấp dịch vụ cho thuê sách".
Chủ sạp là một thanh niên mặc sơ mi trắng, da ngăm, lúc này đang ngồi dưới đất gặm dưa hấu.
"Ông chủ, chỗ này có cho thuê sách không?" Mộ An Thất bước tới hỏi, "Tôi muốn xem sổ tay Lục địa Gương Vỡ."
"3 điểm một ngày." Chàng trai đặt nửa quả dưa hấu xuống, lấy khăn lau tay và miệng, sau đó nói, "Nếu muốn thì phải kết bạn."
"Được." Mộ An Thất báo ra mã số giao dịch, lại thêm bạn với chàng trai kia, rồi lấy được sổ tay Lục địa Gương Vỡ.
Cô không hỏi nếu quá hạn không trả sẽ thế nào. Dù sao bây giờ cô đã nhận được lời mời của Boss, không chừng người chơi khác cũng sẽ nhận được lời mời từ các boss khác. Nếu chủ sạp này cũng thế, quá hạn không trả... cùng lắm thì bị boss đòi nợ trong trò chơi thôi.
Có được sổ tay, Mộ An Thất cũng chưa vội đọc ngay, hiện giờ cô có 672 điểm, hoàn toàn có thể mua con dao găm nhỏ mà lúc trước không đủ điểm mua để phòng thân.
Tất nhiên là, chọn loại vũ khí đạo cụ cấp cao hơn cũng không phải không thể. Trước tiên cứ đến cửa hàng vũ khí chọn món, rồi mới đến khu huấn luyện mua gói học 1 kèm 1 của giáo viên ảo.
Mộ An Thất vừa bước vào cửa hàng đã nhìn thấy con dao găm giá 300 điểm lần trước. Con dao này tên là Dao găm Phá Ma, rõ ràng có thể gây sát thương với yêu ma quỷ quái.
Nhưng... loại vũ khí cận chiến cực hạn thế này, Mộ An Thất nghĩ lại vẫn thấy không dám chọn, nếu có vũ khí tầm xa thì tốt hơn...hả? Giảm giá?!
"Xin chào quý khách, bên này là khu vũ khí khuyến mãi giảm nửa giá theo thời hạn." Ông chủ NPC của cửa hàng nở nụ cười máy móc, giọng nói cũng là âm thanh hệ thống cứng nhắc.
Vũ khí giảm giá theo thời hạn có bốn loại, nhưng ưu đãi chỉ giới hạn một lần. Nói cách khác, cô chỉ có thể chọn một món trong bốn loại này để mua với nửa giá.
Vũ khí đầu tiên là một chiếc ná bình thường, sau khi giảm còn 150, tặng kèm 10 viên bi đặc chế.
Loại thứ hai là một cây dù màu đen, giảm giá còn 260, nghe nói vừa có thể dùng như ô che mưa, cũng có thể làm lá chắn phòng thủ hoặc kiếm dù, chỉ là khả năng phòng thủ lẫn tấn công đều không mấy nổi trội, nhưng được cái toàn năng.
Loại thứ ba là một khẩu súng bắn nước, giảm giá còn 360. Nghe nói bất kể đổ loại nước gì vào súng, chỉ cần bắn trúng kẻ địch, kẻ đó có 30% khả năng ngẫu nhiên biến thành một loài động vật nào đó, duy trì 30 giây.
Ờm... có thể biến thành thỏ, cũng có thể biến thành khủng long bạo chúa.
Mộ An Thất không ngờ loại súng nước này lại bán đắt đến vậy, giá gốc tận 720!
Vũ khí thứ tư, là một cây... kẹo gậy đỏ trắng dài tận 1m2.
Hoặc nên nói, là một món vũ khí có hình dạng cây kẹo?
Hình thái thứ nhất: Cứng rắn, không hao mòn độ bền, có thể thu nhỏ, không thể ăn.
Hình thái thứ hai: Có thể bắn kẹo bông gòn, kẹo táo mềm, kẹo cứng hình chuông và cả siro cay nóng để tấn công kẻ địch. (Đạn vô hạn)
Giá nửa: 330.
Không hiểu sao, Mộ An Thất mang theo chút ngại ngùng mà động lòng.
Cô nghĩ, thứ bắn ra chắc chắn không phải mấy viên kẹo bình thường đâu nhỉ? Vũ khí này vừa có thể dùng như trường côn, vừa có thể đánh xa, đúng là hiếm có!
Quan trọng nhất là, không hao mòn, đạn vô hạn.
Ánh mắt Mộ An Thất dao động giữa cây dù đen và kẹo gậy, trong lòng nghĩ, tại sao mình là người trưởng thành rồi mà còn phải đưa ra lựa chọn thế này? Rõ ràng đã được quỷ tướng quân mời gọi, còn nhận cả lệnh bài thử luyện, vậy mà không có thành tựu nào, cũng chẳng được thêm điểm thưởng! Thật chẳng công bằng chút nào.
Mộ An Thất thở dài, cắn răng vác cây kẹo gậy dài 1m2 lên, đưa 330 điểm cho chủ cửa hàng. Sản phẩm đã là hàng giảm giá, nên không thể tiếp tục hưởng thêm 20% giảm từ kỹ năng bị động.
"Cảm ơn quý khách~ ngài có thể vào phòng trải nghiệm vũ khí để làm quen với món vừa mua nhé~" Ông chủ NPC nở nụ cười, ở quầy bấm một cơ quan nào đó, bức tường trong cửa hàng liền mở ra một cánh cửa tối, lộ ra khoảng đất trống bên trong.
Mộ An Thất cũng không từ chối, lập tức bước vào căn phòng trống để bắt đầu làm quen với vũ khí mới tậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com