Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Trở Về

<Trụ sở tập đoàn Thiên Thành>
Thiên Thành một tập đoàn non trẻ chỉ mới xuất hiện mấy năm gần đây, người
đứng đầu tập đoàn cũng chưa bao giờ xuất hiện trước truyền thông, nhưng lại
khiến không ít người phải cảm khán mỗi khi nhắc đến, bởi chỉ vỏn vẹn trong vòng
5 năm từ một công ty không được ai biết đến, K (Biệt danh của chủ tịch Thiên
Thành) một cô gái trẻ chỉ mới 27 tuổi đã đưa công ty trở thành một tập đoàn lớn
mạnh
Tại tầng 50 của tòa nhà Cố Mặc Hi đứng bên cửa sổ ánh mắt sâu lắng nhìn xuống
dòng người qua lại bên dưới, cô nâng ly rượu trên tay một hơi uống sạch
“Cậu lại uống rượu đấy à” Triệu An An tiến lên ngồi vào ghế trước bàn làm việc
nói
“Sao cậu vào không biết gõ cửa thế” Cố Mặc Hi xoay người đặt ly rượu xuống bàn
lạnh lùng hỏi
“Ơ hay, tớ có gõ cửa đàng hoàn nha, nhưng do cậu cứ đâm chiêu suy nghĩ mà
không thèm để ý tớ ấy chứ” Triệu An An ủy khuất trả lời
Thấy Cố Mặc Hi im lặng không trả lời Triệu An An tiếp tục hỏi “Mà lúc nảy cậu
suy nghĩ cái gì mà đâm chiêu quá vậy”
Cố Mặc Hi không muốn trả lời câu hỏi của Triệu An An cô chỉ hừ lạnh một cái rồi
nói “Nếu không có chuyện gì thì đừng đến đây làm phiền tớ, cửa ở bên kia, xin
mời” vừa nói Cố Mặc Hi vừa chỉ tay về phía cánh cửa
“Ê, cái cậu này” Triệu An An oán trách nói, nhưng nhìn thấy ánh mắt không chút
thiện cảm của Cố Mặc Hi, Triệu An An đành phải nở một nụ cười thân thiện, sau
đó cô lấy từ trong túi xách ra một xấp tài liệu đặt trước mặt Cố Mặc Hi
“Thứ cậu cần đều nằm ở đây cả đấy” Triệu An An nhìn Cố Mặc Hi nói tiếp “Mà
tới thấy với vị trí hiện tại của cậu bây giờ thì cậu dư sức đối phó với Diệp Thị để
lấy lại Cố Thị, vậy tại sau cậu lại muốn đi đường vòng thế này chứ, có phải quá
mất thời gian không”
Cố Mặc Hi đang xem tài liệu nghe Triệu An An nói vậy cô khẽ nhíu mày đáp “Vì
như vậy thì quá dễ dàng cho bọn họ, tôi muốn bọn họ nếm trải được nổi đâu mất
người thân như tôi”
“Chuyện của cậu tớ cũng không tiện xen vào, nhưng tớ hi vọng cậu đừng vì thù
hận mà tự dày vò bản thân, cũng đừng vì thù hận mà làm một người vô tội khác bị
tổn thương” Triệu An An nhẹ giọng nói tiếp “Cô, chú và chị Mặc Vũ ở trên trời
cũng không muốn nhìn thấy cậu như thế này đâu”
Cố Mặc Hi khẽ gật đầu nói “Tới mình nên làm gì mà, cậu đừng quá lo cho tớ”
“Vậy không nói với cậu nữa, tớ có chuyện phải đi trước đây” nói xong Triệu An
An đứng dậy rời đi, đi được 3 bước cô như chợt nhớ điều gì đó liền xoay người về
phía Cố Mặc Hi nói “Tối nay nhà tới có tổ chức tiệc rượu nghe nói cô bé đó cũng
tham gia nếu cậu có thời gian thì ghé qua nhé”
“Tớ biết rồi, cảm ơn cậu” Cố Mặc Hi đáp
Sau khi Triệu An An rời đi căn phòng lại quay về trạng thái yên tĩnh vốn có của
nó, cô hiểu lời của Triệu An An, nhưng cô cũng hiểu một khi cô chọn đi trên con
đường này thì đã định sẵn không thể quay đầu nữa rồi
<Trang viên nhà họ Triệu>
Hôm nay là ngày mừng thọ của Triệu đại lão gia, nhà họ Triệu cũng là một trong
những gia tộc nổi tiếng tại Bắc Hải, nên từ sớm các gia tộc khác đã có mặt để chúc
thọ ông
Trong không khí náo nhiệt đó có một cô gái dáng người nhỏ nhắn cô mặc chiếc
váy trắng đang đứng giữa đám đông, ánh mắt trong sáng toát lên vẻ thuần khiết
khiến ai nhìn thấy cũng phải động lòng, cô gái ấy không ai khác đó chính là Diệp
Khuynh Du cô con gái được Diệp Thừa Nguyên vô cùng yêu quý
Vốn không thích những nơi ồn ào nên Diệp Khuynh Du cũng ít khi tham gia các
buổi tiệc như thế này, nhưng do hôm nay anh trai cô Diệp Thừa Trạch bận đi công
tác nên cô đành phải đi thay anh, không thường xuyên uống rượu nên mới uống
được một ly Diệp Khuynh Du đã cảm thấy đầu óc hơi choáng váng
“Xin chào Diệp tiểu thư, tôi có thể mời cô một ly không ?” Sở Viễn Hàn tay cầm ly
rượu đứng trước mặt Diệp Khuynh Du mỉm cười hỏi
“Xin lỗi, tôi cảm thấy hơi mệt, nên tôi xin phép dùng nước trái cây thay rượu nhé”,
Diệp Khuynh Du vừa nâng ly nước cam trên tay lên vừa nói
“Sao thế được, như vậy là Diệp tiểu thư đây không nể mặt tôi rồi”
“Đúng rồi đó” “Đúng rồi đó”
Sở Viễn Hàn vừa dứt câu đám bạn phía sau hắn đồng loạt hô lên
“Tôi uống thay cô ấy”
Trong lúc đang lúng túng không biết phải làm sao thì từ phía sau một giọng nói
quen thuộc vang lên, giọng nói lạnh lùng nhưng có phần ấm áp, cái giọng nói mà
suốt năm năm qua Diệp Khuynh Du luôn mong một lần được nghe lại.
Lòng cô bỗng dâng lên một dòng cảm xúc vui mừng khó tả “Là chị ấy, chị ấy đã
trở về” Cố Khuynh Du nghĩ thầm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com