Tên truyện: Bia đỡ đạn dẫn đường bị nhóm kẻ điên nhòm ngó.Thể loại: Đam mỹ, NP, truyện H, Vả mặt, Tương lai, Lính gác dẫn đường, Xuyên không.Tác giả: Bách Mộc.Tình trạng: Lết lết...Edit: Peach Luku."Ha, muốn làm dẫn đường của chúng tôi phải không?""Vậy chờ đi! Đến lúc đó tôi sẽ chịch cậu chết ở trên giường!!"…
Tác giả: Tam Phân Điềm Đậu BaoEditor: MeiiYangTình trạng: Hoàn thành (42c +2pn)Tag: Cao h, vườn trường, hiện đại, song tính, npChu Châu nhỏ tuổi nhất trong kí túc xá, là trai thẳng yêu đời.Mục tiêu của cậu sau khi đỗ đại học là ôm được đùi bự.Chủ yếu là vì ở kí túc xá có tận ba cái đùi cho cậu ôm.Thẩm Tử An, đàn anh dịu dàng năm cuối, đang khởi nghiệp.Chu Châu đắc ý cọ cọ mấy hạng mục.Kỷ Tự Nam, học thần cao lãnh, chuyên nghiệp số một.Chu Châu hạnh phúc cọ cọ ghi chú ôn tập cùng trọng điểm đề thi.Lương Dịch Ngôn, phú nhị đại đa tình, gia thế khủng.Chu Châu vui vẻ cọ xe cọ ăn cọ chơi.Rồi một ngày nọ, Chu Châu phát hiện mình đột nhiên mọc 🦋, cậu chợt nhận ra trên đời không có thứ gì là miễn phí.Sớm hay muộn thì cũng phải trả giá.Đàn anh đáng tin thích thích liếm 🦋 ăn 🦋.Học thần cao lãnh thích đồ nữ play.Phú nhị đại phóng đãng trêu chọc cậu thở hổn hển.Chu Châu thẳng không nổi nữa.Thẳng nam mọc 🦋 + đoàn sủng kí túc xá.Thụ đẹp trai dương quang, chủ yếu là ngốc nghếch vô tâm.Nhóm công thích thụ trước khi thụ mọc 🦋 nhưng kiềm chế lẫn nhau không nói ra.⚠️ Ngôn từ thô tục⚠️ Bỏ não ra trước khi đọc…
Truyện là tổng hợp những đoản văn, chủ yếu là song tính. Nào mà mình không có ý tưởng cho những truyện khác thì viết truyện này xả xì chét 🥲🥲Đọc không cần não 🎉🫣 Mọi chi tiết trong truyện đều là tưởng tượng, vui lòng không bắt chước làm theo :3333…
Tựa gốc: Thục Nữ Thời Đại - 熟女时代 Tác giả: Bỉ Ngạn Tiêu Thanh Mạc - 彼岸萧声莫 Editor: Lam Hạ (21 chương đầu) - Ddil (còn lại) Trợ lý: Annie (c1 - c30) Thể loại: Bách hợp, Hiện đại, Hài Hước, Lãng Mạn, HE. Nhân vật: Nhan Hâm, Dương Dương (Tiểu Long Nữ vs Duyệt Tuyệt Sư Thái) Tình trạng bản raw: 90 chương + 2 chương phiên ngoại Tình trạng bản dịch: Hoàn link: https://ddil.wordpress.com/blooming-flowers/thuc-nu-thoi-dai/comment-page-1/#comment-2355 (@Lam Hạ: Cảm ơn em vì đã đồng ý cho ss dùng lại 21 chương đầu của em) --------- Tuy không có nhiều trường đoạn gây cấn, chỉ là một câu chuyện tình yêu đơn giản đời thường, với những tình tiết và lời thoại nhẹ nhàng, nhưng ẩn sâu trong đó là lời gửi gắm đầy ý nghĩa của tác giả. Là bài học về niềm tin, sự trân trọng, tình yêu và lòng kiên trì theo đuổi giấc mơ của bản thân. Một người phụ nữ ly hôn đã có con và một người phụ nữ sống phóng khoáng hợp lại thành một bản tình ca đẹp đẽ, ấm áp có sức lay động lòng người. Hi vọng các bạn có thể nhìn thấy được mặt ý nghĩa của câu chuyện này thông qua sự truyền đạt của mình, có thể lời văn của mình vẫn chưa đủ mượt mà, và chưa đủ xuất sắc, nhưng mình hi vọng ít nhất mình cũng không làm hỏng một câu chuyện ý nghĩa như thế này, không khiến nó trở nên nhạt nhẽo vô nghĩa.…
- link : http://wikidich.com/truyen/mau-xuyen-nu-chu-gia-lam-nu-xung-mau-lui-WSB4pO8h7F2cednF - tác giả : Tố Thủ Triệp Chi - convert : ánh nguyệt, kỷ kỷ - văn án : Thanh Hà quận chúa Cố Thịnh Nhân đã chết.Nàng dung sắc quan kinh hoa, tài danh động thiên hạ, lại thua ở một cái mọi thứ không bằng chính mình nữ nhân trong tay.Thẳng đến sau khi chết, Cố Thịnh Nhân mới hiểu được, chính mình bất quá là một cái nữ xứng nghịch tập chuyện xưa nữ chính, xứng đáng chính là xuyên qua nữ xứng pháo hôi......Thuần trắng không gian nội, Cố Thịnh Nhân mặt vô biểu tình tiếp thu hệ thống truyền cho nàng ký ức......Hệ thống: "Đầu năm nay, nữ xứng muốn xoay người, pháo hôi muốn nghịch tập, người qua đường muốn xoát tồn tại cảm, thân là nữ chủ, ngươi chính là các nàng lớn nhất chặn đường thạch."Cố Thịnh Nhân trong ánh mắt lập loè hàn mang, cười phong hoa tuyệt đại: "Vậy để cho ta tới nhìn xem: Ai, mới là hẳn là bị đá rớt chướng ngại vật, ai, lại là cuối cùng người thắng!"Những cái đó muốn xử lý nữ chủ thượng vị nữ xứng nhóm pháo hôi nhóm, các ngươi tưởng hảo, muốn chết như thế nào sao?Bổn văn 1V1.___((( nếu có vấn đề về truyện hay nhận xét, nhớ cmt và vote nhe~ )))___…