Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 185

Build gật gật đầu, làm bộ chính mình nghe hiểu, kỳ thật cái gì cũng không hiểu.

Tiệc rượu có không ít truyền thông đến chụp ảnh, còn có người vẫn luôn ở hội nghị. Dù sao thì họp thường niên vẫn là rất đáng giá để đưa tin.

Sumettikl thị mấy năm nay ở thành S thậm chí có địa vị đứng đầu không thể lay động, mà tổng tài trẻ tuổi tự nhiên cũng là sự tồn tại đáng chú ý.

Champagne được mở ra rót vào ly, anh mỉm cười bày ra bộ mặt thương nghiệp ứng phó.

Có không ít người đem phương thức liên hệ nhét vào trong túi Jeff, tuy rằng anh đều nhất quyết cự tuyệt nhưng rõ ràng không có tác dụng gì.

Trước đây Jeff chính là một thiếu gia phong lưu, năm trước quan hệ với Barcode không tốt cho nên ngẫu nhiên sẽ đi ra ngoài tìm hoa hoa, nhân viên Sumettikul thị đều cảm thấy chính mình tương lai có thể có chút năng lực.

"anh Satur, tháng trước sinh nhật em anh cũng không tới, có phải đã quên em rồi không?" 

Một Omega xinh đẹp đi theo bên người Jeff, cùng nhau đi tới.

Jeff lộ vẻ mặt khó xử: 

"Tôi căn bản không biết."

Thậm chí nói không quen biết trước mặt người này, vì cái gì muốn đi anh sinh nhật ?

Kỳ quái......

Barcode nhìn người bên cạnh oanh oanh yến yến, không khỏi nhấp môi thành một cái khe hở, trong lòng không quá thoải mái, như thế nào đều cảm thấy không dễ chịu.

Nhìn người khác ăn mặc thật sự là hoa lệ vô cùng, cúi đầu nhìn nhìn chính mình , thế nhưng vẫn là đồ mang thai. Thật sự là cùng đám Omega kia không có cách nào so.

Vừa rồi cùng Build còn đang nói đùa, hiện tại lại hoàn toàn đã không có biểu tình gì.

"Vậy được rồi, nghĩ tới nhớ gọi cho em nga."

 Omega vỗ vỗ bờ vai của Jeff. Liền thấy Barcode cũng chỉ là hơi hơi mỉm cười gật đầu.

Ánh mắt kia thậm chí đánh giá liếc mắt một cái qua bụng cậu, phảng phất nói cái gì, kiểu xem thường nói.

Trước khi ở công ty hai người ở chung với nhau, không ít người đã gặp qua.

Sau khi sinh bảo bảo Barcode cơ hồ cũng không có tới Sumettikul thị, người khác còn tưởng rằng bọn họ vẫn là cái loại quan hệ kia cho nên cũng không đặt ở trong mắt.

"Anh không quen biết hắn." 

Jeff cười cười, nhìn trong tay Barcode cầm ly rượu: 

"Như thế nào có thể uống rượu, đừng ăn bậy."

"Không phải rượu nga, là nước nho~" 

Build ở bên cạnh bổ sung nói.

Bởi vì mọi người đều uống rượu vang đỏ, bọn họ nếu là cầm một ly sữa bò thì quá kỳ quái, cho nên nói phục vụ làm một ít nước nho.

Jeff gật gật đầu :

"Khá tốt, xảy ra chuyện gì không vui?"

Barcode giương mắt nhìn Jeff, bộ dáng kiểu anh nói xem?

"anh thật sự không biết hắn, thật là kỳ quái... Hắn ăn sinh nhật thì liên quan gì anh, anh lại không phải cha hắn."

"Là vậy sao." 

Barcode tức giận xoay người sang chỗ khác, không muốn nhìn anh.

 "Vậy trước kia phỏng chừng anh cũng không thiếu người tham gia đi, ném em ở trong nhà, cùng người khác đi ra ngoài chơi, đi ra ngoài sung sướng."

Lúc Barcode mới mang thai không bao lâu anh không đau không yêu còn ức hiếp cậu. Hiện tại thế nhưng có người ở ngay trước mặt cậu tán tỉnh, thật sự coi cậu không tồn tại sao?

Nếu chính mình không có mang thai cậu nhất định phải đi tìm người này nói rõ ràng hơn nữa cho hắn một cái tát, chính là nghĩ tới nghĩ lui, Omega đều là giải quyết bạn đời mà không phải đi trách cứ người ngoài.

Cho nên......bà xã anh là tức giận!

"Không phải, bảo bảo, em đừng nóng giận......" 

Jeff nhìn bộ dáng không muốn quan tâm của Barcode liền lập tức hoảng hốt lên: 

"Em nghe anh nói."

"Vậy anh đi."

"............"

Cho anh cơ hội anh cũng không dùng được a. Chủ yếu là anh cũng thật không biết này rốt cuộc là ai, nguyên lai vì trêu chọc thật sự là quá nhiều.

"Anh còn có liên hệ sao?. Ngày mai em liền không cần bảo bảo."

Barcode ấm ức nói:

"Miễn cho người khác xem thường em."

"........."

Anh đè thấp tiếng nói, ở bên tai cậu nói:

 "Về nhà anh quỳ bàn phím, em đừng khó chịu được không?"

Ở bên ngoài luôn phải cho anh một chút mặt mũi.

Build lẳng lặng uống nước trái cây, nhìn Jeff dỗ Barcode.

Mới phát hiện thì ra bình thường phu phu đều là sẽ cãi nhau như vậy?. Chính là cẩn thận tưởng tượng, chính mình hình như chưa từng cãi nhau......

Có phải hay không bọn họ ở chung không bình thường a.

Nhiều nhất cũng chính là bởi vì buổi tối lăn lộn quá muộn, cậu không có việc gì khóc, làm bộ tức giận, ba phút phá công, cùng anh đều không có cãi nhau......

Sumettikul tổng có thể ở căn nguyên dặp tắt vấn đề, tỷ như cậu muốn cùng bảo bảo ngủ, anh liền uy hiếp ném bảo bảo ra ngoài, để cậu ngoan ngoãn ở trong phòng ngủ với anh, anh sẽ không cho cơ hội cãi nhau, nam nhân bá đạo  căn bản không cần cái này.

Lại tỷ như đơn giản nhất thô bạo nhất chính là cậu muốn ăn tương ớt, anh liền dỗ cậu, mang theo cậu đi ra ngoài chơi làm trao đổi. Cho nên, như thế nào cãi nhau?. Vì cái gì sẽ ồn ào nha?. Cậu cảm thấy chính mình cùng anh ở chung có thể không quá bình thường, muốn hay không trở về nỗ lực cãi nhau.

Jeff vuốt bụng Barcode:

"Bảo bảo, đừng nóng giận,  động thai khí."

Barcode cắn một miếng bánh kem:

"Em muốn giấm chua anh cũng không cho, chính là cố ý mang em tới, để em ăn dấm sao?. Anh trước kia hoa hoa, vì cái gì nơi này cũng có......"

"Bảo bảo, anh căn bản không quen biết hắn...mẹ kiếp"

"Sao anh lại chửi em?. Sao anh có thể như thế......"

"Anh không mắng em, không phải, em nghe anh nói, đầu tiên giấm chua với bánh kem không ăn được, tiếp theo anh không biết người kia là ai, cùng anh không quan hệ, anh cũng không muốn biết, đừng nóng giận, động thai khí."

Ngày hôm qua hai người lăn lộn đến rất muốn, vốn dĩ muốn dẫn cậu ra ngoài giải sầu chuyển động một vòng, như thế nào ngược lại khiêu khích cậu thương tâm tới, làm anh đau đầu.

Nghe xong nửa ngày, Barcode cảm thấy anh Jeff vẫn là không yêu mình.

Giấm chua bánh kem đều không có.

Jeff vội vàng dỗ người.

Build lẳng lặng nhìn, không chút cảm giác được anh tới gần.

Sau khi truyền thông đi, vũ hội bắt đầu, anh đi tới hỏi: 

"Nhìn cái gì?"

"Anh xong rồi sao?"

"ừ, em uống cái gì ." 

anh nhíu mày nhìn cái ly trong tay cậu, bên trong là chất lỏng màu đỏ, ánh mắt hơi trầm xuống nhưng một ít

 "Như thế nào muốn uống cái này?"

"Không phải rượu." 

cậu cười một chút, điểm mũi chân hôn ở bờ môi của anh: 

"Là nước nhỏ, còn bỏ thêm rất nhiều đường, ngọt nga."

Chua chua ngọt ngọt so với quả mơ nước còn ngon, xác thật không tồi.

"Biểu hiện rất ngoan, tự mình hiểu." 

Nhưng mới vừa uống một ít rượu, tránh không được, liền không có hôn sâu bằng không nhất định phải hung hăng hôn cậu mới có thể.

Cằm để ở trên trán:

 "Cảm thấy nhàm chán chúng ta có thể đi trước."

"Nhiều người, anh đừng nắm tay em......"

 Đánh giá xung quanh còn chưa có hết truyền thông, còn có ngẫu nhiên đèn flash quay chụp lại, cậu có chút lo lắng.

Cậu không hiểu rõ ứng phó với mấy tình huống này, anh nắm tay cậu làm cậu yên tâm:

"Xảy ra chuyện gì?. Còn không phải là nắm tay bà xã của anh mà thôi, anh lại không phạm pháp, vì cái gì không thể nắm."

Cậu cuối thấp đầu:

 "Thật nhiều người nhìn nha."

"xảy ra chuyện gì." 

Anh hỏi lại.

cậu vốn muốn nói, không có chính thức làm hôn lễ, cũng không có nhiều người biết, ngày thường ở trong công ty còn chưa tính, hiện tại này còn có truyền thông, đối mặt màn ảnh, cậu rất sợ. Trong lòng có chút hoảng loạn, giống như anh mang theo tình nhân, một chút cũng không có làm cậu cảm thấy không tự nhiên.

Chính là anh lại không kiêng dè.

anh vẫn luôn không che giấu thân phận của cậu, có người hỏi sẽ hào phóng thừa nhận, không có người hỏi cũng sẽ không đi chủ động trêu chọc, bởi vì anh muốn cầu hôn ở lễ hoàn thành trung tâm.

Họp thường niên, sau khi nghỉ phép nửa tháng chính là lễ khai trương trung tâm thương mại, chờ diễn tập một lần liền hoàn thành.

"anh, vì sao chúng ta trước nay đều không cãi nhau?."

anh giương mắt nhìn một chút hai người bên kia đang cãi nhau:

 "Tốt không học, đừng ngày ngày xem mấy cái vô dụng đó."

"A?. Vì cái gì chúng ta chưa bao giờ cãi nhau nha ~"

cậu thiệt tình đặt câu hỏi.

"Bởi vì phần lớn cãi nhau đều ở trên giường, nhưng quả thực đáng tiếc ở trên giường em không có quyền chủ động, cho nên không có."

anh không hề nghĩ ngợi liền buột miệng thốt ra, mặt cậu cùng bên tai thuận thế đỏ lên.

Bất quá nói cũng thật sự là...... Rất có đạo lý.

"Nói không đúng sao?. Chuyện có thể động thủ anh chưa bao giờ lãng phí miệng lưỡi."

 anh cúi đầu hôn lên trán cậu:

 "Đi, mang em ra ngoài đi bộ."

"Là muốn đi cắm trại dã ngoại sao?. Có thịt nướng sao!"

Nghe nói về chủ đề hoạt động lần này cậu đã sớm mong đợi, vui vẻ đã lâu.

Anh lắc đầu: 

"Hơn nửa đêm, lều trại đều ở sát bên nhau, anh sợ em nhịn không được kêu ra tiếng, chúng ta đi tắm suối nước nóng."

"............???"

"Yên tâm." 

anh cười xấu xa một chút. Lão nam nhân có rất nhiều tâm nhãn, lúc mọi người tìm bạn trai nhất định phải chú ý mới có thể.

"Giống nhau, đều là lộ thiên."

"vậy suối nước nóng....suối nước nóng không có người nào sao?"

 cậu tức giận: 

"em mới không cần làm cái này! em là tới đây chơi!"

"Đúng vậy, anh đưa em đi chính là để em tới đây chơi."

Nhưng là......

"anh tới chơi với em."

"A a a! anh đừng nói bậy.!!!"

cậu giương nanh múa vuốt nhanh che miệng anh lại, anh nói chuyện cũng không có cố ý đè thấp âm lượng, phảng phất chính là nói một chuyện bình thường mà thôi.

Làm cậu mặt đỏ tai hồng khó có thể thừa nhận a!!!

anh cười to hai tiếng, nhìn cậu đỏ mặt, càng thêm cảm thấy ở trước mắt nhiều người làm cậu quẫn bách là một chuyện rất thú vị, ngược lại có một loại cảm giác thành công.

END CHAP 185.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: