Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12

"Thế mấy giờ chị về nhà?" Dipper cắn bút, ngồi bó gối trên ghế xoay lắc lư qua lại, vừa xem báo cáo vừa lơ đãng nói chuyện điện thoại với Mabel. Ở đầu bên kia, giọng nói của Mabel phát ra từ micrô trên nền nhạc synth chói tai, "Có lẽ sẽ không về!" Mabel nói to, "Bọn chị ở đây rất vui, và có rất nhiều chuyện tầm phào để nói!"

"Đúng đúng, em biết thói quen tiệc tùng của các cô gái các chị là buôn chuyện," Dipper lấy bút ra khỏi miệng, khoanh tròn phần cần thảo luận trong bản báo cáo, "Nếu chị không về nhà thì em cũng không về. Em nhớ không khí trong phòng thí nghiệm , và thuốc thử của em vẫn còn trong tình trạng tốt, em sắp khóc rồi. Tạ ơn chúa là Thompson đã không để học sinh làm hỏng chúng!"

"Lại là nhà khoa học điên Dipper!" Mabel cười to, "Dù sao, chị rất mừng vì em đã giải quyết xong oán hận. Nói thật, chị thật sự nguyện ý ủng hộ kế hoạch của em tới cuối đời."

"Chị không thể bám lấy em mãi được, Mabel. Đừng quên Tad của chị."

"Dipper! Lúc chị đang vui có cần phải nhắc đến chuyện này không!"

"Ừ, chắc chắn rồi. Đó là một sự trả thù nho nhỏ cho chị vì đã bỏ rơi em trai mình, người vừa mới đi làm trở lại và quá bận rộn, bản thân thì trở thành nữ hoàng tiệc tùng."

"Ồ - vâng, vâng, chị thực sự xin lỗi, em trai bé nhỏ của chị! Em biết đấy, chị chợt nhận ra rằng chị thực sự không thể giữ em mãi mãi, bởi vì em vẫn còn Bill!"

"Mabel!"

"Có đi có lại, em trai! Dù sao, chị cũng chúc anh một buổi tối vui vẻ với thuốc thử!"

Dipper hừ một tiếng đáp lại, Mabel bên kia hài lòng cúp điện thoại, sau đó nhanh chóng tiếp tục tham gia vào bữa tiệc sôi động.

Mặc dù Dipper và đồng nghiệp luôn có những nhận xét gay gắt về tốc độ bình duyệt của các tạp chí khoa học, nhưng đối với bình luận của Dipper, tốc độ lần này có thể nói là nhanh như chớp. Chỉ trong vài ngày, tạp chí đã đăng một tuyên bố được đồng ký bởi một số chuyên gia có thẩm quyền, thông báo cho công chúng rằng luận án của Tiến sĩ Dipper Pines không có bất kỳ hành vi đạo văn gian lận nào, và sau đó trường đại học đã tiếp tục các khóa học của Dipper và tiến độ khóa học của cậu ấy. Dipper cũng đã từng tự hỏi liệu có ai đó đứng sau tình huống suôn sẻ và gần như kỳ lạ này hay không, nhưng khi cậu hỏi Bill ở bên cạnh, người đàn ông mở to đôi mắt vàng, khuôn mặt ngây thơ cho thấy anh ta không làm gì cả.

"Tại sao tiến độ lại trơn tru như vậy? Tất nhiên là vì làm nhanh gọn rồi, Pine Tree!"

Vì vậy, cậu đã kìm nén những nghi ngờ của mình trong thời gian này, rồi chuyên tâm vào nghiên cứu và giảng dạy mà không cần suy nghĩ về bất cứ điều gì. Nhưng thật không may, ngay cả khi sự thật đã được chứng minh, những tin đồn vẫn không dừng lại.

"Nhìn xem đây là ai, giáo sư dối trá của chúng ta!" Dipper vừa mới đẩy cửa phòng học thực nghiệm thì nghe thấy một giọng nói chói tai. Cậu nhìn về hướng phát ra giọng nói, liền đối diện với một vài người trẻ tuổi và thù địch " Bản thân không có địa vị, tôi thật sự không biết tại sao nhà trường vẫn để anh dạy chúng tôi, nếu chúng tôi đều bị dạy làm giấy tờ giả như anh thì sao?"

Dipper vội vàng đặt tài liệu trong tay lên bàn, cầm danh sách học sinh lên xem: "Cậu Santiago? Tôi nhớ rồi, người lần trước đã ném phốt pho trắng vào nước trong phòng thí nghiệm."

"Đúng vậy, còn anh nhục nhã tôi!" Học sinh tức giận trên mặt lộ ra không khống chế được vui sướng, "Anh lấy thành tích làm nhục tôi, nhưng như vậy thì sao? Hiện tại tất cả mọi người đều biết anh chỉ là dựa vào việc ăn cắp giấy tờ mà vươn lên đứng đầu!"

"Tôi không chỉ nhớ là cậu đã ném phốt pho trắng vào nước thôi đâu," Dipper chậm rãi nói, "Tôi cũng nhớ luận án sinh học kỳ trước của cậu, nhân bản vô tính và trạng thái của nghệ thuật trị liệu sinh học khối u". một mớ hỗn độn, cậu chưa bao giờ nghe kỹ bài giảng của giáo sư về hòa giải kháng thể sao?"

Santiago đỏ mặt: "Vậy thì ít nhất tôi không ăn cắp ý tưởng!"

"Nhưng là giả," Dipper nhún vai, "Số liệu của cậu, ngay cả tôi cũng nhìn ra là sai bét. Vậy cậu cho rằng tôi có thể dạy cậu làm giả kỹ năng sao? Cậu so với tôi tốt hơn nhiều!"

"Dù sao thì, anh có thực sự biết rõ những điều đó không, giáo sư?"

"Đó là bởi vì tôi đọc quá nhiều, cậu biết hàng năm có bao nhiêu sinh viên làm giả bài sao? Luận văn tốt nghiệp, đồ án, thậm chí nghiên cứu khoa học đều là làm giả!" Dipper thở dài, "Tôi không mong cậu có tư liệu chính xác, nhưng ít nhất cậu có thể nghiêm túc tự mình tiến hành thí nghiệm, quan sát số liệu không? Tin tôi đi, chỉ cần cậu cẩn thận làm vài lần thí nghiệm, cậu sẽ biết số liệu mình bịa ra kinh khủng tới nhường nào."

"Vậy đó là lý do tại sao anh có thể giả mạo giấy tờ thành thạo như vậy?" Santiago nghĩ rằng mình đã nghe được lời của Dipper, và cậu lại tự mãn. Dipper bất đắc dĩ lắc đầu trợn mắt: "Xin hỏi, cậu có đọc bài báo nào của tôi không?"

"Không, tôi không thèm nhìn mấy thứ giả tạo đó!"

"Tôi đoán là cậu có thể không có đọc qua, hoặc là, cho dù có đọc, cũng không hiểu." Dipper cảm thấy trên mặt lộ ra một nụ cười, tiếp tục nói, "Thực ra, đó mới chỉ là đánh giá sơ bộ của mấy ngày trước. Kết quả đã có, tôi cũng không ăn gian, làm giả số liệu. Cậu nghĩ sao? Cậu cho rằng phán đoán của mình đáng tin hơn cơ quan chức năng sao?"

"Nhưng, nhưng," Santiago lắp bắp, "Nhưng họ nói rằng anh đã sao chép nó - vậy thì chắc chắn anh đã làm điều gì đó tương tự, nếu không thì tại sao mọi người lại nói như vậy!"

"Nếu cậu coi lời nói tùy tiện của người khác là sự thật, thì cậu sẽ không bao giờ có chính kiến ​​​​và phán đoán của riêng mình," Dipper thở dài, "Được rồi, nếu cậu không muốn tôi tiếp tục dạy lớp hóa học của cậu, tôi không quan tâm. Dù sao thì tôi cũng không muốn lãng phí thời gian cho cậu, tôi sẽ tìm một giáo viên để dạy cho cậu, hy vọng cậu có thể tôn trọng anh ấy."

"Tự học đi."

Dipper thu dọn tài liệu, mặc kệ đám học sinh đang nhìn nhau, bước ra khỏi lớp mà không ngoảnh lại, lòng cảm thấy thư thái.

"Oa, người anh em, cậu thật là lợi hại nha!" Mabel nhét ngũ cốc vào trong miệng, hai mắt lấp lánh, "Học sinh không biết làm kia nhất định là điên rồi!"

"Họ nghĩ rằng họ có cơ hội để trả thù em," Dipper khịt mũi, tiếp tục vặn "khối rubik chết tiệt" của mình, "Thật không may họ đang nhìn sai hướng. Nếu họ nói em là gay và không phù hợp để trở thành một giáo viên, em mới thấy hơi lo lắng."

"Và em sẽ làm gì nếu họ nói vậy?"

"Em nói gì à? - Hoa Kỳ đã hoàn toàn thông qua Luật Hôn nhân đồng tính rồi!"

"Vì vậy, em sẽ kết hôn với Bill!"

"Cái gì? Không — kết hôn?!" Dipper suýt chút nữa vặn nát món đồ chơi nhỏ, "Ý em là đối với người hỏi, 'Ngay cả quốc gia cũng đã đồng ý, anh chị còn cần phải lo lắng, rõ ràng là rất mỉa mai à?", sao đột nhiên lại nói cưới nhau?!"

"Ý chị là làm cho mọi người nghĩ rằng em sắp kết hôn!" Mabel nhún vai "Chà, cũng có thể là gần đây chị đã quá căng thẳng với Tad."

"Hắn còn ép chị kết hôn?"

"Không, lần trước chị nghiêm túc nói với anh ấy rằng mình chưa sẵn sàng, anh ấy nói có thể đợi," Mabel dùng thìa chọc vào bát ngũ cốc, "Anh ấy rất tốt, anh ấy đối với chị quá tốt, nó khiến chị thấy sợ."

"Sợ cái gì?"

"Sợ rằng một ngày nào đó những điều tốt đẹp này sẽ biến mất," Mabel thở dài, "Nên chị nghĩ có lẽ mình cần rời xa Tad một thời gian và tìm hiểu xem mình đang nghĩ cái quái gì."

Dipper nhẹ nhàng vỗ vỗ chị gái: "Vậy chị tính làm gì?"

"Chị đã xin phía trụ sở học việc ở chi nhánh khác trong một tháng!" Mabel múc một thìa lớn ngũ cốc cho vào miệng và nói một cách mơ hồ, "Ra nước ngoài! Chị cũng không định nói với Tad điều đó trong tương lai, Nên tuyệt đối đừng để anh ta tìm chị."

"Đó không phải là một ý tưởng tốt."

"Nhưng đây là kế hoạch tốt nhất mà chị có thể nghĩ ra ngay bây giờ," Mabel nhún vai, "Em cũng sẽ đi với chị, Dipper, chị thậm chí đã đặt vé cho em rồi."

Dipper mở to hai mắt kinh ngạc, "Cái gì?"

"Làm ơn đi, little Dip-Dip, em sẽ không nỡ để chị gái một mình đến đất nước xa lạ chứ?" Mabel hai tay ôm mặt đáng thương nhìn Dipper, "Ngôn ngữ xa lạ, con người xa lạ, đồng nghiệp xa lạ, cái gì cũng xa lạ! Em không thể vô tình như vậy được!"

"Nhưng đột ngột quá!"

"Chúng ta có một tuần chuẩn bị!" Mabel xoa xoa tóc cậu, "Yên tâm đi, chị không vội, đến nơi, em có thể đi dạo một vòng, xem bên đó thế nào. Phòng thí nghiệm hay gì đó, vừa vặn là hiện tại em không bận đi làm, quá hoàn hảo!"

"Nhưng," Dipper chớp mắt, "còn Bill và Tad thì sao?"

"Đừng mang Bill đến đấy," Mabel nghiêm túc lắc đầu, "Nhớ những gì chị đã nói không? Đừng cho chị bất kỳ năng lượng tình yêu nào hết, làm ơn, Dipper, chị thực sự muốn tìm hiểu xem liệu bản thân có muốn ở bên Đức để kết hôn không."

"Nhưng ít nhất cũng để em gọi cho anh ấy chứ?"

"Nhắc anh ấy đừng nói với Tad." Mabel ra hiệu cho anh im lặng.

                                                                                                    ***

"Cho nên!" Bill nhàn nhã ngồi trên ghế, khoanh tay nhìn người đối diện, "Gideon, tôi muốn nhờ anh giải thích, chuyện làm giả luận văn với chuyện công ty ta là như thế nào?"

Gideon đảo mắt, vài giọt mồ hôi lạnh chảy dài trên đôi má phúng phính. Hắn gượng cười nói: "Ngài Cipher, tôi không hiểu anh đang nói cái gì?"

"Dipper Pines," Bill kiên nhẫn gợi ý, "Tiến sĩ Pines."

"Ồ, vâng, vâng, tiến sĩ Pines," Gideon khéo léo lau mồ hôi lạnh trên mặt, "Cậu ấy – cậu ấy là một người rất tài giỏi, nhưng chuyện xảy ra trước đó thật sự rất đáng tiếc, tôi nói như vậy là, ai có thể nghĩ rằng luận án của mình sẽ bị nghi ngờ là giả mạo chứ!

"Nhưng trên thực tế, kết quả là không," Bill nhún vai, "Và anh đã tuyên bố ngừng đầu tư vào Pines Lab trước khi có kết quả xét xử lại. Thế giới bên ngoài nghĩ thế nào?"

Gideon cảm thấy mình càng ngày càng đổ mồ hôi: "Tôi cũng là vì nghĩ cho công ty!"

"Tôi phải nói rằng bước đi của anh không sai như thường lệ, kịp thời ngăn chặn tổn thất và rủi ro. Nếu Tiến sĩ Pines thực sự bị nghi ngờ là gian lận, bước đi của anh có thể được viết thành trường hợp giảng dạy tài chính. Tất nhiên, cũng có thể nó chỉ là một trường hợp tiêu cực được ghi vào sách giáo khoa." Bill nhìn chằm chằm vào Gideon và cười, nhe răng nanh sắc nhọn, "Tôi đang chờ anh cho tôi một lời giải thích, quý ngài Gideon Charles Griffith."

Gideon cảm thấy lưng mình ướt đẫm mồ hôi lạnh. Hắn né tránh đôi mắt vàng như muốn săn mồi của Bill và lắp bắp giải thích. Cuối cùng, hắn thở dài và gần như thú nhận tất cả.

"Vâng, tôi đã lên kế hoạch tất cả những điều này vì Mabel Pines—cô gái mà tôi phải lòng. Cô ấy là chị gái của Dipper Pines, ngài Cipher, ngài phải biết rằng tình yêu làm người ta mù quáng."

"Tôi chỉ biết anh không nên nói nhảm."

"Sau đó, tôi đã làm mọi thứ có thể để tiếp cận cô ấy, kể cả đầu tư, kể cả dạ hội. Nhưng trời ơi, cô ấy thực sự đã kết đôi với Tad Strange, người luôn chống lại công ty của chúng ta thông qua buổi dạ hội của tôi, và hắn còn cầu hôn cô ấy! " Gideon tức đến đỏ cả mặt, "Ngài Cipher, tôi muốn hỏi anh, nếu anh ở trong hoàn cảnh này, anh có thể ngồi yên được không?? ! "

"Đúng là phải làm gì đó—" Bill kéo dài giọng một cách cẩu thả, "Nhưng mục tiêu đã sai. Tại sao anh không nhắm vào Tad đó, mà lại nhắm vào Dipper Pines?"

"Bởi vì Tad có hứng thú với chúng," Gideon thừa nhận, "nên nếu tôi muốn tiêu diệt hắn, tôi chỉ có thể bắt đầu với Dipper Pines. Tin tôi đi, cặp song sinh nhà Pines rất nổi tiếng. Tôi đã nghĩ—nếu kế hoạch thành công rồi—"

"Vậy là anh vừa thu hồi được vốn đầu tư của mình, vừa chia rẽ cô gái mà anh thầm mến và bạn trai của cô ta?" Bill vỗ tay không chút cảm xúc, "Rất thông minh, Gideon, quá thông minh, tôi cho rằng tuyển anh vào làm cho công ty là hoàn toàn đúng đắn."

"Vậy thưa ngài, tôi có thể đi ngay bây giờ được không? Tôi còn rất nhiều việc phải làm." Gideon cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe Bill nói, hắn ngập ngừng mở miệng, muốn biết thái độ cụ thể của Bill.

"Đi? Đương nhiên, anh đương nhiên có thể đi," Bill lật báo cáo tài chính trên bàn lên xem xét, "Về phần công việc thì không cần đi làm. Sau này cũng không cần đến nữa, Gideon thân mến của tôi."

Gideon mở to mắt khó tin nhìn Bill: "Cái gì? Nhưng... ngài Cipher!?"

"Anh thông minh thật đấy, Gideon, nhưng lần này anh đụng nhầm người rồi," Bill thở dài, "Anh có nhớ họ của cặp vợ chồng đó trong Quốc hội không?"

"Pines?" Gideon chợt nhận ra điều gì đó "Đó là Pines à?"

"Là Pines đó," Bill nhún vai, "Thực ra, hành động nhỏ của anh đã khiến một số người khá bất mãn, đáng ra anh không nên tấn công Dipper Pines."

"Nhưng... không, có gì đó không ổn," Gideon sau khi kinh ngạc bình tĩnh lại, hắn nhìn Bill, "Ngài Cipher, chúng ta tạm thời đừng nói về chính trị—Tại sao anh lại mê đắm Dipper Pines như vậy?"

"Có lẽ chuyện này không liên quan gì đến anh?"

"Nhưng tôi có quyền được biết sự thật, ít nhất là sự thật khiến tôi phải trả giá bằng công việc của mình," Gideon nheo mắt, chợt nhận ra điều gì đó, "Ồ! Điều đó có nghĩa là...?"

"Điều đó có nghĩa là?"

"Tình yêu đúng là khiến người ta mù quáng, ngài Cipher, ngay cả anh cũng trốn không nổi!" Gideon gượng cười, anh lắc đầu lau khuôn mặt béo ú của mình, "Xem ra bước chân của tôi đúng là đi nhầm đường rồi, nhưng đừng nghĩ rằng điều đó sẽ ngăn cản tôi, Bill Cipher, hãy nói với Deep Pines và chị gái của hắn rằng Gideon-Charles Griffith sẽ không dừng lại cho đến khi anh ấy đạt được mục tiêu của mình."

"Trước đó, xin mời rời khỏi văn phòng của tôi trước?" Bill ưu nhã ra hiệu.

                                                                                             ***

【TEXT】

"Bill, anh có bận không?"

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Vừa xong! Có chuyện gì vậy Pine Tree?"

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Muốn ra ngoài chơi không? Hôm nay làm việc gần xong rồi!"

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Thật ra thì tôi có chuyện muốn nói với anh."

【SMS đã được gửi】

"Mabel sẽ đến chi nhánh ở nước ngoài của công ty chị ấy trong một tháng, chị ấy muốn tôi đi cùng."

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Tôi đang nghĩ rằng anh sẽ không gặp vấn đề gì nếu tôi rời đi trong một tháng, phải không?"

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Điều đó phụ thuộc vào định nghĩa của em về một vấn đề, Pine Tree!"

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Em có chắc là sẽ không bỏ đi hẳn và tôi sẽ không bao giờ tìm thấy em nữa không? Nếu muốn tìm, tôi vẫn có thể tìm được."

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Nhưng em đã hứa với tôi là sẽ không bao giờ rời xa tôi, Pine Tree, em phải giữ lời hứa!"

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Chỉ một tháng thôi! Được chứ? Dù không muốn đi, nhưng tôi không thể bỏ lại chị gái mình."

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Anh biết lời tôi nói là sự thật."

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Em nói cái gì là thật?"

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Đó là... lời nói khi đó tôi sẽ không rời xa anh... Chúa ơi! Anh có muốn tôi nói ra không!"

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Thật ra, Pines, nó được đánh máy chứ không phải được nói, nhưng tôi vẫn rất vui! Vậy tại sao lại đột ngột như vậy?"

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Vì Tad, chẳng phải anh ấy đã cầu hôn Mabel sao? Nên là, Mabel buồn và muốn đi dạo để suy nghĩ thấu đáo.

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Nhân tiện, đừng nói gì với Ted."

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Yên tâm, tôi đương nhiên sẽ không!"

【SMS đã được gửi】

                                                                                                ***

【TEXT】

"Tad, thằng nhóc ngu ngốc."

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Bill? Em phải nói rằng thật là thô lỗ khi gửi cho ai đó một tin nhắn văn bản xúc phạm như vậy."

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Im lặng và nghe anh mày nói này, Shooting Star của mày sẽ bay đi, ra nước ngoài, trong một tháng, và mang theo Pine Tree của anh, và tất cả là do lời cầu hôn ngu ngốc của mày. Chú mày đang nghĩ cái quái gì vậy? Chú mày biết một tháng lâu cỡ nào không?"

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Ồ... xa nhau một tháng cũng không chịu nổi sao?"

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Bây giờ anh mày đang cực kỳ khó chịu, con gấu bông nhỏ thân yêu của anh. Anh không muốn cơn thịnh nộ của mình lan rộng và gây ra một cú sốc lớn trên thị trường chứng khoán vào ngày mai đâu. Nếu không muốn anh làm loạn, mau nghĩ biện pháp ngăn chặn chuyện này, ngay lập tức, tốt nhất là trong giây tiếp theo! "

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Rất đơn giản!"

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Cầu hôn Dipper Pines, Pine Tree của anh."

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Trong đầu chú mày ngoài lời cầu hôn ra thì không có gì khác à?!"

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Đây là cách tốt nhất, anh không muốn dành cả cuộc đời mình với cậu ấy sao? Giữ người ấy trong tầm mắt của anh, không bao giờ để cậu ta rời xa anh lần nữa, Bill Cypher, trong lòng anh không muốn vậy sao? "

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Đôi lúc anh phải thừa nhận, mối quan hệ huyết thống của chúng ta thật tuyệt vời, Tad, mày thực sự rất hiểu anh."

【SMS đã được gửi】

【TEXT】

"Nếu anh hành động ngay, đám cưới của chúng ta có thể được tổ chức cùng nhau."

【SMS đã được gửi】

【CHỮ】

"Hãy nhớ đặt một địa điểm thật lớn, tốt nhất là trong rừng, nơi có nhiều cây thông."

【SMS đã được gửi】

                                                                            End chương 12

                                                                              24/11/2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com