Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 43 H

Hỷ đường Trương gia thập phần yên ắng, tộc trưởng của bọn họ cưới một người ngoại tộc, tất nhiên tộc nhân đều không tán thành. Nhưng tộc trưởng của bọn họ là Chiến Thần Kỳ Lân uy nghiêm dũng mãnh, hắn nói hai không ai dám nói một. Rốt cuộc bọn họ chỉ có thể miễn cưỡng chấp nhận hôn lễ này.

Trương Khởi Linh cùng Ngô Tà cầm vải lụa đỏ tiến vào hỷ đường, Trương Hải Khách lớn tiếng hô:

"Nhất bái thiên địa."

Đôi tân nhân đồng loạt hướng ra ngoài bái lạy.

"Nhị bái cao đường."

"Phu thê giao bái."

"Đưa vào động phòng."

Sau khi hoàn thành lễ bái đường, Ngô Tà được đưa về phòng tân hôn, còn Trương Khởi Linh ở lại đón tiếp các vị khách nhân.

...

Ngô Tà hồi hộp ngồi trong phòng, nhìn xuyên qua khăn voan đỏ, y nhìn thấy căn phòng được trang hoàng lộng lẫy, trên bức tường dán chữ hỷ đỏ chói mắt. Y mỉm cười, lại nhìn đến ánh nến vàng lung linh trên bàn.

Cũng đã muộn, chắc là Tiểu Ca sắp trở lại rồi, Ngô Tà nghĩ.

Ở bên ngoài truyền đến tiếng bước chân đi vào, y vội vàng khép nép lại, hồi hộp nhìn ra cửa. Trương Khởi Linh một thân hỷ phục đỏ rực bước vào, rồi đóng cửa lại. Bất giác, tim y đập lên từng đợt theo bước chân của hắn.

Trương Khởi Linh đi đến ngồi ngay bên cạnh Ngô Tà, cả hai đều im lặng, cơ hồ có thể nghe được tiếng hít thở của đối phương.

"Ngô Tà."

Rốt cuộc, Trương Khởi Linh lên tiếng trước. Hiện tại hắn đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy "tân nương" của hắn, nửa tháng nay không được gặp người, hắn cảm thấy rất nhớ nhung.

Khi khăn voan xốc lên, cái nhìn mơ hồ đã không còn trở ngại, hai người yên lặng đối diện, nơi đáy mắt đều thoáng qua kinh diễm còn chút ngượng ngùng nhàn nhạt.

Một tay Trương Khởi Linh chạm vào mặt Ngô Tà, tay còn lại nắm lấy tay y, hắn không dám dùng lực, động tác mềm như lông vũ, trân trọng nâng niu người trước mặt.

Trên mặt Ngô Tà chỉ dặm tí phấn và son moi đơn giản, nhưng lại diễm lệ vô cùng. Khuôn mặt non nớt bị phản chiếu dưới ánh nến đỏ rực, đôi mắt to tròn màu hoàng kim long lanh hơi mê man xen lẫn thẹn thùng, cánh môi đỏ hồng khẽ mím, vẽ nên một bức tranh mềm mại câu nhân.

"Ngô Tà, em thật đẹp."

"Anh...anh cũng vậy." Hai má Ngô Tà ửng hồng, ngượng ngùng nói. Hiếm khi Trương Khởi Linh mặc đồ sáng, hôm nay hắn khoác lên hỷ phục, càng anh tuấn bất phàm, làm y càng thêm say đắm.

Trương Khởi Linh kéo Ngô Tà ngồi vào trong lòng, hơi thở nam tính cùng mùi rượu càng lúc càng đến gần, y cảm nhận được hạ thân bị vật cứng đâm đâm, không hiểu sao lúc này lại xấu hổ vô cùng, lúng ta lúng túng nói.

"Tiểu, Tiểu Ca... Rượu giao bôi."

"Không cần uống."

"Vậy...vậy..." Ngô Tà ngập ngừng.

Bàn tay to lớn của Trương Khởi Linh vuốt ve bụng của y, nhẹ giọng hỏi.

"Có đói không?"

"Ân." Ngô Tà gật đầu, ngồi cả ngày trời xác thật là có chút đói.

"Ta đã sai người nấu cháo cho em rồi. Ta đi tắm trước." Trương Khởi Linh khẽ cười xoa đầu của y một cái, thả người trở lại giường, liền xoay đi.

Hạ nhân lập tức đưa cháo đến, Ngô Tà uống xong một bát cháo thịt ấm áp, thoả mãn xoa xoa bụng của mình. Sau đó, cởi bỏ trang sức cùng hỷ phục nặng nề, rửa sạch lớp son phấn trên mặt. Nghe đến tiếng nước bên trong dừng lại, y có chút khẩn trương chờ người ra tới.

Đôi mắt Ngô Tà mở to, nhìn Trương Khởi Linh trần như nhộng bước ra. Dù có nhìn khối cơ thể hấp dẫn kia bao nhiêu lần thì y vẫn không khỏi trầm trồ ngưỡng mộ. Là vì ngâm trong nước ấm nên làn da vốn trắng có chút đỏ hồng, trên người còn toả ra nhiệt lưu, con Kỳ Lân đạp hoả uy nghiêm đã hiện ra, bây giờ y mới có thể nghiêm túc ngắm nhìn toàn bộ hình xăm trên người hắn. Khi ngón tay chạm vào con Kỳ Lân kia, y mới phát hiện mình đã đến trước mặt đối phương từ lúc nào không hay.

"Có đau không?" tay của Ngô Tà còn không ngừng sờ soạng, ngước mặt lên hỏi, vừa đúng lúc chạm đến ánh mắt tĩnh lặng như mặt hồ kia, nhưng hiện tại lại có chút dục vọng nơi đáy mắt.

Trương Khởi Linh cười một tiếng, nói vào tai y.

"Chỉ cần em hôn nó, liền không đau."

"Lưu manh." Ngô Tà bị trêu ghẹo một chút mặt liền đỏ bừng.

"Ta còn có thể lưu manh hơn nữa." Trương Khởi Linh nói xong, bế người lên hấp tấp đi đến bên giường.

Trên giường chăn đệm đỏ tươi rải đầy quả ngũ sắc, đều bị Trương Khởi Linh một tay phủi sạch. Mông của Ngô Tà vừa đặt xuống giường liền bị người kia hôn cho choáng váng.

Trương Khởi Linh nhẹ phất tay trên không trung, rèm đỏ liền buông xuống. Hắn vừa hôn vừa cởi nội y của kiều thê, hai thân thể trắng tinh nổi bật giữa hỷ đệm đỏ tươi. Ngô Tà bị hôn một cách táo bạo, chiếc lưỡi mạnh mẽ áp vào miệng y, vô cùng háo hức cướp lấy nước bọt, không ngừng mút lấy chiếc lưỡi mềm mại ấm áp của y.

Hơi thở nóng rực của Trương Khởi Linh phun lên mặt của Ngô Tà, liếm láp điên cuồng trong khuôn miệng thanh tú, cả hai từ từ ngả về phía sau. Bàn tay to của hắn lần theo hai chân của Ngô Tà mà sờ đến nơi bí mật, xoa nắn cái lỗ nhỏ đang chảy mật dịch một cách đầm đìa, hai ngón tay linh hoạt chơi đùa với da thịt mềm mại của cúc huyệt. Ngô Tà bị chơi đùa, cảm thấy ngứa ngáy vô cùng, eo khó chịu mà vặn vẹo.

"Ưm... Tiểu Ca, ngứa..."

Hai ngón tay của Trương Khởi Linh liền đi vào hậu huyệt, bụng ngón tay thô ráp xoa xoa tường thịt, đỉnh sâu vào, quét qua quét lại nơi mẫn cảm, sau vài lần nơi đó liền phát ra âm thanh dính nước.

"Ngứa ở đâu? Ở đây? Hay ở đây." Trương Khởi Linh giả vờ hỏi Ngô Tà, hai ngón tay sờ loạn khắp nơi bên trong tường thịt.

"Ưm...hah...ở đâu cũng ngứa..."

"Vậy, vi phu phải làm sao đây?" hắn cố ý thả chậm lại động tác cấm rút, làm cho Ngô Tà càng thêm khó chịu.

"...Muốn...muốn...phu quân cấm vào..."

"Cái gì cấm vào? Ngón tay sao?" Trương Khởi Linh không ngừng dụ dỗ Ngô Tà nói ra những lời dâm mỹ.

"Anh...anh...anh, tên đáng ghét...ahhh..." Ngô Tà đang tức giận, thì đột ngột bị ba ngón tay chạm vào tuyến tiền liệt, làm y mềm nhũn trở lại.

"Tiểu hồ ly, em không nói, ta biết làm thế nào?" Trương Khởi Linh vừa nói, vừa kéo lấy bàn tay của Ngô Tà chạm vào cự vật của hắn.

Ngô Tà cảm thấy đầu óc như muốn nổ tung, y không ngờ Kỳ Lân Đại Nhân của y lại mặt dày lưu manh đến thế. Nhưng cảm nhận cự vật nóng hổi trong lòng bàn tay, hậu huyệt lại ngứa ngáy co rút không thôi, y thật sự muốn được nó cấm vào... Nuốt một ngụm nước bọt, xấu hổ cùng ngượng ngùng gì đó đều bỏ đi hết, lấy hết dũng khí, y nói.

"Em muốn... Em muốn cự vật của phu quân cấm vào cúc huyệt... Mạnh mẽ thao em."

"Được." Trương Khởi Linh hài lòng, khẽ nhếch môi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com