Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 9

Sáng Chủ nhật, công ty có việc triệu tập Hanbin lên gấp. Anh ăn sáng qua loa, may là Zhang Hao dậy sớm làm bữa sáng cho anh. Anh dặn dò em vài thứ rồi lái xe ra khỏi nhà. Quanh quẩn trong nhà mãi cũng chán, em quyết định ra vườn đằng sau nhà chơi. Em đã muốn ra đây chơi từ lâu rồi mà đó giờ chưa có dịp, sẵn hôm nay anh đi ra ngoài, em muốn ra thăm thú và chăm sóc vườn hoa cho anh. Anh thích hoa, và vườn hoa này chính là thành quả của mẹ anh suốt mấy năm, anh nâng niu chăm sóc chúng mỗi ngày.

- Oaaaa đẹp quá - em thốt lên khi nhìn thấy vườn hoa đó, nó có tên là Wonder quả không sai mà, rất nhiều loài hoa được trồng, đa dạng màu sắc, không khác gì khu vườn cổ tích. Em đi vòng vòng, tới mỗi một loài em đều ngắm nhìn say mê rồi chạm vào chúng, em thích tê người.

"Xoạt"

- Gì thế? - em nghe có tiếng động lạ - chẳng lẽ có cái con đó ở đây sao? - em sợ run người nhưng cố gắng lắng tai nghe xem tiếng động đó phát ra từ đâu.

"Xoạt" tiếng kì lạ đó phát ra ngày càng rõ, em đánh liều đi xem

- Ôi dễ thương quá đi - biết gì không, là một con thỏ trắng - sao ông trời biết con thích thỏ mà đem cho con cái cục bông đáng yêu thế này hay vậy? - con thỏ nhỏ, tai ngắn, nhưng ú nu à, không thấy hai mắt đâu luôn, nhìn cưng lắm - ý khoan, mày bị thương này - có một vết rách nhỏ ở chân chú thỏ tội nghiệp.

Em mang nó vào nhà, không cần biết anh có cho phép hay không, nhưng em chắc chắn sẽ nuôi con thỏ này. Em mang nó vô nhà tắm, chả biết thỏ có thích tắm hay không hay là sợ nước như mèo, mà em cứ tắm cho nó thôi, sau đó thì rửa vết thương băng bó cho nó, giống như anh Jiwoong thường làm mỗi khi em chạy đua về bị thương hồi lúc nhỏ. Ôi em nhớ thời gian đó quá đi! Đúng là vào tay Zhang Hao có khác, lọ lem thành công chúa rồi, con thỏ nhỏ bây giờ trắng tinh luôn.

- Sao mày dễ thương quá vậy? Giống tao ghê á

- Tao sẽ đặt cho mày một cái tên - suy nghĩ một hồi - thôi khó quá tao gọi đại mày là Shin nha, tao thích thằng bé đó lắm luôn - em bế con thỏ lên rồi dụi mặt vào mình nó.

Em nhớ lại hồi anh Jiwoong đi học, dặn em là bất kì con vật nào đều phải chích ngừa, vậy nên em đã xin bác bảo vệ đi ra ngoài, ghé vào bác sĩ thú y, xong xuôi vị bác sĩ còn cho chỉ cho em vài thứ: nào là cách chăm sóc cho thỏ, thỏ ăn gì rồi tất tần tật các thứ. Em cám ơn bác sĩ rồi cúi đầu chào ông ra về. Trên đường trở về em không quên mua những thứ bác sĩ vừa dặn. Về tới nhà đã là 10g trưa, em thả Shin ra vườn cho nó chạy chơi còn mình thì vào nhà rửa tay, chuẩn bị bữa trưa vì anh bảo trưa anh có về nhà.

Sau một tiếng mọi thứ đã hoàn tất đâu vào đấy, nhìn bàn ăn tươm tất em tự khen mình rồi mỉm cười, vì ai mà em lại nấu ăn ngon đến như vậy, ở nhà anh Jiwoong em cũng không nấu được những món ngon như vậy đâu, em tự hỏi bản thân mình rồi lại tự cốc vào đầu một cái, rõ ràng dạo gần nay Hanbin tràn ngập tâm trí Zhang Hao. Thở hắt ra, em nhớ tới Shin, chạy ra sân thấy nó đang nhâm nhi củ cà rốt, nhìn dáng vẻ giống hệt em :)) Em ẵm Shin lên sân thượng. Không khí trong lành thật nha, mặc dù là buổi trưa nhưng vẫn có gió se lạnh vì bây giờ đã là tháng 10 rồi. Em ngồi xuống băng ghế gỗ, hướng mắt nhìn về thành phố ngoài kia. Cảnh tượng bây giờ thật bình yên nga ~ Shin cựa quậy, em đành thả nó ra cho nó chạy đi chơi, sân thượng của cái "lâu đài" này rộng mênh mông mà.

"Có quá nhiều điều em không thể nói ra

Anh chưa từng bao giờ lắng nghe nó trước đây nhưng

Em không là một ai đó

Người xứng đáng được nhận tình yêu trong bất cứ ai em trông thấy

Bởi lẽ có rất nhiều người trên thế gian này

Và anh là người duy nhất mà em ngắm nhìn..."

Chất giọng ngọt ngào hòa tan trong không khí, em không biết tại sao mình lại hát, và tại sao lại là bài hát này...

.

.

Về phần Hanbin, hôm nay là ngày đầu anh làm quen với công ty, trước giờ những hồ sơ đều là do giám đốc giao cho anh để anh nghiên cứu chứ chưa bao giờ tới công ty học việc, cho dù sau này có là tổng giám đốc đi chăng nữa thì anh vẫn phải học, anh ghét nhất là lũ cậy quyền nên anh luôn tự đi lên bằng chính thực lực của mình. Sau khi đi vài vòng các phòng ban, anh được giao một tập hồ sơ đang làm dở, coi như là thử thách đầu tiên. Với bộ óc thiên tài IQ 142 thì việc xử lý vấn đề trong hồ sơ là dễ như trở bàn tay. Trong khi ngồi chờ các nhân viên kiểm tra kết quả, anh lấy điện thoại ra, ấn mở khóa, màn hình nền sáng lên ảnh một cậu con trai với mái tóc nâu, làn da trắng lấm tấm mồ hôi, ở em ấy toát lên vẻ thuần khiết nhưng cũng rất đáng yêu.

- "Haohao à, anh nhớ em, chờ anh một chút"

Nhìn đồng hồ điểm 11g30 anh bắt đầu sốt ruột, anh muốn về nhà, muốn ăn cơm của em, một lúc sau em được gọi vào phòng giám đốc:

- Con làm tốt lắm, ta rất hài lòng với phần trình bày của con.

- Con cảm ơn cậu, cũng nhờ mấy hồ sơ tài liệu em hay gửi cho con đó chứ.

Sau đó hai cậu cháu nói chuyện vui vẻ rồi Hanbin xin phép ra về. Công ty BH là công ty đá quý đứng đầu Hàn Quốc, do một tay bà Kim, mẹ Hanbin gầy dựng nên, từ nhỏ Hanbin đã tỏ ra thích thú với lĩnh vực này, tới khi thi Đại học, anh cũng không chần chừ mà chọn Quản trị kinh doanh, thành tích học tập cũng không phải dạng thường. Sau khi mẹ Hanbin mất, cậu của anh đã thay chị đảm nhận chức giám đốc, còn vị trí tổng giám đốc sẽ để trống cho tới khi Hanbin có đầy đủ kinh nghiệm và khả năng để tiếp quản.

.

.

.

Lái xe thật nhanh về nhà, anh chào bác bảo vệ rồi đi cất xe.

- Anh về rồi. - vừa tới trước cửa, anh đã gọi em, nhưng không có ai trả lời. - em đâu rồi Zhang Hao? - anh đi lại bàn ăn, mọi thứ đã chuẩn bị hết rồi, anh tính ra ngoài tìm em nhưng nhìn lại kệ giày dép thì giày em vẫn ở đó, một ý nghĩ vụt qua, anh hướng theo em thang về phía sân thượng.

.

"Giờ đây em không còn cô đơn

Chỉ có mình anh đã tiến đến gần em tại nơi đây

Anh là tất cả mọi thứ với em

Sau cuộc tình này, em không thể hiểu được điều gì đã xảy ra

Giống như cách mà đứa trẻ thường làm

Liệu anh có thể dành cho em một hơi ấm được không?

Lại gần hơn... Ấm áp hơn... Liệu anh có thể ôm trọn lấy em?"

Toàn thân đông cứng, anh bị xoáy vào giọng hát của em, nó trong trẻo và ngọt ngào đến mê người. Anh cảm thấy thật nhẹ nhõm. Anh muốn bảo vệ em, che chở em. Anh yêu em, yêu rất nhiều. Anh vô thức bước gần lại em. Bài hát kết thúc, em bế Shin lên mà vuốt ve.

- Mày thấy tao hát hay không Shin? - em ngừng một chút - Anh Hanbin sẽ thích nó chứ? Tao muốn làm gì đó cho anh ấy vui nhưng tao chỉ biết hát thôi.

- Thì ra là em ở đây

- Ui anh về rồi á? Từ khi nào thế ạ?

- Vẫn kịp để nghe em hát hết bài hát đó. Em hát hay lắm Haohao. - anh nhìn em trìu mến

- Thật ạ? Em hát hay thật ạ? - em cười tít mắt - em tính tối hát cho anh nghe đó chứ mà anh nghe rồi, ôi xấu hổ quá đi - ôm mặt

- Em có cái gì kia?

- A, anh xem này - giơ con Shin lên - em thấy nó ở trong vườn đó, nó bị thương em đã chữa cho nó, anh yên tâm em đã đem nó đi chích ngừa rồi, an toàn lắm anh đừng lo. Em sẽ nuôi nó. - em lại dụi mặt vào bộ lông mượt của Shin - nó dễ thương mà đúng không anh?

Giọng nói líu lo chứa đầy sự vô tư với nụ cười tươi như nắng của em khiến anh một giây chỉ muốn chết đi thôi.

- Ừm dễ thương lắm - anh cười

- Hì em biết mà - nhìn con thỏ - Hanbin cũng thích mày đấy Shin - em lại cười

Ngay khi em vừa thả Shin xuống, anh đã ôm chầm lấy em.

- Haohao à

- Anh Hanbin

- Tại sao em cứ dễ thương như vậy hả?

- ....

- Anh .. anh nghĩ là anh yêu em mất rồi Haohao à

- ..... - em đỏ mặt

- Anh biết em sẽ khó xử, vì chúng ta là nam nam nhưng hãy để anh yêu em, anh không bắt em phải đáp trả tình cảm của anh đâu, anh chỉ cần em mỗi ngày đều ở cạnh anh, chăm sóc anh như mấy tháng nay vậy.

- Hanbin ... anh lại say nữa sao?

- Không. Anh không say. Anh thật sự đã thích em từ lần đầu thấy em rồi, nhưng anh ngu ngốc cứ thích làm em khổ, anh xin lỗi em, nhưng thật sự em phải tin một điều rằng: anh yêu em nhiều lắm, Zhang Hao.

Khoảnh khắc mọi thứ xung quanh như ngừng trôi, chỉ có hai chàng trai, một người ôm chặt lấy người kia, tựa cằm lên vai em, từ khóe mắt rơi ra một giọt nước nóng hổi, trong suốt, còn người còn lại thì thả lỏng tay để mặc cho anh ôm, mặt đỏ lựng nhưng khóe môi bỗng đánh lên một đường cong thật nhẹ.

END CHAP 9.

P.s: mong là chap này không làm mn thất vọng ạ <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com