Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

34. Con trai chủ tịch

Tốt nghiệp thì làm gì, tất nhiên là đi làm rồi chứ ai lại ngồi chổng mông ở nhà đợi chồng đem tiền về cho.

- Ba ơi, con vào công ty ba làm nhé?

- Ừ, mai mang hồ sơ đến công ty, ba sẽ cho người dẫn con vào phòng tuyển dụng để thi phỏng vấn.

- Ơ, con cũng phải thi ạ?

- Con nghĩ là con của ba thì không phải thi à?

- Hồi đó ba đâu có cho anh Hanbin nộp hồ sơ, ba bảo anh ấy vào công ty làm việc luôn mà, chẳng qua anh ấy không đồng ý thôi. Nhưng con đồng ý, sao ba không cho con vào thẳng?

- Thằng bé là người trưởng thành, suy nghĩ chín chắn, làm việc đâu ra đấy, ba rất tin tưởng thằng bé sẽ thành công. Còn con nhìn lại mình xem, học hành có đến nỗi nào đâu mà nhìn cứ như thằng trẻ trâu í, suốt ngày nhởn nhơ bơ vơ lơ ngơ như thế thì ai mà tin cho được. Không bàn thêm nữa, muốn vào công ty làm việc thì phải nộp hồ sơ, ba không có đường tắt cho con đi đâu.

Zhang Hao giận dỗi bỏ lên phòng, không thèm chơi với người ba ghẻ nữa.

Hanbin vừa tắm xong, hắn đi ra ngoài thì thấy em đang ngồi gõ phím lạch cạch. Trên mặt thì hiện rõ sự khó chịu, cọc cằn.

- Em làm gì thế, tốt nghiệp rồi mà vẫn làm bài luận sao?

- Em đang làm hồ sơ xin việc.

- Nhanh vậy, em không định nghỉ ngơi một thời gian hả?

- Phải làm việc kiếm tiền chứ, không muốn mang tiếng ăn bám chồng đâu.

- Ăn bám thì sao, anh nuôi em cả đời cũng được. Mà em xin vào công ty nào thế?

- Zhang thị.

- Hửm, xin vào công ty của ba mà cũng phải làm hồ sơ ư? Anh tưởng ba cho em vào thẳng.

- Làm gì có chuyện đó, ba bắt em nộp hồ sơ xin việc, rồi mai phải đi phỏng vấn kia kìa.

Hanbin nghe đến đây thì ngừng lau tóc

- Ngày mai luôn sao?

- Dạ.

- Nhớ đến đúng giờ, anh không đưa em đi được, mai 5 giờ sáng anh phải đến công ty rồi.

Nói xong hắn leo lên giường ngủ trước, Zhang Hao kiểu hỏi chấm, đáng lẽ hắn phải giúp em làm hồ sơ xin việc chứ, em làm gì có kinh nghiệm.

Sáng hôm sau, Zhang Hao thức dậy chuẩn bị vô cùng tươm tất, em cầm tập hồ sơ ra khỏi phòng, ngồi vào xe của Ricky, y phóng với tốc độ 7749km/h đưa em đến công ty.

Em bước vào công ty trong sự ngỡ ngàng của mọi người, đúng là một nhan sắc hoàn hảo không có chỗ chê. Các nhân viên nữ nhìn thấy em thì bắt đầu xúm lại một chỗ thì thầm to nhỏ.

- Bé này dễ thương thế, nhìn chắc 18 là cùng.

- Em có nên tuyển phi công không các chị ơi?

- Cô thôi đi, ẻm là của tôi rồi.

Đang bàn tán dở thì có một người đàn ông xuất hiện, là người ở ban quản lý công ty.

- Mấy cô mau về chỗ làm việc đi, thằng bé mới 22 tuổi thôi, các bà các cô 29 30 tuổi rồi mà cứ như trẻ con thế.

- 22 tuổi cơ ạ? Thế mà nhìn non choẹt, em còn tưởng 18 đó sếp.

- Nào, không nói linh tinh, đừng làm gì ảnh hưởng đến thằng bé, thằng bé là con trai của chủ tịch Zhang đó.

Sau khi nghe quản lý nói vậy, đám nhân viên lập tức tự giác tản nhau ra. Họ đều biết con trai chủ tịch không phải người để đem ra đùa giỡn, chủ tịch vốn là người nghiêm khắc, nếu làm gì con trai ông, chắc họ sẽ bay màu luôn quá.

Quản lý tiến đến cúi chào Zhang Hao và dẫn em đến phòng phỏng vấn. Em là lần đầu đi phỏng vấn xin việc nên có hơi run một chút, ngồi ở ghế chờ mà tay chân cứ dao động không ngừng.

- Số 07, Zhang Hao!

Đến lượt em rồi, nhưng sao em cứ cảm thấy có cái gì đó hơi cấn cấn, nó giống như linh cảm em sẽ trượt buổi phỏng vấn ngày hôm nay. Mà thôi kệ đi, đằng nào cũng đến đây rồi, chẳng nhẽ lại đi về ư.

Em lấy hết sức bình sinh để mở cửa ra, vừa mới mở cửa chưa kịp nhìn thấy ai, Zhang Hao đã cúi chào lia lịa. Thể hiện tấm lòng như thế này chắc không bị đánh rớt đâu ha.

- Cậu vào đi!

Ơ, giọng nói này nghe quen quen, em ngước lên nhìn thì suýt ngã ngửa.

- Cái gì? B...b....ba?

- Mời cậu vào phỏng vấn.

Tiếp tục là một giọng nói quen thuộc khác, lần này Zhang Hao chính thức xịt keo, hai chân hoàn toàn mất hết sức lực mà ngã phịch xuống.

- Chồng?

- Đề nghị cậu nghiêm túc, đây là công ty, chúng ta không bàn chuyện riêng, cậu là ứng viên cuối cùng đúng không nhỉ?

- Dạ vâng, con...à cháu là người cuối cùng ạ.

- Được rồi, ngồi đi.

Zhang Hao có chút khó tin mà ngồi vào ghế, trong phòng ngoài em ra thì chỉ có ban giám khảo là ông Zhang và hắn, bên cạnh còn một anh thư kí phụ trách ghi lại những đánh giá của giám khảo.

- Xin phép chủ tịch hội đồng quản trị cho tôi được hỏi trước.

- Được, game on baby!

- Tại sao cậu lại lựa chọn công ty của chúng tôi để phỏng vấn?

Câu hỏi này không phải quá dễ dàng rồi sao, nhìn vào cái họ của chủ tịch với Zhang Hao là biết mà.

- Em đã tìm hiểu qua về công ty mình, cụ thể là ở một số mảng như chiến lược kinh doanh quảng bá, định hướng phát triển lâu dài và kế hoạch xây dựng thương hiệu cá nhân. Em cảm thấy những mục tiêu mà công ty đang tập trung theo đuổi rất phù hợp với năng lực của bản thân mình. Hơn nữa Zhang thị trong thời gian qua cũng đã có rất nhiều dự án thành công và gây được tiếng vang lớn đối với thị trường trong và ngoài nước. Với uy tín của Zhang thị, em mong muốn rằng mình sẽ có một cơ hội để được trau dồi, học hỏi thêm nhiều kinh nghiệm ở đây.

Hanbin nghe câu trả lời xong thì lắc đầu nhẹ, hắn hướng mắt qua ông Zhang

- Có vẻ ai đến đây cũng đều trả lời giống cậu ta.

- Ừm, đúng là như vậy. Bây giờ đến với câu hỏi của tôi, cậu nghĩ gì về việc chúng tôi tuyển nhân viên dựa vào các mối quan hệ?

Ôi mẹ ơi, ba ruột và chồng đang muốn làm gì Zhang Hao vậy, hỏi toàn mấy câu làm em nhột thôi, em chọn công ty này vì nó là của ba em, em cũng tự tin rằng mình sẽ được chọn vì em là con của chủ tịch. Có ai không, làm ơn giải cứu Chòn với.

- Thưa chủ tịch, cháu nghĩ để công ty ngày càng lớn mạnh, chúng ta cần phải dựa vào năng lực. Năng lực chính là kim chỉ nam, là đòn bẩy để mang đến cho công ty những hợp đồng lớn và những dự án hợp tác với các công ty nước ngoài. Họ sẽ không đánh đổi lợi ích của mình để hợp tác với công ty chúng ta chỉ vì những mối quan hệ. Chính vì vậy nên ở phạm vi nhỏ hơn là nội bộ công ty, chúng ta cũng phải hợp tác với những nhân viên có năng lực thực sự. Lợi dụng quan hệ chính là tạo ra mối nguy cho sự phát triển lâu dài của chúng ta.

Trong khi Hanbin tiếp tục lắc đầu thì ông Zhang lại gật đầu một cái, hai người đóng tập hồ sơ ứng viên lại và thông báo kết thúc phỏng vấn. Zhang Hao chỉ biết đứng lên chào rồi rời đi, vừa ra đến cửa thì bị hắn gọi lại.

- Để anh đưa em về.

- Dạ thôi ạ, giám đốc cứ làm việc tiếp đi, em sẽ bắt xe về.

- ...

Zhang Hao là đang cọc đó, tự nhiên lôi người ta ra hỏi mấy câu làm nhột thấy bà luôn à. Mấy chị nhân viên lúc này nhìn thấy em thì cũng không dám tụm lại nói chuyện nữa. Em chạy như bay xuống sảnh lễ tân, gọi một chiếc taxi rồi lên xe về nhà. Trên đường đi, Hanbin đã gọi cho em rất nhiều lần nhưng em đều ngắt máy, xì, goi thêm là block luôn đó nha.

- Sao em không nghe điện thoại ?

- Không thích đó, ai bảo anh với ba lôi tui ra chọc.

- Không ai chọc em cả, đó là những câu hỏi cần thiết cho buổi phỏng vấn, em được đối xử công bằng như tất cả các ứng viên khác.

- Kệ anh, mai mốt chọc tui nữa là khỏi cưới xin gì hết.

Hanbin không đáp lại, hắn cau mày vỗ một phát vào mông của em rồi bế thốc em lên. Zhang Hao đột nhiên mất trọng tâm, cả cơ thể bám chặt lấy hắn.

- Khỏi cần mai mốt gì hết, đêm nay anh chọc cho em nhớ cả đời luôn. Đảm bảo chọc xong là cưới.

Zhang Hao đẹp chứ Zhang Hao hổng có ngu, em chỉ cần nghe nửa câu là biết hắn muốn gì rồi.

- Cho anh chọc một cái thôi, mai em muốn gì anh cũng chiều hết.

- ...

- Em không phản kháng à ?

- Nếu em phản kháng thì anh có dừng lại không ?

- Không.

- ...

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ngày hoàn thành: 18:35 - 11/12/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com