Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 06 🔞

Phá trinh? Phá trinh?

Đó là dùng cho nữ nhân mà?

Tiêu Chiến đầu óc hỗn độn nghĩ.

Vương Nhất Bác thừa dịp y ngẩn người, đã đem hai chân y đặt lên vai mình, khiến cho toàn bộ chỗ riêng tư của y lộ ra ở trước mặt mình. Hắn nhớ kỹ lại từng bước trong sách chỉ dẫn, ngón tay bắt đầu xoa quanh tiểu hoa cúc phấn nộn.

Tiêu Chiến lập tức bừng tỉnh, ấn tay hắn kêu to: "Chính là... Cái này... Phải là thần..."

"Là ngươi cái gì?" Nhất Bác dừng lại, nhướn mày nói.

Là ta chủ động nha!

Những lời này Tiêu Chiến không có can đảm nói ra.

"Chẳng lẽ ngươi muốn nằm trên?" Vương Nhất Bác thông minh tuyệt đỉnh, lập tức hiểu được.

Tiêu Chiến không dám nói "Đúng vậy.", đành phải cam chịu.

"Vì cái gì? Cho ta vài lý do thích đáng đi nha." Vương Nhất Bác bá đạo nói.

Một chút cũng không hợp lý!

Tiêu Chiến nhìn hắn từ trên xuống dưới - Thân thể trắng nõn mảnh khảnh, dung nhan mềm mại đáng yêu kiều diễm, hơn nữa tiếng nói giống như hoàng anh xuất cốc...

Ngươi như vậy làm sao giống người "nằm trên" chứ!

Vẫn như cũ, những lời này y cũng không có can đảm nói ra.

"Hừ. Ngươi có ý kiến gì không?" Thấy y không nói lời nào, nhìn mình chằm chằm, Vương Nhất Bác đại khái đoán được y đang suy nghĩ cái gì.

Vì "hạnh phúc" sau này của mình, Tiêu Chiến cảm thấy bản thân phải cố gắng đấu tranh.

"Thần... Thần quả thật có lý do..." Y hít sâu một hơi, cố lấy dũng khí nói.

"Nga? Nói nghe một chút." Vương Nhất Bác lần này thật "dân chủ".

"Bởi vì... Bởi vì... Bởi vì thần có vẻ, cường tráng hơn mà..." Y suy nghĩ nửa ngày, rốt cuộc nghẹn ra một cái lý do.

"Cường tráng? Chỗ nào?" Vương Nhất Bác vẫn không chịu đối mặt sự thật.

"Chính là, chính là thân thể á..."

"Phải không? Việc này cũng không phải dựa vào thân thể cường tráng mà quyết định."

"Vậy cái gì quyết định?" Tiêu Chiến lì lợm phản kích một chút.

"Chính là..." Vương Nhất Bác ác ý cầm lấy hạ bộ của y, khiến Tiêu Chiến hoảng hốt la lên.

"Đương nhiên là nơi này quyết định." Vương Nhất Bác không có buông tay, hắn liếm môi nói: "Của ai lớn, người đó nằm trên!"

Tiêu Chiến nuốt nước miếng, trộm so sánh "tỉ lệ", hiện tại bọn họ còn chưa phải trạng thái "lớn nhất", cho nên không rõ... Hơn nữa bình thường khi khẩu giao y cũng không chú ý xem của ai lớn...

"Thế nào? Thử không?" Vương Nhất Bác đồng thời nắm "hung khí" của cả hai lên, hỏi.

"Được rồi..." Tiêu Chiến rốt cuộc gật đầu, dáng người y cao hơn, theo lý sẽ không thua, sự tình này liên quan đến hạnh phúc "nửa đời sau" nha, "huynh đệ"! Cố lên!

"Tốt..." Vương Nhất Bác cười quỷ dị, hai tay bắt đầu động.

"Hô... Ưm... Hô..." Tiêu Chiến cầm lấy tay hắn cùng nhau chà xát, miệng phát ra tiếng thở dốc ngọt ngào.

Vương Nhất Bác cũng đổ mồ hôi đầm đìa, mồ hôi rơi đầy trên ngực Tiêu Chiến.

Ngón cái linh hoạt xoa lên đỉnh, móng tay thỉnh thoảng khều nhẹ dòng dịch rỉ ra từ trong cái lỗ nhỏ, hai cây vật cứng ma sát vào nhau dần đứng lên.

Nhớ trong sách nói... Thật muốn đi vào ngay lập tức...

Vương Nhất Bác cố nén dục vọng mãnh liệt, vì muốn Tiêu Chiến tâm phục khẩu phục, phải nhẫn nại.

"Hô... Hô... Hô..."

Hai người đều đến cực hạn, Vương Nhất Bác buông tay ra, điều chỉnh hô hấp.

"Xem đi." Hắn nhích lại một chút, Tiêu Chiến thẹn thùng nhỏm dậy, nâng vật nam tính của bản thân lên...

Chênh lệch tuy rằng chỉ có nửa ngón út...

"Ta thắng." Vương Nhất Bác đắc ý nói.

"Ách..." Chiến Chiến nghẹn lời, biểu tình của y giờ phút này quả thực có thể dùng từ "tai vạ đến nơi" để hình dung.

"Ngoan... Mở chân ra..." Vương Nhất Bác khẩn cấp đem chân y mở ra.

"Chờ... Chờ một chút..." Tiêu Chiến còn muốn ngăn cơn sóng dữ.

"Còn chờ cái gì? Ta cũng đã chờ hai năm, ngươi chịu thua đi." Vương Nhất Bác bất chấp tất cả, ngón tay thình lình sáp nhập vào tiểu huyệt của y.

"A..." Bị dị vật xâm lấn khiến cả người Tiêu Chiến phát run.

Vương Nhất Bác ghé vào trên người y, một bên ôn nhu hôn lên ngực y, một bên thâm nhập ngón tay thứ hai.

"Ưm..." Tiêu Chiến đau quá ưỡn cong người.

"Không sợ, đừng sợ nga... Ta sẽ không để cho ngươi bị thương..." Vương Nhất Bác ôn nhu an ủi y, Tiêu Chiến nghe lời mà dần bình tĩnh lại.

"Ngoan... Chính là như vậy, không cần khẩn trương..." Vương Nhất Bác đã cắm vào ba ngón tay, u huyệt đã mềm mại hơn, hắn chậm rãi động đậy ngón tay, Tiêu Chiến lại rên rỉ.

"A... Mau... Nhanh lên..." Tình dục mãnh liệt đốt cháy sạch sẽ lý trí, miệng y không tự chủ được mà kêu lên.

"Được, ta cho ngươi thứ to hơn..." Vương Nhất Bác rút ngón tay ra, nhấc dục vọng của mình lên, nhắm ngay u huyệt, cắm thẳng vào.

"Nha!" Tiêu Chiến giật bắn mình, hung khí này so với ngón tay to thô hơn nhiều, cảm giác thống khổ lập tức lấn át cảm thụ thoải mái.

"Ô... Ô..." Y lại khóc thút thít.

Vương Nhất Bác không ngừng âu yếm y, động tác tiến vào dưới thân cũng giảm bớt.

"Đi ra... Rút, rút ra..." Y cầu xin nói.

"Không sao... Rất nhanh liền thoải mái..." Vương Nhất Bác liếm đi lệ quang bên khóe mắt y, áp chế dục vọng của mình chờ y chậm rãi thích ứng.

Tiêu Chiến ngực phập phồng, cau mày... Dần dần, đau đớn giảm đi, y cầm lấy bàn tay Vương Nhất Bác, nhỏ giọng nói: "Được rồi... Có thể..."

Vương Nhất Bác gật đầu, hắn hít sâu, tiếp tục đẩy mạnh.

"A..." Biểu tình Tiêu Chiến lúc này rốt cuộc không chỉ có thống khổ, còn bao hàm hưng phấn.

Sau một hồi trừu sáp, Vương Nhất Bác say mê mà thở một hơi.

"Bên trong thật nóng quá... Thật chặt... Quá tuyệt vời..." Hắn tạm thời bất động, hưởng thụ cảm giác hạ thể bị bó buộc cực nóng.

Nhưng thật ra Tiêu Chiến nhịn không được, y nhẹ nhàng lắc lư cái mông nhỏ rắn chắc.

Vương Nhất Bác cười, hôn một chút lên miệng y.

"Tiếp tục nào..." Hắn nói xong, bắt đầu trừu sáp.

Một loạt tiếng kêu sảng khoái vang lên, tiểu huyệt của Tiêu Chiến cùng dục vọng của Vương Nhất Bác kết hợp chặt chẽ.

Vương Nhất Bác bản thân sung sướng cũng không quên đối phương, hắn lay động cái mông, một bàn tay bao lấy dục vọng của Tiêu Chiến cao thấp chà xát.

Trước sau đều bị kích thích, Tiêu Chiến co rút tiểu huyệt.

"A... Quá tuyệt vời... Chiến Chiến... kẹp chặt một chút nữa... A... Ta sắp chết..." Hắn một bên gầm nhẹ một bên đẩy nhanh tốc độ.

"A... A... Ưm..." Tiêu Chiến bị đâm đến mơ hồ, chỉ có thể phát ra âm thanh mất hồn.

Phốc phốc phốc...

Âm thanh thân thể ma sát cùng tiếng rên rỉ thở dốc kết hợp lại, nghe càng phong tình.

Hạ thể bọn họ gắt gao dính chặt, tần suất đong đưa càng lúc càng nhanh.

"A..."

Một lúc sau, bọn họ đồng thời đạt tới cực đỉnh.

Vương Nhất Bác đem ái dịch phóng vào trong thân thể y không sót một giọt, Tiêu Chiến thì phun lên bụng cả hai.

"Hô... Hô... Hô..."

Kích tình qua đi, cả hai ôm nhau chìm vào giấc ngủ say nồng...

ӂ֓ӂ֓ӂ֓ӂ֓ӂ֓ӂ֓

[Hết chương 6]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: