Chương 2: Đến tột cùng là phải thế nào mới đánh thức được mỹ nhân ca ca?
Nhìn người kia chỉ cần cầm được kẹo que liền quên luôn mình vừa mới bị người ta hung dữ xong, Vương Nhất Bác lại rơi vào trầm tư —— Ngốc như vậy một mình ra đường, có khi nào bị bắt đi mất...
Hôm qua chỉ vừa gặp mặt nhưng hôm nay đã xem Tiêu Chiến như vật sở hữu, Vương Nhất Bác thở dài một hơi. Tiêu Chiến thấy thế cũng lo lắng nhìn hắn, "Nhất Bác đệ đệ em làm sao thế?"
Vương Nhất Bác lắc đầu, "Không có gì!" Sau đó hắn bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, một mặt nghiêm túc nói với Tiêu Chiến, "Đúng rồi, em muốn nói với anh một chuyện rất quan trọng."
Tiêu Chiến ngậm kẹo que, mềm mềm đáp lại, "Cái gì a?"
Vương Nhất Bác hít sâu một hơi, hai cánh tay chế trụ bờ vai người kia để anh đối diện với mình, "Không được tin bất luận kẻ nào, đừng tưởng rằng tất cả mọi người đều đơn thuần thích anh, đừng tưởng rằng mọi người xung quanh đối với anh đèu là tình cảm thuần khiết, người khác chạm đến anh anh phải học được cách cự tuyệt, đồ người khác cho cũng không thể ăn."
Tiêu Chiến suy tư một chút, "Vậy còn Nhất Bác thì sao a?"
Vương Nhất Bác không nghĩ đến Tiêu Chiến sẽ hỏi thế này, nhất thời không kịp phản ứng.
Tiêu Chiến cười đôi mắt đều nheo lại, "Nhất Bác thì anh có thể tin tưởng, Nhất Bác sẽ thật lòng thích anh, Nhất Bác có thể chạm vào anh, đồ của Nhất Bác cho anh có thể ăn."
Trái tim trong lồng ngực Vương Nhất Bác nhảy lên thình thịch mất kiểm soát, thân thể cứ như hoá thành một hồ nước, mà Tiêu Chiến chính là chú cá khiến mặt hồ an tĩnh nổi lên gợn sóng, tiến vào lòng hắn, liền chú định chỉ thuộc về hắn.
Hắn nhất thời không nói nên lời, vẫn cảm thấy không chân thực, "Cái gì gọi là 'em có thể' ?"
Tiêu Chiến bỗng nhiên nhào tới ôm lấy Vương Nhất Bác, bởi vì ăn kẹo que mà thanh âm mơ hồ không rõ, "Bởi vì Tán Tán thích Nhất Bác đệ đệ, cho nên Nhất Bác đệ đệ có thể!"
Vương Nhất Bác cũng ôm chặt Tiêu Chiến, dù biết Tiêu Chiến cái gì cũng đều không hiểu, hắn vẫn vì câu nói này mà động tâm.
Có lẽ, sẽ có người tin tưởng vào chuyện vừa thấy đã yêu chăng?
Nhìn mình chẳng phải sẽ biết sao —— Vương Nhất Bác nghĩ thầm.
Sau khi đưa Tiêu Chiến về nhà, Vương Nhất bác bỗng nhiên bắt đầu chạy vòng quanh cư xá, một vòng hai vòng ba vòng bốn vòng ..... Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, giống như muốn đem mình bức đến mồ hôi đầm đìa, tinh bì lực tẫn.
Mẹ Vương lúc đầu ở phòng bếp chuẩn bị nấu cơm, trong lúc vô tình từ cửa sổ nhìn thấy nhi tử ngốc nhà mình đang cắm đầu chạy bên dưới.
.......
Mẹ Vương lắc đầu, thằng nhóc Vương Nhất Bác này, một khi đặc biệt vui vẻ, đặc biệt khổ sở hoặc là có chuyện nghĩ mãi không ra là lại thích chạy vòng vòng dưới lầu đả thông não bộ, hoặc là thích chôn mình ở trong nước thể nghiệm một chút cảm giác hít thở không thông, bất quá hôm nay còn tốt, có chuyện nghĩ không thông cũng chưa trực tiếp ụp đầu vào chậu nước.
Dựa theo số vòng thường chạy trước kia của hắn, khả năng còn cần nửa giờ.
Mẹ Vương nhìn đồng hồ, quyết định vẫn là đi nghỉ ngơi một chút.
Qua đại khái nửa giờ, Vương Nhất Bác đầu đầy mồ hôi mở cửa, không muốn nói chuyện, trực tiếp trên nằm trên ghế salon, thở hổn hển.
Mẹ Vương nhìn hắn một chút, "Dễ chịu chưa?"
Vương Nhất Bác gật gật đầu, ý cười nơi khóe miệng làm sao cũng che dấu không được.
"Đưa Tiêu Chiến ca ca của con về nhà rồi?"
Vương Nhất Bác ho nhẹ một tiếng, ra vẻ nghiêm túc lên tiếng, "Đưa về rồi, dù sao nhà ca ca cũng ở ngay đối diện, con đưa đón anh ấy rất thuận tiện."
Mẹ Vương không có lại tiếp tục hỏi, dù sao đồ chó con nhà mình cái dạng này cũng là chuyện tốt, không để cho người ta lo lắng.
Vương Nhất Bác toét miệng, lại nghĩ đến lời ca ca ngốc kia nói với mình———
"Nhất Bác có thể! Bởi vì Tán Tán thích Nhất Bác, cho nên Nhất Bác có thể!"
Đường đường là đại ca của trường, gặp bao nhiêu thiếu nữ xinh đẹp đều có thể lướt qua không chớp mắt, nhận qua không ít ngoài sáng trong tối ôm ấp yêu thương đều có thể vững tâm không loạn, hôm nay lại bởi vì ca ca ngốc mà vui vẻ đến mức chạy như điên vài vòng trong khu cư xá, thật sự là mất mặt.
Vương Nhất Bác vò đầu, thở dài một hơi: Đáng chết, Tiêu Chiến quả thực chính là khắc tinh của hắn.
Từ đó, Vương đại ca cùng mỹ nhân ngốc cũng mở ra thời gian oanh động ở trường học đại sát tứ phương.
Tiêu Chiến không rõ vì cái gì người khác đều sợ Vương Nhất Bác, cũng không hiểu người khác tại sao lại gọi Vương Nhất Bác là Lão đại. Trong mắt anh, Vương Nhất Bác là người ôn nhu nhất trên đời, không chê mình ngốc, sẽ mỉm cười dẫn mình đi học rồi tan học, lúc mình muốn ăn cái gì đều mua cho ăn, trên lớp học vụng trộm nhìn mình, bị phát hiện về sau còn làm bộ hung dữ nói chỉ là nhìn cửa sổ bên cạnh.
Tiêu Chiến được hắn bảo hộ rất tốt.
Theo thời gian dần dần đi trên quỹ đạo, tối hôm đó, mẹ Vương nói muốn hai nhà cùng nhau ăn một bữa cơm.
Vương Nhất Bác tính toán một chút , Tiêu Chiến đến nơi này đã hơn nửa tháng, nửa tháng này trở nên càng ngày càng dính người, giống một viên bánh bột lọc nhỏ, hận không thể một ngày hai mươi bốn giờ đều ở cùng Vương Nhất Bác.
Bánh lột lọc nhỏ, nghe đã thấy ăn rất ngon.
Quả nhiên, vừa đến nhà hàng, bánh bột lọc nhỏ Tiêu Chiến lại dính bên người Vương Nhất Bác, uống nước muốn Vương Nhất đút cho, đồ ăn cũng muốn Vương Nhất Bác gắp cho, mình chỉ cần há miệng ăn cơm là được rồi.
Song phương phụ mẫu một mực ôn chuyện, Vương Nhất Bác ngán ngẩm nghịch ngón tay Tiêu Chiến, chợt phát hiện ca ca ngay cả ngón tay cũng thật là đẹp.
Tiêu Chiến miệng đang nhai trái cây , quai hàm phình lên, giống con thỏ nhỏ, anh nhìn thoáng qua Vương Nhất Bác, tay cũng nắm lấy tay Vương Nhất Bác.
Đến lúc ra về, mẹ Tiêu đi đến bên người Tiêu Chiến, ôn nhu cười nói, "Con yêu à, chúng ta về nhà."
Tiêu Chiến xụ mặt, túm túm tay áo mẹ Tiêu, "Mẹ~, ban đêm con muốn ngủ với Nhất Bác đệ đệ."
Mẹ Tiêu nghĩ nghĩ, nửa ngồi xuống dụ dỗ nói, "Tán Tán ngoan, mẹ sợ con .... lạ giường ...."
Tiêu Chiến móc lấy ngón tay của mình giáp, nhỏ giọng phản bác, "Tán Tán không lạ giường ...."
Mẹ Tiêu khó xử nhìn thoáng qua Vương Nhất Bác, trong mắt có một chút áy náy, "Nhất Bác à ... Con xem ...."
Vương Nhất Bác mừng còn không kịp, chỉ ước có nhiều thêm một chút thời gian ở cùng Tiêu Chiến, vội vàng đáp, "Dì ơi, không sao cả, con sẽ chăm sóc ca ca thật tốt."
Mẹ Tiêu bất đắc dĩ cười một tiếng, đâm đâm cái trán hài tử nhà mình, "Con đó, còn là lần đầu tiên chủ động muốn đi nhà khác ngủ.
Tiêu Chiến cười cong mắt, "Con thích Nhất Bác đệ đệ~"
Trái tim Vương Nhất Bác, lại một lần nữa bị người ca ca ngốc này hung hăng đụng mấy lần.
Cứ như vậy, tối hôm nay Vương Nhất bác mơ mơ hồ hồ liền mang Tiêu Chiến về nhà, mang về phòng ngủ của mình.
Luống cuống tay chân giúp Tiêu Chiến rửa mặt xong, lại đem người đưa đến trên giường căn dặn đối phương nhanh thay áo ngủ, Vương Nhất Bác cảm thấy sau lưng mồ hôi đã thẩm thấu quần áo của mình.
"Em đi tắm, anh ngoan ngoãn đi ngủ, không cần chờ em."
Tiêu Chiến liên tục không ngừng gật đầu, "Được ~"
Vẫn là chờ Nhất Bác đệ đệ một xíu —— Tiêu Chiến ở trong lòng lặng lẽ nói.
Lúc Vương Nhất Bác đang lau tóc từ phòng tắm đi ra, vừa vặn trông thấy Tiêu Chiến nằm trên giường của hắn ngáp một cái, mềm mềm nhu nhu dị thường đáng yêu.
"Mẹ nó, thật muốn sờ."
Tiêu Chiến vừa nhìn thấy Vương Nhất Bác đi ra, con mắt đều sáng lên, "Nhất Bác đệ đệ, anh chờ em lâu ơi là lâu, mau lại đây đi ngủ, anh buồn ngủ quá a~"
Vương Nhất Bác ánh mắt phức tạp, mỹ nhân ca ca ngốc giống như thật không hiểu rõ lắm tình trạng hiện tại, bất kỳ người đàn ông nào đối mặt người mình thích còn mời mình ngủ chung, rất dễ dàng ... mất khống chế...
Thế nhưng Tiêu Chiến cái gì cũng đều không hiểu, hắn không được, cũng không thể lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.
Vương Nhất Bác hít một hơi thật sâu, giả bộ điềm nhiên như không có việc gì đi đến bên giường, vén chăn lên, ngay lúc trông thấy cảnh tượng dưới chăn về sau rụt lại con ngươi —— Bên dưới chăn mền, Tiêu Chiến nửa người trên chỉ mặc áo ngủ cùng đồ lót, quần ngủ không biết bị ném tới chỗ nào, hai chân trần sáng loáng trong chăn co ro.
Vương Nhất Bác do dự, hắn gian nan mở miệng hỏi, "Ca ca, anh ... quần ngủ của anh đâu?"
Tiêu Chiến ngượng ngùng ôm lấy chăn mền, "Anh vừa mới bị đổ nước ... không cẩn thận hất vào quần ... " Lúc nói chuyện còn lén nhìn trộm một chút quần ngủ treo trên ghế.
Vương Nhất Bác ngây ra một lúc, sau đó thở dài một hơi, tắt đèn, chui vào trong chăn, hắn vừa định nhắm mắt lại ép buộc mình đi ngủ, lại không nghĩ bị người kia mỹ nhân ôn hương nhuyễn ngọc nhào vào lòng.
Tiêu Chiến không hề cố kỵ chui vào trong ngực Vương Nhất Bác, nắm lấy tay của đối phương vòng tại ngang hông của mình, một cái chân còn gác trên đùi Vương Nhất Bác, cả người giống một con gấu túi gắt gao ôm Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác cứng đờ, "Ca ca .... Anh làm gì?"
Tiêu Chiến giọng nói có chút nũng nịu, "Ngủ thế này dễ chịu ~ Anh ở nhà cũng toàn ôm con thỏ nhỏ thế này mà ngủ ... Thế nhưng là ở đây không có thỏ bông nhỏ, nhưng lại có Nhất Bác đệ đệ cũng giống như nhau!"
Liền xem như cách một lớp áo ngủ, Vương Nhất Bác cũng có thể cảm nhận được da thịt người bên cạnh có bao nhiêu tinh tế trơn mềm, chân kia một mực quấn lấy chân của hắn, nhiệt độ nóng rực xuyên thấu qua áo ngủ truyền đến toàn thân Vương Nhất Bác, hắn nóng đến mức muốn bốc cháy.
Tiêu Chiến hài lòng chôn vào ngực Vương Nhất Bác, rất nhanh liền ngủ thật say.
Vương Nhất Bác cũng muốn đi ngủ, thế nhưng mỗi khi hắn nhắm mắt lại, mùi thơm từ cơ thể Tiêu Chiến lại chọc hắn khó nhịn, đó là một mùi thơm trong veo ngào ngạt, liền một phát từ mũi học bá vọt tới hạ thân.
"Mẹ nó."
Vương Nhất Bác mở to mắt, xấu hổ cảm nhận được vật dưới thân mình vậy mà bắt đầu ngo ngoe muốn động,
Cái người ca ca ngốc này, thật không sợ mình ăn sạch anh ấy luôn sao.
Vương Nhất Bác oán thầm.
"Đúng, nghĩ đến những chuyện khác chuyển đi lực chú ý ——
Hôm nay Ngữ văn giảng 《 Thục đạo khó 》, Thục đạo khó, khó mà bên trên ....bên trên Tiêu Chiến .... Tiêu Chiến thân thể thật mềm a dm.
Toán học đang học đạo hàm cùng hình nón cùng ..... Tiêu Chiến càng ngày tiến tới càng gần, chân của anh ấy cọ đến chỗ ấy của mình ....
Chính trị hẳn là sẽ thi vào đề không quên sơ tâm,,giữ vững đạo đức, nhớ kỹ ... nhớ kỹ Tiêu Chiến nhìn cao như vậy kỳ thật rúc vào trong lòng của mình cũng chỉ nho nhỏ, thật giống mèo con.
Lên tới thiên văn địa lý, xuống đến khoa học xã hội, đêm nay Vương Nhất Bác toàn diện suy nghĩ mấy lần, nhưng vẫn là không thể ngăn chặn tục niệm.
"Dẹp mẹ nó tri thức đạo đức gì đi, lão tử chính là thích Tiêu Chiến, muốn ăn Tiêu Chiến đó thì làm sao!"
Nghĩ như vậy, Vương Nhất Bác chậm rãi xích lại gần Tiêu Chiến, ngậm cánh môi mềm non vào trong miệng, đầu lưỡi nhẹ nhàng cạy mở răng đưa vào sâu hơn, tinh tế mút lấy nước bọt có vị ô mai của người dưới thân.
Ưm ——
Trong lúc ngủ mơ Tiêu Chiến cảm thấy khó chịu, ai oán một chút.
Vương Nhất Bác giật mình, rời đi cánh môi kia, nhìn gương mặt hồn nhiên ngủ say của Tiêu Chiến, bỗng nhiên bật cười.
Mèo nhỏ ngốc quả nhiên chỉ là phản ứng theo bản năng, bẹp bẹp miệng liền tiếp tục đắm chìm trong trong mộng đẹp như không có việc gì.
"Ca ca ngốc."
Vương Nhất Bác nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Tiêu Chiến, sau đó lại tinh tế hôn lấy hàng mi đã nhắm, đứt quãng hôn chóp mũi cùng cằm.
Tiêu Chiến trong giấc mộng cảm thấy có chút ngứa ngáy, vậy mà không tự chủ ngẩng đầu lên, thở hổn hển vài tiếng.
Vương Nhất Bác tay đè chặt gáy Tiêu Chiến, ngón tay có chút co ro, một chút một chút vuốt ve mái tóc mềm mại, sau đó lại hôn lên bờ môi người ta.
Tiêu Chiến môi có chút mở ra, đầu lưỡi phấn nộn che dấu ở trong đó, khiến Vương Nhất Bác càng thêm khô nóng. Hắn đem đầu lưỡi của mình tiến vào khuôn miệng vào đối phương, đồng thời bàn tay đang đỡ ở gáy cũng dùng sức, đem Tiêu Chiến ôm đến gần mình hơn.
Dinh dính âm thanh hôn nhau cũng không vang dội, hai người ôm nhau thấm đẫm mồ hôi, giống như dây leo dây dưa không ngớt.
Vương Nhất Bác run rẩy cởi quần áo của mình, sau đó lại lần nữa vững vàng đem người dưới thân ôm vào trong ngực, mềm mại xúc cảm từ da thịt khiến đồ vật bên dưới Vương Nhất bác càng thêm sưng, khát vọng với Tiêu Chiến chiếm cứ nội tâm của hắn.
Tay hắn thăm dò vào bên trong, một đường xuống phía dưới tìm tòi đến vạt áo ngủ của Tiêu Chiến, tay chạm vào phần thịt bên hông mềm mại nhất, nhẹ nhàng thưởng thức trong chốc lát, sắc mặt Tiêu Chiến cũng ửng hồng, nghẹn ngào lên tiếng, thanh âm kia bên trong còn lẫn một tia giọng nghẹn ngào, lại làm cho tình dục của nam hài càng mãnh liệt hơn.
Vương Nhất Bác ôm sát Tiêu Chiến, nghe mùi thơm ngát của người trong ngực, trong lòng rung động.
Ca ca ngốc như vậy, không có chút phòng bị nằm trong ngực mình, cùng mình thân thể dính sát hợp lại cùng nhau, Vương Nhất Bác làm sao có thể không nôn nóng.
Vương Nhất Bác cởi ra áo ngủ trên người Tiêu Chiến, vỗ về chơi đùa lấy thân thể người dưới thân, khiến thân thể Tiêu Chiến cũng nóng dần lên, ưm lấy một tiếng lại chui vào ngực Vương Nhất Bác, hai điểm trước ngực sáng loáng trước mắt Vương Nhất Bác, mài đến tâm hắn ngứa ngáy khó nhịn.
Vương Nhất Bác một tay vỗ nhè nhẹ sau lưng Tiêu Chiến, một cái tay khác từ hông bên cạnh thuận đi lên xoa nắn đầu nhũ phấn nộn, xoa đến mức sữa nhọn run rẩy đứng thẳng, nhan sắc càng phát ra kiều diễm.
Vương Nhất Bác có thể cảm giác được thân thể Tiêu Chiến đang phát run, đối phương nóng rực hô hấp phun trên cổ của hắn, có khi còn lộ ra một tia ngọt ngào rên rỉ từ đôi môi mềm mại mê người kia.
Vương Nhất Bác cong lên khóe miệng, mình lần này trêu chọc, ngược lại khiến Tiêu Chiến trong lúc ngủ mơ có cảm giác.
Hắn ôm Tiêu Chiến trong ngực, cúi đầu hôn xuống cái cổ mảnh khảnh, xương quai xanh, những chỗ bị mút vào đều để lại vết đỏ, trên da thịt trắng noãn nổi bật dị thường.
Tiêu Chiến bị Vương Nhất bác làm nổi lên phản ứng, dễ chịu thở nặng nề, thế nhưng
ánh mắt lại chưa từng mở ra, Vương Nhất Bác trở mình, đem Tiêu Chiến đặt ở dưới thân, xốc lên chăn mền đang đắp trên thân hai người , vứt xuống một bên.
Hiện giờ là đầu thu, cũng không quá lạnh, lại thêm từ nãy đến giờ Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến đều ra một thân mồ hôi, vén chăn lên ngược lại là càng thấy sảng khoái.
Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm đầu vú Tiêu Chiến bị mình đùa bỡn đến sưng lên, dưới bụng nhất thời luồn lên một cỗ dục hỏa, tính khí càng thêm bừng bừng phấn chấn, thình thịch trực nhảy.
Hắn xoa lấy đầu vú Tiêu Chiến, đem toàn bộ quầng vú bao khỏa ở trong tay chính mình xoa một vòng lại một vòng, dạng này kích thích lớn như vậy, Tiêu Chiến cho dù ở trong lúc ngủ mơ, cũng sẽ khó nhịn run rẩy mấy lần.
Vương Nhất Bác bóp lấy đầu vú sưng đỏ, kìm lòng không được cúi người ngậm lấy, đầu lưỡi trơn nhẵn, đỉnh lấy đầu vú ngạo nghễ ưỡn lên khẽ cắn mút, trêu chọc Tiêu Chiến càng liên tục thở dốc, kiều nhuyễn không chịu nổi.
Vương Nhất Bác động tác ngoài miệng không ngừng, tay phải đã lặng lẽ sờ đến hạ thân Tiêu Chiến, giật ra đồ lót, ngón tay nhốt chặt tính khí người dưới thân đã bị mình chơi cứng rắn vuốt ve trên dưới, đem tính khí Tiêu Chiến xoa lấy tư tư rung động, toàn bộ cán đều tản ra thủy quang.
"Ưm~ "—— Thân thể Tiêu Chiến chịu không nổi dạng này yêu sủng, run rẩy muốn lăn sang bên cạnh, ý đồ trốn tránh khỏi khoái cảm mãnh liệt.
Vương Nhất Bác quấn chặt eo người dưới thân, miệng càng gặm cắn hung ác, dùng sức khẽ hút, liền khiến thân thể Tiêu Chiến mềm nhũn, mê mẩn thoát lực không dám loạn động.
Vương Nhất Bác đem tính khí chống đỡ bên trên vật nhỏ của Tiêu Chiến, hai tay nắm chặt đồng loạt khuấy động, hai cây tính khí đụng vào nhau, ái dịch lưu càng ngày càng nhiều, ngón tay mang theo dịch nhờn trên dưới tung bay, khiến thân dưới hai người ướt sũng.
Không đủ, còn thiếu rất nhiều.
Nam hài tuổi trẻ tinh lực tràn đầy con mắt đỏ bừng, khuấy động tính khí của mình cùng đối phương hồi lâu đều không có bắn ra, ngược lại là Tiêu Chiến trong ngực ríu rít a a thở dốc không ngừng, thân thể một hồi cuộn mình một hồi lại ưỡn lên, vô ý thức đem đồ vật dưới thân đưa đến trong tay Vương Nhất Bác, giống như đang khẩn cầu lấy an ủi cường độ nặng hơn nữa một chút.
Vương Nhất Bác cắn răng, nhẹ nhàng xoa nhẹ 2 viên túi túi của đối phương, sau đó dùng ngón tay chà xát miệng nhỏ tính khính, gia tăng tốc độ khuấy động.
Phốc phốc —— Chỉ một hồi, tính khí Tiêu Chiến liền đỉnh lấy bàn tay Vương Nhất Bác tí tách tí tách phun ra tinh dịch dinh dính, miệng ưm ưm nghẹn ngào rên rì, hai chân kéo căng, cái cổ giơ lên, khóe mắt vậy mà rơi lệ, hỗn hợp nước bọt chảy xuống từ khóe miệng.
Vương Nhất Bác ngắm nhìn cảnh xuân thơm ngát, lột động lên tính khí chính mình, cũng bắn ra.
Hiện tại, Vương Nhất bác trên tay chảy xuống tinh dịch của mình cùng Tiêu Chiến, hắn mỉm cười, đem chất lỏng màu trắng dinh dính trên tay bôi lên ngực, trên bụng, trên đùi Tiêu Chiến, sau đó lại dùng tay chậm rãi xoa nắn, để Tiêu Chiến nhiễm lên hương vị chính mình.
Nam hài thiếu niên xưa nay cũng không biết hai tên nam sinh cùng nhau nên làm như thế nào, Vương Nhất Bác không muốn làm đau Tiêu Chiến, trong lòng hạ quyết tâm muốn đi tìm ít tài liệu học tập một chút, hắn cầm qua khăn giấy bên giường, đem vết tích tình dục trên thân hai người đều lau đi, sau đó ôm chặt Tiêu Chiến vào lòng, hài lòng thiếp đi.
-------------------------------------------------
Hic chị tác giả viết chương nào chương này dài muốn xỉu, edit mãi mới xong được chương này 😭 Các bạn nhất định phải bình luận bên dưới thật nhiều đó vì làm dài thế này mà không ai đọc thì nản vô cùng í 😢 Chương sau còn dài hơn chương trước cơ ạ huhu. Cám ơn các bạn rất nhiều vì đã đọc nhaaaaa 💚❤️
À mà các chị em đoán thử xem chương mấy thì cậu Vương ăn được ca ca iu của cậu ta=)))))))))))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com