Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21. Về quê ăn Tết

Vương Nhất Bác vẫn kiên quyết chọn lựa trở thành một tuyển thủ đua motor chuyên nghiệp, bất chấp việc cha cậu khoá thẻ và cắt hết viện trợ. Nhưng mà cậu vẫn không khuất phục, việc ăn ở đã có bạn trai chu cấp chỉ là phí sinh hoạt thì cậu ngại mở miệng xin vì vậy cậu đã mượn của Quách Thừa một ít, lúc mượn còn thề với cậu ta nhất định khi đã trở thành một tay đua motor chuyên nghiệp cậu nhất định trả lại cả vốn lẫn lời. Ba Vương không điều khiển được con trai tức giận vô cùng ba tháng sau quyết định trở về dạy dỗ thằng con trai ngỗ nghịch một trận .

Lúc này Vương Nhất Bác vẫn còn chưa biết chuyện này. Cậu học sinh cấp ba Tiểu Vương hiện tại đang ở Trùng Khánh đang hí hửng cùng theo mẹ Tiêu đi chợ làm chân sai vặt cho bà, cố hết sức để lấy lòng nhạc mẫu đại nhân. Chẳng qua là hiện tại đang là thời điểm gần đến tết âm lịch, Tiêu Chiến liền dắt díu theo bạn trai nhỏ trở về Trùng Khánh cùng ba mẹ anh đón tết. Mặc dù Vương Nhất Bác chỉ vừa đến đây vỏn vẹn chỉ có mấy ngày, cũng chỉ theo mẹ Tiêu đi chợ mấy lần , mà từ hàng xóm cho đến mấy dì bán rau bán thịt bán cá trong chợ đều vô cùng yêu thích cậu nhóc.

Tất cả đều nhờ hết vào sự tâm cơ và năng khiếu bán manh của cậu.  Mỗi lần mẹ Tiêu và cậu nhóc đi đến gian hàng nào là đều thấy dì chủ sạp hàng cười đến hở mười cái răng chào hỏi cậu không chỉ bán giá rẻ còn tặng cho món này món kia ép mang về, đi đến đâu người ta cũng khen mẹ Tiêu tốt số thật đấy có đứa con trai vừa đẹp , vừa ngoan, vừa đáng yêu, thật là đáng ganh tị mà, nếu mà tôi cũng sinh được một đứa con trai như thế thì hay biết mấy. Trong lòng mẹ Tiêu vẫn còn khúc mắc vì Vương Nhất Bác không phải thật sự là con trai bà mà chính là bạn trai của con bà , nếu những người kia biết chuyện này, họ có thay đổi cách nghĩ về cậu không, nhưng mà điều này cũng không thể khiến cho bà bớt đi cảm giác hãnh diện vì tiểu Vương nhà bà được. Sáng hôm nay Tiêu Chiến còn nằn nặc nói muốn thay Vương Nhất Bác đi chợ cùng bà nhưng bà lại khăn khăn từ chối, bảo anh đến sân bay mà đón bác cả cùng với ba Tiêu thì hơn.

Ở nhà vẫn còn rau, hôm nay mẹ Tiêu chỉ muốn mua thịt bò để về nhà làm món bò hầm mà Vương Nhất Bá hôm qua lúc cùng bà xem tivi nhìn thấy bảo là nhìn ngon quá rất muốn ăn. Lúc hai mẹ con đi ngang qua gian hàng bán rau của dì Từ, liền bị bà chạy ra giữ lại. "Ấy hai mẹ con chị hôm nay không định ghé chỗ tôi ủng hộ sao? Hôm nay rau mùi tươi lắm, tôi đã để dành lại bó tươi nhất cho Nhất Bác nhà chị này"

Mẹ Tiêu định từ chối nhưng lại thấy ánh mắt thèm khát của cậu con trai nhỏ vẫn luôn không ngừng nhìn chằm chằm vào bàn tay đang cầm bó rau mùi của dì Từ mà nuốt nước bọt, trông cực kỳ đáng yêu, mẹ Tiêu cong môi cười nói "Vậy lấy cho tôi chỗ rau mùi đó đi"

Ở một bên khác Tiêu Chiến đứng bên cạnh ba Tiêu nhìn cô gái đi cùng bác cả đang đứng trước mặt anh vô thức chau mày. Anh cảm thấy thật không hiểu mẹ Tiêu đã biết được mình có bạn trai, còn sắp xếp để bác cả dẫn cô cháu gái bên chồng , tên là Tiểu Du , người mà cả dòng họ ai ai cũng biết là cô gái đó rất thích anh đến nhà dùng cơm là có ý gì. Nhưng vì phép lịch sự anh cũng chỉ còn cách thực hiện thủ tục chào hỏi xong rồi theo cha Tiêu mang hai người bọn họ lên xe. Vừa đến chỗ đậu xe bác cả đã giành ngồi ở ghế phó lái, nhìn vào cũng đủ hiểu là muốn gán ghép anh cùng với cô nàng Tiểu Du đó. Dưới ánh mắt trấn an của cha Tiêu, anh đành mở cửa ghế sau để cho Tiểu Du ngồi vào trước sau đó bản thân cũng ngồi vào theo. Ở trên xe, Tiêu Chiến cố gắng ngồi thật sát vào cửa xe, muốn kéo ra chút khoảng cách với cô nàng cả người phát ra mùi hương hoa nhài khiến anh vô cùng chán ghét ngay bên cạnh. Tiểu Du cũng thật không có ý tứ, thấy anh né tránh mình, còn cố tình nhích ngày một gần hơn, giống như là muốn ngồi hẳn lên đùi anh mới thật sự vừa ý, còn không ngừng ở bên tai anh líu lo nói chuyện, nhưng lại bị anh vờ ngủ để không phải đáp lại câu gì.

Tiểu Du độc thoại một mình mãi cũng chán cuối cùng cũng chọn im lặng nhất thời trong xe chỉ còn lại tiếng bác cả và cha Tiêu nói mấy chuyện gia đình với nhau.

Lúc bọn họ vào nhà Vương Nhất Bác đang ngồi ở sopha phòng khách vừa xem tivi vừa ăn dứa. Vừa nghe tiếng nhập mật mã cậu liền nhanh chóng ngồi bật dậy chạy ra ngoài xem mà trong lúc đó miệng vẫn còn nhồm nhoàm nhai một miếng dứa to, vì thế khi thấy ngoài Tiêu Chiến và cha Tiêu còn có hai vị khách lạ mặt, cậu kinh ngạc xuýt chút nữa phun hết vào mặt cô gái đang đi rất gần Chiến ca của cậu. Cậu vừa cố gắng nhai nuốt miếng dứa to trong miệng vừa dùng ánh mắt hỏi Tiêu Chiến đây là chuyện gì. Anh chỉ còn biết nhân lúc mọi người không ai chú ý dùng khẩu hình miệng nói với cậu "Sẽ nói với em sau". Cha Tiêu nói để ông ấy dẫn hai cô cháu vào phòng khách, rồi bảo Tiêu Chiến và Nhất Bác giúp bọn họ mang hành lý vào bên trong.

Bác cả nhìn Vương Nhất Bác chầm chầm, đợi cậu và Tiêu Chiến lui ra ngoài liền nắm lấy cổ tay em rể hỏi "Cậu nhóc đó là ai vậy?"

Cha Tiêu cũng không muốn dấu nhưng mà ngại vẫn còn Tiểu Du ở đây, cảm thấy cô ấy là người ngoài liền không muốn nói thật "Là bạn... Bạn tốt của Tiêu Chiến, a ha, hai đứa nó tuy chỉ mới quen nhưng vô cùng  thân thiết ."

Tiểu Du nghe vậy ghi tạc ở trong lòng còn định tìm cách lấy lòng cậu em trai này để mà tiếp cận Tiêu Chiến.

Vương Nhất Bác rời khỏi phòng liền chạy vào bếp hỏi xem mẹ Tiêu còn cần giúp gì không? Mẹ Tiêu cười bảo " Mẹ múc một phần bò hầm, con giúp mẹ mang sang nhà Tôn bà bà ở đối diện nhé. Hôm qua sủi cảo mà con ăn vẫn không ngớt lời khen chính là do bà bà gói mang cho chúng ta đó"

Vương Nhất Bác cười tươi đáp "Dạ được", cậu vẫn chưa bê tô bò hầm nóng hổi lên liền bị Tiêu Chiến không biết từ lúc nào đã xuất hiện trong bếp đột nhiên lên tiếng doạ cho giật mình "Mẹ! Để con mang cho, mẹ đừng sai bảo Nhất Bác  của con nữa"

Mẹ Tiêu ghét bỏ nói "Cái gì mà Nhất Bác của con. Là Nhất Bác của mẹ đó. Phải không con trai ruột? Hử"

Vương Nhất Bác nháy mắt với mẹ Tiêu cười bê phần bò hầm lên vừa đi ra khỏi phòng bếp vừa nói "Dạ , mẹ nói gì cũng đúng hết", tuy nhiên lúc đi ngang qua Tiêu Chiến cũng không quên đá lông nheo với anh dùng khẩu hình miệng nói nhỏ "Là của anh, của anh, nhất định của anh", chọc cho Tiêu Chiến bật cười.

Đợi Vương Nhất Bác đi rồi Tiêu Chiến mới thở dài chất vấn mẹ Tiêu người vẫn đang loay hoay trong bếp "Chuyện này là mẹ bày ra có đúng không? Con những tưởng mẹ đã chấp nhận chuyện của bọn con rồi, sao mẹ lại làm vậy?..."

Mẹ Tiêu chẳng hiểu mô tê gì vội vàng đặt vá canh xuống quay sang nhìn trực diện Tiêu Chiến hỏi "Mẹ chỉ kêu con cùng đi đón bác cả với cha con cũng sai sao? Vốn bác cả gọi điện bảo nhớ con, muốn con một mình đến sân bay đón, nhưng mẹ biết con mù đường vì vậy mà còn bảo cha con đi theo để làm tài xế cho bác cả và con. Vậy có gì không đúng sao? Mẹ cũng nhượng bộ chấp nhận chuyện hai đứa  rồi còn gì! Nếu không mẹ đâu có bảo con dẫn theo thằng bé về đây ăn tết"

Tiêu Chiến cảm thấy có chuyện gì đó không đúng lắm hỏi lại "Mẹ thật không biết Bác cả mang theo cả Tiểu Du đến nhà mình chơi sao?"

Mẹ Tiêu trên trán đầy dấu chấm hỏi "Tiểu Du nào? Sao lại đưa đến đây? Không phải chị ấy đến một mình sao?"

Chỉ là cuộc nói chuyện của hai mẹ con nhanh chóng bị bác cả cắt đứt mất. Bác cả dắt tay Tiểu Du chen vào phòng bếp "A Vân a. Xem lần này chị dắt theo ai tới đây chơi nè. Tiểu Du , con chào bác gái đi con"

Tiểu Du lễ phép chào hỏi "Dạ con chào bác"

Mẹ Tiêu đáp lời "A Tiểu Du lâu quá không gặp, bây giờ trông xinh quá bác thật sự là nhận không ra ha ha"

Bác cả sởi lởi "Xinh đúng không? Mỗi tội vẫn còn yêu thầm Tiểu Chiến nhà em nên mãi vẫn chưa có bạn trai đó ha ha ha"

Mẹ Tiêu quay lại ái náy nhìn theo bóng dáng Tiêu Chiến rời khỏi phòng bếp , có chút miễn cưỡng cười theo "Uhm ha ha"

Tiêu Chiến trở về phòng rồi ở luôn trong đó, cho đến tận lúc cha Tiêu gọi anh ra dùng cơm mới miễn cưỡng ra ngoài. Lúc anh ra đến phòng bếp trên bàn ăn đã ngồi đủ người chỉ trừ anh và Vương Nhất Bác. Anh nói "Nhất Bác vẫn chưa về sao mẹ"

Mẹ Tiêu lúc này mới giật mình "Ý chết mẹ định đi gọi  nó rồi nhưng mãi lo nói chuyện với bác cả của con mà quên mất"

"Không sao để con sang đấy tìm"

Lúc Tiêu Chiến gõ cửa nhà đối diện liền phát hiện cửa không khoá, anh đẩy cửa vào ngay lập tức nhìn thấy Tôn bà bà cùng với cún con nhà anh đang ngồi ở ghế sopha phòng khạc cùng lật xem một quyển album vừa xem vừa nói cười không dứt. Tiêu Chiến nhẹ tay gõ lên cửa vài cái mỉm cười nói "Chào Tôn bà bà, cháu là Tiểu Chiến a. Nhất Bác về ăn cơm thôi. Cả nhà đang đợi em đó"

Vương Nhất Bác nói mấy câu tạm biệt còn hứa hẹn ngày mai sẽ lại tới thăm bà cùng nhau xem nốt những bức ảnh còn lại rồi mới đứng dậy rời đi.

Đóng lại cánh cửa nhà Tôn bà bà sau lưng Tiêu Chiến hỏi "Sao em ở lại lâu thế?"

"Tôn bà bà ở một mình rất cô đơn nên em cảm thấy bà rất đáng thương, muốn cùng bà nói chuyện thêm một lúc."

Tiêu Chiến vỗ đầu cậu khen "Nhất Bác nhà ta rất ngoan nha. Sau này trưởng thành nhất định sẽ trở thành một người rất tốt"

Vương Nhất Bác cười gian bóp mông anh một cái nói "Em trưởng thành rồi mà, còn đè được anh ra giường đó thôi"

Tiêu Chiến bị chọc đến phát nghẹn vì xấu hổ, thẹn quá hoá giận quyết định đuổi theo Vương Nhất Bác mà dùng nấm đấm để trả thù. Vì vậy lúc bác cả nhìn thấy hai người vừa đi vào phòng bếp vừa đánh nhau không ngừng cảm thán , cái này mà gọi là thân thiết sao? Sao lại nhìn giống như hai người ghét nhau lắm. Không đợi bác cả mở lời ép Tiêu Chiến ngồi cạnh Tiểu Du, Vương Nhất Bác đã lanh trí ngồi vào chỗ đó chính giữa tiểu tam và người yêu cậu. Trong bữa ăn bác cả mấy lần nói bóng gió về việc Tiểu Du vẫn còn ôm nổi tương tư Tiêu Chiến, mong rằng hai đứa nhân cơ hội này tìm hiểu nhau, còn bảo ngày mai Tiêu Chiến phải dẫn Tiểu Du ra ngoài chơi để mà bồi đấp tình cảm.

Tiêu Chiến không muốn làm mất mặt cha mẹ , nhưng đến lúc này anh lại sợ cún con nhà anh sẽ không vui đang muốn khéo léo từ chối. Mẹ Tiêu đã cướp lời "Chị à, thật ra Tiểu Chiến nhà em có người yêu rồi. Chị không nên gán ghép thằng bé với Tiểu Du nữa. Như vậy thật sự rất khó coi"

Bác cả nhìn sắc mặt Tiểu Du nháy mắt biến xanh ậm ừ bảo "Uhm.... A.... Được"

Sau đó suốt cả bữa ăn cũng không còn ai dám lên tiếng nữa cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #bjyx