(NoaIsa) Thần tượng
Isagi Yoichi là tên em. Một thiếu niên với mơ ước trở thành tiền đạo số 1. Độ tuổi quá trẻ, khoảng cách cũng xa vời. Nhưng cơ hội đến với em khi em được mời tham gia dự án bồi dưỡng cầu thủ - Blue Lock.
Nó là một cơ hội lớn với em. Ở đó em gặp được nhiều người lắm. Họ rất giỏi lại rất tốt nữa. Trải qua từng giai đoạn, em và họ phải chia cắt, mỗi người đi theo một "môi trường" riêng để chiến đấu.
Em đã chọn đội tuyển Đức - Bastard Munchen - nơi thần tượng của em đang tham gia thi đấu.
Noel Noa - anh ấy là tiền đạo số 1 thế giới hiện nay. Em hâm mộ anh ấy từ bé rồi kìa. Anh ấy ngầu lắm luôn, lại cực kì giỏi. Em muốn trở nên như anh ấy...
Nhưng sao mỗi lần nhìn anh ấy em lại cảm thấy ớn lạnh vậy ?
Bề ngoài anh ấy không biểu hiện gì nhưng trực giác em lại cảm thấy không ổn. Chắc là em nghĩ nhiều rồi...
________________
Ưm, em đang ở đâu vậy? Tối quá. Em nhớ mình đang ở phòng nghỉ ngơi cơ mà?
Một cỗ lạnh lẽo cứng nhắc truyền tới từ chân khiến em giật mình cử động cơ thể.
/Leng keng/
Xích! Sao em lại bị xích chân rồi. Là ai làm chứ ?
/Cạch/
Tiếng cánh cửa bật mở truyền đến bên tai khiến em im thin thít không dám thở mạnh. Ánh mắt rón rén liếc nhìn ra phía cửa hòng muốn thấy gương mặt của kẻ đã xích em.
Ánh sáng le lói từ ngoài hắt vào cũng đủ khiến em nhận ra kẻ đó là ai. Mắt em mở to như không tin. Người vừa mở cửa chẳng phải là thần tượng đáng kính của em sao. Sao anh ấy lại ở đây?
Người mà em thần tượng - Noel Noa đáng kính, anh ta đóng cửa mà chầm chậm tiến đến chỗ em.
Trong đầu em lúc này hiện lên những suy nghĩ mà em cho là đáng sợ.
'Anh ấy định đem mình bán đi sao? Dù gì mình cũng đang có giá. Hay anh ấy định mang mình cho thú cưng ăn thịt. Có nghe đến anh ấy có sở thích đó đâu?'
"Yoichi, cuối cùng em cũng tỉnh. Con thỏ nhỏ của anh"
Hắn cất tiếng nói với em. Giọng điệu có chút... điên cuồng
"A..anh Noa. Anh nói gì vậy? Sao em lại ở đây? Anh mau giúp em tháo cái xích này ra đi..."
Isagi run run nói. Gì chứ thần tượng trầm tĩnh của em hôm nay có chút lạ. Thỏ nhỏ?
"Ha không thể, anh tốn công sức mới mang em về bên anh mà. Hơn nữa...sợi xích hợp với em lắm"
Hắn cười ủy mị, vừa nói tay vừa vươn tới vuốt ve cổ chân bị xích của em.
Thiên a, chuyện gì vậy nè, em cảm thấy bất an quá. Có cảm giác hôm nay em không lành lặn rồi.
"Anh đừng đùa nữa, mau thả em ra, em còn phải trở về luyện tập"
"Không cần trở về nơi đó nữa. Ở bên anh chẳng phải rất tốt sao. Em chỉ cần ngoan ngoãn thì sẽ được thưởng~"
"Yoichi. Anh yêu em"
Sau đó hắn nắm cằm em mà hôn xuống đôi môi mềm mại ấy. Ngấu nghiến không bỏ sót ngóc ngách nào. Em không kịp phòng bị để mặc hắn càn quấy bên trong khoang miệng. Đầu lưỡi rụt rè bị hắn cuốn lấy chơi đùa không dứt. Đến khi khó thở mà dùng sức vỗ lên ngực hắn, hắn mới buông tha cho em, kéo theo sợi chỉ bạc óng ánh.Em như mất sức mà tựa vào ngực hắn, hít lấy hít để không khí.
A...em không biết hắn đang vui sướng cỡ nào đâu. Bé cưng của hắn hiện đang tựa vào lòng hắn mặc cho hắn tùy tiện khi dễ. Quả là quyết định đúng đắn khi giam em bên hắn.
Em không ngờ được rằng hắn đã bị em thu hút từ lần chiến thắng đội tuyển U20. Hắn cảm thấy xung quanh em như tỏa ánh hào quang chiếu rọi bên trong gã. Con tim khô cằn như được khơi dậy sự sống, mãnh liệt muốn chiếm lấy sự sống đầy thu hút đó. Và cơ hội đến khi em quyết định tham gia huấn luyện với đội tuyển của hắn. Lần đầu gặp em ham muốn của hắn càng trỗi dậy mạnh mẽ. Sao hắn có thể cưỡng lại sự xinh đẹp đó. Em khi đó nhìn hắn với ánh mắt hoang mang nhưng lại vui vẻ long lanh. Lúc đó em thật là dễ thương, như một chú thỏ con rụt rè không giấu được sự ngưỡng mộ.
Ngay từ thời khắc đó, hắn đã biết rằng phải có được em bằng mọi giá. Em quá thu hút ong bướm. Phải giam em lại. Chỉ có hắn mới được chiêm ngưỡng em.
Mái tóc đen tuyền quyến rũ, làn da trắng nõn mềm mại, khuôn mặt xinh đẹp thánh khiết như thiên sứ được tạc ra một cách hoàn mĩ nhất. Đặc biệt là đôi mắt kia. Đôi lam mâu hòa ánh tím vừa dịu dàng lại vừa tĩnh lặng như đáy biển sâu. Khi em cười, đôi mắt ấy như được thắp sáng trở nên trong trẻo, ngây thơ. Khi em nghiêm túc đôi mắt ấy lại trở nên kiên định khiến người khác cảm thấy an tâm hơn bao giờ. Từng thớ cơ bắp của em đối với hắn chẳng là gì mà ngược lại hắn còn cảm thấy chúng thật đáng yêu.
Mọi thứ trên người Yoichi của hắn đều đáng yêu hết. Vì vậy em phải thuộc về hắn. Chỉ mình hắn.
_________________
"A..á..xin anh...ưm.. dừng... lại..."
Cứu em với. Anh ấy điên rồi. Em đang bị anh ấy cưỡng bức. Em đau quá, bên dưới như bị xé toạc ra...
"Ha bé cưng, thật thoải mái, cái miệng bên dưới của em nuốt anh thật chặt. Ở bên anh chẳng phải rất tốt sao"
Hắn luân động ngày càng nhanh khiến em tưởng chừng như mình sắp chết đến nơi. Dương vật của hắn to quá, dài như bắp tay người vậy, thân thì đầy đường gân nổi lên trông thật dữ tợn. Để giảm bớt đau đớn em cố thả lỏng bên dưới, hi vọng nó sẽ giúp em lành lặn phần nào.
Nhưng khi được thả lỏng hắn thúc vào em như đóng cọc, vừa nhanh vừa sâu. Em không kìm được phát ra tiếng rên rỉ. Điều đó khiến hắn phấn khích.
"Ưm...á..á...x..in..anh..chậm lại...em chết mất...a..a...hu..hu"
"Em cũng cảm thấy sướng mà đúng không. Đừng dối lòng nữa, mau rên tiếp đi nào~"
Nói rồi hắn thúc như vũ bão không cho em thời gian phản ứng. Chiếc giường vì chuyển động mà thi thoảng phát ra âm thanh kẽo kẹt. Đủ thấy sức lực lớn thế nào.
Aaaa chết em mất, em không muốn nhưng lại cảm thấy sướng. Dục vọng đang dần xâm chiếm em, a..a..em muốn thứ to lớn của anh ấy đâm em đến chảy nước nha~
"A...ưm...anh Noa...em..sư..ớng quá..muốn...muốn nữa"
Em như mất trí câu chặt lấy cổ hắn. Phía dưới ngậm chặt dương vật hắn không buông.
Hắn nào chịu được sự quyến rũ này, tay nắm chặt hông em mà luân động như dã thú.
Bạch bạch bạch
Nhóp nhép nhóp nhép
Âm thanh tình ái vang lên không dứt
___________________
Cầu thủ được đông đảo khán giả hâm mộ bỗng biến mất không khỏi khiến người ta hoang mang.
Các thành viên Blue Lock như muốn phát điên tìm cậu.
Đùa nhau chắc, bé cưng của họ lại đột nhiên biến mất thế này, như không tồn tại vậy. Không một dấu vết hay tin tức nào về em còn sót lại....
Ngay lúc mọi người điên cuồng tìm kiếm thì người là trung tâm mọi chuyện là em đây đang nằm trên giường của Noa mặc cho hắn khi dễ.
Em có bỏ trốn đấy chứ nhưng toàn là thất bại thảm hại. Chưa bước ra khỏi cái dinh thự sa hoa như lồng giam này thì đã bị Noa từ đâu đến mà mang em trở lại. Lần đó em bị hắn làm đến nỗi một tuần sau mới xuống giường được.
Hắn còn suýt cắt gân chân của em nhằm làm em không rời xa hắn. Thật điên rồ...
Isagi Yoichi biến mất vẫn còn là thắc mắc của nhiều người.
_________________________________________
Ngày viết : 1-1-2023
Xuất bản : 1-1-2023
06:33 AM
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com