Chương 66: Em không say!
Có lẽ khi nhắc đến múa cột thì điều đầu tiên người ta nghĩ đến là một người phụ nữ với những đường cong mềm mại quấn lấy cây cột, ít có ai lại tưởng tượng ra một người đàn ông khoẻ mạnh săn chắc cả. Đây là điều tất nhiên, vũ công múa cột thường sẽ phơi bày những đường cong quyến rũ trên người mình, nếu là nữ thì không có vấn đề gì, còn đàn ông thì đương nhiên sẽ dễ bị kì thị hơn, vì mặc định là đàn ông thì không được ẻo lả mềm mại, không được nhảy nhót múa may như con gái. Nhưng mà múa cột cũng như mọi môn thể thao khác vậy, nó cũng cần kỹ năng, thể lực, và đặc biệt là sức mạnh cùng sự dẻo dai, dù người chơi là nam hay nữ thì cũng không thể thiếu những điều này.
Diệp Quân bắt đầu học chơi môn thể thao này từ hồi học đại học, lúc đó anh thấy Jade nhảy đẹp quá nên mê luôn. Jade cũng là người đã dạy anh chơi môn thể thao này, cậu ấy nhiệt tình như lửa, hoàn toàn không quan tâm đến suy nghĩ của người khác, Diệp Quân cũng không, anh bỏ ngoài tai hết thảy những lời thị phi, những ánh mắt phê bình đánh giá, những mặc định sẵn có về giới tính. Múa cột mang đến cho anh cảm giác tự do mà anh chưa từng biết đến, giúp cả đầu óc và cơ thể anh thư giãn sau những giờ học mệt mỏi. Anh vốn định chỉ học cho vui, rèn luyện thân thể một chút, vậy mà anh lại có tài năng thiên phú đối với môn nghệ thuật này, nếu như anh không làm thầy giáo thì có lẽ đã trở thành vũ công chuyên nghiệp rồi.
Bây giờ, khi anh đứng ở đây ngước mặt lên nhìn cây cột kia, anh mới nhận ra là đã lâu rồi mình không múa may nhảy nhót gì cả, không biết có còn giỏi như trước kia không. Bữa tiệc này có cả trăm người tham dự, nhưng tới giờ vẫn chưa có lấy một vũ công nào bước lên nhảy cả, chỉ sợ ngoài anh và Jade ra thì không còn ai ở đây biết múa cột nữa. Thật ra anh cũng muốn lên nhảy thử xem trình độ của mình ra sao, có khi mấy người này thấy anh nhảy xấu quá sẽ chạy xa luôn không chừng.
Diệp Quân nghĩ vậy liền chống tay lên bục, lộn một vòng bước lên, ôm lấy cây cột chính giữa sân khấu. Mọi người đều trố mắt nhìn người đàn ông cao lớn mà dẻo dai đang ôm lấy cây cột, DJ nhìn thấy có vũ công bước lên, liền bật một khúc nhạc vô cùng sôi nổi.
Diệp Quân cong môi cười, đôi mắt tuyệt đẹp cong cong, hai tay anh ôm lấy cây cột, nhảy lên, xoay một vài vòng đơn giản nhẹ nhẹ để khởi động. Hai chân anh co lại, quấn lấy cây cột rồi đu lên, bắt đầu uốn lượn thân thể mình với những động tác vừa uyển chuyển vừa mạnh mẽ. Anh là đàn ông, lúc múa cột sẽ không được mềm mại như phụ nữ, mà trái lại sẽ phơi bày ra sức mạnh cùng sự khoẻ khoắn, đồng thời là sự dẻo dai linh hoạt mà không phải ai cũng có được. Lâu rồi không nhảy, cơ thể có hơi cứng nhắc hơn trước, nhưng sau một hồi thì anh đã quen, hầu hết mọi chuyển động của anh đều rất phóng khoáng tự nhiên, không theo bất kỳ quy luật nào cả, như chính con người anh vậy.
Chiếc áo sơ mi trắng thấm đẫm mồ hôi, làm lộ rõ hai cái núm vú đỏ thẫm hơi nhô ra dưới lớp áo, lồng ngực cường tráng lấp ló, mồ hôi lấm tấm chảy dọc xuống xuống, đọng lại trên cơ bụng săn chắc đang gồng lên. Khán giả nhìn chằm chằm vào cơ thể dẻo dai cường tráng của anh, chờ đợi chuyển động tiếp theo, Diệp Quân không phụ lòng bọn họ, giữ cơ thể mình thăng bằng trên cây cột bằng hai chân, một tay ôm cột, tay kia sờ sờ cổ áo mình. Phía dưới sân khấu liền vang lên tiếng thét ầm ĩ, huýt sáo, la hét cổ vũ anh nhanh lên một chút. Diệp Quân nở nụ cười ngọt ngào, nhưng anh chỉ sờ cho vui thôi chứ không có ý định cởi gì hết, nếu anh làm vậy chắc sau này người nhà không cho anh đi chơi luôn quá.
Diệp Quân quay lưng về phía khán giả, vòng eo mạnh mẽ dẻo dai quấn lấy cây cột, chỗ thắt giữa eo và mông càng rõ nét, cặp mông tròn trịa vểnh cao nối với bắp đùi săn chắc, kéo xuống đôi chân dài thẳng tắp được chiếc quần tây cắt may tỉ mỉ ôm lấy, tất cả tạo thành một thể hoàn mỹ như bức tượng được mài giũa cẩn thận. Lúc anh ngửa người về phía sau, đột nhiên phát hiện ánh mắt sáng rực của người nào đó đang nhìn về phía mình. Diệp Quân vội xoay người nhìn xuống, bỏ qua bao nhiêu ánh nhìn đắm đuối, cuối cùng dừng lại trên người một người đàn ông cao lớn. Anh nở nụ cười, cong cong đầu ngón tay, gọi hắn tới.
Hạ Dương sải đôi chân dài bước qua mọi người, ánh đèn lập loè khiến Diệp Quân không thể thấy rõ biểu cảm trên mặt hắn, nhưng có lẽ là không vui. Cơ thể Diệp Quân càng hưng phấn, anh híp đôi mắt xinh đẹp, nở nụ cười mê hoặc, eo mông uyển chuyển uốn lượn, đu lên, lộn ngược cả người lại, chỉ có đôi chân dài thẳng tắp là đang quấn lấy cây cột, giữ anh thăng bằng giữa không trung.
Tiếng la hét càng ngày càng lớn, Diệp Quân cười híp mắt nhìn người đàn ông trước mặt, lại lộn một vòng, rồi sà vào lòng hắn, áp tới khoá môi. Cắn cắn một chút, thấy đối phương không có phản ứng gì, Diệp Quân cười giơ một chân quắp lấy eo hắn, biến hắn trở thành cây cột của chính mình, ngửa nửa thân trên ra phía sau.
Hạ Dương kéo anh trở về, trong nháy mắt ôm người bế thốc trên vai.
Dưới những mắt kinh ngạc, tiếc nuối, ghen ghét, đố kị của mọi người, hắn không nói lời nào, trực tiếp ôm người rời khỏi.
Hạ Dương vác anh một đường đến bãi đỗ xe, sau đó nhồi anh vào ghế phó lái, thắt dây an toàn, rồi lái xe đi.
Diệp Quân thấy hắn im im nên anh nghĩ là hắn giận rồi, bèn chồm người tới, hỏi: "Anh giận hả?"
Hạ Dương không nói gì, vậy là Diệp Quân lại càng muốn ghẹo hắn, cười tủm tỉm nói: "Lúc anh giận trông thật gợi cảm đó nha."
Hạ Dương vẫn tập trung lái xe, dưới ánh sáng lập loè của đèn đường, sườn mặt hắn trông còn rắn rỏi, cứng cáp hơn bình thường, mang lại cảm giác áp bức khiến người ta sợ hãi. Hắn vẫn im lặng chẳng nói chuyện, thậm chí còn chẳng thèm liếc anh một cái nữa, nhưng mà hắn bình tĩnh quá, Diệp Quân nhìn không ra hắn đang nghĩ gì, hỏi: "Anh giận cái gì? Nhiều người nhìn em với ánh mắt đó quá nên anh ghen hả?"
Bây giờ Hạ Dương mới trầm giọng bình tĩnh nói: "Anh không giận, em ngồi yên đi, đừng nháo."
Diệp Quân không thèm nghe, lại lì lợm cọ cọ lên tay hắn, hỏi: "Em múa cột có đẹp không? Em học múa từ lâu lắm rồi đó, ha ha ha, anh thấy em có đẹp hay không? Có làm anh hứng không?"
Hạ Dương chau mày, nhỏ giọng nói: "Ngoan, đừng quậy."
Diệp Quân cười khà khà, nhìn chằm chằm sườn mặt của hắn, từ lúc hắn ôm anh lên xe, không hiểu vì sao mà thân thể anh đã khô nóng khó chịu, máu cứ liên tục đổ dồn xuống dưới, làm chỗ đó cương lên. Nhiều khi đàn ông cương lên mà chẳng cần lí do nào cả, nhưng anh biết lần này là vì hắn sờ sờ đùi anh lúc ôm anh lên xe, bây giờ anh còn cùng ngồi với hắn trong không gian nhỏ hẹp yên tĩnh nữa, không thấy bứt rứt khó chịu mới là lạ đó.
Mặt Diệp Quân nóng rực, anh vỗ vỗ lên vật cứng giữa háng mình, nói: "Hư quá, hư quá, xuống mau lên."
Hạ Dương liếc mắt nhìn đũng quần đang nhô lên của anh, nhỏ nhẹ khuyên: "Quân, đừng nghịch, sắp về nhà rồi."
Hắn nói đừng nghịch thì anh sẽ không nghịch sao? Mơ đi! Diệp Quân chịu không nổi bèn cởi dây nịt, luồn tay vào trong kéo cây dương vật cương cứng ra, chậm rãi vuốt ve, vừa vuốt vừa mềm giọng nói: "Sao nó cứng hoài vậy..."
Dương vật của Diệp Quân cương lên dựng thẳng đứng, màu đỏ thẫm, gân xanh chằng chịt giật giật, quy đầu lớn sưng lên, ở đỉnh còn tiết ra chất lỏng trong suốt. Hạ Dương liếc mắt nhìn vật cứng trong lòng bàn tay của Diệp Quân, hắn hít sâu một hơi, cũng không so đo với anh, một lần nữa nhỏ giọng nói: "Em nghịch như vậy sao nó mềm xuống được."
Người đàn ông này thường ngày như lang như hổ không đợi nổi được thân mật với anh mà ngày hôm nay lại thảnh thơi bình tĩnh đến vậy, Diệp Quân bĩu môi lườm hắn, lại nháo lên: "Tại anh hết đó, hu hu hu, em cứng như sắt là tại anh hết đó, anh tự chịu trách nhiệm đi..."
Hạ Dương vươn tay xoa xoa ấn đường, giọng hắn rất trầm thấp, rất khàn: "Em đang say rượu, anh không thể lợi dụng lúc này để chạm vào em."
"Em không say!" Diệp Quân uất nghẹn la lên, nhưng lại thấy không phù hợp, lại mềm nhũn than: "Em không say... trái lại còn rất tỉnh táo, em uống có một ly rượu thì say cái gì, anh nghĩ người say có thể nói ra mấy lời này sao? Còn có thể múa cột đẹp như vậy nữa, em say thì làm sao bám vào cột được chứ?"
Hạ Dương cũng hết cách, cười lắc đầu: "Ngoan, về nhà rồi nháo."
"Không!" Diệp Quân mè nheo đến mức giọng nhão nhoẹt cả ra: "Dương... anh à, anh dâm như vậy, anh còn dám nói là mình chưa từng nghĩ đến chuyện làm trong xe sao?" Diệp Quân lục lọi trong hộc tủ, lấy ra đống bao cao su với dầu bôi trơn quăng trước mặt hắn, nói: "Vậy thì cái gì đây hả? Không muốn làm trong xe thì anh cất cái này để làm gì?"
Hạ Dương biết mình cãi không lại, thở dài một hơi, mềm giọng nói: "Được rồi."
Buổi tối khuya vắng vẻ, đường về nhà khu chung cư của Diệp Quân đều là nhà dân, giờ này ít có ai ra ngoài, Hạ Dương cảm thấy cũng an toàn nên bèn tìm chỗ đậu xe cạnh một tiểu khu. Vừa đậu xe xong, hắn liền chui ra ghế sau xe, Diệp Quân cũng theo sau hắn, nhưng anh còn chưa kịp ngồi xuống thì đã bị hắn đè lên người ngậm lấy môi mút liếm, dương vật cứng ngắc cũng được một bàn tay lớn nắm lấy.
"Ưm..." Diệp Quân cũng áp tới hôn đáp lại hắn, tách môi ra, quấn lấy cái lưỡi ướt mềm của đối phương. Dương vật được bàn tay kia vuốt ve, nắm chặt lấy, tuốt từ trên xuống tới gốc, sau đó trở lại, đầu ngón tay miết lấy quy đầu, ép chất lỏng trong suốt tuôn ra. Diệp Quân được vuốt đến thoải mái, không còn tâm trí đâu mà hôn môi nữa, một lát sau anh đã thở hổn hển, hé miệng rên rỉ từng tiếng khàn khàn.
Hạ Dương hôn xuống cằm anh, hôn lên xương quai hàm của anh, ngậm lấy vành tai, phả hơi thở nóng rực lên đó. Diệp Quân vừa nhột vừa thoải mái, lim dim hai mắt, ngửa cổ ra phía sau, nghe giọng nói trầm ấm của hắn thủ thỉ những lời ngọt ngào vào tai mình: "Em múa cột đẹp lắm."
Diệp Quân bật cười: "Xạo."
"Ai nói xạo?" Hạ Dương mút lấy vành tai của anh, lại thấp giọng thì thầm: "Anh cũng chỉ là một trong những khán giả nhìn em với ánh mắt ngưỡng mộ và thèm thuồng mà thôi, nếu như em không nhìn thấy anh, không trao cho anh một ánh mắt, thì anh cũng sẽ không bước lên để kéo em về." Hạ Dương cúi xuống hôn lên cổ anh, hôn lên xương quai xanh gợi cảm, lại trầm giọng nói: "Quân, anh thật sự rất may mắn, là người may mắn nhất, vì trong vô số những ánh mắt nhìn em đắm đuối, em lại nhìn thấy anh, đã cho anh một cơ hội."
Diệp Quân vừa được bàn tay nóng hổi của người đàn ông vuốt ve nơi nhạy cảm nhất, vừa nghe hắn thủ thỉ những lời trong lòng, anh thoải mái đến mức không biết nên nói gì nữa, chỉ có thể hé miệng rên rỉ từng tiếng trầm khàn. Hạ Dương thấy anh nằm nhũn ra đó thì liền trườn người xuống dưới, hôn một đường xuống bụng anh, nhẹ liếm liếm lên thân dương vật cương cứng, rồi há miệng ngậm vào.
***
Lời tác giả: Ủa ai kíu tui đi, sao bữa giờ toàn là đụ rồi đụ hoài vậy, gần chục chương mà chưa có tiến triển gì hết, cứ đà này chắc hơn 100 chương mới hoàn quá 🥲
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com