Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#3


- Ba ơi ba, sao bố chưa về với Minji vậy ba?

- Bố nhiều việc lắm, chắc chút nữa bố sẽ về thôi. - Hôm nay là sinh nhật Minji, Minhyung đã hứa về nhà sớm để cùng con trải qua khoảnh khắc hạnh phúc này. Tôi vì muốn cả gia đình chào đón tuổi mới của con trong niềm vui mà tận tâm chuẩn bị thật chu đáo, nhưng giờ đây anh đang nơi đâu. Gần 11 giờ, Minji đã bắt đầu buồn ngủ, nhìn con bé gật gù mãi làm tôi có chút buồn lòng, vì vậy tôi quyết định sẽ cùng con thổi nến cắt bánh kem trước.

"Happy birthday to you....happy birthday to you...."

- Con cầu nguyện đi Minji.

- Dạ, con cầu cho bố sẽ luôn yêu ba và cả Minji nữa. Con mong sinh nhật lần sau sẽ có bố tham gia, và bố đừng thất hứa nữa nhé!

- Con thổi nến đi.

- Dạ!

      Nến vừa tắt, tôi lấy dao cắt ra một phần bánh rồi đưa về phía Minji, con bé vui vẻ vì được ăn vị bánh socola yêu thích nên quên bén đi nỗi buồn vì bị bố thất hứa. Nhưng tôi thì không, cảm giác đè nặng trong lòng hệt như lúc tôi phải vật vã vì chứng trầm cảm sau sinh. Tôi vơ tay lấy chiếc điện thoại để gọi cho anh, nhưng anh đã gửi tin nhắn cho tôi cách đây vài phút trước, tâm trạng tôi tươi sáng lên đôi chút vì nghĩ anh biết hối lỗi, nào ngờ...

     Chiếc điện thoại rơi xuống sàn, chấn động mạnh làm màn hình vỡ nát, ánh sáng vụt tắt, bức ảnh anh gửi tôi cũng biến mất sau vài giây ngắn ngủi. Tôi cảm thấy như đất trời ngừng quay và không khí như đông cứng lại, tôi không thở nổi, tim nhói lên đau đớn, tay tôi run run và chân khuỵ xuống sàn.

- Ba ơi ba, ba sao vậy? - Minji vội rời miếng bánh mà chạy đến bên cạnh tôi, bàn tay nó nhỏ bé vỗ nhè nhẹ trên tấm lưng gầy, giọng khẩn thiết, lo lắng.

- Ba đưa Minji đi đánh răng rồi ngủ nhé!

- Dạ. -  Con bé ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì nhưng cũng đành ngoan ngoãn làm theo lời tôi nói.

    Lo chu tất cho con xong, tôi đi lại phía bàn ăn, khụy người xuống nhặt chiếc điện thoại ban nãy vừa đánh rơi. Thật may vì nó vẫn còn hoạt động, nhưng điều không may khác lại xảy ra, một tin nhắn vừa được gửi đến.

    "Thấy chồng mình ngủ với người khác thế nào?"

    Chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy? Ai đó làm ơn hãy đánh thức tôi và nói với tôi rằng đây chỉ là giấc mơ thôi! Hãy nói với tôi rằng chồng tôi sẽ không đời nào đối xử với tôi như vậy! Hãy nói rằng anh ấy sẽ không bao giờ phản bội tôi!

                              ..........

- Anh về rồi đây!

- Bố ơi! Minji nhớ bố lắm, sao hôm qua bố không về?

- Bố xin lỗi Minji nhé, bố có mua quà cho con này.

- Cảm ơn bố, con thích con búp bê này lắm.

- Mà ba đâu rồi, Minji?

- Dạ, ba ở trong phòng ạ!

    Nói rồi, con bé nhảy chân sáo về phòng với món quà mà nó yêu thích trong tay.

- Anh về rồi này!

- .......

- Em sao vậy? Em mệt trong người à?

- Tại sao lại làm vậy với em? - Tôi nhìn anh bằng tất cả sự uất ức, tôi mong muốn biết được sự thật, nhưng tôi lại không cam lòng nếu biết anh lừa dối tôi, sự thật trần trụi và lời nói dối ngọt ngào, tôi muốn cả hai.

- Anh làm gì sai sao?

- Nhìn đi! Nhìn xem anh đã làm gì với em.

   Tôi đưa anh xem điều tồi tệ mà anh đã làm với tôi. Những gì tôi muốn là anh sẽ xin lỗi tôi rối rít, thậm chí là quỳ xuống van xin, sau đó sẽ hối lỗi và nói rằng đó chỉ là hiểu lầm và anh là người bị hại, anh sẽ cầu xin tôi ban cho sự tha thứ và tôi lại mềm lòng mà dung thứ cho anh. Nhưng anh đã không làm như vậy.

- Em biết rồi à!

- Anh nói vậy là sao? - Tôi chẳng thể giữ nổi bình tĩnh khi người đàn ông tôi yêu lại tỏ ra bình thản như vậy sau khi bị vợ phát hiện chuyện ngoại tình.

- Anh và cô ấy yêu nhau.

- Cái gì? Vậy còn em là gì...em là gì của anh hả?

- Em là vợ anh....

     Thật trơ trẽn làm sao! Anh biết tôi là vợ anh nhưng bây giờ lại thú nhận yêu một cô gái khác. Trong giây phút đó, tôi đã tự hỏi liệu rằng người đang hiện diện trước mắt tôi đây có còn là chồng tôi hay không?

- Anh còn biết em là vợ anh hả? Vậy tại sao anh yêu cô ta? Tại sao phản bội em? Nói đi! Tại sao vậy hả? - Nước mắt tôi chảy dài nhưng người giúp tôi lau đi dòng lệ đã không còn nữa. Anh thay đổi rồi.

- Anh yêu cô ấy vì...cô ấy đặc biệt với anh.

- Vậy là...anh không còn yêu em nữa sao? - Tôi chết lặng khi nghe câu trả lời của anh.

- Anh vẫn yêu em đấy thôi, nhưng anh muốn một cảm giác mới mẻ...tha lỗi cho anh nhé!

- Em nhàm chán lắm sao? Nếu em ngoại tình sau lưng anh...anh vẫn sẽ tha thứ cho em chứ? - Năm năm chung sống với nhau, tôi dốc hết lòng yêu thương anh, vậy mà anh lại đáp lại tôi bằng nhát dao chí mạng này.

- ....... - Anh không đáp.

- Chấm dứt với cô ta đi!

- Anh không thể!

- Vậy thì ly hôn đi!

- Anh không muốn!

- Minhyung à, bây giờ em mới biết anh tham lam thật đấy....haha...ha....

    Miệng thì cười nhưng nước mắt vẫn không ngừng rơi. Thật chua xót! Người chồng đã từng rất yêu tôi giờ đây phản bội tôi.

                                  ..........

    Chúng tôi chiến tranh lạnh một tuần sau đó. Anh không về nhà, tôi cũng không gọi điện hỏi han. Cứ thế mà chúng tôi dần cách xa.

    Không đêm nào tôi có thể yên giấc, câu nói "anh yêu cô ấy" của Minhyung cứ ám ảnh tâm trí tôi. Anh có biết rằng anh đã tàn nhẫn như thế nào với tôi không?

- Ba ơi ba, sao hôm nay bố không về ạ?

- Bố bận đi công tác rồi, Minji ngủ ngoan nhé!
                                 ..........
- Ba ơi ba, bố không nhớ con sao? Sao bố không về với con?

- .....Công việc của bố nhiều lắm, bố sẽ về với chúng ta thôi nhưng không phải hôm nay, ngoan nào, đừng khóc!
                                ..........
- Ba ơi ba, ba gọi điện cho bố đi, con nhớ bố lắm, ba nói bố về với Minji nhé!

- .....Uhm, ba sẽ nói với bố, đừng khóc nữa, Minji à!
                                ..........
- Con muốn bố! Ba gọi bố về liền đi....hức....huhu...huc....

- ....Ngoan nào, đừng quấy nữa, đừng khóc nữa mà....

                                ..........

- Bạn búp bê ơi! Sao bố không về với Minji nhỉ? Bố không thương Minji và ba nữa sao? Búp bê mau nói bố về nhanh nhé! Minji nhớ bố lắm rồi đó!

- ......

- Búp bê đồng ý rồi nhé!

- ......

- Bạn búp bê ơi! Sao ba mình cứ ở trong phòng hoài luôn í, ba không còn cười nhiều nữa, nhìn ba buồn Minji cũng rất buồn, Minji cũng thương ba lắm!

- ......

    Tôi đứng nép sau cánh cửa phòng con gái, nghe bé con luyên thuyên về những nỗi buồn trong lòng nó, tim tôi thắt lại. Minji còn nhỏ tuổi như vậy, nó cần một mái ấm gia đình.

                               ...........

Đọc truyện vui vẻ nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com