Chương 13: Cậu hãy tỉnh lại đi
Anna *khóc*: Híc....híc.....cậu....cậu..... ấy.....sẽ.......không sao......đúng không?
All*im lặng*.
Ice: Anna, cậu bình tĩnh đi. Nếu giờ cậu khóc thì cũng chẳng làm được gì đâu.
Anna: Vậy bây.....giờ......tớ nên làm gì?
Ken: Hãy cầu nguyện đi, cầu cho Earthquake thoát khỏi cơn nguy kịch này.
Yaya: Hi vọng là vậy.
Gopal: Nếu lúc đó tớ làm nó cứng hơn là được rồi.
Fang: Chuyện đó không thể trách cậu được.
Ying: Dù sao thì chúng ta cũng không biết điều đó sẽ xảy ra.
Thorn: Hi vọng mama sẽ không sao *khóc*.
Solar *ôm Thorn*: Được rồi,mama sẽ không sao đâu.
Blaze: Làm ơn đi, làm ơn đừng xảy ra chuyện gì.
Thunderstorm: Mama, cố gắng lên.
Cyclone: Làm ơn đừng bỏ cuộc.
~~~~~~~~~~~~Flashback~~~~~~~~~~~~
Earthquake: Được rồi chúng ta về thôi.
All: Ừ.
Cả đám ngồi trên xe, vừa ca hát, vừa phá hoại. Xui thay, con đường họ sắp đi lại là con đường nguy hiểm. Vì tài xế không cẩn thận nên đã rơi xuống vực. Gopal đã nhanh trí biến thành kẹo bông gòn để đỡ mọi người. Tất cả đều không sao nhưng lưới đỡ của Gopal đã bị Earthquake làm lủng vì không biết là do nó mềm hay do Earthquake nặng nữa, cậu ấy đã đập đầu vào tảng đá. Máu chảy khắp người, Anna chạy lại và ôm cậu, cô khóc.
Anna: Earthquake..... Earthquake.... Tỉnh lại đi...... Earthquake...... Cậu có nghe tớ không........ Earthquake.......
Ken: Mau gọi cứu thương.
Solar: Vâng.
Thorn: Mama, tỉnh dậy đi.
Blaze: Mama.
Yaya: Earthquake, tỉnh dậy đi.
Fang: Mọi người bình tĩnh lại đi. Giờ chúng ta cần phải giữ bình tĩnh để giải quyết chuyện này.
~~~~~~~~~~End flashback~~~~~~~~~~~
Một lúc sau, chỉ huy Koko Ci, đô đốc Tarung, đội trưởng Kaizo đã tới, có cả ông Tok Aba và Ochobot nữa.
Tok Aba: Ôi cháu tôi!
Tarung: Cậu ây sao rồi?
Anna *lắc đầu*
Bác sĩ *đi ra*: Người nhà bệnh nhân có ở đây không?
Tok Aba: Có tôi.
Bác sĩ: Hiện tại thì cậu ấy đã vượt qua cơn nguy kịch rồi. Nhưng mà cậu ấy đã hôn mê, có thể rất lâu.
Tok Aba: Vâng, cảm on bác sĩ rất nhiều.
Bác sĩ: Không có gì, mọi người có thể vào thăm cậu ấy.
Mọi người vào phòng. Trước mặt họ là một chàng trai đang nằm trên giường bệnh với đôi mắt nhắm nghiền và đầy vết thương trên người.
Tok Aba: Earthquake, chắc cháu đau lắm phải không?
Koko Ci: Chúng tôi xin chia buồn. Đây là lỗi của chúng tôi.
Tok Aba: Không phải lỗi của mọi người. Chuyện này xảy ra cũng đâu có ai biết đâu, nên đừng tự trách mình nữa.
Tarung: Cậu ấy là một chiến binh rất dũng cảm.
Kaizo: Làm ơn hãy có một phép màu đến với em ấy.
Gopal: Vậy tối nay ai chăm sóc cậu ấy đây?
Tok Aba: Đương nhiên là ông rồi.
Anna: Không được hãy để chúng cháu đi ạ.
Ochobot: Đúng vậy, ông hãy nghỉ ngơi đi. Tuổi ông cũng lớn rồi, sức khỏe cũng yếu để bọn cháu chăm sóc cậu ấy.
Tok Aba: Nhưng mà....
Ken: Thôi như vầy đi, ông cứ chăm sóc cậu ấy đi. Nhưng trước 11h đêm là ông phải nghĩ ngơi, bọn cháu sẽ thay ca sáng tối đẽ giúp ông.
Blaze: Được đấy.
Tok Aba: Được rồi, đó là một ý kiến hay.
______________________________________
Cũng đã 5 năm rồi, mọi người ai cũng đã lớn, đã có công ăn việc làm, đã được hạnh phúc. Nhưng Earthquake vẫn chưa tỉnh lại. Anna, Fang, Thunderstorm, Ice thì làm người nổi tiếng, Ying thì làm vận động viên điền kinh, Gopal, Yaya, Cyclone thì làm bánh và 3 người họ có mở một tiệm bánh rất nổi tiếng, Solar thì làm nhà khoa học, Thorn mở một khu nhà kính và bán cây trồng cho những người yêu thiên nhiên. Tất cả bọn họ cũng làm việc cho TAPOPS mỗi khi có việc gấp.
Anna: " Earthquake bao giờ cậu mới tỉnh lại đây. Tớ nhớ cậu lắm! Tớ nhớ giọng nói của cậu, nhớ ánh mắt cậu nhìn tớ, nhớ cái ôm cậu trao cho tớ, nhớ món ăn cậu làm và cả......nụ hôn giữa cậu và tớ nữa. Làm ơn đi mà! Hãy tỉnh lại đi, Earthquake"
"Ting....ting....ting...."
Anna: Ông Tok Aba điện mình sao?*bắt máy* Alo cháu nghe ạ.
Tok Aba: Anna hãy đến bệnh viện ngay đi.
Anna: Có chuyện gì sao ạ?
Tok Aba: Earthquake....nó....tỉnh rồi *giọng vui mừng*.
Anna: Thật sao? Cháu đến ngay đây.
Anna vội vã lái xe đến bệnh viện.
Tại bệnh viện.........
Anna *mở cửa*: Earthquake!
Earthquake *cười*: Chào cậu.
Anna *khóc*: Cậu....tỉnh rồi sao?
Earthquake: Ừ.
Anna *chạy lại ôm chặt Earthquake*: Tớ nhớ cậu lắm đó.
Tok Aba *thì thầm với mọi người*: Để hai đứa riêng tư đi, chúng ta đi ra ngoài thôi.
All: Vâng.
Earthquake: Thôi đừng khóc nữa. Tớ đã tỉnh rồi mà
Anna: Cậu.... có.... biết...hức.....tớ.....nhớ cậu lắm...... không....hức......
Earthquake: Tớ cũng nhớ cậu.
Anna *ngừng khóc* : Mừng cậu trở lại.
Earthquake: Ừ, tớ đã trở lại rồi đây.
Rồi sau đó, cả hai đã tận hưởng một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng cũng rất ngọt ngào.
______________________________________
All: Cái gì? Tuần sau anh sẽ tổ chức đám cưới sao?
Kaizo: Ừ.
Anna: Vậy chúng ta mau chuẩn bị thôi.
Solar *giơ tay, phấn khích*: Thế cho em chiếm chỗ DJ trước nha.
Blaze: Tới lúc đó chúng ta sẽ quẩy đến sáng luôn.
Thorn: Tớ nôn nóng quá.
Earthquake: Vậy chúng ta mau chuẩn bị thôi.
Kaizo: Nhưng trước tiên, anh có một nhiệm vụ quan trọng.
All: Nhiệm vụ gì?
Kaizo: Thật ra, trên hành tinh hạnh phúc có một con quái vật tên là Happy. Tên nó là vậy nhưng nó chuyên đi cướp những cô gái xinh đẹp có người yêu, nó ép buộc họ kết hôn với nó. Và chúng ta phải tiêu diệt nó.
?????: Ngươi nghĩ ta yếu lắm sao?
Kaizo: Không lẽ.....nó tới sớm như vậy sao.........
?????: Ta là quái vật Happy, chuyên đi cướp hạnh phúc của người khác.
Fang: Bọn ta sẽ không để ngươi làm chuyện đó đâu.
Happy: Vậy sao? Quả cầu bóng đêm *bắt Anna*.
All: ANNA!!!!!!!
Anna: Mọi người cứu tớ!!!!
Kaizo: Trả con bé lại đây.
Happy: Nếu muốn thì cứ tấn công ta đi. Hẹn gặp tại nhà thờ XXX *biến mất*.
Yaya: Giờ chúng ta phải làm sao đây?
Ying: Chúng ta mau đi cứu cậu ấy thôi.
Ice: Khoan đã, chúng ta cần có kế hoạch.
Thunderstorm: Vậy chúng ta sẽ làm như sau.........
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com