Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3

"Anh xong việc chưa?" Tiếng Asahi vang vọng bên điện thoại, Hyunsuk tắt màn hình máy tính đang dang dở mấy nốt nhạc.

"Anh xong rồi, chuẩn bị đến chỗ em."

Suýt chút nữa Hyunsuk đã quên béng buổi triển lãm tranh của Asahi kết hợp cùng cậu bạn Junkyu kia. Anh nhanh chóng rời khỏi công ty, đánh tay lái đến buổi triển lãm mà chẳng kịp chuẩn bị gì nhiều.

Buổi triển lãm đông đúc người tham dự, đa phần là doanh nhân và người làm nghệ thuật. Họ đến xem triển lãm một phần vì cởi mở với các mối quan hệ trong ngành, một phần vì buổi đấu giá ở cuối cùng và hơn hết là vì tên tuổi của Asahi và Junkyu.

Hyunsuk dạo bước trong phòng tranh, cứ năm bước chân là gặp phải người quen trong ngành, người hợp tác vài lần cũng có, người ngồi chung hàng ghế đầu ở tuần lễ thời trang cũng có, thậm chí là người chỉ nghe tên Hyunsuk từ ai đó cũng nán lại chào hỏi.

Hyunsuk dừng chân trước một bức tranh không rõ thù hình, chỉ có những hình tròn vuông méo mó hoà lẫn vào nhau, bức tranh có phần mới lạ vì kết hợp những hình khối cơ bản đi cùng gam màu trắng được chiếm phần lớn và những biến sắc cơ bản làm điểm nhấn nhá. Hyunsuk nhìn thoạt qua cảm giác như bị cuốn vào thế giới khác.

"Mặt mình là hình vuông à, cái tên chết bầm này." Jihoon đứng cạnh lảm nhảm trong miệng đủ để Hyunsuk đứng bên cạnh nghe thấy.

Hyunsuk đưa mắt ái ngại nhìn Jihoon nhưng rồi cũng chẳng để tâm mấy. Nhìn Jihoon là biết rõ người không hiểu chút gì về nghệ thuật rồi, quần áo cậu mặc đều là kiểu cơ bản. Hyunsuk thấy Jihoon giống kiểu người qua đường vào triển lãm trú mưa.

Mà đúng là Jihoon không hiểu gì về nghệ thuật thật. Cả đời cậu chỉ toàn bục mặt vào sách vở, nghiên cứu. Nhạc một năm nghe không được mấy lần, bộ phim xem gần đây nhất cũng đã khởi chiếu được hai năm, lấy đâu ra chuyện đi tìm hiểu mấy thứ nghệ thuật phức tạp này.

Asahi từ xa đi đến vỗ lấy vai Hyunsuk.

"Anh! Đến lâu chưa, xem được gì rồi?"

"Bức này, anh muốn mua." Hyunsuk chỉ vào bức tranh trước mặt mình.

"Không được!" Jihoon nghe thấy liền đáp.

Hyunsuk và Asahi đưa mắt ngỡ ngàng nhìn lấy Jihoon. Cậu rụt rè nhìn hai người trước mặt đang khó hiểu nhìn mình.

"Asahi, anh muốn mua."

"Không được."

"Bộ cậu mua rồi à?" Hyunsuk nhìn Jihoon căng thẳng.

"Không phải, nhưng mà..."

"Không phải thì tôi mua, có vấn đề gì à?" Hyunsuk chen ngang khi Jihoon đang nói dở.

"Ơ anh này, sao chen ngang lời người khác vậy? Tôi chưa mua, nhưng mà anh cũng không được mua."

"Cậu này vô lý nhỉ?" Hyunsuk khoanh tay nhìn Jihoon đang gân cả cổ lên để nói mấy lời vô nghĩa.

Asahi đứng nghiêm nghị nhìn Jihoon một lúc rồi à một tiếng với gương mặt có chút quen thuộc của Jihoon.

"Anh là Jihoon đúng không? Người yêu cũ của anh Junkyu?"

"..."

Bốn ly cà phê được phục vụ đặt xuống bàn. Bốn cặp mắt nhìn nhau, không biết nên trưng bộ mặt nào ra trong tình huống này thì mới phải.

Asahi ngồi cạnh Hyunsuk, Jihoon ngồi đối diện, ngay bên cạnh Junkyu. Jihoon muốn phát điên, ly cà phê ở ngay trước mặt cũng không dám đụng đến. Từ đầu cậu đã không muốn dính dáng gì đến dân nghệ thuật, bây giờ thì hay rồi, mặt đối mặt với ba người máu mặt trong ngành.

"Này anh khuyên thật, đã là người yêu cũ thì đừng đem vào nghệ thuật chứ, khéo lại vận vào cậu cả đời đấy." Hyunsuk nói rồi thong thả uống lấy một ngụm cà phê.

Jihoon chẳng thể nào ngấm nổi bộ dạng của Hyunsuk. Còn bảo đừng đem người yêu cũ vào nghệ thuật, toàn mấy lời khua môi múa mép. Jihoon biết thừa mấy ông nhạc sĩ toàn lấy cảm hứng từ người yêu cũ mà.

"Em xin lỗi nhưng em sẽ không bán đâu." Junkyu khẽ đáp.

"Anh biết rồi, anh mua tranh vẽ cậu ta về làm gì." Hyunsuk cười khẩy.

"Mặt tôi không phải hình vuông."

Hyunsuk nhìn bộ dạng Jihoon mà buồn cười, xém thì không nhịn được, đúng là mù tịt về nghệ thuật.

"Thôi dù gì cũng gặp nhau như này rồi, em đãi mọi người một bữa nhé?" Asahi cố tạo không khí ôn hoà bớt căng thẳng hơn.

Nhưng tất nhiên là Jihoon từ chối, cậu sẽ chẳng thể nào nuốt trôi khi bên cạnh là Junkyu, còn thêm người đang cười cợt cậu trước mặt.

Hyunsuk cũng chỉ định ghé ngang một chút vì còn nhiều thứ phải làm nên cũng từ chối luôn bữa ăn của Asahi rồi trở ra xe của mình.

Hôm nay Hyunsuk đổi xe mới, một chiếc xe màu đen đơn giản nhưng nhìn thôi cũng biết là đắt tiền. Xe dừng lại bên lề trước mặt Jihoon, anh hạ kính xe cười cười.

"Lên đi, đi đâu tôi cho quá giang."

Jihoon liếc nhìn, không nói không rằng nhanh chóng mở cửa xe bước vào mà không chút ngần ngại.

Hyunsuk bất ngờ đờ cả mặt, vì anh nghĩ Jihoon sẽ từ chối vì nhìn thái độ thôi cũng biết, Jihoon chẳng ưa gì mình. Chỉ định mở lời để chọc, ai ngờ Jihoon lên xe thật. Bây giờ thì anh phải mất thời gian đưa Jihoon đến bệnh viện.

"Bệnh viện quốc gia Seoul, cảm ơn."

Hyunsuk ém cục tức ở cổ họng xuống, bấm bụng gạt tay ga chở Jihoon đến bệnh viện.

Xe của Hyunsuk sang trọng nên đến tiếng vận hành nghe cũng rất đặc biệt và đắt tiền. Xe đỗ ở bên ngoài bệnh viện, Jihoon bước xuống xe giữa cái nhìn hiếu kì của đồng nghiệp và cái há hốc mồm của Jeongwoo cũng như Haruto.

Jihoon đi được đến cửa ra vào thì Hyunsuk hạ kính xe nói vọng:

"Lần sau anh đến tìm em nhé, bé con!" Hyunsuk nhướn một bên chân mày cười cợt.

Jihoon còn chưa kịp cho Hyunsuk ăn dép thì xe Hyunsuk đã chạy mất dạng.

Jeongwoo cầm lấy bệnh án đứng ở quầy lễ tân từ nãy đến giờ vẫn chưa ngậm được mồm.

"Ôi trời ơi, Ruto, mày có thấy những gì tao thấy không?"

"Tao có mù đâu. Không những thấy mà còn nghe rất rõ nữa."

Jeongwoo vừa thấy Jihoon bước vào đã phấn khích ra mặt.

"Chồi ôi, bé con Jihoon, thấy cưng gì đâu ó."

Haruto đứng cạnh cười như được mùa trước trò đùa dở hơi của Jeongwoo, còn Jihoon thì thiếu điều muốn đào cái hố chôn Jeongwoo xuống.

"Thôi nha, cái thằng này."

Jeongwoo với Haruto không khác gì cái đuôi cứ lẽo đẽo theo phía sau Jihoon từ quầy lễ tân vào thang máy, lên tận phòng riêng của Jihoon. Hỏi người đó là ai, hai người quen nhau như thế nào, trông anh kia quen mặt quá, hình như là người nổi tiếng và muôn vàn những câu hỏi khác.

Jihoon bất lực chặn lấy cửa phòng.

Hyunsuk bước ra khỏi công ty lúc mặt trời vừa lên cao. Asahi ngồi ở quán cà phê đối diện vẫy tay, không khó để Hyunsuk nhìn thấy qua khung cửa kính không chút bụi bẩn nào.

Hyunsuk gọi nhanh một ly cà phê rồi đến ngồi đối diện Asahi thở hắt.

"Cả đêm qua anh không về nhà à?"

"Ừ, đêm qua có bản thu âm cần sửa nên anh ở lại làm cho xong."

Asahi cất lên câu cảm thán. Cậu chưa từng thấy ai ham công tiếc việc như Hyunsuk.

"Giới thiệu cho anh một người mới đổi gió nha."

Hyunsuk lắc đầu. Cả giới thời trang ai mà không biết nhà sản xuất âm nhạc Choi Hyunsuk và nhà thiết kế trẻ của tập đoàn HK yêu đương với nhau, dân mạng còn gán cho cái tên tiên đồng ngọc nữ. Nếu tin tức đường ai nấy đi bể ra, không chỉ mỗi Hyunsuk và bạn gái lên khắp mặt báo mà đến cả tập đoàn thời trang HK cũng sẽ loạn lên ngay. Người nổi tiếng là vậy mà.

"Em bảo anh ngoại tình đi, em ấy biết được cũng tự dàn xếp đá anh một cách êm đẹp thôi."

"Ừ để anh nghĩ."

"Yoshi thì sao, người mẫu mới nổi của công ty mình."

Hyunsuk lắc đầu. Bây giờ còn ngoại tình với người ở công ty thì loạn mất, không biết báo đài còn thêu dệt ra thêm bao nhiêu chuyện.

"Mấy cô người mẫu anh quen thì sao, Nayu, Jungko, Hayeon? Cũng không tệ mà."

"Người yêu cũ Junkyu tên Park Jihoon à?"

"Đúng, ủa gì vậy? Không phải... như em nghĩ chứ?" Asahi trố mắt nhìn Hyunsuk.

Tối đó Jihoon ngồi ở phòng nghiên cứu, đột nhiên rảnh rỗi lên mạng tra thử danh sách khách mời buổi triển lãm. Tên với hình Hyunsuk hiện lên ngay trên đầu, thì ra là một nhà sản xuất âm nhạc, biểu tượng thời trang, còn là nhà thiết kế. Jihoon còn phải thốt lên làm gì mà nhiều thế, xem ra cũng có tài. Jihoon bấm tra thêm lần nữa tên Hyunsuk trên thanh tìm kiếm, loạt bài báo cũng lần lượt hiện ra, đời tư không có gì đáng quan ngại, nói chung là sạch tinh tươm, đa số toàn khen tài năng về âm nhạc và phong cách thời trang. Hình ảnh hiện ra nếu không là đi dự lễ thời trang thì cũng là họp báo ra mắt sản phẩm âm nhạc. Nổi bật nhất chắc có lẽ là tin hẹn hò với con gái chủ tịch tập đoàn thời trang HK.

Jihoon tối đó bấm theo dõi mạng xã hội đang có hơn bảy triệu lượt theo dõi của Hyunsuk.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com